Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1490 - Chương 1457: Khả Năng Hợp Tác

Chương 1457: Khả năng hợp tác Chương 1457: Khả năng hợp tácChương 1457: Khả năng hợp tác

Từng trận gió âm sát qua đỉnh đầu cùng bên tai Lý Diệu, lại bị linh năng hỗn loạn cùng tia chớp cuồng loạn vung vẩy trong thiên địa xé thành mảnh vỡ!

Ở trong từ trường hoạt động cuồng bạo như thế, âm binh quỷ quân không có thân thể bảo hộ, đã biến thành thứ yếu ớt nhất.

Chỉ là bằng vào một điểm này, ít nhất thoát khỏi tám chín phần mười truy binh.

Chỉ có Bạch Liên Lão Mẫu cùng số rất ít cao thủ, còn có thể gắt gao cắn mông Lý Diệu không nhả.

Nhưng bọn họ cũng không kiên trì được quá lâu.

“Oành! Rẹt!”

Phía trước tiến vào khu mưa to.

Mưa to trên mặt biển quả thực như là mưa đá rơi xuống ‘Bốp bốp’, đem trời và đất đều biến thành thế giới của nước, nhiễu loạn nghiêm trọng tầm mắt, thính giác cùng cảm giác của truy binh!

Lý Diệu vẫn đeo bộ vây cá hình thù kỳ quái kia, chỉ là vài miếng vây cá ở sau một đợt biến ảo “Rẹt rẹt”, tổ hợp với nhau, trở nên rộng hơn nữa, trở thành pháp bảo phụ trợ phi hành giống như cánh!

Lý Diệu túm Long Dương Quân, nâng nặng mà như nhẹ, ở giữa chớp lóe sét đánh không ngừng vẽ ra từng đường cong uyển chuyển đến cực điểm, đem lực lượng của mưa gió và từ trường đều mượn đến cực hạn, như một chiếc lá khô trong cuồng phong mơ hồ bất định, không có chút quy luật nào.

Bạch Liên Lão Mẫu rống giận và quỷ diễm đan xen đi sát qua bên người hắn, hắn lại cách gió phơn càng lúc càng gần!

Trên mặt biển tối tăm phía trước, mơ hồ có thể nhìn thấy một mảng gió lốc màu tím đậm, giống như cửu u hoàng tuyền ở giữa không trung xé ra một khe hở, phun trào ra ngọn lửa hủy diệt vĩnh hằng thiêu đốt!

Đó là gió phơn!

Mặc dù Lý Diệu cũng không dám ở dưới tình huống không có tinh khải bảo hộ, chính diện chống đỡ gió phơn tấn công!

Hắn cũng chưa từng nghĩ phải không biết sống chết lao vào gió phơn, chỉ là sát bên cạnh gió phơn hơi cắt vào, như “lướt sóng”, mượn dùng lực lượng gió phơn gào thét!

Gió phơn còn chưa trưởng thành hết cỡ, đường kính đã có mấy trăm km, tốc độ xoay tròn bên ngoài cùng tự nhiên nhanh nhất, cuồng phong kích động, như ngay cả mặt trời cũng có thể thổi tắt.

“Phù!”

Hai tay cùng hai chân Lý Diệu run lên, “vây cá” hoặc là nói “cánh” trong nháy mắt lại hướng ra phía ngoài mở rộng hầu như gấp đôi, đón gió phơn, như buồm no gió biến thành một cục tròn trịa, tốc độ trong nháy mắt tăng vọt gấp đôi!

Long Dương Quân bị hắn dùng một sợi xích buộc chặt, như chơi diều treo ở sau người, rốt cuộc nhịn không được ở trong cuồng phong gào rít giận dữ, phát ra từng đợt tiếng kêu thảm thiết.

Bạch Liên Lão Mẫu thao túng là một thân thể con rối, kết hợp giữa âm hồn và con rối, không có khả năng kết hợp chặt chẽ như người sống cùng thần hồn của mình, tùy tiện xâm nhập gió phơn mà nói, âm hồn vô cùng có khả năng bị thổi tan ra từ trong con rối!

Mặc dù ả là “Thiên hạ vạn quỷ chi mẫu”, ở dưới tình huống không có thể xác bảo hộ, cũng không có khả năng ở trong gió phơn tàn sát kiên trì được quá lâu.

Hài cốt cự long cứng rắn dừng lại ở bên ngoài gió phơn, một hơi hướng về phía sâu trong gió phơn phun ra mấy chục đám quỷ hỏa chói mắt, ở trong gió phơn nổ tung, biến thành từng đóa hoa sen lửa thật lớn, lại ngay cả da của Lý Diệu cũng chưa chạm đến, đã xé nát, hoàn toàn hủy diệt!

Bạch Liên Lão Mẫu chung quy chưa điên cuồng như Lý Diệu, dám ở trong gió phơn tung hoành ngang dọc.

Đám người Hàn Nguyên Thái cùng đặc sứ của Thích Trường Thắng Tu vi so với bọn họ kém hơn một bậc thì càng không cần phải nói, chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Lý Diệu cùng Long Dương Quân ở trong cơn bão lửa tím càng lúc càng nhỏ, cuối cùng biến mất không thấy!

“Rắc!”

Vạn Minh Châu giận không thể kiềm chế, sừng rồng tráng kiện như bắp đùi của hài cốt cự long, thế mà bị ả bóp nát!

Ả phát ra tiếng thét dài sắc nhọn, như tia chớp, “Người này, người này rốt cuộc là ai!”

...

Bình minh hôm sau.

Gió phơn đi qua, giống như tẩy sạch tất cả không sạch sẽ trong thiên địa, phóng mắt nhìn lại, trời xanh như giặt, vạn dặm không mây, mặt trời đỏ dâng lên, ráng màu vạn trượng!

Cách đường ven biển không xa, trên một chỗ đảo hoang đá ngầm thẳng đứng, cài răng lược.

Đảo hoang như vậy, ở vùng ven biển chi chít như sao trên trời, không có một vạn cũng có tám ngàn.

Tuyệt đại bộ phận đảo hoang diện tích không đến nửa mẫu, chẳng qua là đá ngầm lớn chút, bốn phía lại là vách núi thẳng đứng, trải rộng đá ngầm, thiếu cảng nước sâu cùng bờ cát phẳng, hầu như không có giá trị lợi dụng.

Mặc dù hải tặc giết người cướp của, cũng sẽ không đem nơi này coi là sào huyệt.

Chỉ có chim chóc mới sẽ ở chỗ này, cho nên trên không ít đảo đều chồng chất phân chim mùi hôi thối ngập trời, một mảng xám xịt.

Sâu trong hòn đảo hoang này, địa phương vốn cài răng lược, gập ghềnh, đều bị Lý Diệu đánh nát nghiền phẳng, sửa sang lại ra một khoảng đất bằng phẳng to bằng sân phơ.

“Ọe!”

Long Dương Quân cả người ướt đẫm, nằm úp sấp ở trên mặt đất run bần bật, không ngừng nôn khan.

Không biết là bị uống quá nhiều nước mưa, hay là bị uy lực gió phơn cùng sấm sét kinh sợ.

Thích khách tổ chức Quỷ Họa Phù này, lúc này giống như là một con cá nhỏ nửa chết nửa sống, sắc mặt trắng bệch, mặt đầy sợ hãi, nào còn có sự bình tĩnh tự nhiên đêm qua khi giao phong với Lý Diệu?

Lý Diệu cố ý dẫn cô xông vào gió phơn, cũng ôm một phần tâm tư chấn nhiếp thần hồn, hoàn toàn đánh tan phòng tuyến trong lòng cô.

Bây giờ xem ra, hiệu quả tương đối không tệ!

Lý Diệu ở một góc của đảo hoang, khoanh chân ngồi xếp bằng, hai mắt khép hờ, yên lặng điều tức, từng luồng linh diễm màu xanh lục nhạt lượn lờ ở quanh thân, hiển lộ ra một tạo hình cao thâm khó lường.

Xông vào gió phơn, tiêu hao với hắn đều tương đối kinh người, đặc biệt ở dưới tình huống mang theo Long Dương Quân một cái trói buộc như vậy.

Tuy nơi này cách đại lục rất gần, lại là giữa ban ngày, trời trong vắt.

Nguyên Anh cấp bậc Tề Trung Đạo khẳng định ở phụ cận tìm tòi tung tích của Bạch Liên Lão Mẫu và mình, dưới tình huống như vậy, khả năng Bạch Liên Lão Mẫu mang theo lượng lớn âm binh quỷ quân đuổi theo là không lớn.

Nhưng, thuyền cẩn thận dùng được vạn năm, vẫn là càng nhanh điều tức linh năng, khôi phục chiến lực đỉnh phong càng tốt!

Vừa rồi thừa dịp Long Dương Quân chưa chuẩn bị, Lý Diệu đã vụng trộm tiêm cho mình vào một liều thuốc khôi phục hiệu quả mạnh từ Tinh Diệu Liên Bang mang đến, hiệu quả của nó mạnh hơn “Hồi Nguyên Đan” tốt nhất của Cổ Thánh giới mấy lần!

“Linh Thứu tiền bối!”

Long Dương Quân nằm úp sấp ở trên mặt đất nôn khan hồi lâu, hầu như ngay cả lục phủ ngũ tạng cũng sắp nôn ra, ánh mắt nhìn Lý Diệu tràn ngập kính sợ, do dự hồi lâu, rốt cuộc lấy dũng khí nói, “Thật không ngờ, tu vi tiền bối thế mà kinh người như vậy, ngay cả gió phơn toàn bộ người tu chân nhìn cũng biến sắc, cũng có thể nắm giữ tùy theo ý muốn!”

“Tiền bối đã có được tu vi kinh thế hãi tục như thế, lại là luyện khí đại sư nổi tiếng thiên hạ, nghĩ hẳn ở trong quá trình thăm dò tiên cung, cũng có thể phát huy ra tác dụng to lớn, vậy mọi người hoàn toàn có thể hợp tác, căn bản không có lý do xung đột vũ trang!”

“Vương công lão nhân gia hắn, coi trọng anh hùng thiên hạ nhất, bí mật ‘tiên cung’ đã bị tiền bối biết, mà vãn bối căn bản không có khả năng thương tổn tới tiền bối, như vậy xin tiền bối cùng làm hoạt động lớn, tựa như cũng là lựa chọn duy nhất!”

“Với tiền bối mà nói, mặc dù giết chết vãn bối, cướp đi bản đồ tiên cung và Vạn La Thiên Tinh Bàn, chỉ dựa vào sức một mình một ngựa của tiền bối, cũng không làm nên chuyện gì!”

“Trước, bản thân bộ bản đồ tiên cung này đã ẩn chứa ảo diệu vô cùng, cần dùng thủ pháp rất bí ẩn mở ra, bản thân tiền bối là tuyệt đối không mở ra được.

“Tiếp theo, mặc dù mở ra toàn bộ huyền bí của bản đồ tiên cung, vậy cũng chỉ là một phần rất nhỏ trong bí ẩn của bản thân tiên cung mà thôi, bản thân Vương công lão nhân gia hắn còn nắm giữ lượng lớn bí mật, bắt buộc phải là hắn tự mình mở ra!”

“Tiền bối bây giờ chỉ là thân phận cung phụng trưởng lão của Tử Cực Kiếm Tông, huống chi lại là xuất thân tu sĩ vu man, từ đầu tới cuối cũng không phải một lòng với Đại Kiền tu chân giới, nếu dựa vào chính mình đã nhất định không thể mở ra tiên cung, vậy tóm lại là cần tìm người hợp tác!”

“Chẳng lẽ tiền bối cảm thấy, Thái Huyền Đạo, Tử Cực Kiếm Tông đám người trong tu chân giới, thì so với Vương công càng đáng tín nhiệm hơn sao?”

Lý Diệu hơi mở hai mắt, như có chút đăm chiêu nhìn chằm chằm Long Dương Quân, từ chối cho ý kiến hỏi: “Vương công của các ngươi, rốt cuộc làm sao biết bí mật ‘tiên cung’?”

Long Dương Quân nghe ra ý buông lỏng trong lời nói của hắn, trên mặt hiện lên một mảng vui sướng không dễ phát hiện, thành thành thật thật nói: “Đại Kiền lập nước ngàn năm, chẳng những kế thừa kho sách hoàng gia khổng lồ tiền triều lưu lại, càng từ các nơi trong thiên hạ sưu tập được lượng lớn sách cổ tàn quyển, từ cổ đến nay tuyệt đại bộ phận dã sử bí văn, ở hết trong đó!”

“Vương công ngày xưa, lúc chưa quật khởi, là ‘Ti khố’ kho sách Đại Kiền hoàng gia, chuyên môn phụ trách sửa sang lại sách cổ bề bộn phức tạp, bao hàm toàn diện, còn muốn tu bổ tàn quyển loang lổ!”

“Lão nhân gia hắn vốn là kỳ tài ngút trời, lại làm ti khố suốt ba mươi năm, đống giấy lộn mấy ngàn năm qua cũng chưa ai đi xâm nhập quật, đều bị lão nhân gia hắn làm rõ, hắn từ trong tàn quyển rắc rối phức tạp, chậm rãi chỉnh ra vô số manh mối, ghép lại với nhau, tất cả đều chỉ về phía ‘tiên cung’ !”

“Chỉ có manh mối, vẫn là không đủ, còn có lượng lớn pháp bảo, bản đồ bí mật có liên quan ‘tiên cung’ đều phân tán ở các nơi, tác dụng lớn nhất của tổ chức ‘Quỷ Họa Phù’ chúng ta, đó là giúp Vương công ở các nơi sưu tập mọi thứ có liên quan ‘tiên cung’!”

“Thì ra là thế.”

Lý Diệu rốt cuộc biết bộ phận nguyên nhân Vương Hỉ sở dĩ phải gây sóng gió ở tu chân giới, xem ra không chỉ là giúp hoàng đế kiềm tỏa người tu chân đơn giản như vậy. Hắn gật gật đầu nói, “Vương công của các ngươi tâm tâm niệm niệm muốn đi thăm dò tiên cung, rốt cuộc vì sao?”

Long Dương Quân bật cười nói: “Đã có khả năng đạt được lượng lớn Vân Tần Kim Nhân trăm trận trăm thắng, lại có cơ hội bước lên con đường thăng tiên, phóng mắt toàn bộ tu chân giới, ai không muốn đi ‘tiên cung’ này thăm dò đến tột cùng chứ?”

Lý Diệu khẽ nhíu mày, luôn cảm thấy việc này không đơn giản như vậy, nghĩ chút, lại hỏi: “Ta thấy thủ pháp ngươi lúc mở ra bản đồ tiên cung rất thuần thục, giống như từng tiếp xúc?”

“Bản đồ trung tâm của tiên cung vẫn luôn giấu kín ở trong phủ Đông Ninh, bị tông phái tu luyện địa phương coi là chí bảo củng cố sơn môn, sẽ tuyệt đối không dễ dàng để người ngoài tiếp cận, vãn bối tự nhiên không có khả năng từng tiếp xúc.”

Long Dương Quân nói, “Nhưng, Vương công lão nhân gia hắn từng vẽ lượng lớn hình ảnh tương tự, để vãn bối đối chiếu học tập, cho nên vãn bối mới có thể miễn cưỡng mò mẫm ra phương pháp thao tác, về phần Vương công rốt cuộc là từ đâu biết được cách thao tác bản đồ tiên cung, cái đó vãn bối không biết.”

Long Dương Quân chẳng qua là một món công cụ của Vương Hỉ, mặc dù Vương Hỉ tín nhiệm cô hơn nữa, cũng không có khả năng để cô biết toàn bộ bí mật.

Tâm tư Lý Diệu xoay chuyển thật nhanh, làm bộ như trầm ngâm nói: “Điều ngươi nói, quả thực không phải không có lý, một người đã tuyệt đối không thể mở ra được tiên cung, khẳng định phải tìm người hợp tác, mồm mép đám người tu chân giới kia sao, bản thượng nhân gần nửa năm qua cũng có giác ngộ, hợp tác với Vương công, trái lại vẫn có thể xem là một lựa chọn khác có thể suy xét!”
Bình Luận (0)
Comment