Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1473 - Chương 1440: Vò Rượu Thiên Địa!

Chương 1440: Vò rượu thiên địa! Chương 1440: Vò rượu thiên địa!Chương 1440: Vò rượu thiên địa!

“Rầm!”

Một vò rượu lớn đập vỡ ở trên mép thuyền, mảnh vụn như mưa bắn ngược tới trên mặt Thiết Thánh Tề Trung Đạo, gõ ra tiếng “đinh đinh đang đang”.

“Vì sao!”

Thanh âm Tề Trung Đạo giống như một đám lửa nóng rực, bao lấy một cục băng lạnh. Hắn vô cùng đau đớn nói, “Vì sao các đại phái những người này, ngay cả chút đạo lý ‘lấy đại cục làm trọng’ cũng không hiểu! Vốn chỉ cần mỗi một tông phái đều lấy ra một chút xíu lương thực và vật tư, là có thể dàn xếp xong trăm ngàn vạn nạn dân, làm bọn họ không đến mức quấy phá, bị Bạch Liên Lão Mẫu lợi dụng!”

“Đây là biện pháp tốt nhất ngăn cản âm binh quỷ quân xuất hiện, chung quy tốt hơn so với đợi sau khi ngàn vạn quỷ quân xuất hiện, lại sứt đầu mẻ trán đi trảm yêu trừ ma chứ?”

“Nhưng, nhưng bọn hắn thế mà ngầm chống đối đến loại trình độ này!”

“Lần này may mà có Ba đạo hữu kịp thời vạch trần âm mưu của Hổ Khiếu Đường cùng Hắc Sát Giáo, cho chúng ta lý do tiến công thành Hổ Khiếu, cơ duyên xảo hợp, mới đạt được rất nhiều lương thực, có thể vượt qua cửa ải khó khăn!”

“Nếu không có Ba đạo hữu tương trợ to lớn, lại nên như thế nào đây, không lẽ phải trơ mắt nhìn trăm vạn nạn dân chết đi, biến thành lệ quỷ hung ác thô bạo, bọn họ mới vừa lòng đẹp ý sao, thật không biết đám người này, rốt cuộc mọc ra tim gan thế nào, đầu óc thế nào!”

“Đúng, lần này dựa vào rất nhiều vật tư của thành Hổ Khiếu, thoạt nhìn là có thể vượt qua cửa ải khó khăn, nhưng quần hùng thiên hạ đều không phải người mù, ai còn nhìn không ra chút kỹ xảo nho nhỏ đó bọn họ làm ra! Dựa vào loại cách làm này, có thể được món lợi cực nhỏ nhất thời, lại làm toàn bộ tông phái đông nam thất vọng đau khổ hết thảy, đem bảng hiệu các đại tông phái Trung Nguyên đều đập nát không còn gì nữa! Về sau, chúng ta còn nói chuyện hợp tác với tông phái đông nam như thế nào, đôi bên, căn bản không có lấy một chút tín nhiệm!”

“Tầm nhìn hạn hẹp, tham bát bỏ mâm, nhặt hạt vừng đánh mất dưa hấu, còn ở nơi đó đắc chí, quả thực ngu xuẩn, ngu xuẩn, ngu không ai bằng!”

Tề Trung Đạo nương sức rượu, chửi ầm lên, mắng tới mức cả người đều run lên, ngay cả đôi mắt cũng như hừng hực thiêu đốt, sắp chảy ra nham thạch nóng chảy màu đỏ rực.

Hắn nuốt ngụm nước bọt, yết hầu phát ra một tiếng “Xẹt”, như dây thanh cũng bị đốt nóng rực, run giọng nói: “Đại Kiền tu chân giới hiện nay, nhìn như thịnh cực nhất thời, như mặt trời giữa trưa, nhưng các vị đang ngồi đều là tuyệt đỉnh cao thủ của tu chân giới, ai còn có thể không rõ nội tình chứ?”

“Bạch Liên giáo tàn phá đông nam, Hỗn Thiên quân chà đạp tây bắc, U Vân Quỷ Tần ở phương Bắc như hổ rình mồi, có chút vô ý, chính là kết cục vạn kiếp bất phục!”

“Đang lúc mưa gió tồn vong, các đại tông phái vẫn gắp lửa bỏ tay người, quy định phạm vi hoạt động, ngươi lừa ta gạt, lục đục với nhau, ngay cả chút quy củ này ở mặt ngoài, cũng muốn từng cước đá văng, giũ đi sạch sẽ!”

“Cứ thế mãi, nước cũng chẳng còn nước nữa! Mặc dù Bạch Liên giáo, Hỗn Thiên quân và U Vân Quỷ Tần, lúc ban đầu chỉ là mụn ghẻ, nhưng làm bừa như vậy nữa, sớm muộn gì cũng sẽ phát triển trở thành bệnh tim gan, đến lúc đó bệnh nguy kịch, không thuốc nào cứu được, mới là hối hận thì đã muộn!”

“Đại Kiền thật sự sụp đổ, ít nhất phải có một trăm năm niên đại huyết chiến coi trời bằng vung, toàn bộ tông phái cùng toàn bộ người tu chân đều sẽ cuốn vào trong vòng xoáy lớn giết chóc, hoặc là sống như yêu như ma, hoặc chết thê thảm vô cùng!”

“Nếu nói Đại Kiền là một tòa tháp cao, vậy chúng ta nhiều tông phái tu luyện như vậy, nhiều người tu chân như vậy, rõ ràng đã đứng ở tầng cao nhất của tòa tháp này, đem tòa tháp này hoàn toàn làm sập, đối với chúng ta rốt cuộc có chỗ tốt gì? Đạo lý đơn giản như vậy, vì sao những người đó lại không hiểu, không hiểu chứ!”

Hắn siết chặt nắm tay, vốn muốn hướng trên cái cây đổ nghiêng hung hăng đấm một quyền.

Nhưng cái cây nghiêng bộ dáng nửa chết nửa sống, lung lay sắp đổ, không biết lại làm hắn nghĩ tới cái gì, lại đổi hướng, vỗ thật mạnh ở trên đùi mình: “Ai!”

“Tề lão ca, ngươi đừng lòng như lửa đốt, ngươi nói những thứ này đều là đạo lý lớn, chính xác nữa cũng vô ích!”

Ba Tiểu Ngọc cũng có ba phần men say, nấc rượu, cười hì hì nói, “Nhưng đạo lý lớn thì đạo lý lớn, ngươi là làm thái thượng chưởng môn cùng minh chủ tu chân giới quá lâu rồi, không biết chút đạo lý nhỏ kia trong lòng người bên dưới nghĩ.”

“Không sai, bây giờ xem ra, một chút lương thực chỉ là việc nhỏ, dù sao giá lương thực bên ngoài đều rất rẻ.”

“Nhưng đợi ảnh hưởng của trận thiên tai này chậm rãi khuếch tán ra, đến trước khi thu hoạch vụ thu, thời kì giáp hạt thì sao?”

“Khi đó giá lương thực tăng cao, tăng mười lần hai mươi lần cũng vô cùng có khả năng, đặc biệt vùng đông nam, năm nay khẳng định sẽ lâm vào nạn đói, tông phái tu luyện đông nam, vì có được lương thực quý giá, củng cố thế lực của mình, cũng nguyện ý trả bất cứ giá nào để đổi!”

“Bây giờ đem lương thực vận chuyển tới đây, giải mối nguy lửa sém lông mày của đông nam, trừ dân chúng nghèo khổ cảm động đến rơi nước mắt, còn có chỗ tốt gì?”

“Nhưng đợi tới thời kì giáp hạt, đông nam nạn đói khắp nơi, lại đem lương thực vận chuyển tới, tuyệt đối có thể bán được giá trên trời!”

“Ngươi đừng vội, nghe khiếu hóa tử nói xong, mua bán khi thời kì giáp hạt là thứ nhất, còn có một điều càng thêm quan trọng, đó là cướp người!”

“Đông nam là chỗ linh khí trong thiên hạ hội tụ, dân chúng bình thường nơi này, được thiên địa linh khí tẩm bổ, cơ hội thức tỉnh linh căn cũng lớn hơn so với nơi khác, đều là hạt giống tu luyện hạng nhất!”

“Trước kia nơi này đều bị tông phái đông nam nắm giữ, tông phái bên ngoài rất khó ở nơi này mở ra cục diện, mở rộng cửa thu môn nhân!”

“Thiên tai lần này, lại là cơ hội trời ban, cho các đại phái Trung Nguyên cơ hội giở trò!”

“Chính cái gọi là ‘người dễ xa quê, đất cũ khó bỏ’, con người mà, không đến thời điểm thật sự bất đắc dĩ, ai muốn xa xứ mấy vạn dặm, tới bên trong tông phái tu luyện xa lạ cả người lẫn cảnh, như con chó giãy dụa đánh nhau chết sống, cầu một tia sinh cơ chứ?”

“Nếu các ngươi thật sự vận chuyển tới đủ lương thực, có thể để nhiều nạn dân như vậy đều bình an vượt qua cửa ải khó khăn, lại có bao nhiêu người nguyện ý bị các ngươi mời chào đi? Mặc dù thật muốn gia nhập tông phái tu luyện, cũng có thể lựa chọn thế lực bản thổ đông nam!”

“Cho nên, cho dù thật sự có lương thực, cũng không thể dễ dàng phát ra như vậy để nạn dân đều ăn no, phải làm bọn họ đói nửa chết nửa sống, lại dùng một chút cháo loãng gợi lên con sâu thèm ăn của bọn họ, lại cho bọn họ nhìn thấy một tia sinh cơ, làm bọn họ biết các đại phái Trung Nguyên có núi gạo biển mì, đi Trung Nguyên mới là đường sống duy nhất, bọn họ mới sẽ cam tâm tình nguyện đi tham gia kiểm tra nhập môn của các tông phái lớn.”

“Chỉ có ai thân thể khoẻ mạnh, thiên phú xuất chúng, sau khi thông qua kiểm tra nhập môn, ký kết khế ước bán mình, mới có thể nhận được đủ lương thực!”

“Do đó, đã có thể dùng tinh anh đông nam, làm phong phú lực lượng của mình; lại có thể ở trong ảnh hưởng âm thầm, suy yếu tiềm lực phát triển của tông phái đông nam, nhất cử lưỡng tiện, chẳng phải tốt sao?”

“Cái này không hợp quy củ!”

Tề Trung Đạo đỏ mắt, đằng đằng sát khí nói, “Loại hành vi vượt qua châu phủ, đến phạm vi thế lực tông phái khác thu môn nhân rộng rãi này, cực dễ dàng dẫn phát ma sát cùng hỗn loạn quy mô lớn, thiên hạ sẽ đại loạn, khi ta làm chưởng môn Thái Huyền Đạo, chưa bao giờ làm chuyện như vậy!”

“Chỉ tiếc, bây giờ đã không phải lúc Tề lão ca làm chưởng môn Thái Huyền Đạo rồi, khiếu hóa tử nhanh mồm nhanh miệng, có gì nói đó, lão ca đừng để trong lòng, kẻ gọi là ‘chưởng môn’, mang theo hai chữ ‘thái thượng’, vậy so với vợ bé bị một tờ giấy bỏ đá ra khỏi cửa nhà, lại có gì khác nhau?”

Ba Tiểu Ngọc mỏ nhọn, cười hì hì nói, “Tề lão ca cho rằng, thời buổi này, còn không tính là thiên hạ đại loạn sao? Quy củ thứ này, cần ngươi giảng ta giảng mọi người giảng, mới có ý tứ, nếu các ngươi đều không giảng quy củ, chỉ một mình ta giảng, vậy ta không phải chịu đau khổ sao? Ta lại không phải kẻ ngốc, dựa vào cái gì còn nói quy củ cái rắm chó gì? Cho dù quy củ này là từ trong miệng đường đường minh chủ tu chân giới nói ra, lại chẳng có tác dụng cái trứng gì cả!”

Tề Trung Đạo như bị sét đánh, sửng sốt hồi lâu, bỗng nhiên thất thanh cười nói: “Hay, hay, Ba đạo hữu nói quá hay, quá đúng! Ta rốt cuộc tính là ‘minh chủ tu chân giới’ cái gì chứ, chẳng qua để người ta gọi thì đến, đuổi thì đi mà thôi!”

“Khi các đại phái muốn liên thủ hướng hoàng đế bức cung, liền nghĩ tới ta tên ‘minh chủ’ này, đem ta nâng lên trên mặt bàn cao cao, đợi đem hoàng đế và Vương Hỉ đều đấu sập rồi, còn có ai thật sự coi ta là minh chủ gì chứ?”

“Các đại phái muốn uy áp Tử Cực Kiếm Tông, chia cắt ích lợi to như vậy của Tử Cực Kiếm Tông, ta lại biến thành ‘minh chủ’ cao cao tại thượng, một người gọi trăm người theo, thế nào cũng phải đi đánh sống đánh chết với Kiếm Si Yến Ly Nhân mới được! Đợi ích lợi chia cắt xong, Long Tuyền đại hội chấm dứt, ai lại còn coi ta ra gì?”

“Đông nam thiên tai, cần có người xuất đầu lộ diện, lo lắng hết lòng, hao phí tâm thần, đi triệu tập các phương thế lực, trù tính chung các loại quan hệ rối như tơ vò, ta lắc mình một cái, lại biến thành minh chủ! Ngay cả tiến công thành Hổ Khiếu, cũng cần ta tên ‘minh chủ’ này ra tay đầu tiên, như vậy tương lai nếu ‘Phượng Hoàng Đế’ giận dữ, trách chúng ta bao biện làm thay, tiền trảm hậu tấu, lại là ta đến gánh cái tiếng xấu tối như mực, nặng trịch, như rùa xác này?”

“Ha ha, minh chủ, minh chủ, trên đời này có minh chủ rắm chó như vậy sao?”

Tề Trung Đạo đau lòng muốn chết, ngửa mặt lên trời thét dài.

Khổ Thiền đại sư nói: “Tề thí chủ, ngươi say rồi.”

“Ta là say rồi, say quá lâu quá lâu rồi, say tới mức cho rằng mình thế mà có biện pháp một tay che trời, xoay chuyển trời đất, thay đổi tất cả cái này!”

Tề Trung Đạo đặt mông ngồi xuống ở trên mép thuyền, thở dài nói, “Nhưng, vì sao sẽ như vậy, vì sao không ai chịu đem ánh mắt đặt xa hơn một chút, thật sự lấy đại cục làm trọng, lấy toàn bộ tu chân giới làm trọng chứ? Hiểu Nguyệt chưởng môn, ài, ta vẫn luôn gửi gắm kỳ vọng cao đối với hắn, hy vọng hắn có thể lấy ra chút phong thái chưởng môn ‘Thiên hạ đệ nhất đại phái’, đi lãnh đạo toàn bộ tu chân giới! Hắn quá khứ chưa từng làm ta thất vọng, nhưng không biết từ khi nào, thế mà trở nên, trở nên không chịu được như thế!”

“Có lẽ biến hóa không phải Hiểu Nguyệt đạo hữu, mà là mảnh thiên địa này.”

Khổ Thiền đại sư dùng gáo nước gõ vò rượu trống rỗng, thở dài nói, “Có lẽ là mảnh thiên địa này, đã biến thành một vò rượu lớn kín không kẽ hở, trong vò chứa đựng danh lợi quyền dục ủ ra rượu đục không sạch sẽ không chịu nổi, người ta ngã vào trong đó, ở trong rượu nước chảy bèo trôi, chìm nổi, sao có thể làm được ngàn chén không say?”
Bình Luận (0)
Comment