Chương 1232: Vì hòa bình mà đến!
Chương 1232: Vì hòa bình mà đến!Chương 1232: Vì hòa bình mà đến!
Trên mặt ba tên Tu Tiên giả Tô Trường Phát, Khấu Như Hỏa, Đường Thiên Hạc rõ ràng đều thoáng hiện lên vẻ chán ghét và mỉa mai.
Tô Trường Phát chậm rãi vươn tay ra, vỗ nhẹ lên vai Lý Diệu.
Tay hắn vừa êm vừa mềm, giống như một khối bọt biển ấm áp, phách cho xương cốt trên người Lý Diệu tê dại lạ thường.
Hắn làm bộ không nghe thấy câu sau cùng của Lý Diệu, ý cười vẫn chân thành tha thiết như trước: "Nếu Lý đạo hữu đã biết rõ về đế quốc Tinh Hải, vậy thì chúng ta đỡ phải giải thích phiền hà. Không sai, chúng ta chính đến từ mảnh đất huy hoàng ngày xưa của văn minh nhân loại, tinh vực thủ đô của đế quốc Tinh Hải!"
"Trên mảnh đất văn minh nhân loại đã từng phồn vinh ấy, một quốc gia hoàn toàn mới đang phát triển lớn mạnh, kế thừa di chí của đế quốc Tinh Hải, thủ hộ nền văn minh chúng ta, để nhân loại không ngừng tiến hóa, hiểu được chân nghĩa của hai chữ nhân loại!"
"Nền văn minh chúng ta đã phát triển đến cấp độ cực cao, đánh thắng vô số yêu ma quỷ quái nhăm nhe phiến đất màu mỡ này, vững vàng giữ lấy trung tâm tinh thần đại hải!"
"Chúng ta biết rõ, ở biên giới Tinh Hải nhất định còn có vô số huynh đệ nhân loại đang khổ sở giãy dụa trong hắc ám và mông muội!"
"Cho nên, một bộ phận tình nguyện viên trong chúng ta bước lên tinh hạm tượng trưng cho hòa bình và ánh sáng, thăm dò khắp bốn phương Tinh Hải, hy vọng có thể tìm được càng nhiều đại thiên thế giới, chia sẻ kiến thức, trí tuệ, kỹ thuật và thần thông của chúng ta cho các ngươi, xúc tiến toàn bộ văn minh nhân loại tiến bộ và phát triển!"
"Đấy chính là mục đích của chúng ta."
"Mấy năm trước, trong Tinh Đồ cổ đại của đế quốc Tinh Hải, chúng ta phát hiện một đại thiên thế giới tên là Phi Tinh giới, nghe nói vào thời đại đế quốc Tinh Hải một vạn năm trước, nơi đây đã từng là một thế giới phồn thịnh ở biên cương đế quốc, có lẽ sau một vạn năm vẫn sinh tồn vô số huynh đệ đồng bào!"
"Cho nên, chúng ta mới lên đường, từ xa vạn dặm tới tìm các ngươi!"
"Chỉ tiếc Tinh Hải mênh mông thật sự quá bao la, cũng quá hung hiểm, men theo Tinh Đồ cổ đại không được trọn vẹn đầy đủ kia, chúng ta không cách nào xác định tọa độ chính xác, thế là trong quá trình khiêu dược Tinh Hải cự ly siêu dài đã bị mất phương hướng, lại cuốn vào gió lốc Tinh Hải, tiêu hao hết đại bộ phận nhiên liệu, bất đắc dĩ mới phải hạ xuống nơi này!"
"Ai ngờ, ngay thời điểm sơn cùng thủy tận cũng là lúc léo lên hi vọng, vừa khéo gặp được Lý đạo hữu đến từ Phi Tinh giới! Xem ra, cơ duyên giữa chúng ta và Phi Tinh giới rất bền chặt, có là gió lốc Tinh Hải cũng không ngăn được!"
Tô Trường Phát vừa nói vừa vỗ vỗ bả vai Lý Diệu.
Năm ngón tay hắn thực hiện một loạt động tác nhỏ bé, mỗi giây lại bật lên mấy ngàn lần, truyền từng sợi lực lượng quỷ dị vào trong cơ thể Lý Diệu.
"Ồ, lão tiểu tử kia đang kích thích thần kinh của ngươi!"
Huyết sắc Tâm Ma chui ra từ sâu trong não vực Lý Diệu, bình phẩm thủ pháp thôi miên của Tô Trường Phát: "Không sai, không sai, hắn thần không biết quỷ không hay, đưa từng sợi Linh Năng vào trong cơ thể ngươi, thông qua thủ pháp kích thích thần kinh, khiến cơ thể ngươi tiết ra các loại hoóc-môn kích thích, qua đó ảnh hưởng trung khu thần kinh và tế bào não. Không những có thể khiến ngươi bất giác tin tưởng hắn, thậm chí về mặt nào đó còn khống chế các loại cảm xúc hỉ nộ ái ố của ngươi, thủ pháp thú vị thật a!"
Huyết sắc Tâm Ma vốn là đại hành gia thao túng nhân tâm, não vực Lý Diệu lại là thứ hắn ngày nhớ đêm mong khao khát khống chế cho bằng được. Luồng lực lượng ngoại lai này vừa mới lẻn vào bên cạnh thần hồn Lý Diệu liền bị huyết sắc Tâm Ma thấy rõ ràng.
Lý Diệu cười lạnh trong lòng, thần hồn của hắn trải qua vô số lần xung kích và biến dị, cường đại gấp mấy lần tu sĩ Nguyên Anh tầm thường!
Hơn nữa ở Phi Tinh giới hắn đã từng giành được bí pháp Trang Tử Du của Nguyên Anh lão quái U Minh Nhận, là một loại thủ đoạn công kích thần hồn, từ đó khắc khổ tu luyện, thế nên bản thân hắn cũng là một đại hành gia tinh thông công kích thần hồn!
Từ khía cạnh nào đó mà nói, mỗi ngày ở sâu trong não vực hắn lại dùng “tinh thần công kích” tranh đấu mấy trăm hiệp với huyết sắc Tâm Ma, lực lượng hai bên rất ngang bằng, thậm chí hắn còn nhỉnh hơn phần nào, như vậy mới có thể trấn áp được huyết sắc Tâm Ma.
Muốn thôi miên hắn? Đúng là không biết sống chết!
Dù không có huyết sắc Tâm Ma nhắc nhở, Lý Diệu cũng rõ ràng mọi dị biến xảy ra trong cơ thể mình, mức độ hoóc-môn kích thích tiết ra hoàn toàn trong tầm khống chế của hắn.
Chỉ có điều, hắn không muốn đánh rắn động cỏ mới tùy ý để Tô Trường Phát “thôi miên”.
Thần sắc Lý Diệu trước là mừng rỡ như điên, sau đó lại kích động vạn phần, cuối cùng thì vặn vẹo, tham lam đến độ chảy nước miếng, cúi người thi lễ thật sâu, ngữ khí cung kính gần như nịnh nọt: "Thì… thì ra là ba vị tiền bối đến từ trung tâm Tinh Hải, thật sự là… quá… quá… quá… "
Hắn làm ra bộ nói năng lộn xộn, không biết nên nói gì cho phải.
Phản ứng của hắn hoàn toàn nằm trong dự liệu của đám Tu Tiên giả Tô Trường Phát, hai mắt gần như trong suốt của Tô Trường Phát tuôn trào ra luồng sáng đen như mực, hai mắt biến thành u tuyền sâu không thấy đáy, ôn nhu nói: "Hai chữ tiền bối thì không dám nhận, chúng ta giao lưu bình đẳng, mọi người cứ gọi nhau bằng đạo hữu là được."
"Lý đạo hữu, mục đích chuyến này của chúng ta là truyền bá văn hóa, bắt liên lạc cùng huynh đệ đồng bào ở các thế giới nơi biên giới Tinh Hải. Đến đây vì hòa bình và giao lưu nên chúng ta không mang theo quá nhiều vũ khí trang bị, ngoại trừ vị Khấu Như Hỏa đạo hữu này hơi có sức tự bảo ra, ta và Đường Thiên Hạc đạo hữu đều là hạng tay trói gà không chặt!"
"Nghe ý trong lời vừa rồi của Lý đạo hữu thì hoàn cảnh Phi Tinh giới các ngươi có phần hiểm ác, đầy rẫy Tinh Đạo và Tu Tiên giả. Không biết chúng ta đi Phi Tinh giới có gặp nguy hiểm không?"
"Tinh Đạo thì ta biết, chỉ đơn giản là đạo phỉ giết người cướp của tung hoành giữa Tinh Hải mà thôi, lại không biết Tu Tiên giả là cái gì?"
Lý Diệu thầm cười lạnh trong lòng: Còn "tay trói gà không chặt", không chừng, kẻ nguy hiểm nhất trong ba tên Tu Tiên giả chính là lão hồ ly thôi miên và công kích tinh thần này!
Ngoài mặt hắn làm như bộ bị thôi miên triệt để, không biết thì thôi, đã biết gì là nói hết: "Tu Tiên giả là thế lực hung ác mới xuất hiện mấy năm gần đây, còn làm ra một tổ chức tên là Trường Sinh Điện, cùng một giuộc với Tinh Đạo!"
"Những Tu Tiên giả này khác với Tu Chân giả chúng ta!"
"Tu Chân giả chúng ta sống là để trảm yêu trừ ma, hành hiệp trượng nghĩa, bảo hộ người bình thường, sẵn sàng thiêu đốt bản thân chiếu sáng thế giới!"
"Còn những Tu Tiên giả này lại coi người bình thường là con sâu cái kiến, vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn, có thể hi sinh hàng nghìn hàng vạn người bình thường mà mí mắt đều không nháy lấy một lần!"
"Ở Phi Tinh giới chúng ta, Tu Tiên giả đã từng khởi xướng qua vô số lần tập kích khủng bố, hại chết rất nhiều người bình thường, là họa lớn trong lòng chúng ta!"
Tô Trường Phát thất thanh nói: "Không ngờ trên đời còn có tu sĩ ti tiện như thế! Vậy các vị đạo hữu Phi Tinh giới không nghĩ cách diệt trừ bọn hắn ư? Cường giả Hóa Thần và Nguyên Anh của các ngươi sao không lộ diện?"
Lý Diệu ngơ ngác nói: "Hóa Thần? Phi Tinh giới chúng ta trước nay chưa hề có cường giả Hóa Thần! Ngay cả cường giả Nguyên Anh hình như cũng chỉ có 3-5 người, trong số đó chỉ một người là loại chiến đấu! Phi Tinh giới lớn như vậy, chỉ dựa vào một cường giả Nguyên Anh chiến đấu thì sao đủ?"
Tô Trường Phát, Khấu Như Hỏa và Đường Thiên Hạc âm thầm trao đổi ánh mắt, cơ hồ không giấu được vẻ khinh thị và vui sướng.
Tên Khấu Như Hỏa cao lớn “phụ trách vũ khí” tiến lên một bước, trầm giọng nói: "Lý đạo hữu, không biết Phi Tinh giới các ngươi có bao nhiêu nhân khẩu, bao nhiêu chiến hạm, bao nhiêu Tu Chân giả có thể đánh trận?"
Đây là một vấn đề cực kỳ mẫn cảm.
Lý Diệu lại vẫn bộ dạng lơ ngơ, không vẻ gì là nghe ra sát cơ ngầm giấu trong những lời này, nghiêng đầu nghĩ một lát rồi lắc lắc đầu nói: "Nhân khẩu ước chừng bảy tám tỷ, hoặc cũng có thể là gần chục tỷ, ta thật sự không biết chính xác!"
"Phi Tinh giới chúng ta là văn minh tinh hạm, tuyệt đại bộ phận người đều sinh sống trên tinh hạm, phiêu dạt giữa các tinh vực, không có chính phủ thống nhất. Thế nên chưa bao giờ tiến hành tổng điều tra nhân khẩu toàn diện, cho nên không ai biết con số chính xác cụ thể cả!"
"Đến cả chính phủ thống nhất đều không có?"
Tên đầu trọc mặt sẹo Khấu Như Hỏa kinh ngạc nói: "Vậy các ngươi làm sao để tổ chức quân đội đi chém giết cùng Tinh Đạo và Tu Tiên giả?"
Lý Diệu vẻ mặt đau khổ nói: "Vấn đề là ở đấy! Năm ngàn năm trước Phi Tinh giới chúng ta từng gặp một lần đại biến, hoàn cảnh thế giới xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, từ đó về sau liền chia rẽ, mấy chiếc tinh hạm là một tông phái, mỗi tông phái lại chiến đấu riêng rẽ, không có một chi quân đội thống nhất, cho nên Tinh Đạo và Tu Tiên giả mới có thể tứ ngược, mãi mà không thể đánh dẹp!"
"Chẳng qua, sau khi Tu Tiên giả xuất hiện, tất cả tông phái chúng ta cuối cùng đã liên hợp lại, luyện chế ra một loại pháp bảo tên là chiến binh Thái Hư, hy vọng có thể bóp chết được Tu Tiên giả!"
Nữ Tu Tiên giả duy nhất trong đám, "hoa tiêu viên" Đường Thiên Hạc mỉm cười hỏi: "Chiến binh Thái Hư, đó là cái gì?"
Lý Diệu nhìn lên chiến binh Thái Hư của đế quốc Chân Nhân Loại trên bầu trời, chép miệng nói: "Khá là tương tự đám Khôi Lỗi kim loại kia của các ngươi, cùng là pháp bảo có thể tự động chém giết không cần Tu Chân giả điều khiển! Toàn bộ chiến binh Thái Hư đều do một Tinh Não siêu cấp điều khiển, nghe nói chỉ cần luyện chế ra mấy ngàn vạn bộ là có thể triệt để bóp chết Tinh Đạo và Tu Tiên giả!"
"Thì ra là thế!"
Trong đôi mắt đen như mực của Tô Trường Phát thoáng sáng lên một vầng hào quang: "Lại không biết, Lý đạo hữu lưu lạc tới đây từ lúc nào? Khi đó, quyết chiến giữa các ngươi và Tu Tiên giả có lẽ còn chưa bắt đầu, đúng không?"
Lý Diệu gật đầu nói: "Chúng ta gặp phải Tinh Đạo từ năm năm trước, từ đó về sau một mực phiêu dạt trong Tinh Hải mênh mông khoảng hai ba năm mới tìm đến đây, từ lúc ta bị bức phải hạ xuống đây cũng đã được chừng hai năm rồi!"
Khấu Như Hỏa lạnh lùng nói: "Nếu Lý đạo hữu mặc Tinh Khải hạ xuống chứ không có tinh hạm, vậy hai năm qua Lý đạo hữu sống ở đâu?"
Lý Diệu chỉ chỉ về phía đông, nói: "Ta ở trong một huyệt động cách đây mấy trăm km về phía đông!"
Tinh mang lóe lên trong mắt Đường Thiên Hạc: "Ở cách mấy trăm km về phía đông, sao ngươi lại chạy tới chỗ này?"
Lý Diệu vẻ mặt đau khổ nói: "Ta vốn vẫn luôn co rúc ở phụ cận huyệt động không dám đi xa, sợ trên tinh cầu này có dị thú hung hiểm nào đó, nhưng mà đồ ăn ta mang theo trên người đã sắp hết, lại không thể cả ngày dùng xỉ rêu chống đói được?"
"Hơn nữa, Tinh Khải của ta cũng đã hai năm không được bảo hành sửa chữa, không ít cấu kiện đều nhão nhoét!"
"Ta phát hiện, ở hướng này có phản ứng kim loại rất mạnh, cho nên mới mạo hiểm tới xem xem, dù không thể tìm được đồ ăn, ít nhất cũng phải tìm một ít nhiên liệu và cấu kiện kim loại, miễn cưỡng duy tu lại Tinh Khải, dùng để tiến vào trong vực sâu săn bắt cũng được!"
"Ta đi ra thăm dò gần nửa tháng, mãi mà không thu hoạch được gì, thẳng tới hôm nay gặp được các vị đạo hữu đáp xuống, ta không chắc là địch hay bạn, là người hay yêu, thế nên mới ẩn núp âm thầm nhìn trộm!"