Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1479 - Chương 1446: Có Cổ Quái!

Chương 1446: Có cổ quái! Chương 1446: Có cổ quái!Chương 1446: Có cổ quái!

Nơi kiếm khí tới, bộ xương kia không phải một phân thành hai, mà là trực tiếp vỡ vụn từng mảnh, phát nổ thành thiên nữ tán hoa.

Từ trong ngàn vạn mảnh xương trào ra một làn khói trắng hư vô mờ mịt, nhanh chóng hướng phía sau chiến trận âm binh quỷ quân lướt đi!

Chân thân Vạn Minh Châu, thế mà không giấu ở trong bọ cạp xương, mà là không biết từ khi nào, ẩn nấp trong cơ thể một tên lính xương rất bình thường như vậy, muốn đục nước béo cò, hỗn loạn ở trong đám đông khô lâu cùng cương thi, đánh lén Khổ Thiền đại sư!

Biểu cảm trên mặt Yến Ly Nhân không thay đổi, chỉ là khóe miệng cong lên một ý cười như có hứng thú, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra, kiếm khí ở trong hư không không chút dấu hiệu khẽ xoay chuyển, đuổi theo bản thể Vạn Minh Châu không tha!

“Xẹt xẹt xẹt xẹt!”

Vô số mảnh xương ở giữa không trung vẽ ra từng đường cong thê lương, như gió giật mưa rào đánh ở trên kiếm khí của Yến Ly Nhân, lại đều bị kiếm khí chấn vỡ!

Kiếm khí như quang giống như điện, nháy mắt đuổi theo Vạn Minh Châu bản thể, hung hăng nhất trảm!

“A!”

Giữa trời đất đều truyền đến tiếng kêu thảm thiết sợ hãi dựng tóc gáy của Vạn Minh Châu, âm hồn ở trước khi kiếm khí đến, lúc chỉ mành treo chuông chủ động xé thành hai nửa, vừa lúc làm kiếm khí từ khe hở ở giữa xuyên qua!

Dù vậy, mũi nhọn bên cạnh kiếm khí vẫn đem âm hồn chém thất linh bát lạc, khi lại lần nữa dung hợp cùng nhau, hóa thành hình tượng một trung niên mỹ phụ mặc đạo bào trắng như tuyết, vẻ mặt phẫn hận oán độc, lại đã ảm đạm đi rất nhiều, giữa thân thể, từ đầu đến chân, có một đường màu đen rất rõ ràng, còn hướng ra phía ngoài tràn ra từng luồng khói đen!

Kiếm của Yến Ly Nhân, quả nhiên là số một thiên hạ, ngay cả “Thiên hạ vạn quỷ chi mẫu”, cũng có thể một kiếm chém bị thương!

Vạn Minh Châu nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt dữ tợn đến cực điểm.

Âm quỷ cùng cương thi tụ tập ở quanh ả càng lúc càng nhiều, hướng năm siêu cấp Nguyên Anh nhe răng trợn mắt, vung nanh vuốt.

Đúng lúc này, chân trời xa xa truyền đến một tiếng sét nổ.

“Oành!”

Cả mảnh trời đất đều lâm vào chấn động, giống như là bộc phát một trận động đất bất thình lình!

Phía thành Đông Ninh truyền đến một trận tiếng hoan hô kinh thiên động địa, mà sương mù sen trắng ở đỉnh đầu âm binh quỷ quân lại tỏ ra có chút hỗn độn.

Thanh âm này xen lẫn linh năng dao động mãnh liệt, giống như sóng thần hướng bốn phương tám hướng khuếch tán, khơi dậy sự chú ý của năm siêu cấp Nguyên Anh và Bạch Liên Lão Mẫu.

Lý Diệu nheo mắt, hướng trên đường chân trời phía tây bắc nhìn lại.

Lại thấy một mũi đại quân cuồn cuộn, đang vây quanh một vật đen sì, thong thả mà kiên định hướng chiến trường thẳng tiến!

Cao thấp đại quân, chiến kỳ phấp phới, từng chữ “Lôi” cực lớn, bốn phía thêu linh văn lôi điện, giống như tự mang hồ quang sáng ngời, ở dưới vòm trời vàng vọt tỏ ra đặc biệt chói mắt.

Mà vật đen sì kia vây quanh bọn họ, mặc kệ mặt ngoài tăng thêm bao nhiêu trang sức hỗn loạn, mặc kệ che giấu bao nhiêu sắc màu rực rỡ, dù sao ở trong mắt Lý Diệu, đó không phải chính là…

“Hạm pháo trên tinh hải chiến hạm sao?”

Con mắt Lý Diệu lồi ra, liền nhìn thấy mấy trăm tráng hán cơ bắp cuồn cuộn, đem từng sợi xích sắt đều quấn đầy toàn thân, một đầu khác của xích sắt xuyên ở trên một chiếc chiến xa to lớn, kéo hạm pháo của tinh hải chiến hạm chậm rãi tiến lên!

Những sợi xích sắt này, chỉ sợ còn không chỉ là dùng để kéo đơn giản như vậy, bởi vì Lý Diệu rõ ràng cảm giác được, linh năng và thần hồn của mấy trăm tráng hán đều thông qua xích sắt, nối tiếp với hạm pháo, hợp thành một hệ thống phóng nguyên thủy mà đơn sơ!

“Ầm!”

Mấy trăm tráng hán đồng thời phát ra một tiếng rống giận, linh năng như sóng triều ngập trời kích động đến cực hạn, xích sắt nháy mắt căng lên, như có vô số dòng điện theo xích sắt ùa vào trong hạm pháo, lại một tiếng rống giận đinh tai nhức óc, một đám điện tương như ngọn lửa gào thét lao ra, lại không phải nhắm mặt đất, mà là nhắm bầu trời mây đen dày đặc!

Điện tương nổ tung, phóng ra ngàn vạn hồ quang, giống như những thanh kiếm sắc bén, đem mây đen xé hết thành mảnh vỡ, ở trong từng cái lỗ thủng thật lớn lộ ra bầu trời xanh thẳm, cùng mặt trời kim bích huy hoàng!

Ánh mặt trời hóa thành vạn cây kim vàng, rơi ở trên sương mù sen trắng đỉnh đầu âm binh quỷ quân, giống như khối băng bỏ vào trong nồi chảo, nhất thời bùng nổ ra tiếng vang kịch liệt “Xẹt xẹt xẹt xẹt”.

Sương mù sen trắng, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được tiêu tán.

Âm binh quỷ quân dưới sương mù đều xôn xao bất an. Ánh mặt trời có chứa phóng xạ rất mạnh, có thể liên tục không ngừng tiến hành quấy nhiễu đối với từ trường âm hồn của bọn họ, tương đương tiến hành “liên tục lấy máu” đối với bọn họ, cho nên âm binh quỷ quân đối với ánh mặt trời có một loại sợ hãi bản năng, chỉ có ở trời đầy mây hoặc ban đêm, ở dưới từ trường của sương mù sen trắng bảo hộ, mới dám ra hoạt động!

“Là Lôi Cức doanh! Là Lôi Cức doanh ‘Lôi Công Oanh Thiên Pháo’ !”

Trên thành lâu vang lên một mảng tiếng hò hét.

Chính như Đan Phong Tử từng nói với Lý Diệu, thiên hạ đệ nhất tông phái chân chính không phải Thái Huyền Đạo, mà là “Lôi Kiền Môn” sáng tạo Đại Kiền vương triều.

“Lôi Cức doanh” tinh nhuệ bảo vệ xung quanh thần đô, đó là cường binh do nội môn đệ tử Lôi Kiền Môn tạo thành, tuyệt đối không phải quân đội triều đình bình thường có thể bằng được.

Vì ứng phó thiên tai đông nam dẫn phát quỷ loạn dân biến, ngay cả Lôi Cức doanh cũng phân phối đến vùng phủ Đông Ninh, vừa lúc kịp trận đại chiến đàn quỷ công thành này!

Lôi Cức doanh xuất hiện, đem cán cân hai bên giằng co nháy mắt đánh vỡ.

Vạn Minh Châu bị năm siêu cấp Nguyên Anh vây công, vốn cũng chỉ có sức chống đỡ, không chút sức đánh trả, bị hoàn toàn tách ra với thuộc hạ của mình, căn bản không thể thực thi chỉ huy hữu hiệu đối với âm binh quỷ quân.

Lại thêm khẩu pháo khổng lồ của Lôi Cức doanh không ngừng bắn, đem từng đám mây đen xé nát hết.

Dưới ánh mặt trời mãnh liệt chiếu xạ, mấy trăm mảng sương mù sen trắng đều tan thành mây khói.

Âm binh quỷ quân bị ánh mặt trời bắn thẳng đến, đều như là bị lửa thiêu làm bỏng, quanh thân phát ra tiếng “xèo xèo”, toát ra khói mỏng lượn lờ, trong giây lát đã tan thành mây khói!

Phòng tuyến âm binh quỷ quân vốn coi như nghiêm chỉnh dần dần sụp đổ.

Binh lính cùng người tu chân bị oan hồn nhập vào, mất hồn mất vía, ở dưới đảm phách huyết khí của đồng bạn kích động, lần lượt tỉnh táo lại, ở dưới tiếng pháo khổng lồ liên tục không ngừng tấn công ủng hộ, lại lần nữa điểm hỏa dũng khí, hướng bộ xương và xác chết biết đi đánh tới!

Thấy quái mà không quái, nó sẽ tự bại, người đấu với quỷ là như thế nà, so đấu chính là từ trường của ai cường đại hơn, có thể kháng quấy nhiễu hơn!

“Bạch Liên Quỷ Bà, đại quân của ngươi xong rồi!”

Tề Trung Đạo cười ha ha, tay áo bào rộng thùng thình khẽ cuốn, lao về phía Vạn Minh Châu!

Vạn Minh Châu nhìn quét Lôi Cức doanh còn ở chân trời một cái, trên mặt hiện lên một sự do dự.

Đại quân thẳng tiến, cần thời gian, giờ phút này Lôi Cức doanh còn chưa đi chiến trường, chỉ là pháo khổng lồ phát uy mà thôi, ả còn có đường sống nhượng bộ lui binh, tập hợp lại.

Nếu dây dưa với mấy tên siêu cấp Nguyên Anh một lúc nữa, đường lui cũng bị Lôi Cức doanh chặn, vậy thì hoàn toàn xong rồi!

Không sai, thân thể âm quỷ, là không ngại sóng biển, có thể trực tiếp từ trên biển rút lui.

Nhưng âm quỷ cũng cần bổ sung linh năng, ở trên biển lớn mênh mông vô ngần, không tìm thấy đủ tài nguyên, lại không có chút che chắn nào, lại bị ánh mặt trời mãnh liệt chiếu thẳng cả một ngày mà nói, tám chín phần mười âm quỷ đều phải hóa thành tro bụi!

Nếu trốn vào đáy biển, lại sẽ gặp phải các loại mạch nước ngầm ảnh hưởng, tương tự sẽ hao tổn rất nhiều âm quỷ hồn phách, làm hồn phách cũng chậm rãi tiêu tán sâu trong đáy biển không có ánh mặt trời.

“Đi!”

Vạn Minh Châu quyết đoán, triệu hồi đại quân rút lui!

“Chạy đi đâu!”

Yến Ly Nhân, Tề Trung Đạo, Ba Tiểu Ngọc và Khổ Thiền đại sư bốn người tất cả đều hướng Vạn Minh Châu bọc đánh!

Lại không đề phòng có mấy chục kim thi như vàng đúc đi ra, xen lẫn từng trận gió âm, từ bên dưới đi lên, bổ nhào vào dưới chân bọn họ, há mồm cắn về phía đùi của bọn họ.

Mắt của Yến Ly Nhân cũng không chớp lấy một lần, kiếm khí lại lần nữa ra khỏi vỏ, hóa thành mấy chục tia sắc bén, chém về phía kim thi!

“Cẩn thận!”

Ba Tiểu Ngọc lại trợn tròn hai mắt, rống quái dị, ôm đầu, bổ nhào một cái lộn về phía sau.

“Ầm” sau mấy chục tiếng nổ vang quỷ dị, mấy chục con kim thi thế mà đều phồng lên thành từng quả cầu lớn tròn vo, bị kiếm khí của Yến Ly Nhân chém, vừa lúc phát nổ, nổ ra từng đám sương mù màu vàng nhạt mùi thơm lạ lùng xộc vào mũi!

Không cần Ba Tiểu Ngọc nhắc nhở, mọi người đều biết sương mù màu vàng nhạt này tuyệt đối không phải thứ gì tốt, bất đắc dĩ, chỉ có thể hướng bốn phía trốn tránh.

Chính là trong nháy mắt này, quỷ ảnh của Vạn Minh Châu đã tách thành mấy chục làn sương khói màu trắng mờ nhạt, phân biệt bắn tung tóe đến trong mấy chục con bọ cạp xương, lính xương cùng xác chết biết đi ở gần.

Những con bọ cạp xương, lính xương cùng xác chết biết đi này, đều như là điện giật, tốc độ lập tức nhanh lên mấy chục lần, hướng phía khác nhau chạy trốn.

“Đuổi theo!”

“Thật không dễ gì mới đợi được Bạch Liên Quỷ Bà, nhất định phải đem ả hoàn toàn tiêu diệt, nếu không cho dù trăm vạn âm binh quỷ quân hóa thành bột phấn hết, chỉ cần Vạn Minh Châu vẫn bất tử bất diệt, một ngày nào đó sẽ ngóc đầu trở lại!”

Tề Trung Đạo nghiến răng nghiến lợi nói.

Đây cũng là tiếng lòng của toàn bộ người tu chân.

Tuy trăm vạn âm binh quỷ quân đã bị đánh tan, nhưng nếu không đem bọn nó tiêu diệt hoàn toàn, bọn nó vẫn sẽ lẻn đến châu phủ huyện thành phía dưới, đem tông phái trung bình và nhỏ lực phòng ngự tương đối mỏng yếu trên địa phương đều cướp bóc hết, thậm chí đem toàn bộ linh điền ô nhiễm cùng hủy diệt hết!

Binh bại như núi đổ, âm binh quỷ quân hóa thành rất nhiều cánh quân, biến thành cô hồn dã quỷ thật sự!

Đại quân người tu chân và triều đình thì khí thế như cầu vồng, ở phía sau cắn chặt không tha, cố gắng có thể hoàn toàn tiêu diệt càng nhiều cô hồn dã quỷ hơn, không để bọn nó có cơ hội một lần nữa tập kết lại thở dốc.

Năm tên siêu cấp Nguyên Anh bọn Lý Diệu, thì phóng ra toàn bộ thần niệm, ý đồ tập trung chỗ thần hồn của Bạch Liên Lão Mẫu.

Hai bên ngươi đuổi ta chạy, càng đuổi càng xa, rất nhiều âm binh quỷ quân lục tục tiến vào vùng đồi núi phía nam phủ Đông Ninh, trong vùng núi liên miên không dứt.

Trận này đã giằng co suốt một cái buổi, giờ phút này, sắc trời dần dần ảm đạm.

“Ào ào ào ào!”

Trong núi rừng mênh mông bát ngát bay lên vô số con chim hoảng hốt, phát ra tiếng kêu quái dị “Oa oa”, hướng màn đêm bay đi!

Yến Ly Nhân, Tề Trung Đạo, Ba Tiểu Ngọc và Khổ Thiền đại sư hóa thành bốn luồng sáng, giành trước lao vào trong núi rừng, sâu trong núi rừng nhất thời xảy ra hai vụ nổ lớn kinh thiên động địa, mảng lớn núi rừng hừng hực thiêu đốt, ở trong lửa cháy còn kèm theo tiếng thét chói tai vô cùng oán độc của Vạn Minh Châu.

Lý Diệu lại ngừng lại ở trên núi rừng, như có chút đăm chiêu nhìn chằm chằm núi rừng đen sì, đáy lòng mơ hồ có một mảng sương mù, bị tiếng thét chói tai của Vạn Minh Châu kích thích không ngừng bốc lên.

Trận này, đánh thật sự quá kỳ quái!
Bình Luận (0)
Comment