Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1457 - Chương 1424: Dưới Thành Hổ Khiếu, Âm Quỷ Tung Hoành!

Chương 1424: Dưới thành Hổ Khiếu, âm quỷ tung hoành! Chương 1424: Dưới thành Hổ Khiếu, âm quỷ tung hoành!Chương 1424: Dưới thành Hổ Khiếu, âm quỷ tung hoành!

Khổ Thiền đại sư như có chút đăm chiêu gật gật đầu: “Như vậy, Tề thí chủ từng đi Hổ Khiếu Đường chưa?”

Tề Trung Đạo mặt đen như đáy nồi quét xi đánh giày, nghiến răng nói: “Người Thái Huyền Đạo chúng ta đã từng tới cửa bái phỏng, đáng tiếc đàm phán không thuận lợi, cho nên hy vọng Đan Phong Tử chưởng môn, Yến Ly Nhân đạo hữu, Linh Thứu thượng nhân, còn có Khổ Thiền đại sư cùng với các vị đạo hữu, có thể cùng nhau tới, khuyên bảo Hổ Khiếu Đường lấy đại cục làm trọng!”

Hiển nhiên, “không thuận lợi” trong miệng Tề Trung Đạo, không phải không thuận lợi bình thường.

Vị siêu cấp Nguyên Anh này đường đường “tu sĩ đứng đầu Đại Kiền”, có chí bảo số một Cổ Thánh giới Phiên Thiên Ấn trong tay, cũng nổi trận lôi đình!

Tề Trung Đạo nói có lý, đám người Lý Diệu tự nhiên theo hắn làm chủ, sai đâu đánh đó, tu sĩ bậc cao của mấy chục tông phái vác cờ hiệu tươi sáng, cưỡi mây đạp gió, đều thể hiện thần thông, cuốn lên gần ngàn dải cầu vồng, hướng về phía Hổ Khiếu thành gào thét mà đi.

Dọc theo đường đi, Lý Diệu cố ý tới gần Đan Phong Tử: “Chưởng môn, thật không ngờ Tử Cực Kiếm Tông chúng ta cũng hào phóng như vậy, chịu lấy ra lượng lớn lương thực để cứu tế nạn dân sao?”

Đan Phong Tử cười vài tiếng “hê hê”, muốn nói lại thôi, nhìn nhìn tu sĩ bậc cao tông phái còn lại ở xung quanh, hạ giọng nói: “Việc này có huyền cơ khác, chúng ta chậm rãi nói sau, dù sao tất cả theo Thái Huyền Đạo làm chủ, sai đâu đánh đó, Thái Huyền Đạo làm thế nào, chúng ta cũng làm như thế đó là được!”

Ngừng lại một chút, lại nói, “Đợi lát nữa tới nơi, Linh Thứu trưởng lão tuyệt đối ăn nói làm việc cẩn thận, Hổ Khiếu Đường có hai gã Nguyên Anh, mười tên Kim Đan, tu sĩ bậc thấp vô số, thực lực ở vùng đông nam cũng tính là nổi bật, so với không ít tông phái trong phủ Đông Ninh còn hùng hậu hơn.

Hơn nữa sơn môn ‘thành Hổ Khiếu’ của bọn họ, chính là thành thị lớn mười mấy năm gần đây mới xây dựng, ‘Thất Tuyệt Hổ Sát Hung Phách Đại Trận’ là phòng ngự đại trận hạng nhất, ‘Hỗn Nguyên Hổ Tồn Pháo’ cũng là pháp bảo cự ly xa uy lực tuyệt cường!

Chúng ta nơi này, tuy cờ hiệu rất nhiều, cao thủ nhiều như mây, thoạt nhìn là sáu đại phái liên thủ, nhưng đại bộ phận mọi người không đồng lòng, ai chịu xông lên đầu tiên chứ, ở trong Thất Tuyệt Hổ Sát Hung Phách Đại Trận, cứng rắn chống đỡ hơn trăm khẩu Hỗn Nguyên Hổ Tồn Pháo?

Một điều nữa, có thực lực ở trong vòng mấy ngày ngắn ngủn, phi hành đường dài mấy vạn dặm, lại vượt qua khu vực nước lũ tràn ra rộng lớn, đều là tu sĩ bậc cao, cho nên các tông phái lớn, lần này đến đều là cao tầng. Ngươi xem, ngay cả rất nhiều Lăng Tiêu kiếm sĩ của chúng ta, không phải cũng theo không kịp, không thể không ở lại trong doanh địa hậu phương sao?

Thiếu quân đội phàm nhân cùng tu sĩ bậc thấp đi tiêu hao pháp trận cùng đại pháo của đối phương, chỉ dựa vào tu sĩ bậc cao cứng rắn xung phong, tổn thất sẽ rất lớn!”

“Chưởng môn đây là ý tứ gì?”

Lý Diệu mở to mắt nhìn, giả bộ kinh ngạc không hiểu nói, “Chẳng lẽ còn chuẩn bị cường công thành Hổ Khiếu hay sao?”

“Vậy phải xem ý tứ Chính Nhất Chân Nhân đã!”

Đan Phong Tử chớp mắt nói, “Sự tình bày rõ, muốn suy yếu lực lượng của Bạch Liên Lão Mẫu Vạn Minh Châu, không để ả đạt được đủ âm binh quỷ quân đi tấn công phủ Đông Ninh, vậy không thể để quá nhiều nạn dân ôm nỗi hận mà chết.

Muốn để nạn dân không ôm hận mà chết, ít nhất cần khiến bọn họ ăn được một bữa cơm no, chết cũng phải làm con quỷ no bụng mới được!

Lương thực, bây giờ nào có lương thực? Trừ phủ Đông Ninh bị Bạch Liên quỷ quân bao vây, chính là phân tán ở các nơi của đông nam, người tu chân trong những điểm sơn môn kia có lương thực!

Nhưng người tu chân tông phái bản địa, há có thể ngoan ngoãn nghe lời chúng ta, đem cả đống lương thực giao ra chứ?

Hổ Khiếu Đường là tông phái tu luyện lớn nhất vùng đông nam ngoại trừ các tông phái phủ Đông Ninh, ta có thể cam đoan, hiện tại có vô số ánh mắt đều đang nhìn chằm chằm Hổ Khiếu Đường.

Nếu Hổ Khiếu Đường chịu giao ra lượng lớn lương thực, vậy tông phái khác đều dễ nói chuyện.

Nếu không gặm được Hổ Khiếu Đường khúc xương cứng này, tông phái bản địa khác khẳng định học theo, nói cái gì cũng sẽ không giao ra nửa hạt lương thực!”

“Nhưng mà ―― “

Lý Diệu cân nhắc hồi lâu, nói, “Ta nghe Chính Nhất Chân Nhân nói rất có đạo lý, nếu Bạch Liên quỷ quân tàn phá đông nam, phá hủy khu vực lớn linh điền, sẽ tạo thành linh đạo, linh mạch trong tu chân giới thiếu thốn nghiêm trọng, đối với ai cũng không có lợi, tông phái bản địa chẳng lẽ không lấy đại cục làm trọng như vậy sao?”

“Lấy đại cục làm trọng?”

Đan Phong Tử cười vài tiếng quái dị, “Hắc hắc, hắc hắc hắc hắc, Linh Thứu trưởng lão mời xem, đã tới thành Hổ Khiếu!”

Lý Diệu đè thấp mũi kiếm, nheo mắt, phóng mắt nhìn.

Còn chưa nhìn thấy Hổ Khiếu thành, trước hết nghe được từng đợt tiếng khóc, tiếng la, tiếng kêu cùng tiếng rên rỉ xộc thẳng lên trời!

Nạn dân!

Hàng chục vạn nạn dân, hợp thành vài dòng lũ màu đen đặc sệt vô cùng, ở dưới sự thúc giục của bản năng cầu sinh, từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn không ngừng tuôn trào tới, không để ý tất cả hướng nơi địa thế cao nhất trong phạm vi mấy trăm dặm, cũng chính là thành Hổ Khiếu ùa đi!

Lại là đều bị từng quầng sáng muôn màu rực rỡ cản lại ở ngoài Hổ Khiếu thành, ở ngoài thành hình thành một tòa doanh địa nạn dân như nhân gian địa ngục!

Trong doanh địa, tiếng khóc chấn động trời đất, nơi nơi đều là nạn dân quần áo tả tơi, cái xác không hồn!

Có một số nạn dân chỉ còn lại có một hơi cuối cùng, đều bị kéo đến cùng nhau chờ chết, bọn họ duỗi thẳng đôi tay khô gầy lộ gân xanh, hướng tới bầu trời cào cào, không biết muốn bắt được thứ gì.

Một số nạn dân trẻ tuổi khác có chút sức, hướng thành Hổ Khiếu quỳ lạy khóc xin, khẩn cầu tiên sư cho bọn họ vào thành, rất nhiều hán tử hướng tảng đá “cộc cộc” dập đầu, dập tới mức vỡ đầu chảy máu, cuối cùng thân thể nghiêng đi, ngã ra bên cạnh bất động.

Cũng có rất nhiều nạn dân ở bốn phía tìm cây khô, cỏ dại, chuột, giun... Mọi thứ có thể bỏ vào mồm, vì một con giun nho nhỏ, cũng có thể đánh nhau to, giống như dã thú cắn xé lẫn nhau, lăn qua lăn lại trong bùn nhão!

Từng luồng khí tức màu đen nhạt, từ trong nạn dân kéo dài hơi tàn bay lên trời, bay tới giữa không trung, ngưng kết thành từng mảng vật dạng sợi giống như mây đen.

Trong vật dạng sợi mơ hồ ngưng kết các hạt màu đỏ nhạt, theo nạn dân kêu khóc, màu sắc càng lúc càng đỏ, như từng con mắt yêu dị, tràn ngập âm lệ, oán hận, nổi giận, tuyệt vọng các loại cảm xúc tiêu cực, lạnh lùng nhìn chằm chằm mặt đất.

Hơi thở này, cho Lý Diệu cảm giác cực kỳ không thoải mái, linh năng tuần hoàn trong cơ thể cũng có chút ngưng trệ, giữa ngực bụng, cơn buồn nôn bốc lên không thôi, giống như là người thường đối mặt con nhện cùng con rết, loại chán ghét theo bản năng đó!

“Là oan hồn cùng sát khí!”

Đan Phong Tử kinh hô, “Không ngờ đến đây đã ngưng tụ oan hồn cùng sát khí nồng đậm như thế, xem ra, chỉ cần Bạch Liên Lão Mẫu lộ chút thủ đoạn, thì có thể đạt được một đại quân lệ quỷ nha!”

Khổ Thiền đại sư than một tiếng phật hiệu khe khẽ, vượt đám người kia mà ra, chân đạp áo cà sa màu trắng, nhảy vào trong oan sát chi khí!

Trong oan sát chi khí lập tức ngưng tụ ra hơn trăm khối không khí màu đen như đầu lâu, phát ra từng đợt tiếng rít chói tai, lao về phía Khổ Thiền đại sư!

Ý đau khổ trên khuôn mặt Khổ Thiền đại sư càng thêm nồng đậm, bả vai run lên, chuỗi tràng hạt to lớn bay đến giữa không trung, lại bị hắn lấy thiền trượng xâu vào trong đó!

Lấy thiền trượng làm trục giữa, chuỗi tràng hạt nhanh chóng xoay tròn, phát ra huyền quang bảy màu, rơi đến phía trên trăm đống xương khô.

Bộ xương khí đen bị huyền quang cố định ở giữa không trung, kịch liệt run rẩy, như nụ hoa dần dần nở rộ, giữa khí đen thế mà hiện ra từng cái bóng người quần áo tả tơi, mơ mơ hồ hồ!

Những vong linh mờ mịt đó, như gặp giấc mộng dài mới tỉnh, không rõ ý tưởng.

Theo Khổ Thiền đại sư niệm tụng kinh văn, bọn họ tựa như nhớ lại mọi thứ ngày xưa, hung sát chi khí quanh thân tan thành mây khói, trên mặt hiện ra bình tĩnh vui sướng, dần dần chuyển hóa thành từng làn sương trắng tinh thuần trong suốt.

Cuối cùng, ở trong từng tiếng thở dài như trút được gánh nặng, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Những vong linh này, đều bị Khổ Thiền đại sư siêu độ hết.

Bầu trời vốn có từng đợt gió âm, quỷ khí âm u thoáng khôi phục một tia sáng sủa.

Cảm giác mơ hồ buồn nôn của đám tu sĩ bậc cao bọn Lý Diệu cũng mới chậm rãi biến mất.

Cái gọi là “hồn phách”, chính là một tổ dao động cực kỳ đặc thù, vốn ở sau khi người ta chết, thiếu năng lượng cùng vật chất chống đỡ, rất nhanh sẽ tan thành mây khói.

Nhưng, nếu nó lấy các loại nguyên nhân cơ duyên xảo hợp, từ bên ngoài đạt được một tia năng lượng, có thể ở trong thời gian nhất định, bảo trì tần suất cùng hình thái vốn có của mình, không xảy ra sự co rút lại, từ “hồn phách” chuyển hóa thành “quỷ hồn” .

Mà “hung hồn lệ quỷ”, là chỉ trong tổ dao động đặc thù này ẩn chứa lượng lớn cảm xúc tiêu cực, hình thành linh ba từ trường cực không ổn định, tính quấy nhiễu rất mạnh!

Linh ba từ trường tính quấy nhiễu cực mạnh này, chỉ cần cường độ đạt tới cấp số nhất định, liền có khả năng quấy nhiễu thế giới vật chất.

Giống như từ trường của nam châm, có thể hấp thụ, quấy nhiễu các loại kim loại, còn có thể làm các loại kim loại đều mang theo từ tính.

Nếu tổ từ trường này xâm nhập đến trong não vực của người thường, kích phát các loại dòng điện sinh vật, thao túng thị giác, thính giác và trung khu thần kinh của con người, có thể làm người ta nhìn thấy đủ loại ảo giác khủng bố, thậm chí thông qua thao túng đầu dây thần kinh cùng dịch thể của người ta phản ứng, thật sự làm thân thể người ta xuất hiện các loại thương tổn và thay đổi, như là hai mắt sung huyết, vô cớ bật cười, gót chân rời mặt đất, tóc, móng tay… nháy mắt dài ra.

Nghiêm trọng hẳn lên, thậm chí có thể đem ba hồn bảy vía ban đầu cũng quấy nhiễu, thay thế!

Đây là cái gọi là đạo lý “gặp tà”, “quỷ nhập” của phàm phu tục tử!

Tiềm năng của con người là vô tận, người thường dưới trạng thái bình thường, không biết cách kích phát tiềm năng, mà có khả năng kích phát tiềm năng nhất, tự nhiên là khoảnh khắc trước khi chết!

Nếu hết tuổi thọ, không bệnh mà chết, không có vướng bận, tự nhiên sẽ rất ít kích phát lung tung tiềm năng cái quỷ gì.

Nếu có tâm nguyện chưa viên mãn, hoặc là chết vô cùng khổ sở, vô cùng thê thảm, hoặc là có thù sâu hận lớn chưa báo, thì vô cùng có khả năng ở lúc hấp hối, kích phát toàn bộ tiềm năng sâu trong não vực, làm tế bào não xảy ra phản ứng như siêu tân tinh bùng nổ, hình thành quỷ hồn cường đại!

Nếu chỉ là như thế, như vậy lấy thần hồn mạnh mẽ, đạo tâm chắc chắn của người tu chân, trái lại cũng sẽ không sợ vẻn vẹn mấy con lệ quỷ người thường sau khi chết sinh ra.

Sợ là sợ, lượng biến dẫn phát chất biến, như bây giờ loại tình huống này, ngàn vạn nạn dân tụ tập một chỗ, bởi vì bụng đói kêu vang, ôn dịch hoành hành, trời giá rét đất đông lạnh vân vân các loại nguyên nhân, chết rất thê thảm.

Vậy bọn họ sau khi chết sẽ hình thành lượng lớn lệ quỷ, thậm chí ở giữa lệ quỷ cùng lệ quỷ sinh ra cộng hưởng, dung hợp lẫn nhau, thăng cấp trở thành Quỷ Tướng, Quỷ Vương càng thêm hung dữ!
Bình Luận (0)
Comment