Chương 1476: Con bài chưa lật đấu con bài chưa lật!
Chương 1476: Con bài chưa lật đấu con bài chưa lật!Chương 1476: Con bài chưa lật đấu con bài chưa lật!
Sâu trong cửa nhộn nhạo ra một mảng ánh sáng âm u nhàn nhạt, hẳn là khí trơ của pháp bảo bảo trì nào đó ở trong quá trình hôn mê thời gian dài ổn định tính năng, thoạt nhìn, giống như là bên trong cất giấu một thế giới mới đẹp đẽ.
Vương Hỉ ở trước mặt thế giới mới này do dự một lát, khẽ cắn môi, sải bước đi vào.
Cô vừa mới đi vào, cửa khoang liền có xu thế một lần nữa đóng lại.
Nhịp tim của Lý Diệu nháy mắt từ yên lặng kích động đến cực hạn, ngay cả xương ngực cũng mơ hồ phát đau, giống như sắp bị vỡ tim!
Đây là cơ hội duy nhất!
Sự tình liên quan quyền khống chế một chiếc Nữ Oa chiến hạm vô cùng có khả năng còn có thể bay lên!
Vương Hỉ lại đã trúng một kiếm của Yến Ly Nhân, sức chiến đấu ở giai đoạn thấp nhất!
Cho dù mạo hiểm thân phận bại lộ, cũng rất đáng giá liều một phen!
“Ầm!”
Lý Diệu giống như là chân đạp một vạn quả bom tinh thạch, từ góc nhảy ra, ở khoảnh khắc trước khi cửa khoang khép lại lao vào, trực tiếp lao về phía sau lưng Vương Hỉ!
Vương Hỉ mở ra cửa khoang điều khiển Nữ Oa chiến hạm, đang trong trạng thái cảm xúc bành trướng, hoa mắt mất tập trung.
Thình lình phía sau lại ập tới một quái lực cùng hung cực ác, mà bảy tòa phù trận cảnh giới cô bố trí thế mà cũng chưa có phản ứng!
Vương Hỉ đột nhiên biến sắc, nháy mắt nghĩ tới một màn mình biến thân, khẳng định cũng bị người ta nhìn thấu toàn bộ!
Dưới việc tâm thần kích động, động tác cũng có chút cứng ngắc, vừa mới xoay người lại, đã bị Lý Diệu như một ngôi sao băng đánh bay ra, hai người một trước một sau, lăn vào phòng điều khiển Nữ Oa chiến hạm, cửa khoang khép lại ở phía sau bọn họ!
Đây là một chỗ không gian to lớn rộng lớn hùng vĩ như cung điện.
Trên mặt sàn trơn nhẵn như gương, lại dừng sừng sững hơn trăm cây “cột chống trời khổng lồ”, trên mỗi một cây cột khổng lồ đều có vô số lỗ, bị mấy vạn dây tinh thể nối tiếp cùng một chỗ.
Là hệ thống máy tính loại dãy nào đó quy mô chưa từng có!
Mặc dù ở trạng thái hôn mê mấy chục vạn năm, bộ hệ thống máy tính này cũng chưa hoàn toàn tổn hại, mà là ở dưới khí trơ màu lam đậm bảo vệ, hơi tản mát ra hào quang mê ly, thật sự đem phòng điều khiển chiếu rọi như nhân gian tiên cảnh!
Nhưng giờ phút này, nhân gian tiên cảnh, lại hóa thành đấu trường Tu La!
Bí mật lớn nhất của Vương Hỉ bại lộ, vẻ mặt dữ tợn nói không nên lời, chưa đợi thế ngã hao hết, hai chân ở trên một cây cột chống trời khổng lồ nhẹ nhàng điểm một cái, lập tức giống như lông vũ nhẹ nhàng lướt về, kiếm thủy tinh vừa rồi không biết giấu ở nơi nào gào thét xông ra, thế mà hóa thành một sợi roi thủy tinh dài mấy chục mét, bao phủ mỗi một khe hở quanh thân Lý Diệu.
Xương cánh tay trái Lý Diệu vang loạn “bốp bốp” một phen, móng vuốt, gai xương và thuỷ tinh thể tụ tập năng lượng lồi ra, dù sao lần trước cũng đã bị Vương Hỉ kiến thức được Thiên Kiếp Chiến Thể của mình, để cô ta nhìn thêm đôi cái cũng sẽ không mất nửa miếng thịt, cùng lúc đó, tay phải cũng cầm lên một cái vuốt kim loại quái dị, thao túng mấy chục sợi Đan Tinh Vân Mẫu Ti, đấu với sợi roi thủy tinh của Vương Hỉ!
Hai người đều ở nháy mắt đem linh năng tăng lên tới cực hạn.
Chỉ tiếc khí trơ màu lam đậm trong phòng điều khiển, giống như là có được tác dụng quỷ dị nào đó hấp thu linh năng và ước thúc từ trường, làm linh diễm dâng trào quanh thân hai người đều hóa thành từng quả cầu ánh sáng lông xù, đao quang kiếm khí bắn ra thường thường còn chưa bay đến trước mặt đối phương, đã bị khí thể màu lam đậm cắn nuốt hết.
Ý thức được một điểm này, hai người hầu như đồng thời lựa chọn vật lộn cận thân càng thêm hung ác sắc bén, nháy mắt hóa thành mấy chục tia sáng, giống như là mấy chục con rắn độc gắt gao dây dưa với nhau.
“Xẹt!”
Đầu vai Lý Diệu bị sợi roi thủy tinh gào thét đâm ra một lỗ thủng trước sau trong suốt, to bằng ngón tay, máu thịt xung quanh đều thể hiện ra một loại hình thái thủy tinh hóa bán trong suốt rất quỷ dị, giống như lây nhiễm virus nào đó trước đây chưa từng gặp.
“Bá!”
Bụng Long Dương Quân cũng bị móng vuốt sắc bén của Lý Diệu xé ra ba vết rách máu thịt be bét, một phát Pháo Tế Bào Hủy Diệt rất kín suýt nữa đem lục phủ ngũ tạng của cô nướng chín hết!
“Phành!”
Mặc dù bị thương nặng, hai người lại ngay cả lông mày cũng chưa nhíu lấy nửa lần, vận đủ linh năng quanh thân, không chút hoa mỹ cứng đối cứng một phát, thể trọng cộng lại vẻn vẹn mấy trăm cân (1 cân Tàu = ½ kg), lại bùng nổ ra hiệu quả như trời sụp đất nứt, hai ngọn núi lớn va chạm với nhau, ngay cả khí thể màu lam đậm gần như ngưng trệ, cũng bị bọn họ va đập ra từng vòng gợn sóng không gian ba chiều!
Lý Diệu và Vương Hỉ đồng thời hừ một tiếng, ngã ra ngoài, đôi bên đều cảm thấy kinh mạch đứt từng khúc, nội tạng như thiêu đốt, thần hồn lay động như một chiếc thuyền lá nhỏ trong sóng triều ngập trời!
“Tiếp tục như vậy không phải cách!”
Lý Diệu ở trong lòng nghiến vỡ răng.
Tu vi hắn và Vương Hỉ vốn sàn sàn như nhau, tuy trên chân Vương Hỉ bị Yến Ly Nhân chém một kiếm, nhưng cô ta ở dưới trạng thái thẹn quá hóa giận, liều chết một phen, cũng không phải kẻ Lý Diệu có thể dễ dàng chém giết.
Huống chi Lý Diệu căn bản không muốn chém giết Vương Hỉ, chỉ muốn bắt sống cô ta, hỏi ra chân tướng cả sự kiện, thậm chí thông qua miệng Vương Hỉ, nắm giữ phương pháp thao túng Nữ Oa chiến hạm!
“Không có cách nào cả, chỉ có thể ra tuyệt chiêu!”
Lý Diệu nheo mắt, sâu trong mắt trái màu đỏ tươi nở rộ ra hào quang nguy hiểm, chính cái gọi là không làm thì thôi, đã làm phải làm tới cùng, dù sao Vương Hỉ đã sớm hoài nghi thân phận hắn, che giấu như thế nào nữa cũng không có khả năng không một kẽ hở, huống chi hắn xuất hiện ở đây vốn đã là một chuyện cực kỳ quái, tìm cớ như thế nào nữa cũng không gạt được Vương Hỉ loại nhà âm mưu cấp bậc này.
Bị động chịu đòn chưa bao giờ là tính cách của Lý Diệu, ngốc nghếch ngồi để người ta đến hoài nghi và thẩm vấn lại càng không phải phương thức của hắn, vì Nữ Oa chiến hạm cùng nhà xưởng luyện chế Cự Thần Binh, mặc dù bại lộ tinh khải tồn tại, cũng sẽ không tiếc.
Dù sao, vô luận như thế nào, đem Vương Hỉ bắt sống, chiếm cứ chủ động trước rồi nói tiếp!
Tròng mắt Lý Diệu điên cuồng chuyển động, nháy mắt đem số liệu phân bố hơn trăm cây cột chống trời khổng lồ đều đưa vào sâu trong đại não, phân tích sửa sang ra mấy chục bộ chiến thuật khác nhau!
Khi một cây kiếm thủy tinh một lần nữa đâm tới đùi hắn, hắn giả bộ không kịp né tránh, mép ngoài đùi bị vạch ra một vết máu thật dài, do đó lảo đảo một cái, thân hình hướng phía bên phải nghiêng đi, mấy chục quả bom tinh thạch siêu mini lại lấy thủ pháp bí ẩn “Thiên Chỉ Nhu Cốt”, hướng tuyến đường Vương Hỉ giành thế công trong dự đoán của hắn vung ra!
Những quả bom tinh thạch siêu mini này, ngưng tụ tinh hoa pháp bảo loại nổ tiên tiến nhất của Tinh Diệu Liên Bang, một mảnh mỏng manh to bằng móng tay, lại có được uy lực có thể gấp Chưởng Tâm Lôi của Cổ Thánh giới ba năm lần, chợt bắn ra, ở giữa Lý Diệu và Vương Hỉ ầm ầm nổ tung, hình thành một bức tường linh diễm nhiều màu sặc sỡ, cho dù không thể làm Vương Hỉ bị thương nặng, cũng có thể cản cô ta một chút!
Lý Diệu muốn tranh thủ, chính là một giây mấu chốt này!
“Huyền Cốt Chiến Khải, trang bị!”
Việc đã đến nước này, không cần thiết che giấu nữa, hai ngón tay Lý Diệu khẽ ấn mi tâm, linh năng cùng sóng âm dâng trào ra, trong nhẫn Càn Khôn chợt bắn ra mấy chục tia sáng đỏ đen giao nhau, ở quanh thân ngưng kết thành tinh khải uy phong lẫm liệt!
“Chiến lực của ta vốn cùng Vương Hỉ sàn sàn như nhau, mặc vào Huyền Cốt Chiến Khải từng dùng kỹ thuật di tích Côn Luân thăng cấp trên diện rộng, ít nhất có thể đem chiến lực nháy mắt tăng lên một tới hai lần, hữu tâm tính vô tâm, tuyệt đối có thể đem cô ta bắt sống!”
Huyền Cốt Chiến Khải lắp lên người, cảm giác quen thuộc đã lâu cùng với lòng tự tin mãnh liệt lại một lần nữa tràn ngập trong lòng Lý Diệu. Hắn hét lên điên cuồng, sau lưng mười tám phù trận động lực đặt song song ở hai bên chùy tinh thể đồng thời phun ra ánh lửa vạn trượng, sóng xung kích lượn lờ từ dư âm xé rách khởi động tinh khải, một lần nữa hướng Vương Hỉ hung hăng húc tới!
Nếu tất cả đều ở trong kế hoạch của Lý Diệu, lần này lấy lực đánh tăng phúc hai đến ba lần của Huyền Cốt Chiến Khải húc vào, tuyệt đối có thể phá hư kết cấu linh năng tuần hoàn của Vương Hỉ, làm cô ta ở trạng thái trong nháy mắt linh năng hỗn loạn, chuẩn bị sẵn sàng cho một chuỗi công kích liên tục hoa cả mắt kế tiếp.
Lý Diệu đã tính toán ra chín mươi chín loại khả năng ứng biến của Vương Hỉ, vô luận một loại khả năng nào, cũng trốn không thoát tay lòng bàn tay hắn, hắc hắc hắc hắc!
Vấn đề là…
“Cái quỷ gì vậy!”
Vương Hỉ sau dư âm vụ nổ xé rách, cũng vận toàn lực lao về phía hắn, thế mà lại một lần nữa thay đổi hình thái!
Hai vai, hai cánh tay, hai chân cùng ngực cô ta, thế mà lại bao lấy một tầng chiến giáp thủy tinh long lanh trong suốt, chiến giáp và da thịt để lộ bên ngoài kín không thể tách rời, giống như hòa hợp một thể với máu thịt, như là từ sâu trong xương tủy cô ta kích phát ra!
Huyền Cốt Chiến Khải tra xét đo được linh năng dao động cao đến không thể tưởng tượng, nhất thời phát ra cảnh báo có thể đâm thủng màng nhĩ, lại tới quá muộn.
Hai bên gần trong gang tấc, Lý Diệu căn bản không kịp thay đổi tuyến đường công kích, chỉ có thể cứng rắn nghiến răng lao lên!
Điều duy nhất đáng giá vui mừng chính là, ở trong nháy mắt va chạm xảy ra, hắn hình như từ trên mặt Vương Hỉ đối diện, cũng thấy được vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc đến cực điểm tương tự.
“Ầm!”
Lý Diệu cảm thấy mình va vào một tấm sắt đóng đầy đinh sắt.
Ý thức thậm chí xuất hiện một giây rưỡi gián đoạn, trước mắt tràn đầy một mảng lớn con bướm loang lổ nhẹ nhàng nhảy múa.
Khi thần hồn lại lần nữa ngưng tụ lại, liền nghe thấy máy tính khống chế chính của Huyền Cốt Chiến Khải phát ra từng đợt rên rĩ, hướng hắn báo cáo thảm trạng tham số tính năng của từng đơn nguyên pháp bảo mấu chốt tụt mạnh.
“Khụ khụ, khụ khụ khụ khụ!”
Lý Diệu nuốt một ngụm máu tươi chua xót, lắc lắc đầu, một tay nắm chuôi đao, một tay đè xuống đất, chuẩn bị có thể bất cứ lúc nào từ trong nhẫn Càn Khôn lại lấy ra mấy chục khẩu Hỏa Thần pháo ba bộ sáu nòng xoay tròn cùng trăm tám mươi quả bom tinh thạch đến đánh con mẹ nó.
Ở đối diện hắn cách hơn một trăm mét, Vương Hỉ cũng như quý phi say rượu choáng váng, nghiêng ngả lảo đảo, thử ba lần cũng chưa thể hoàn toàn đứng vững, đành phải quỳ một gối xuống đất, dồn dập thở dốc, ánh mắt nửa kinh ngạc, nửa khó hiểu, lạnh lùng bắn về phía Lý Diệu.
Chiến giáp thủy tinh xa hoa kia vượt quá tưởng tượng của Lý Diệu vẫn sinh trưởng ở trên người cô, thậm chí còn có bốn dây thủy tinh tám cạnh giống như vệ tinh chậm rãi xoay tròn quanh cô ta, tuy hào quang có chút ảm đạm, nhưng tự bảo vệ mình tuyệt đối dư dả.
Cục diện này liền có chút xấu hổ không thể dùng văn chương hình dung.
Lý Diệu vốn nghĩ chỉ cần triệu hồi ra tinh khải, tăng phúc hai đến ba lần sức chiến đấu, thì nhất định có thể dễ như trở bàn tay bắt được Vương Hỉ, kế tiếp bào chế như thế nào đều ở một ý niệm của mình.
Nào ngờ Vương Hỉ thế mà cũng có ý đồ như hắn, âm thầm còn giấu một con bài chưa lật trí mạng như vậy!
Cán cân thắng bại lại về tới giai đoạn mới bắt đầu, hai người bọn họ giống như ai cũng không làm gì được đối phương, tiếp tục va chạm dữ dội, kết cục duy nhất chính là lưỡng bại câu thương!