Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1612 - Chương 1579: Đem Cơ Hội Để Lại Cho Người Trẻ Tuổi Đi

Chương 1579: Đem cơ hội để lại cho người trẻ tuổi đi Chương 1579: Đem cơ hội để lại cho người trẻ tuổi điChương 1579: Đem cơ hội để lại cho người trẻ tuổi đi

Người đàn ông trung niên, lôi điện sư đoàn phó Lôi sư Triệu Thông Thiên nhìn mạnh mẽ báo đạo nhưng Lý Diệu ngược lại cảm thấy ông ta nói có lý.

Tinh khải cũng không phải các loại pháp bảo khác xây dựng dựa trên các tham số trên giấy, cũng không phải có thể làm cho tính năng đạt đến tiêu chuẩn nhất định là đủ - đây chỉ là tiêu chuẩn của những tinh khải sản xuất hàng loạt.

Một bộ tinh khải số lượng hạn chế, thậm chí định chế cho một người nào đó là kết tinh tâm huyết của “Khải lượng”, là từng giọt từng giọt chậm rãi mài ra, là có được “Linh hồn” và “Sinh mệnh”!

Dưới tình huống cực đoan, mặc dù là chỉ một chút thay đổi về độ mạnh yếu, độ dày mỏng của một quả tinh phiến vào bên trong, hoặc là một tòa phù trận phụ trợ động lực ở khi điều giáo thoáng lệch lạc một phần mười mm đều đã có thay đổi một trời một đất.

Đồng dạng pháp bảo đơn nguyên, tổ hợp thành đồng dạng tinh khải, nếu trải qua cao thủ như Lý Diệu huấn luyện, mặc dù không tiến hành cải tạo và cường hóa gì, đều có khả năng làm chiến lực chỉnh thể tăng lên trên 10%.

Thay đổi trong nháy mắt trên chiến trường, mặc dù có thể lấy ra 1% tiềm năng đều có khả năng quyết định thắng bại sinh tử, tăng lên ước chừng 10%, đây nghĩa là như thế nào.

Triệu Thông Thiên có lẽ không rõ ràng khái niện này lắm, nhưng người đánh nhau sinh tử nhiều năm ở Long Xà Tinh Vực, trực giác đối với Tinh Khải hiển nhiên rất cao minh, “Cảm giác không đúng” bốn chữ dùng vừa đúng.

Lý Diệu thấy cái mình thích là thèm, nhưng thật ra muốn mạo muội tiến lên nghiên cứu một chút bộ tinh khải mà đệ nhất trợ thủ của Giang Thiểu Dương luyện thế thành, tính thằng nhóc này gặp may mắn, miễn phí giúp Triệu Thông Thiên dạy dỗ một phen, thuận tiện cảm thu nhất mạch của Giang Thiểu Dương, qua một trăm năm rốt cuộc tiến bộ bao nhiêu lớn.

Nhưng vừa mới bước ra nửa bước trầm ngâm một lát lại rụt trở về.

Huyết Sắc Tâm Ma ở chỗ sâu trong não vực khó hiểu hỏi

Sao thế không đi chơi ngoạn, Giang Thiểu Dương tiểu đầu bóng kia còn rất có ý tứ, đệ tử của y hẳn thực lực cũng không kém.
>
Quên đi!


Lý Diệu sờ sờ mũi thầm nói

Nhìn “Lôi sư” Triệu Thông Thiên hung thần ác sát, hoành hành ngang ngược bộ dạng này cũng không giống như là tốt nói chuyện. Lấy vẻ mặt trước mắt này mạo muội tiến lên nói muốn giúp y huấn luyện tinh khải, y nhất định không chịu, hơn nữa tám chín phần sẽ hung hăng nhục mạ tôi một chút, tôi nếu không nghĩ gây ra chuyện lớn, cần gì phải đi lên tự rước lấy nhục?
>
Ồ?


Huyết Sắc Tâm Ma kinh ngạc nói
Anh chừng nào thì trở nên tốt nói chuyện như vậy? Y nếu thật sự dám hung hăng nhục mạ chúng ta một chút chẳng phải vừa lúc là chúng ta có cơ hội thi thố tài năng, làm màu vẽ mặt, lợn ăn thịt hổ sao? Nói lại chúng ta đã thật lâu không chơi đùa trò chơi như vậy.

Lý Diệu trừng mắt nhìn thầm nói
Vẫn là từ bỏ đi, lấy thân phận và địa vị của tôi lúc này, tốt xấu đêu xem như “Tam giới chí tôn” trong truyền thuyết. Loại Kim Đan kỳ tiểu bối này có tư cách gì để cho ta phẫn trư đi ăn hắn? Vẽ mặt, đánh cái gì mặt, dùng thân phận “Tam giới chí tôn” của tôi đi đánh mặt hắn, chẳng phải là hắn chiếm ưu thế sao, tương lai vạn nhất truyền ra ngoài, nói tôi lấy lớn bắt nạt bé, ăn no xong chuyên môn ra ngoài trêu chọc bọn nhỏ cho vui vẻ, danh dự của tôi thì là chuyện nhỏ, chỉ lo không tốt đối với danh dự của liên bang thôi.

Huyết Sắc Tâm Ma gãi gãi tai
Cũng đúng, dù sao anh vừa ra tay, khẳng định lại là kỹ kinh tứ tòa, khiến cho thằng nhóc kia trợn mắt há hốc mồm. Nói không chừng còn ôm chân của anh không tha – nói trắng ra cũng liền là như thế, khá nhàm chán.

Lý Diệu nói
Chính vậy, cho dù chúng ta thật sự muốn thả lỏng một chút, điều tiết thần kinh căng thẳng, cũng không nên nhàm chán dây dưa không rõ với một tiểu bằng hữu Kim Đan kỳ đi. Nói như thế nào đều là người hơn một trăm tuổi, cách điệu cũng nên cao một chút, lại cơ hội quý giá làm màu vẽ mặt, phẫn trư ăn thịt hổ này vẫn lại để dành cho người trẻ tuổi đi, ví dụ như cô gái phía sau chúng ta liền rất nóng lòng muốn thử.

Huyết Sắc Tâm Ma
Cô bé này làm sao vậy?

Lý Diệu
Tay cô bé rất được.

Huyết Sắc Tâm Ma
A, anh đây là nên gọi khí tiết tuổi già khó giữ được, vẫn là thất bại trong gang tấc? Đừng như vậy, nhịn xuống, đều đến cửa nhà anh không thể làm ra chuyện thật xin lỗi lão bà.

Lý Diệu
Thật không nghĩ tới, anh quan tâm tới tôi như vậy, thế mà vẫn là một người bạn có thể khuyên can?

Huyết Sắc Tâm Ma
Tránh cái quỷ! Tôi hiện giờ cùng anh xài chung một khối thân thể, vạn nhất anh thật sự làm ra hành động trêu hoa ghẹo nguyệt gì, bị Đinh Linh Đang đánh chết tươi tôi cũng xong đời đó đại ca!

Lý Diệu
A, anh hiểu lầm, tôi là nói từ góc độ một gã Luyện khí sư đến xem, tay nàng thật sự rất được, tuyệt đối là trải qua thiên chuy bách luyện, dùng vô số loại bí pháp cùng thiên tài địa bảo tẩm bổ, cao nhất tiêm luyện khí sư mới có thể có được hai tay này.

Thân là một gã Luyện khí sư mặc dù có thể thông qua vận dụng các loại khí giới cùng với phóng thích linh nặng, trực tiếp khống chế cấu kiện cùng pháp bảo đơn nguyên nhưng thật sự muốn đem một món pháp bảo luyện chế đến trình độ hoàn mỹ không sứt mẻ tác dụng của hai tay cũng không thể thiếu.

Từ hai tay của một gã Luyện khí sư có thể đại khái nhìn ra tu vi của y cao hay thấp.

Lý Diệu vừa mới xuất đạo, từ nơi của cổ đại luyện khí đại dư Âu Dã Tử học được bí thuật “ngàn chỉ nhu cốt”, mượn cái này có thể tạo ra “Hai tay tốc độ siêu âm” thần kỳ hiệu quả, đây là tuyệt kỹ mà hắn thành danh.

Sau đó hắn lại dùng tử hoàn kiếm nghĩ cùng các loại sinh hóa độc tề, không ngừng kích thích cơ, tế bào cùng dây thần kinh của hai tay. Sau mấy chục năm điên cuồng tu luyện, rốt cuộc tu luyện đến cảnh giới tối cao.

Trước mắt hai tay của hắn nhìn không khác gì một ít Luyện khí sư mới nhập môn.

Nhưng mà phối hợp với các loại linh năng nưng tụ cùng thần niệm phóng ra ngoài cấp số Nguyên Anh, hiệu quả lại có thể so với một tòa đại hình luyện khí có hàng vạn loại pháp bạo luyện khí chồng chất,

Mà đứng phía sau Lý Diệu, cô gái xấu xí cũng đeo chíp mặt nạ, sử dụng khuôn mặt mẫu, lại có được đôi tay nhẵn nhụi đến mức tận cùng.

Với tu vi của Lý Diệu, nếu là dùng linh năng thấm đến hai mắt, hai mắt không kém so với kính hiển vi bội số lớn là mấy.

Nhưng, dù như thế nào điều tiết tròng đen cùng thủy tinh thể của mình kích phát thị giác nhận thức, không ngừng phóng đại hình ảnh nhìn thấy đều không thể từ trên bàn tay trắng nõn của cô gái này nhận ra nửa lỗ chân lông.

Bí thuật mà cô gái này tu luyện, lại có thể luyện hóa hết lỗ chân lông, do đó cam đoan hai tay luôn ở tình trạng nhẵn nhụi và mềm mại nhất.

Lỗ chân lông dùng để điều hòa nhiệt trong cơ thể, lỗ chân lông đều luyện hóa hết, cơ chế điều hòa nhiệt mà bài tiết mồ hôi trong cơ thể sẽ có thay đổi rất lớn. Đây là bí thuật khá cao minh, ít nhất trong ký ức một trăm năm trước của Lý Diệu và Âu Dã Tử đều không tìm ra được cùng loại. Chẳng sợ có một chút thần thông có thể làm lỗ chân lông co lại nhưng cũng chỉ là tạm thời.

Người con gái này là một luyện khí sư không sai biệt lắm.

Lý Diệu có thể nhìn thấy ánh sáng phát ra từ tay của cô, cũng có thể nhìn đến đôi mắt của cô không che dấu được quang mang.

Quả nhiên cô gái có hai bàn tay đẹp kinh tâm động phách, lại cố ý lựa chọn một gương mặt bình thường tiến lên vài bước, thi lễ với Triệu Thông Thiên nho nhã lễ độ nói

Vị đạo hữu này, an tâm một chút chớ vội, tôi đối với luyện khí tuận của đại sư luyện khí của Liên bang Nhật thự Giang Thiểu Dương cũng đã nghiên cứu qua. Mà tác phẩm của vị Đệ nhất trợ thủ của Giang Thiểu Dương, gần đây quật khởi ở Liên bang luyện khí quỷ tài Vu Mã Huyên tôi cũng đã từng có nghiên cứu nho nhỏ, không chê mạo muội có lẽ tôi có thể giúp ông nhìn một cái, vấn đề rốt cuộc là ở đâu?
>
Cô?


Triệu Thông Thiên mở to hai mắt nhìn, từ trên xuống dưới đánh giá cô gái một phen, tất nhiên không từ khuôn mặt mẫu nhìn ra cái gì, không khỏi cười nhạt
Cô tính là cái gì, chạy đến đây chiếm tiện nghi, sợ là đời này cũng chưa có cơ hội tự tay kiểm tra tinh khải do Vu Mã Huyên cao thủ luyện khí tự mình luyện chế, cố ý nói manh miệng, cút sang một bên đi.

Triệu Thông Thiên vung tay lên, nhấc lên một trận kình phong, mười phần thô lỗ muốn đem cô gái ném ra ngoài.

Cô gái thần bí nhướng mày, cũng lui về phía sau ngay trước khi kinh phong của Triệu Thông Thiên đi vào.

Lý Diệu trong lòng vừa động, cảm giác được trong đám người bốn phía mơ hồ có vài phần sát ý mỏng manh, ở khi Triệu Thông Thiên ra tay với cô gái thần bí thoáng lóe lên một chút, nhưng chỉ 0.01 giây sau phán đoán ra ý đồ của Triệu Thông Thiên liền biến mất vô hình.

Lý Diệu nheo mắt lại, bất động thanh sắc bước về phía trước nửa bước làm bộ như nâng cô gái thần bí.

Quả nhiên sát ý lại lóe ra, làm hắn tập trung trong đám người năm tên có tài khống chế cao thủ.

Năm tên cao thủ, đều là bảo tiêu của cô gái thần bí, xem ra lai lịch của cô tai không nhỏ.

Cũng là, một đôi tay được chăm sóc nhvư ậy, thần thông, bí pháp, thiên tài địa bảo cùng số tiền tu luyện lên đến hàng triệu, thiếu một thứ cũng không được!

Không phải đại tông môn nội tình thâm hậu, tuyệt đối không thể bồi dưỡng ra một Luyện khí sư đứng đầu như vậy!
Cám ơn!

Cô gái thần bí hơi ngẩn ra, tựa như không nghĩ tới sẽ có người chủ động đứng ra nâng mình, nhưng nàng hiển nhiên nhận được sự giáo dục của xã hội thượng lưu, tất nhiên cũng nhìn về phía Lý Diệu nói lời cảm tạ.
Không có việc gì.

Lý Diệu thản nhiên nói, hắn chỉ là không thích trong đám người có nhân tố bất ngờ gì mình không biết, ra tay đưa nắm bắt từng cái một mà thôi.

Cô gái thần bí thấy Triệu Thông Thiên như vậy tựa như cũng không muốn sinh sự. Đang muốn rời đi, đám người bên ngoài lại truyền đến một giọng nói như chuông đồng, tràn ngập uy nghiêm, cứng rắn như sắt
Triệu đại đoàn trưởng, ông thật uy phong, chúng tôi còn không có bước vào phòng thí nghiệm đã nghe tiếng ông quỷ rống quỷ kêu làm gì?

Đám người chợt tách ra, một ông lão da trắng, ánh mắt sắc bén, trên cánh tay trái đem một vòng màu vàng nhạt có nhiều công năng phụ trợ luyện khí, ngẩng đầu bước vào phòng thí nghiệm.

Lý Diệu chú ý, cô gái thần bí bên cạnh người mình khi ông lão khí độ bất phàm, ung dung đẹp đẽ quý giá xuất hiện co rụt lại phía sau, tựa như không nghĩ ông lão nhìn thấy mình vậy.
Ai mẹ nó…

Mà "Lôi sư" Triệu Thông Thiên vừa rồi diễu võ dương oai không ai bì nổi, vừa hùng hùng hổ hổ, vừa quay đầu khi thấy rõ người đến là ai, trong nháy mắt trình diễn mãnh hổ hóa mèo, cứng rắn nuốt nửa lời nói sau vào trong bụng, bước lên cúi đầu khom lưng nịnh hót
Sở lão, thì ra là ngài, ha ha ha…
Bình Luận (0)
Comment