Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1390 - Chương 1357: Truyền Thuyết Hóa Thần!

Chương 1357: Truyền thuyết Hóa Thần! Chương 1357: Truyền thuyết Hóa Thần!Chương 1357: Truyền thuyết Hóa Thần!

Hắc Nguyệt tôn giả nói, chưa chắc là nói dối, càng có khả năng là nửa thực nửa giả.

Giữa Hắc Nguyệt tôn giả và Linh Thứu thượng nhân hai sư huynh đệ cùng nhau khi sư diệt tổ, có lẽ thực có mâu thuẫn rất sâu, làm hắn trăm phương nghìn kế muốn diệt trừ đối phương.

Nhưng cũng có khả năng là Linh Thứu thượng nhân đã sớm phát hiện một chỗ động phủ cổ xưa ẩn chứa Bàn Cổ chiến khải và truyền thừa của tu sĩ tiền bối, có ý muốn bế quan mấy chục năm, lại sợ bị kẻ thù cùng sư huynh tìm được, cho nên mới tương kế tựu kế, vui vẻ phó ước, ngụy trang ra biểu hiện giả dối trúng kịch độc, ngã xuống vách núi vạn trượng.

Nói không chừng, gã ở trong hang tiềm tu mấy chục năm, đem truyền thừa của tu sĩ tiền bối đều dung hội quán thông, lại ở sau khi luyện chế ra chín chín tám mươi mốt thanh Phệ Hồn Âm Sát Đao, chuyện thứ nhất muốn làm chính là tìm được sư huynh Hắc Nguyệt tôn giả, diệt cả nhà hắn!

May mắn ông trời có mắt, ngay tại lúc âm mưu của gã sắp thực hiện được, lại gặp Lý Diệu tên Nguyên Anh ngoài hành tinh dã man không phân rõ phải trái này, lấy tinh khải trấn áp, làm gã hồn phi phách tán, vĩnh viễn không siêu sinh.

“Linh Thứu thượng nhân thân phận này, thật sự quá thích hợp!”

Trong lòng Lý Diệu lẩm bẩm.

Đầu tiên, tên Nguyên Anh này không phải là tự dưng toát ra, nền móng sư thừa đều rành mạch, hơn nữa là người ở một trăm năm trước đã có chút danh tiếng.

Thế giới cổ tu, phần nhiều là kẻ bế quan mấy chục năm, một trăm năm, lão quái vật mai danh ẩn tích mấy chục năm tái hiện nhân gian, là chuyện đã quá quen mắt.

Tiếp theo, Linh Thứu thượng nhân là Thiên Sát Cô Tinh trời sanh tính hung ác nham hiểm, hỉ nộ vô thường, tàn nhẫn háo sát, luôn luôn độc lai độc vãng, thật sự quen thuộc tướng mạo tính cách của người này, sợ là chỉ có một mình sư huynh Hắc Nguyệt tôn giả.

Nếu thật sự là bế quan mấy chục năm, tu luyện công pháp tà dị quỷ quyệt, như vậy tính cách và tướng mạo xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, cũng rất bình thường.

Chỉ cần đừng đụng phải sư huynh gã Hắc Nguyệt tôn giả, thì không sợ bị nhìn ra sơ hở.

Hơn nữa lấy hung danh lớn của kẻ này, cho dù người ngoài sinh lòng nghi ngờ, chỉ sợ cũng không dám đối mặt thử.

Huống chi, Linh Thứu thượng nhân tuy là hung nhân tiếng thối rõ ràng, nhưng nghe hai tu sĩ vu man này giới thiệu, mấy chục năm trước gã luôn hoạt động ở Vu Nam, chưa từng rời khỏi địa giới Vu Nam, cũng chưa ở Đại Kiền tu chân giới phạm huyết án kinh thiên động địa, cho nên với nhóm người tu chân chủ lưu, chưa thể nói là có thù gì không đợi trời chung.

Từ sau khi một hơi diệt giết tám bộ tộc, hung danh gã truyền khắp toàn bộ Vu Nam, hơn nữa sau đó phát ra lời hung hăng, không có tu sĩ vu man nào dám chính diện đối địch gã nữa.

Đưa tay không đánh người đang cười, toàn bộ thổ dân vu man đều đem gã cung phụng như thần ma, cũng không cần thiết hạ sát thủ, cho nên mấy chục năm sau, gã trái lại không tạo sát nghiệt quá lớn.

Cho nên, kẻ này tuy là hung nhân thành danh đã lâu, lại còn chưa tới trình độ “mỗi người đều muốn giết”.

Vốn một dải Vu Nam đã tự thành hệ thống, Trung Nguyên thượng bang cũng đem bọn họ coi là phiên lạ ăn tươi nuốt sống ăn thịt người để đối đãi, sẽ không lấy lễ pháp quy củ Trung Nguyên để yêu cầu nghiêm khắc bọn họ, chỉ cần bọn họ lúc đến Trung Nguyên thành thành thật thật, hai bên có thể tường an vô sự.

Đương nhiên, mang một cái danh “Trời sanh tính hung ác nham hiểm, hỉ nộ vô thường, tàn nhẫn hiếu sát” như vậy, đối với dung nhập tu chân giới chủ lưu, chung quy có rất nhiều bất tiện.

Nhưng ý tưởng bây giờ của Lý Diệu lại đã xảy ra chuyển biến vi diệu, hắn không phải đem Đại Kiền triều đình coi là đối tượng đàm phán duy nhất.

Đại Kiền, Bạch Liên giáo, Hỗn Thiên Vương, Quỷ Tần, bốn phương thế lực này, đều cần thiết khảo sát.

Thân phận Linh Thứu thượng nhân, có lẽ sẽ lọt vào tu chân giới chủ lưu Đại Kiền bài xích, nhưng ở chỗ Hỗn Thiên Vương, Bạch Liên giáo khởi nghĩa nông dân như vậy, cùng với Quỷ Tần thế lực mới phát dã tâm bừng bừng muốn thay đổi triều đại như vậy, nói không chừng ngược lại có thể như cá gặp nước.

Nhân vật phản diện có chỗ tốt của nhân vật phản diện, Lý Diệu mục đích chuyến này là khảo sát, khảo sát chưa chắc phải tiến hành từ chính diện.

Nếu một bên thế lực nào đó biết rõ hắn là hung nhân giết hại vô tội, tàn bạo bất nhân, thậm chí nhìn thấy hắn tế luyện hơn hai trăm hồn phách trẻ con cũng thờ ơ, còn chuyện trò vui vẻ với hắn, vậy điều kiện khác của thế lực này có thích hợp tới đâu nữa, cũng không cần thiết đàm phán.

Càng quan trọng hơn là, nếu là nhân vật chính phái một thân chính khí, hành hiệp trượng nghĩa, Lý Diệu sao có khả năng giết chết đối phương, cướp lấy thân phận của hắn chứ?

“Quyết định rồi, chính là dùng thân phận Linh Thứu thượng nhân để hoạt động, khảo sát mạnh yếu cùng đạo tâm của Đại Kiền, Bạch Liên giáo, Hỗn Thiên Vương và Quỷ Tần bốn thế lực, cũng điều tra động hướng của Chân Nhân Loại đế quốc, cùng với nguồn gốc tín hiệu thần bí một trăm năm trước, đợi tra ra manh mối, mọi việc đều yên ổn, thì xây dựng Cánh Cổng Vũ Trụ, triệu hồi hạm đội vũ trụ đến từ liên bang, thu phục Cổ Thánh giới!”

Lý Diệu không phải một người thích giả heo ăn thằn lằn.

Huống chi, ở trước mặt đám vu man dã nhân này dấu đầu lộ đuôi, làm màu tạo thế, quả thực là vũ nhục đối với kỹ năng diễn xuất tinh diệu của mình.

Đã xác định thân phận Linh Thứu thượng nhân này không có phiền toái quá lớn, hắn cũng không muốn dây dưa thêm nữa, lập tức chuẩn bị phát ra khí thế, hiện ra mặt mũi thật của “Linh Thứu thượng nhân”, để từ chỗ Vu Nam ngũ lộ chiêu thảo chế trí sứ Lăng Thủ Kính, cùng với con gái hắn, Tử Cực Kiếm Tông nữ kiếm tu Lăng Lan Nhi, sưu tập được tin tức cấp bậc cao hơn.

Một câu của hai tu sĩ vu man, lại cắt ngang động tác của Lý Diệu.”

“Thôn Xà lão đệ đừng nói lung tung, Linh Thứu thượng nhân lão nhân gia hắn tuy dạo chơi bốn biển, hành tung mờ mịt vô định, mấy chục năm chưa hiện thân, nhưng sư huynh hắn Hắc Nguyệt tôn giả, lại là đại vu thủ đoạn cao minh nhất Vu Nam ngũ lộ chúng ta, đã bước lên Nguyên Anh cảnh giới, địa vị tôn sùng vô cùng!”

“Vu Nam trăm tộc, một bộ tộc nào, không phải cung cung kính kính, thờ như thần linh đối với hắn?”

“Ngay cả lần này, lão Đại và lão Nhị Hỏa Lỗ bộ tộc chịu bãi binh đàm phán, còn không phải Hắc Nguyệt tôn giả lên tiếng, bọn họ không thể không nghe sao!”

“Hắc Nguyệt tôn giả là chủ trì lần đàm phán này, trước mắt đã ở Hỏa Lỗ thành trại ổn định cục diện, hắn và Linh Thứu thượng nhân cùng ra từ một môn phái, không ít thần thông đều giống nhau như đúc, Thôn Xà lão đệ nếu chê bai đối với thần thông của Linh Thứu thượng nhân, nói không chừng sẽ rước lấy Hắc Nguyệt tôn giả không vui, vậy không xong lạp!”

Hắc Nguyệt tôn giả là người triệu tập và người trung gian của một lần đàm phán này, hơn nữa còn là một gã cấp Nguyên Anh, tin tức này lại khiến Lý Diệu trở nên do dự.

Nếu muốn hiển lộ ra thân phận “Linh Thứu thượng nhân”, người khác có lẽ không dám tới điều tra nghi ngờ, nhưng một cửa ải sư huynh “Hắc Nguyệt tôn giả” này này, là vô luận như thế nào cũng không qua được.

Chuyện này không giải quyết sạch sẽ, ngày sau nhất định để lại phiền toái, nói không chừng sẽ ở thời khắc mấu chốt trở thành điểm yếu trí mạng của hắn.

Lý Diệu đành phải kiềm chế ý tưởng lập tức biến thân, thúc dục cự mãng tiếp tục đi.

Mấy ngày sau đó, bọn họ luôn chạy đi trong núi rừng.

Theo Hoàng Long kỳ và lệnh mộ binh của Đại Kiền vương hướng vào sâu trong rừng rậm phát ra, lại có không ít tu sĩ vu man đến sẵn sàng góp sức, các loại chiến kỳ hình thù kỳ quái, càng thêm rêu rao hẳn lên.

Lý Diệu dù sao theo Mạnh Đa, Cổ Tư Đạc hai lão bánh quẩy trong tu sĩ vu man này lăn lộn, giả bộ tư thái tuổi trẻ hăng hái, không phân phải trái, ngu ngốc, lại từ trong miệng hai người lừa ra được không ít tình báo.

Chỉ tiếc, bọn họ đều là người nơi kém văn minh, tuyệt đại bộ phận tình báo trong bụng đều là một góc Vu Nam, đối với hiện trạng Trung Nguyên tu chân giới, hiểu biết thật sự không nhiều.

Lý Diệu dùng ra toàn thân chiêu thức từ chỗ Quá Xuân Phong học được, cũng chỉ từ trong miệng bọn họ lại lấy ra một tin tức quý giá.

Một trăm năm trước, Cổ Thánh giới là có người tu chân Hóa Thần kỳ!

Nghe nói, khi đó Đại Kiền vương triều và U Vân thảo nguyên, phân biệt xuất hiện một Hóa Thần tu sĩ tung hoành vô địch, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, hai người còn từng xảy ra một trận quyết đấu kinh thiên động địa, không thể tưởng tượng.

Tuy sau trận quyết đấu đó, hai Hóa Thần tu sĩ đều không biết tung tích, có người nói bọn họ song song mất mạng, có người nói bọn họ phá vỡ hư không mà đi, cũng có người nói bọn họ ở trong quyết đấu lĩnh ngộ thiên địa chí lý huyền diệu khó giải thích, bế quan tu luyện.

Vô luận như thế nào, trăm năm thời gian đối với Hóa Thần tu sĩ mà nói thật ra không dài, hai người bọn họ vô cùng có khả năng, còn lấy hình thái nào đó sinh tồn!

Hơn nữa...

Một trăm năm trước đã là Hóa Thần tu sĩ, lại trải qua trăm năm tu luyện, trời biết có thể cường đại tới trình độ nào!

Lý Diệu đối với “một trăm năm” cái điểm thời gian này là rất mẫn cảm.

Một trăm năm trước, hai Hóa Thần tu sĩ ở trong quyết đấu đỉnh phong thần bí biến mất.

Cũng là một trăm năm trước, Cổ Thánh giới hướng Thiên Nguyên, Phi Tinh hai giới gửi đi tín hiệu cổ quái.

Giữa hai việc này, sẽ tồn tại liên hệ nào đó không?

“Nhất định phải tìm được hai Hóa Thần tu sĩ này, khuyên bảo bọn họ đứng về phía liên bang!”

“Nếu hai tên Hóa Thần gia nhập quân viễn chinh liên minh đế quốc, đả kích đối với liên bang liền quá lớn!”

Vừa nghĩ đến cảnh tượng hai tên Hóa Thần lão quái che giấu hành tung, thẩm thấu đến thủ đô liên bang đại khai sát giới, Lý Diệu liền nhịn không được da đầu phát tê từng đợt.

Huống chi, hai tên Hóa Thần đều là nhân vật lãnh tụ tu chân giới, lập trường của bọn họ vô cùng có khả năng quyết định lập trường của mấy trăm tên Nguyên Anh, vô luận bọn họ nghiêng về một bên nào cũng sẽ mang đến phản ứng dây chuyền, hậu quả không phải liên bang có thể thừa nhận.

Lý Diệu không khỏi âm thầm may mắn.

Lúc trước đối với cần hay không thực thi một lần thăm dò phiêu lưu cực cao khoảng cách siêu xa như vậy, còn có không ít dị nghị.

Bây giờ xem ra, may mắn mình đến đây, còn có cơ hội thay đổi tất cả.

Dọc đường đi nhanh, người ngựa mệt mỏi, chiêu thảo sứ Lăng Thủ Kính và Tử Cực Kiếm Tông nữ kiếm tu Lăng Lan Nhi đều đi ra gặp mặt các tu sĩ vu man.

Lăng Thủ Kính còn tốt, tuy là quan to triều đình, bản thân lại có được tu vi Kết Đan kỳ sơ giai, nhưng đối với bọn họ đám man di vùng khỉ ho cò gáy này, cũng không làm màu quá nhiều, phóng ra thủ đoạn, ra sức lung lạc.

Nữ kiếm tu Kim Đan Lăng Lan Nhi ngược lại có vài phần cao ngạo lạnh nhạt.

Cô chung quy là đại cao thủ cấp Kim Đan đến từ danh môn chính phái Trung Nguyên tu chân giới, đại bộ phận tu sĩ vu man đều tự mình hiểu lấy, có thể bắt chuyện với cô đôi câu, đã đủ hài lòng!

Mấu chốt là lần này Đại Kiền đánh bạc vốn gốc, đại quân Lăng Thủ Kính mang đến trừ đao kiếm binh giáp, chính là lượng lớn tinh thạch và pháp bảo, chỉ cần tu sĩ vu man đồng ý góp sức cho triều đình, mỗi người đều thắng lợi trở về.

Trong lúc nhất thời, sĩ khí tăng vọt, có vài phần ý tứ thiên binh hạ phàm, uy phong lẫm liệt.

Nhưng, Lý Diệu am hiểu quan sát, đọc biểu cảm nhỏ bé, từ cơ thịt khuôn mặt co rúm cùng con ngươi co rút lại của Lăng Lan Nhi, lại nhìn ra cô có chút nôn nóng bất an cùng thấp thỏm lo âu.

Thả ra tàu Kiêu Long đi nghe lén cô đối thoại với phụ thân, mới biết được vốn Tử Cực Kiếm Tông còn có một đám cứu viện mạnh, do một kiếm tu cấp Nguyên Anh dẫn dắt, mấy ngày trước nên hội hợp với bọn họ rồi, không biết vì sao mãi không tới.

Đích tới của đại quân, thành trấn quy mô lớn nhất Vu Nam “Hỏa Lỗ đại trại”, lại là gần ngay trước mắt.
Bình Luận (0)
Comment