Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1469 - Chương 1436: Cướp Bóc Không Còn?

Chương 1436: Cướp bóc không còn? Chương 1436: Cướp bóc không còn?Chương 1436: Cướp bóc không còn?

“Cái gì!”

Tề Trung Đạo “Bịch bịch bịch” lui ba bước, lui đến bên cạnh mép thuyền tàn phá không chịu nổi, hầu như không chịu nổi đả kích to lớn như thế, mái tóc dài dựng thẳng lên từng sợi, tướng mạo nháy mắt trở nên vô cùng dữ tợn!

“Rắc rắc” vài tiếng, cả chiếc thuyền vận tải đều ở dưới linh năng kích động của hắn xóc nảy lên xuống, như một chiếc thuyền nhỏ lẻ loi đặt mình trong sóng triều ngập trời, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào!

“Thích Trường Thắng Hỗn Thiên quân, mùa đông năm trước không phải bị hoàn toàn đánh tan rồi sao?”

Tề Trung Đạo nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt dần dần trở nên âm trầm đáng sợ, nhìn chằm chằm ngực Hiểu Nguyệt Chân Nhân, thanh âm càng lúc càng lạnh, “Vì sao, có thể nhanh như vậy đã tổ chức lên một mũi đại quân tinh nhuệ, ngay cả đội thuyền vận tải do ngươi dẫn cao thủ sáu đại phái cùng nhau thủ hộ, cũng có thể hoàn toàn đánh tan, còn đem ngươi đánh thành trọng thương!”

“Khụ khụ, khụ khụ khụ khụ!”

Hiểu Nguyệt Chân Nhân phun ra hai ngụm máu tươi tỏa ra khí màu đen, khổ sở nói, “Chính bởi vì Thích Trường Thắng Hỗn Thiên quân mùa đông năm trước đã bị đánh tan, cho nên chúng ta mới khinh thường, khi tiến vào ‘Lang Yên Hạp (khe Khói Báo Động)’ quá mức qua loa, chưa cẩn thận tìm tòi hang núi hai bên hạp cốc, kết quả trúng mai phục của Hỗn Thiên quân!”

“Ai cũng không biết Thích Trường Thắng vì sao sẽ nhanh như vậy đã ngóc đầu trở lại, lại là từ đâu vơ vét được rất nhiều cao thủ, có lẽ là hắn đem tà ma ngoại đạo trên đất tây bắc tổ chức hết lại với nhau đi!”

“Tu sĩ bậc cao của sáu đại phái, trên cơ bản đều sớm chạy tới vùng đông nam cứu trợ thiên tai, trên đội thuyền vận tải của chúng ta, chỉ có số lượng không nhiều Trúc Cơ và Kết Đan, Hỗn Thiên quân của Thích Trường Thắng lại sớm có chuẩn bị, như sói như hổ, ngay từ đầu đã đem đội trước sau của chúng ta phân cắt ra!”

“Chúng ta dù sao đều là thuyền vận tải chở đầy vật tư, lưng to bụng béo, mập mạp không chịu nổi, không tiện linh động chém giết, vừa giao chiến đã tổn thất thảm trọng. Ta dẫn dắt tiền đội, xông vài lần cũng không xông vào được, ngược lại còn có khả năng bị đối phương một lưới bắt hết, rơi vào đường cùng, chỉ có thể một đường chạy về phía trước, về sau tổn thất vài chiếc thuyền vận tải, lúc này mới thoát khỏi Hỗn Thiên quân đuổi giết, miễn cưỡng giữ được tám chiếc thuyền vận tải!”

“Chỉ tiếc, vì tăng lên tốc độ, đại bộ phận vật tư hết thảy đều vứt bỏ... Khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ!”

Hiểu Nguyệt Chân Nhân nói tới đây, sắc mặt càng lúc càng trắng, bắt đầu ho khan một lần nữa, hô làm người ta tâm hoảng ý loạn, như tim gan lá lách phổi thận lúc nào cũng có thể ho bật ra.

Vài môn nhân Thái Huyền Đạo vội vàng đỡ hai bên, trông mong nhìn Tề Trung Đạo.

“Ở Lang Yên Hạp lọt vào đánh bất ngờ, toàn bộ vật tư đều bị Thích Trường Thắng cướp đi hết, ngay cả một hạt lương thực cũng chưa vận chuyển tới?”

Tề Trung Đạo từng chữ một, giọng điệu lành lạnh, ánh mắt dần dần ngưng kết thành hai cây chùy băng, không để ý bộ dáng nhìn qua hấp hối của Hiểu Nguyệt Chân Nhân, vẻ mặt càng lúc càng dữ tợn.

“Quả thật như thế!”

Hiểu Nguyệt Chân Nhân suy yếu nói, “Đạo hữu các đại phái ở chung với ta đều tận mắt nhìn thấy, thật sự không phải chúng ta vô năng, mà là Hỗn Thiên quân của Thích Trường Thắng quá mức sắc bén!”

“Tôn Cửu Linh, Tôn chưởng môn!”

Tề Trung Đạo giận không thể át, dứt khoát gọi thẳng tên sư điệt, “Cả ba mươi thuyền vật tư, ngươi một thuyền cũng không giữ được, ngươi giỏi lắm, ngươi giỏi lắm, ngươi thực là sư điệt tốt của ta, chưởng môn tốt của Thái Huyền Đạo!”

“Oành!”

Linh diễm quanh thân Tề Trung Đạo chợt hừng hực dâng lên, bay lên trời, ở phía sau hắn hóa thành một ma thần giương nanh múa vuốt!

Bị linh diễm kích động, cả chiếc thuyền linh năng phi hành đều vang hỗn loạn “Xèo xèo xèo xèo”, không ít chỗ vốn đã đầy vết thương, một lần nữa bắn ra mảng lớn vụn gỗ tan tác!

“Trận chiến này bất lợi, tổn thất thê thảm nặng nề, đều là trách nhiệm của ta chỉ huy không ra sao, tiến thối không tốt, xin sư thúc trách phạt thật nặng!”

Hiểu Nguyệt Chân Nhân miệng phun máu tươi, đẩy ra đám đông môn nhân, ở trước mặt Tề Trung Đạo quỳ một gối xuống đất, cứng cổ, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm đối phương.

“Ngươi, ngươi cho rằng ta không dám sao!”

Tề Trung Đạo vẻ mặt giọng nói đều dữ tợn, linh diễm thần ma ở đỉnh đầu càng thêm hung ác điên cuồng!

“Thái thượng chưởng môn!”

Vài trưởng lão Thái Huyền Đạo luôn luôn thờ ơ lạnh nhạt bên cạnh ùn ùn đứng ra, bất nhanh không chậm nói, “Lần này đội thuyền vận tải lọt vào Hỗn Thiên quân đánh bất ngờ, tổn thất rất nhiều vật tư cứu viện, quả thực có trách nhiệm chỉ huy của chưởng môn ở bên trong.”

“Nhưng Thích Trường Thắng nhanh như vậy đã ngóc đầu trở lại, lực lượng mới xuất hiện, đây là chuyện ai cũng không thể ngờ được!”

“Thích Trường Thắng phá hoại tây bắc mấy chục năm, là một trong ‘Tứ hung’ tiếng thối rõ ràng, thực lực của hắn có tư cách chen thân hàng ngũ mười đại cao thủ trong thiên hạ, Hạn Tiêu Bất Diệt Thể bá đạo cỡ nào, chỉ dựa vào Hiểu Nguyệt Chân Nhân một mình một ngựa, không ngăn được, vậy cũng không tính là gì, ngày xưa tu chân giới cũng không phải chưa từng xuất động đại đội nhân mã đi bao vây tiễu trừ Thích Trường Thắng, một lần quy mô lớn nhất, Nguyên Anh cũng xuất động hai ba mươi vị, còn không phải không ngăn được Thích Trường Thắng, để hắn chạy mất?”

“Chưởng môn đã liều chết huyết chiến, đánh đến sức cùng lực kiệt, hấp hối, vậy vẫn là nhanh để hắn chữa thương hẳn hoi, chờ thương thế dưỡng xong rồi, lại đến truy cứu trách nhiệm không muộn!”

Cái gọi là trưởng lão, địa vị cao thượng, rất nhiều người so với chưởng môn còn cao hơn một bối phận, là quan hệ sư huynh đệ với Tề Trung Đạo, đôi bên không có phân chia tôn ti quá lớn, không cần nghe Tề Trung Đạo chửi ầm lên.

“Các ngươi!”

Tề Trung Đạo nghiến chặt răng nhìn, quả thực muốn đem hơn hai mươi cái răng trong miệng hài phẳng hết.

“Thái thượng chưởng môn còn có gì phân phó?”

Vài tên trưởng lão Thái Huyền Đạo bất động thanh sắc xen vào giữa Tề Trung Đạo cùng Hiểu Nguyệt Chân Nhân, không biết là cố ý vô tình, khi nói đến hai chữ “thái thượng”, âm điệu kia tựa như còn nặng chút.

Thái thượng chưởng môn Thái Huyền Đạo, cùng đương nhiệm chưởng môn và mấy trưởng lão của Thái Huyền Đạo, đã xảy ra giằng co lặng yên không một tiếng động, lại nguy hiểm đến cực điểm.

Linh diễm thần ma phía sau Tề Trung Đạo hút từng luồng về tới trong cơ thể hắn, trên làn da đen sì, từng mạch máu cùng gân mạch màu đỏ rực, lại không ngừng bành trướng, lồi ra!

Ngay cả Lý Diệu cũng cảm nhận được khí thế của Tề Trung Đạo như sóng triều sắt thép, so với lúc hắn ở trên Long Tuyền đại hội đấu với Yến Ly Nhân càng thêm bành trướng gấp mười, thật sự giống là một bức tường đồng vách sắt cao hơn trăm mét, sắp đen sì ập xuống!

Không khí hầu như đọng lại.

Trường hợp tĩnh mịch, ngay cả một cây kim rơi xuống ở trên boong, cũng nổ vang không thua gì tiếng sét.

Ngay tại lúc hai bên hết sức căng thẳng, Tử Cực Kiếm Tông chưởng môn Đan Phong Tử bỗng vượt khỏi đám người đi ra, hướng Tề Trung Đạo thi lễ, mỉm cười nói: “Chính Nhất Chân Nhân, lẽ ra đây là việc nhà của Thái Huyền Đạo các ngươi, chúng ta những người ngoài này tự nhiên là không có tư cách xen mồm!”

“Chẳng qua, lần này trong đội tàu Hiểu Nguyệt Chân Nhân, cũng có vài chiếc thuyền lớn là Tử Cực Kiếm Tông chúng ta bỏ ra, Hiểu Nguyệt Chân Nhân không phải chỉ nghĩ cho bản thân, mà là vì lợi ích chung của các đại phái, là vì thiên hạ thương sinh mà bản thân bị thương nặng, ta đại biểu Tử Cực Kiếm Tông, muốn mạo muội nói hai câu!”

“Đầu tiên, thiên tai chưa qua, đối đầu kẻ địch mạnh, kẻ địch chủ yếu nhất của chúng ta là Bạch Liên quỷ quân vây công phủ Đông Ninh, ở lúc này, quan trọng nhất đó là ổn định và đoàn kết, chuyện lớn bằng trời, chờ trấn áp Bạch Liên quỷ quân rồi nói sau, vậy cũng không muộn!”

“Tiếp theo, cả thảy ba mươi chiếc thuyền vận chuyển đều bị cướp bóc hết, thật sự là tổn thất thảm trọng, nhưng may mắn chúng ta đã dẹp xong Hổ Khiếu thành, vài kho hàng vật tư lớn trong thành Hổ Khiếu, cũng đủ trăm vạn nạn dân vượt qua thời điểm gian khổ nhất, cho nên ảnh hưởng của trận thảm bại này, chưa chắc đã lớn như trong tưởng tượng!”

“Mặc dù vét sạch vật tư cả Hổ Khiếu thành còn chưa đủ mà nói, vậy cũng không sao, chỉ cần đem bộ dáng Hổ Khiếu thành giờ phút này, nói cho tông phái phụ cận biết, ha ha, nghĩ hẳn bọn họ rất nhanh sẽ đưa tới lượng lớn vật tư cứu tế, để nạn dân có thể vượt qua kiếp nạn!”

“Đan Phong Tử, ngay cả ngươi cũng...”

Tề Trung Đạo ánh mắt như hổ, nhìn chằm chằm Đan Phong Tử, như là muốn ở trên mặt hắn chọc ra hai lỗ thủng.

Đan Phong Tử bình tĩnh, thản nhiên thừa nhận, ánh mắt trong suốt như nước, giống như không hiểu ý tứ của Tề Trung Đạo.

Trừ Lý Diệu và Yến Ly Nhân, vài tên trưởng lão còn lại của Tử Cực Kiếm Tông đều đứng ở sau lưng Đan Phong Tử, trường kiếm vây quanh ở trong, tản mát ra từng luồng kiếm ý nhàn nhạt.

“Đan Phong Tử nói không sai, Kim Giáp Tông chúng ta cũng có bốn chiếc thuyền lớn bị cướp bóc, đều là vật chất vất vả kiếm, đau lòng đương nhiên là rất đau lòng, nhưng ‘Hỗn Thiên vương’ Thích Trường Thắng hung tàn độc ác là điều thiên hạ đều biết, ai chưa từng chịu thiệt do hắn, đụng phải hắn chỉ có thể tự nhận xui xẻo, cũng không thể trách tội hết đến trên đầu Hiểu Nguyệt Chân Nhân, bình tĩnh mà xem xét, mặc dù đổi thành chúng ta đi thủ vệ đội thuyền vận tải, có thể ngăn được Thích Trường Thắng sao?”

Bao gồm Kích Vũ đường chủ Bộ Thiên Đồng ở trong, vài tên trưởng lão Kim Giáp Tông đều đứng lên.

“Ý tứ Phong Lôi Cốc chúng ta cũng tương tự, trước mắt đối đầu kẻ địch mạnh, có chuyện gì chờ trấn áp xong Bạch Liên giáo lại bàn bạc kỹ hơn, bàn bạc kỹ hơn!”

Vài tên trưởng lão Phong Lôi Cốc cũng đứng ra, đứng cùng chỗ với Hiểu Nguyệt Chân Nhân, Đan Phong Tử, trưởng lão Thái Huyền Đạo, trưởng lão Kim Giáp Tông.

“Dù sao bây giờ, vật tư cứu tế nạn dân đã đủ, thật sự không đủ, để tông phái chung quanh lấy ra, nghĩ hẳn bọn họ không dám không lấy!”

Các Kim Đan cùng Nguyên Anh Phi Linh Đảo, cũng đứng ở bên Hiểu Nguyệt Chân Nhân, Đan Phong Tử.

Bên này, là mấy chục trưởng lão, tông chủ cùng chưởng môn các đại tông phái, các Kim Đan cùng Nguyên Anh.

Bên kia, chỉ có “Thiết Thánh” Tề Trung Đạo cô đơn một mình.

Thiết Thánh Tề Trung Đạo sững sờ nhìn các “đạo hữu”, giống như lập tức già đi mười mấy hai mươi tuổi, bỗng mất đi khí lực, gân mạch cùng mạch máu vốn bừng bừng phấn chấn như rắn hết thảy héo rũ xuống, khóe miệng run rẩy thật lâu, không biết nên nói cái gì, thân hình run nhè nhẹ, tựa như trời đất xoay chuyển, ngay cả đứng cũng đứng không vững.

“Sư huynh.”

Một trưởng lão Thái Huyền Đạo rất cung kính nói, “Tựa như ngài thường xuyên nói, đại cục làm trọng!”

“Đại cục?”

Tề Trung Đạo cười khổ vài tiếng, “Đại cục!”

Yết hầu của hắn lăn lộn một hồi lâu, rốt cuộc không có lời nào để nói, ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, run lên ống tay áo, hóa thành một luồng hào quang xám xịt, bay lên chín từng mây, nhắm mắt làm ngơ!

Chỉ để lại một tòa Hổ Khiếu thành chi chít vết thương, rỗng tuếch, còn có dân chúng ngoài thành hoàn toàn không biết gì cả, đang ăn như hùm như sói, cảm động đến rơi nước mắt.

Mà tiếng gào rống thê lương kia của Hắc Sát Giáo chủ Đoạn Hưng Nghĩa, tựa như vẫn đang quanh quẩn thật lâu dưới màn đêm: “... Các ngươi căn bản không tính phát lương, các ngươi căn bản một hạt lương thực cũng không tính lấy ra!”
Bình Luận (0)
Comment