Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1545 - Chương 1512: Trời Nhá Nhem Gặp Phải Sói

Chương 1512: Trời nhá nhem gặp phải sói Chương 1512: Trời nhá nhem gặp phải sóiChương 1512: Trời nhá nhem gặp phải sói

Một viên đá kích lên ngàn tầng sóng, ngoại trừ Lý Diệu cùng Long Dương Quân, đáy lòng tám gã siêu cấp Nguyên Anh còn lên đều cuộn lên sóng cả vạn trượng.

Có thể leo lên Nguyên Anh kỳ thậm chí là cảnh giới cao hơn, sờ bò lăn đánh trong chốn Tu Chân giới ngươi lừa ta gạt, quỷ quyệt khôn lường nhiều năm như vậy, bọn hắn sớm đã hiểu rõ khắc sâu mặt hắc ám và lãnh khốc của nhân tính.

Dù là người từ bi vi hoài như Khổ Thiền đại sư cũng không phải hạng ngây thơ, chỉ biết nghĩ tốt cho người khác.

Lại thêm một loạt hành vi mà "Lôi Vân Tiên Quân" nghi là Tiên Nhân vừa mới làm ra, càng khiến bọn họ tăng thêm vài phần nghi kị và đề phòng đối với “Tiên Nhân” trong truyền thuyết.

Nếu Tiên Nhân thực sự tồn tại, rốt cục bọn họ sẽ đối đãi những “phàm nhân”, bao gồm cả Tu Tiên giả trong Cổ Thánh giới thế nào?

Là bằng hữu có thể hợp tác, nô lệ để nghiền ép, vật chơi để đùa bỡn, hay là con sâu cái kiến mặc sức giết chóc?

Số đông siêu cấp Nguyên Anh càng cân nhắc càng cảm thấy tiền đồ khó lường, tương lai Cổ Thánh giới không chừng sẽ là một mảnh hắc ám gió tanh mưa máu!

Sắc mặt của bọn hắn dần trầm xuống, trên mặt hiện đầy vẻ buồn rầu lo âu.

"Tuy trong truyền thuyết không thiếu Tiên Ma Thần Phật từ bi vi hoài, phổ độ chúng sinh, điểm hóa phàm nhân, chẳng qua..."

Thần sắc Hàn Bạt Lăng vô cùng ngưng trọng, gằn từng câu từng chữ nói: "Đó đều là truyền thuyết hoang đường do dân chúng vô tri ký thác mà thôi! Nếu Tiên Nhân thật sự tồn tại, đồng thời bọn hắn khống chế tài nguyên gấp trăm ngàn lần chúng ta, có được năng lực áp đảo tuyệt đối chúng ta, ta nhìn không ra, bọn hắn cần gì phải ôm lấy thiện ý!"

"Hệt như vương triều trung ương nắm giữ mảnh đất màu mỡ nhất trong thiên hạ, lại giữa lúc cực thịnh đương thế, thì sao cần phải từ mi thiện mục với Man tộc biên hoang? Dù sao, một đạo thánh chỉ ban xuống, liền có thể tùy ý bóc lột nghiền ép bộ tộc biên hoang, cướp đoạt hết thảy bảo vật, nhân tài, nữ nhân, súc vật đưa về vương triều trung ương!"

"Bộ lạc biên hoang chỉ cần hơi không tuân theo, liền sẽ có “vương sư” triều đình tấn công lôi đình, triệt để tiêu diệt trọn cả bộ tộc!"

"Cũng như Đại Càn Vương Triều, trong năm trăm năm đầu từ lúc lập quốc, một hơi tiêu diệt hơn ba trăm tám mươi bộ lạc biên hoang, vô luận đông tây nam bắc, tất cả đều bị cái gọi là “vương sư” đánh cho ngoan như cún! Có điều sau mấy trăm năm nội loạn, Đại Càn từ từ suy sụp, cuối cùng mới dần buông lỏng khống chế với phía đại hoang!"

"Quan hệ giữa Tiên giới và Cổ Thánh giới rất có khả năng cũng tương tự như vương triều trung ương cường thịnh với bộ tộc Man Hoang, những “Tiên Nhân” tuyệt sẽ không mang đến nửa điểm thiện ý, chỉ đến để xao trá, cướp bóc và nô dịch chúng ta! Chúng ta phải giữ vững tinh thần, cầm lấy đao kiếm, phản kháng Tiên Nhân!"

"A Di Đà Phật, Hàn thí chủ nói quá cực đoan rồi, nếu Tiên giới đã bao la gấp ngàn vạn lần Cổ Thánh giới, hiển nhiên cũng tồn tại thiên hình vạn trạng chủng tộc và thế lực, không khả năng mỗi thế lực đều là hạng cùng hung cực ác được?"

Khổ Thiền đại sư chắp tay trước ngực, lời nói xoay chuyển nói: "Chẳng qua, ý đồ hại người không thể có, nhưng tâm phòng bị người thì cũng không thể không có, chúng ta hoàn toàn không biết gì về tình hình ngoại vực, hết thảy quyết định quả thực cần phải được cân nhắc kỹ càng, cẩn thận hành sự."

"Không sai, nếu thật sự tồn tại một ngoại vực lớn hơn chúng ta ngàn vạn lần, như vậy số lượng cường giả ngoại vực nhất định cũng gấp ngàn vạn lần chúng ta, nói không chừng còn có rất nhiều Vân Tần kim nhân và... chiến hạm Tiên Tộc! Một khi bọn hắn phát hiện Cổ Thánh giới tồn tại, Cổ Thánh giới thật sự rất khó ngăn cản! Cho nên chúng ta có chú ý cẩn thận cỡ nào đều không thừa!"

Hai tay Ba Tiểu Ngọc nắm chặt cán tẩu thuốc, lòng bàn tay toàn là mồ hôi, nghĩ nghĩ, lại có phần căng thẳng bồi thêm một câu: "Đúng rồi, Tiên giới hay là ngoại vực kia, hiện giờ có lẽ vẫn chưa phát hiện Cổ Thánh giới đâu nhỉ?"

"Ngươi sai rồi, ngoại vực rất có khả năng đã phát hiện Cổ Thánh giới tồn tại."

Vu Tùy Vân thở dài nói.

"Cái gì!"

Tất cả siêu cấp Nguyên Anh đều nhảy dựng lên.

"Làm sao có thể!"

Ba Tiểu Ngọc trợn tròn mắt, quái khiếu nói, "Hai vị tiền bối làm sao biết ngoại vực đã phát hiện chúng ta, đã phát hiện, vì sao không phái người tới —— "

Nói đến đây, hắn đột nhiên im bặt lại.

Bởi vì hắn bất chợt nghĩ đến, "ngoại vực" quả thực đã phái người đến, đó chính là “Lôi Vân Tiên Quân” mà giờ phút này đang bị bọn hắn trói gô ở kia!

Tuy "Lôi Vân Tiên Quân" bị bọn hắn bắt được, nhưng đã có một lần tất có lần thứ hai, ai biết giờ phút này liệu đang có một chi đại quân ngoại vực hùng hổ giết tới Cổ Thánh giới hay không?

Trong nhất thời, toàn bộ đám Nguyên Anh lão quái vốn núi băng sụp trước mặt cũng không đổi sắc lại đều cảm thấy lạnh cả sống lưng!

"Ta và Mông Xích Tâm học tập và tu luyện trong chiến hạm Tiên Tộc hơn bảy mươi năm, trải qua vài chục năm nhiều lần phỏng đoán và nghiên cứu, nắm giữ sơ bộ được công dụng của một ít pháp bảo trong chiến hạm, đồng thời cũng nhận thức được Tinh Hải bên ngoài rốt cục bao la đến cỡ nào, lúc đó, chúng ta mới chợt phát hiện —— "

Vu Tùy Vân nói: "Ở một khoang trong chiến hạm Tiên Tộc có một pháp bảo cỡ lớn gần đây có dấu hiệu bị kích phát!"

"Cái gọi là “gần đây”, đại khái chừng khoảng một trăm năm đổ lại, chuẩn xác hơn thì là, rất có khả năng chính là lúc chúng ta thăm dò Ma Cung dưới lòng đất, bị chuyển biến thành Yêu Ma Thượng Cổ!"

"Mà công dụng của pháp bảo này, căn cứ hai chúng ta nhiều lần suy diễn, hẳn là tương tự như “Linh Hạc truyền thư”, gửi đi tín hiệu tới nơi cực xa sâu trong Tinh Hải!"

Tất cả Nguyên Anh, bao gồm cả Lý Diệu đều thoáng rùng mình.

Lý Diệu dùng hết khí lực toàn thân mới miễn cưỡng kềm chế không hú lên kích động.

Tề Trung Đạo trầm ngâm một lát rồi nói: "Ý hai vị là, một trăm năm trước, từ trên chiếc chiến hạm Tiên Tộc này đã từng phát ra một đạo... tương tự tín hiệu thần niệm, truyền tống đến sâu trong Tinh Hải, đến một nơi thần bí nào đó?"

"Có lẽ cũng không thần bí."

Vu Tùy Vân lắc đầu nói: "Sau khi phát hiện chuyện này, ta và Mông Xích Tâm cùng tháo dỡ pháp bảo cỡ lớn kia ra nghiên cứu, dùng suốt mười năm, kích hoạt một bộ phận địa đồ Tinh Hải rải rác trong đó, đại khái tìm được địa điểm tín hiệu gửi tới, đó hẳn là mấy nơi thế giới tương tự như Cổ Thánh giới."

"Chúng ta phỏng đoán, chiếc chiến hạm Tiên Tộc này tương tự như phi thuyền Linh Năng chúng ta vẫn thường sử dụng, hiển nhiên cũng cần có mẫu cảng và một số bến cảng tiếp tế để tránh né mưa gió, tiến hành tiếp tế và chuyên chở hàng hóa, cũng như thủy sư Đại Càn phải trú đóng ở mấy bến cảng “Trấn Hải”, “Thiên Hải”, “Vân Hải” ... vậy!"

"Nơi tín hiệu truyền tới rất có khả năng là mẫu cảng của chiến hạm Tiên Tộc mấy chục vạn năm trước, hoặc là nơi nào đó mà nó cho rằng có thể liên lạc được với “Tiên Nhân”!"

"Cho nên, các vị đạo hữu, rất không may, Cổ Thánh giới chúng ta rất có thể đã bạo lộ trong mắt “Tiên giới” cường đại mà thần bí khôn lường từ gần một trăm năm trước!"

Tất cả mọi người đều bị tin tức giống như sét đánh ngang trời này làm cho đầu váng mắt hoa, nghẹn họng trân trối.

Lý Diệu càng là cảm thấy trước mắt trống rỗng, lỗ tai ù đặc.

Điều này, điều này, thật là tai hại!

Không sai, Tinh Diệu Liên Bang quả đã phát hiện Cổ Thánh giới tồn tại, hơn nữa hắn cũng đã xác định được chính xác tọa độ Cổ Thánh giới!

Nhưng hai đại Hóa Thần Cổ Thánh giới cũng biết về sự tồn tại của Thiên Nguyên giới và Phi Tinh giới, rất có khả năng đã định vị được bộ phận tọa độ hai giới —— không biết Tinh Đồ mà bọn hắn miễn cưỡng phân tích ra rốt cục chính xác tới cỡ nào!

Trời nhá nhem gặp phải sói, hai bên đều sợ hãi, mà bên trong còn kèm theo một chi bộ đội đặc chủng của đế quốc, đúng thật là loạn đến rối tinh rối mù!

"Phúc bất song hành, họa vô đơn chí."

Mông Xích Tâm không để cho số đông Nguyên Anh có cơ hội thở dốc, phảng phất cố ý muốn dọa chết một người hai mới chịu thôi nghỉ, tiếp tục nói: "Ngay khi chúng ta phát hiện Cổ Thánh giới rất có khả năng đã bị Tiên giới nhìn chằm chằm. Đồng thời, chúng ta còn phát hiện, cấm chế phong ấn Ma Cung dưới lòng đất đang dần mất đi hiệu lực!"

"Không biết bởi trải qua mấy chục vạn năm mưa gió, nó cuối cùng đã bị tiêu hao đến cực hạn, hay bởi vì trăm năm trước hai người chúng ta kích động qua một lần khiến cho phong ấn sứt mẻ phần nào. Tóm lại, căn cứ suy đoán của chúng ta, đạo cấm chế này tối đa chỉ chèo chống được thêm một trăm năm, trong vòng một trăm năm, nhiều khả năng nó sẽ triệt để sụp đổ!"

"Một khi đạo cấm chế do Tiên Tộc bố trí này sụp đổ, chỉ dựa vào hơn hai mươi đạo cấm chế chúng ta bố ra, căn bản không đủ để ngăn cản đám quái thú kia!"

"Hơn nữa chúng ta ẩn ẩn có một loại dự cảm, rất nhiều quái thú ở sâu trong Ma Cung đang dần thức tỉnh, rục rịch sống lại."

"Qua mấy chục vạn năm thương hải tang điền, lòng đất biến động, có lẽ xác ngoài Ma Cung sớm đã phá thành mảnh nhỏ, không chừng bọn chúng không cần phá tan cấm chế cũng có thể tìm được đường ra, lao lên mặt đất, tứ ngược nhân gian!"

"Chư vị, đây chính là thế cục chúng ta sắp phải đối mặt —— "

"Trên đỉnh đầu chúng ta, trong ngoại vực Tinh Hải bao la bát ngát, rất có khả năng tồn tại vô vàn Tiên Nhân cùng hung cực ác đang theo dõi thế giới chúng ta, đồng thời đang ùn ùn kéo tới đây —— Lôi Vân Tiên Quân chính là một trong số chúng, từ hành vi của người này thì có thể thấy được, Tiên Nhân không phải hạng thiện nam tín nữ gì."

"Mà ở dưới chân chúng ta còn có một tòa Ma Cung có thể vỡ tan bất cứ lúc nào, một khi cấm chế thật sự bị xông phá, Yêu Ma Thượng Cổ sẽ tái hiện nhân gian, triệt để biến trọn cả Cổ Thánh giới thành sào huyệt Yêu Ma!"

"Lên trời không đường, xuống đất không cửa, hơi không cẩn thận, thế giới của chúng ta liền sẽ gặp bị hủy trong tay Tiên Nhân hoặc là Yêu Ma!"

"Bây giờ các ngươi còn cảm thấy chút thù hận và mâu thuẫn giữa Vân Tần và Đại Càn, giữa môn phái và lưu dân, hoàng đế cùng quyền thần... quan trọng nữa không?"

Phần đông Nguyên Anh đều á khẩu không trả lời được.

Tề Trung Đạo và Hàn Bạt Lăng ngơ ngác nhìn nhau, Phượng Hoàng Đế và Long Dương Quân đối mặt không nói gì, Thích Trường Thắng liếc nhìn Ba Tiểu Ngọc, Vạn Minh Châu quay sang nhìn Khổ Thiền đại sư, cừu hận và sát ý nơi đáy mắt dần ảm đạm, giống như ngọn nến bị gió mạnh thổi tắt.

Đúng vậy, nếu Cổ Thánh giới thật sự chỉ là một hòn đá nhỏ nhoi ở biên giới Tinh Hải, tùy thời đều sẽ bị lực lượng cường đại gấp trăm ngàn lần nghiền áp thành phấn vụn, bọn hắn lại vì tranh đoạt hòn đá kia mà đánh đến ngươi sống ta chết, làm vậy rốt cục có nghĩa lý nào không?

Tuyệt vọng!

Đáy lòng không ít Nguyên Anh đều dâng lên cảm giác tuyệt vọng khôn cùng.

Nhưng mà, nháy mắt sau, tuyệt vọng khôn cùng lập tức bị chiến ý càng thêm mãnh liệt nuốt chửng!

Thân là siêu cấp Nguyên Anh ngang dọc một phương, chỉ kém Hóa Thần một bước ngắn ngủi, gánh vác lấy toàn bộ hi vọng và tương lai của Cổ Thánh giới, đạo tâm bọn hắn chắc chắn vô cùng, làm sao có thể dễ dàng khuất phục như vậy được!
Bình Luận (0)
Comment