Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1527 - Chương 1494: Lôi Vân Tiên Quân!

Chương 1494: Lôi Vân tiên quân! Chương 1494: Lôi Vân tiên quân!Chương 1494: Lôi Vân tiên quân!

Mỗi một giây, hắc khô lâu Cự Thần Binh trong Thái Hư ảo cảnh đều trở nên càng cường đại hơn.

Mạch máu cùng gân thủy tinh quấn quanh thân lập lòe tỏa sáng, giống như vô cùng vô tận linh năng cuồn cuộn không dứt ở bên trong, làm nó thể hiện ra một loại cảm giác quỷ dị nằm giữa sinh vật cùng kim loại, theo mỗi một lần tiếng tim đập, sương mù đỏ tỏa ra chung quanh nó cũng bỗng bành trướng, bỗng co rút, thần bí, tao nhã, lãnh khốc, cường đại!

“Trong, trong này rốt cuộc là loại người nào, vì sao có thể khống chế Vân Tần Kim Nhân!”

Tề Trung Đạo vẻ mặt giọng nói đều dữ tợn, đại biểu toàn bộ dân bản xứ Cổ Thánh giới, phát ra tiếng gầm nhẹ.

“Ha ha, ha ha ha ha ha ha ha ha!”

Phượng Hoàng Đế thấy Cự Thần Binh đã hoàn toàn bị người của mình khống chế, đắc ý vênh váo đến cực điểm, theo đám đông Hỏa Phượng cận vệ mặc tinh khải của đế quốc cùng nhau co rút lại đến dưới chân hắc khô lâu Cự Thần Binh, giơ tay, hô lớn, “Vân Tần Kim Nhân đã phát động, nói cho các ngươi cũng không sao! Đây là tổ tiên trẫm Lôi Kiền Môn Chu thị, hơn một ngàn năm trước đã bước lên con đường thăng tiên, ở tiên giới tu ― vô ― thác ― luyện có thành tựu - ‘Lôi Vân Tiên Quân’ ! Tiên quân biết Cổ Thánh giới thiên hạ đại loạn, Đại Kiền ta rung chuyển bất an, xã tắc tổ tông nguy ở sớm tối, đặc biệt xuống phàm thế, chỉ dẫn trẫm ngăn cơn sóng dữ, tái tạo Đại Kiền, cứu vớt thiên hạ thương sinh!”

“Cái gì!”

Đoạn lời hoang đường này của Phượng Hoàng Đế, làm Tề Trung Đạo, Hàn Bạt Lăng… đám đông dân bản xứ Cổ Thánh giới đều chấn động, nhìn nhau, mù tịt không hiểu gì cả.

Càng có không ít người mở to mắt, nhịn không được lẩm bẩm:

“Là, là tiền bối cao thủ Lôi Kiền Môn đã phi thăng tiên giới?”

“Nói như thế, trên đời thực có tiên giới sao?”

“Tiên nhân, thế mà lại là tiên nhân trong truyền thuyết, khó trách ngay cả Vân Tần Kim Nhân cũng có thể khống chế!”

“Không có khả năng, giả, giả!”

“Ta thấy, giống như là thật, nếu không có tiên nhân chỉ điểm, Phượng Hoàng Đế sao có thể ở trong mấy năm ngắn ngủn quật khởi kỳ tích, còn có được nhiều tiên gia chí bảo uy lực cực mạnh như vậy?”

“Những chiến giáp này, nhất định là từ tiên giới mang đến, là chiến giáp tiên nhân mặc!”

Tề Trung Đạo và Hàn Bạt Lăng liếc nhau, hai người đều từ đáy mắt của nhau thấy được hoài nghi nồng đậm.

Phượng Hoàng Đế đắc chí, cảm xúc càng lúc càng kích động, thanh âm càng lúc càng phấn khởi, gần như gào rống: “Lôi Vân Tiên Quân hiển thánh lâm phàm, phàm phu tục tử các ngươi còn không mau mau quỳ xuống, nghênh đón pháp giá tiên quân! Tiên quân thần thông quảng đại, Vân Tần Kim Nhân càng mạnh mẽ vô cùng, thần niệm vừa động, đem các ngươi đều hóa thành bột phấn, nước mủ, là việc dễ như trở bàn tay!”

“Nhưng, Lôi Vân Tiên Quân có lòng thương xót con người, nhớ trời xanh có đức hiếu sinh, không muốn đại khai sát giới, chỉ cần các ngươi một lòng hiệu thuận triều đình, làm trung thần liệt sĩ của Đại Kiền, thành thành thật thật nghe theo hiệu lệnh của trẫm cùng tiên quân, trừ Hàn Bạt Lăng, Thích Trường Thắng cùng Vạn Minh Châu bọn man tù tặc thủ Quỷ Vương tội ác tày trời, tất cả đều có thể đặc xá, còn có thể được cơ duyên không ngờ nổi!”

“Lôi vân thần uy, thiên hạ độc tôn, thuận thì sống, nghịch thì chết! Quỳ xuống, còn không quỳ hết xuống!”

“Quỳ xuống!”

“Quỳ xuống! !”

“Quỳ xuống! ! !”

Toàn bộ Hỏa Phượng cận vệ trước người Phượng Hoàng Đế, đồng loạt hướng về phía trước bước ra một bước, giọng như chuông đồng rống to.

Thanh âm bọn họ trải qua phù trận tăng phúc khuếch đại âm thanh đặc thù, giống như một vạn tiếng sét nổ vang ở giữa mọi người, làm mọi người đều đầu váng mắt hoa, tâm thần kích động.

Có một số tu sĩ Kết Đan kỳ thực lực thấp kém, hoặc là tu sĩ Nguyên Anh kỳ bản thân bị thương nặng, cảnh giới tan vỡ, thật sự trong lòng run sợ, mặt như màu đất, sinh ra xúc động không thể trái kháng, muốn quỳ xuống nguyện trung thành!

Lý Diệu ở trong phòng điều khiển thấy một màn như vậy, hầu như giận muốn rụng răng.

Tiên giới cái rắm chó gì, “Lôi Vân Tiên Quân”, không phải toàn là nói nhảm sao, đây rất rõ ràng chính là một tên bộ đội đặc chủng đế quốc đang giả thần giả quỷ!

“Truyền tống trận kích hoạt rồi sao?” .

Lý Diệu nghiến răng hỏi.

“Lập tức, đang bổ sung linh năng, dù sao mấy chục vạn năm chưa từng sử dụng, ta muốn xem xét trước một phen, nó còn có thể vận chuyển bình thường hay không!”

Long Dương Quân rất bình tĩnh nói, nheo mắt, tiếp tục đắm chìm ở trong biển tia sáng tự do.

Truyền tống trận là pháp bảo cực độ nguy hiểm, không cho phép có chút sơ sẩy nào, nhỡ đâu có một chút sai lầm, đến lúc đó đem một nửa của Lý Diệu truyền tống đến đầu hạm, một nửa truyền tống đến đuôi hạm, hoặc là trực tiếp truyền tống đến trong vách, làm lục phủ ngũ tạng của hắn hòa hợp một thể với kim loại trong vách, vậy thì cực kỳ xấu hổ!

Lời Phượng Hoàng Đế nói giống như cơn lốc đi ngang qua, đem đạo tâm mỗi một người tu chân trong đại điện Cự Thần Binh đều thổi thất linh bát lạc.

Đang lúc mọi người kinh ngạc không hiểu, từ sâu trong hắc khô lâu Cự Thần Binh kia truyền đến thanh âm lạnh nhạt réo rắt thâm thúy, tiên khí lượn lờ: “Các vị tiểu hữu không cần thất kinh, bản tiên quân là người ngàn năm trước đã chặt đứt trần duyên, phi thăng tiên giới, vốn không có chút liên quan nào với Cổ Thánh giới nữa, nhưng gần đây tâm huyết dâng trào, bấm đốt ngón tay tính toán, lại phát hiện ngày xưa còn có một luồng trần duyên chưa chém, vẫn như cũ có quan hệ dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng với Cổ Thánh giới, việc này liên lụy đến đại đạo bản tiên quân tu trì, cũng có thể nói, giữa Cổ Thánh giới các ngươi cùng bản tiên quân tồn tại một đoạn tiên duyên hư vô mờ mịt.”

“Bản tiên quân lần này giáng phàm, một mặt là giúp con cháu đời sau củng cố giang sơn Đại Kiền, làm thiên hạ thái bình, quốc thái dân an, cũng có thể tăng thêm công đức của bản tiên quân; một mặt khác, là muốn chọn một đám người tu chân tiên duyên cực sâu, theo bản tiên quân cùng nhau phi thăng tiên giới, thăm dò tu tiên đại đạo huyền ảo vô cùng, trở thành người tu tiên, tiên nhân, tiên quân chí cao vô thượng, giúp bản tiên quân cắt đứt tiên duyên!”

“Đây là cơ hội vạn năm khó được, tiên duyên sinh diệt, hư vô mờ mịt, bất định khó nắm, lấy tình trạng Cổ Thánh giới nước sông ngày một rút xuống, bỏ qua cơ hội một lần này tiên môn mở rộng, bước lên con đường thăng tiên, chỉ dựa vào lực lượng của bản thân các vị tiểu hữu, trọn đời cũng đừng nghĩ thăng lên tiên giới!”

“Hôm nay mọi người ở đây, đã có duyên nghe được tục danh của bản tiên quân, là hạng người ít nhiều đều tiên duyên thâm hậu, nghe theo bản tiên quân hiệu lệnh, tất cả các ngươi đều có cơ hội phi thăng tiên giới, trở thành tiên nhân!”

Vị “Lôi Vân Tiên Quân” này giọng thường thường thản nhiên, thậm chí có chút lạnh lùng không dính khói lửa nhân gian.

Nhưng nghe vào trong tai không ít người tu chân, lại như là một dòng nham thạch nóng chảy nòng rực, đưa trái tim bọn họ đều sắp làm nóng bỏng lên rồi.

“Tiên duyên? Ta có tiên duyên!”

“Phi thăng tiên giới, trở thành người tu tiên, tiên nhân, tiên quân?”

“Tiên giới rốt cuộc là kim bích huy hoàng, quỳnh lâu điện ngọc cỡ nào, chỉ cần có thể nhìn thấy một lần, dù chết cũng không oán!”

“Cổ Thánh giới đã mấy ngàn năm chưa từng nghe nói có người phi thăng tiên giới, bằng lực lượng của bản thân chúng ta, muốn mò ra con đường thăng tiên, thật là khó, khó, khó nha!”

Trong lúc nhất thời, yết hầu không ít tu sĩ bậc cao của sáu đại phái đều phập phồng, hai mắt nhấp nháy tỏa sáng, tham lam nói không nên lời.

Thủ hạ của Hàn Bạt Lăng bọn ba đại hung nhân, cũng tránh không được bị hứa hẹn tràn ngập dụ hoặc của Lôi Vân Tiên Quân rung động, mặc dù chưa sinh ra ý định phản bội, trước mắt đều xuất hiện từng màn ảo giác kỳ quái, đặc sắc, tay cầm phi kiếm chiến đao không tự chủ được lỏng ra.

“Đợi chút!”

Trên khuôn mặt như than đen của Tề Trung Đạo cũng hiện ra sự mê hoặc mơ hồ, nhưng trong nháy mắt tiếp theo liền tỉnh táo lại, lấy lại bình tĩnh, hướng hắc khô lâu Cự Thần Binh cung kính thi lễ, lấy tư thái vãn bối đệ tử vái chấm đất, sau đó thẳng sống lưng, ngửa cổ, nhìn thẳng gương mặt khô lâu chữ thập của Cự Thần Binh giữa không trung, “Không biết Lôi Vân Tiên Quân hiển thánh lâm phàm, đám người vãn bối chưa từ xa tiếp đón, mong tiên quân thứ tội! Nhưng, vãn bối có một chuyện không rõ, xin tiên quân chỉ điểm bến mê. Tiên quân tự xưng là tổ tiên Đại Kiền Chu thị, tiền bối ngàn năm trước của Lôi Kiền Môn, lại không biết, rốt cuộc là vị cao nhân nào đây?”

“Lớn mật!”

Phượng Hoàng Đế trừng mắt, thét to, “Tục danh lão tổ Chu gia ta, đường đường tiên quân ở thế tục giới, há là ngươi có thể tùy ý khinh nhờn!”

“Không sao.”

Trong hắc khô lâu Cự Thần Binh truyền đến thanh âm lạnh nhạt, “Bản tiên quân trước khi phi thăng tiên giới, tục danh ở thế tục giới, tên là ‘Chu Thương Thủy’, còn có biệt hiệu hành tẩu tu chân giới, xưng là ‘Lôi Hỏa Song Tuyệt’ ! Nhưng, đó đều là chuyện của ngàn năm trước, sớm bị bản tiên quân trảm sạch rồi, không có liên lụy quá lớn với Lôi Vân Tiên Quân bây giờ!”

“Lôi Hỏa Song Tuyệt Chu Thương Thủy?”

Đám đông người tu chân nhíu mày suy tư. Nguyên Anh lão quái trí nhớ kinh người, một hai nghìn năm qua số lượng siêu cấp cao thủ Lôi Kiền Môn có năng lực phi thăng tiên giới cũng không nhiều, rất nhanh đã có người nhớ ra.

Ước chừng hơn một ngàn hai trăm năm trước, Lôi Kiền Môn còn chưa đoạt lấy giang sơn, quả thật có một vị Hóa Thần kỳ đại cao thủ như vậy, tựa như còn từng làm đường chủ Chấp Pháp đường một đoạn thời gian.

Nhưng, đó là thời đại rung chuyển triều cũ suy vong, triều mới chưa lập, các đại tông phái sát phạt không ngớt, toàn bộ Cổ Thánh giới đắm chìm ở trong gió tanh mưa máu, lượng lớn Hóa Thần và Nguyên Anh đều tham dự đến trong huyết chiến tranh đoạt thiên hạ, rất nhiều tu sĩ bậc cao đều chết không minh bạch.

“Lôi Hỏa Song Tuyệt Chu Thương Thủy” cũng là một trong số đó.

Hắn ở trong một lần mạo hiểm thăm dò di tích thượng cổ tiên ma không biết tung tích, không còn xuất hiện nữa.

Đối với Lôi Kiền Môn lúc đó mà nói, một tu sĩ Hóa Thần mất tích thần bí, xem như đả kích khá nặng nề, suýt nữa làm Lôi Kiền Môn không gượng dậy nổi.

Lúc ấy mọi người đều cho rằng “Lôi Hỏa Song Tuyệt Chu Thương Thủy” là lọt vào kẻ thù ám toán, bị rất nhiều kẻ thù vây công mà chết, sau khi chết ngay cả thi thể cũng bị nghiền xương thành tro.

Nhưng, nếu nói hắn ở trong di tích thượng cổ tiên ma tìm được cơ duyên thăng tiên, từ đó chặt đứt trần duyên, phi thăng thượng giới, trái lại cũng nói thông được.

Tề Trung Đạo lại nghi hoặc không giảm, hít sâu một hơi, cứng rắn nói: “Không ngờ lại là Lôi Hỏa Song Tuyệt Chu Thương Thủy tiền bối ở một ngàn hai trăm năm trước đã thần bí mất tích, tiên giới huyền diệu, thật sự là làm người ta không ngờ nổi! Nhưng... Tiên quân rốt cuộc có bằng chứng, chứng minh mình là ‘Chu Thương Thủy’ hay không?”

“Ngươi càn rỡ, càn rỡ đến cực điểm!”

Nếu thanh âm cũng mọc tay mà nói, thanh âm Phượng Hoàng Đế tuyệt đối có thể bắt được hai cái chân Tề Trung Đạo, đem hắn trực tiếp từ chính giữa xé ra, “Pháp giá tiên quân ở đây, thế mà còn dám càn rỡ vô lễ như thế, Chính Nhất Chân Nhân, trẫm thấy ngươi là bị ma quỷ ám ảnh, rơi vào tà đạo rồi!”

“Tề tiểu hữu!”

Thanh âm Lôi Vân Tiên Quân cũng trầm xuống, càng thêm lạnh lùng và sắc bén, “Ngươi đây là ý tứ gì, chẳng lẽ hoài nghi thân phận của bản tiên quân sao?”

“Không phải hoài nghi, mà là khẳng định!”

Không đợi Tề Trung Đạo trả lời, Hàn Bạt Lăng ở bên cạnh cười dài một tiếng trước, “Hàn mỗ phi thường khẳng định, ‘Lôi Vân Tiên Quân’ cái gì, căn bản là giả, ngươi tuyệt đối không thể là ‘Lôi Hỏa Song Tuyệt Chu Thương Thủy’, càng không thể là tiên quân tiên giới hạ phàm cái gì cả!”
Bình Luận (0)
Comment