Chương 1581: Tinh hải Luyện khí sư
Chương 1581: Tinh hải Luyện khí sưChương 1581: Tinh hải Luyện khí sư
Tạ An An đại sư không phải Luyện khí sư có thể luyện chế “Chí bảo”, “Tuyệt phẩm” có thể khiến người ta sáng mắt, cũng không thích hợp phụ trách đột phá tuyến đầu pháp bảo mũi nhọn.
Sở Trọng Cửu tiếp tục nói
Nhưng, nàng đối với mỗi một món pháp bảo mà mình luyện chế, tuyệt đối đều dùng 1000% tâm huyết, cho dù là cấu kiện tối phổ thông bình thường, đều phải mài đến tận thiện tận mỹ mới thôi. Nàng cũng không huyễn kỹ, không sử dụng thần thông sáng tạo mới nhất, cũng không dùng hữu thần hồ tốc độ kỹ thuật cùng thủ pháp. Pháp bảo của nàng có thể không làm người ta rung động, thậm chí lần đầu tiên nhìn sẽ rất bình thường. Nhưng chỉ có tự mình bắt đầu, cẩn thận nghiền ngẫm mới có thể biết pháp bảo của nàng có bao nhiêu viên dung, thỏa đáng. Thông thuận như nước, càng cân nhắc, càng có thể thưởng thức ra tâm huyết cùng công phu nàng thấm vào mỗi một món pháp bảo bình thường.
>
Nếu tôi muốn nghiên cứu phát triển một khoản pháp bảo hoàn toàn mới trước nay chưa từng có, có lẽ có thể sẽ không tìm Tạ An An đại sư hợp tác. Nhưng nếu người thân của tôi muốn ra chiến trường cần trang bị một khoản pháp bảo dùng bền, kiên định tin cậy trong hai vị đại sư Giang Thiểu Dương và Tạ An An muốn chọn một vị luyện chế và huấn luyện tám chín phần tôi sẽ chọn Tạ đại sư.
Vu Mã huyền là con trưởng của Tạ Đại sư, gia học sâu xa, thủa nhỏ liền thể hiện thiên phú luyện khí. Ngay từ đầu chắc chắn là theo phong cách luyện khí của mẹ mãi sau này trưởng thành Tạ đại sư phát hiện y thiên phú kinh người rất nhiều ý tưởng không tưởng tượng được, trong xương cốt lại có tính tình sắc bén và kịch liệt biết mình giáo dục không được đứa nhỏ này mới đưa y đến siêu nhất lưu luyện khí đại sư “Nhật thực” Giang Thiểu Dương.
“Nhật thực” Giang Thiểu Đương cùng yêu tinh Lý Diệu là đồng lứa, Vu Mã huyền nếu là con của Tạ An An, thì là đồ tôn của yêu tinh Lý Diệu. Giang Thiểu Dương tất nhiên không có khẳ năng thu y làm đồ đệ, nếu không chẳng phải vô duyên vô cớ đồng lứa với Lý Diệu sao.
Nguyên nhân vì vậy, cho nên Vu Mã Huyền gần như là “Đệ nhất trợ thủ” mà không phải là đệ tử chân truyền của ông ta,
Nhưng trên thực tế, Vu Mã Huyền cũng hệ nhất của Giang Thiểu Dương và Tạ An An, kỳ tài có một không hai của hai lưu phái luyện khí lớn khác nhau.
Trong đó, phong cách của Giang Thiểu Dương thể hiện rõ, phong cách của Tạ An An là ngầm. Ở mặt ngoài phong cách quá mức sắc bén kịch liệt, lấp lánh chói mắt, cũng đem sự viêm dung hòa thông thấu ở sâu trong pháp bảo che lấp. Nhưng theo ý của tôi, chỉ có chút viên dung hòa thấu hương vị đó mới là điểm mấu chốt khiến Vu Mã Huyền một ngày kia trở thành tông sư của một thế hệ luyện khí, thậm chí đi xa hơn so với Giang Thiểu Dương.
Tiểu Sa, khi cậu huấn luyện bộ “Thâm Lam lôi đình”, chắc chắn bắt chước Giang Thiểu Dương, Vu Mã Huyền nhất hệ. Thủ pháp cấp tiến và dữ dằn này có phải là có thể thấy được, cậu có tính thiên phú xuất chúng, bắt chước giọt nước không lọt, nhưng cậu lại xem nhẹ một tia khéo léo, thông thấu cùng thỏa đáng chất chứa trong chỗ sâu nhất trong cấu kiện của pháp bảo. Khó trách cuối cùng chữa trị tinh khải không thể khiến khách hoàn toàn hài lòng.
Sở Trọng CỬu nói rất êm tai, làm mọi người ở đây đều trợn mắt há hốc mồm, sinh ra cảm giác giác ngộ tuyên truyền.
Sẽ xuất hiện trong khu thí nghiệm tinh khài này, ngoài Luyện khí sư, chính là khải sư có nghiên cứu sâu đậm đối với khống chế tinh khải.
Mọi người đều là người tròng vòng, bởi vậy mới có thể sinh ra rung động lớn hơn nữa. Vu Mã huyền cố nhiên là luyện khí thiên tài mới quật khởi gần đây của Tinh Diệu Liên Bang, Nhưng vị Sở Trọng Cửu kinh nghiệm lão luyện này chẳng phải càng thêm cao một bậc sao?
Nếu không như thế nào có thể phân tích phong cách của Vu Mã Huyền một cách hoàn hảo như vậy?
Sa Vĩnh Minh lại như bị sét đánh, vẻ mặt sùng bái nhìn Sở Trọng Cửu, quả thực là phục sát đất.
Thật không hổ là cao giai tu sĩ đến từ trung ương tinh hải, trái tim văn minh, ánh mắt này chính là cao minh.
Chỉ có Lý Diệu ở bên cạnh gãi gãi tóc, nghĩ nghĩ hỏi cô gái thần bí vừa lúc nãy thiếu chút nữa đụng vào người hắn
Làm phiền hỏi một tiếng, vị này liên bang gần nhất quật khởi luyện khí quỷ tài Vu Mã Huyền phụ thân không phải là Luyện khí sĩ mạnh nhất liên bang được gọi là Viêm thần Vu Mã Viêm đi?
>
Đúng vậy, vị đạo hữu này anh chưa từng nghe qua tên Vu Mã Huyền sao?
Cô gái thần bí kỳ quái nhìn Lý Diệu liếc mắt một cái, giống như rất kỳ quái, người này rõ ràng mặc một bộ tinh khải không có gì khác, vì cái gì một người nổi tiếng như Vu Mã Huyền cũng không biết.
Thì ra là thế.
Lý Diệu hơi có chút không biết xấu hổ, mặt dấu dưới mặt nạ quang ảnh có chút nóng lên.
Hắn là Nguyên Anh lão quái, cũng không phải Đại La Kim Tiên. Mấy ngày nay một đầu chui vào đại dương ngọc giản, chính là nghiên cứu lịch sử phát triển của luyện khí thuật của Liên Bang một trăm năm nay.
Dù là lấy tính toán lực cùng thôi diễn năng lực cấp số Nguyên Anh, ở trong thời gian ngắn ngủi ba ngày nghiên cứu hết về sự phát triển mạnh mẽ của kỹ thật và thần thông trong một trăm năm qua cũng không thể hoàn thành.
Hắn nghiên cứu đại sự quốc gia, nhưng thật ra quên mất sinh hoạt cá nhân của các đệ tử, sư phụ này thật có chút không xứng chức.
Nhưng biết các đệ tử đều tìm được hạnh phúc cá nhân, hắn đương nhiên cũng rất vui.
Lý Diệu phát ra tiếng cười từ trong lòng, nhưng thật ra có chút "Nghẹn họng nhìn trân trối", "Trợn mắt há hốc mồm" không hợp nhau, lại khí cô gái thần bí bên cạnh chú ý.
Có!
Lý Diệu không cần quan tâm người khác cảm thấy hắn thế nào, dù sao đều là vẻ mặt mẫu, ai biết hắn là ai.
Trong lòng hắn vừa động, bỗng nhiên nghĩ tới một người có lẽ có thể cùng mình khá tín nhiệm, một người bạn lấy được biện pháp liên lạc.
Hắn hiện giờ không nghĩ bại lộ thân phận của mình trước công chúng, cũng không có nghĩa là hắn không muốn liên hệ cùng Đinh Linh Đang, Kim Tâm Nguyệt, Vu Mã Viêm, Tạ An An, Mạc Huyền giáo thục.
Chẳng qua hắn vừa không nghĩ phá nát mạng cũng không nghĩ thông qua chân chân giả giả bí kiếm cục đặc công truyền lại tin tức mà thôi.
Nếu có cách, có thể trực tiếp liên lạc với người nhà và bạn bè của mình, ít nhất là thông báo trước với họ một tiếng.
Lý Diệu cười ôm tay trước ngực, nheo mắt lại vẻ mặt không thay đổi, một đạo thần niệm như có như không từ não vực theo thần kinh tủy sống xuống phía dưới, toát ra như tia chớp ở đầu các dây thần kinh, cuối cùng từ bàn chân tràn ra ngoài như là một con rắn độc không nhìn thấy, kề sát mặt, đi về phía "Thâm Lam lôi đình".
Sở lão.
Chủ nhân của tinh khải "Thâm Lam lôi đình", "Lôi sư" Triệu Thông Thiên kích động nóng nảy,
Nếu Sở lão mắt sáng như đuốc, liếc mắt một cái liền nhìn ra vấn đề, vậy xin giúp tôi huấn luyện một phen, dù mất bao nhiêu tiền.
>
Ngừng lại.
Sắc mặt Sở Trọng Cửu trầm xuống, hừ lạnh nói
Triệu Thông Thiên, anh cảm thấy anh có thể có được bao nhiêu tiền mới đủ tôi ra tay một lần? Nói cho anh biết, hôm nay cũng không phải nể mặt anh mà thứ nhất, bộ tinh khải thật sự là tinh phẩm trong tinh phẩm, làm tôi đều có chút ngứa nghề khó nhịn. Thứ hai, Sa Vĩnh Minh cũng là tiền bối mà tôi coi trọng, mượn bộ tinh khải này của anh để chỉ điểm cho y đều xem như tiện nghi cho anh rồi.
>
Đúng, đúng, đúng miệng chó của tôi không phun ra ngà voi, Sở lão là thân phận địa vị gì, bán cả toàn bộ Lôi điện khải sư đoàn của tôi đều kém một ngón tay út của Sở lão.
Triệu Thông Thiên nghe ra ý của Sở Trọng CỬu, vui mừng quá dỗi
Cảm ơn Sở lão ra tay, cảm ơn Sở lão.
>
Cảm ơn không cần, đi lên xem thử đi, thí nghiệm xong rồi cho ra sân đi thử, không cần chậm trễ thời gian của tôi.
Sở Trọng Cửu hai tay chắp sau lưng thản nhiên nói
Cái này, cái này ngài không còn phải, không có …
Triệu Thông Thiên cùng Sa Vĩnh Minh hai mặt nhìn nhau, mọi người chung quanh trừ bỏ Lý Diệu cùng cô gái thần bí đều vẻ mặt mờ mịt.
Vừa rồi cẩn thận nhìn khoản tinh phẩm này, tôi đã muốn đem linh năng thẩm thấu đi vào giúp anh huấn luyện một lần.
Sở Trọng Cửu không chút hoang mang nói
Thật ra thủ pháp của Tiểu Sa đã khá tốt, 99% trình tự làm việc đều không thể sai, chỉ có mấy chỗ mấu chốt tôi hơi điều chỉnh là được, thử xem đi.
Triệu Thông Thiên nhìn Sa Vĩnh Minh liếc mắt một cái, nửa tin nửa ngờ một lần nữa mặc tinh khải vào.
Mọi người bốn chung quanh tuyệt đại bộ phận đều mở to mắt nhìn, ngừng thở, không dám hô hấp một tiếng.
Một tia chớp huyễn ảnh màu lam nhanh như điện tạo thành một hùng sư lôi điện.
Sau một lát, đầu "Hùng sư" trở lại trước mặt Sở Trọng Cửu, bỏ mũ giáp, vẻ mặt không thể tưởng tượng, ngay cả giọng nói cũng không nên lời
Đúng, đúng, thật sự cùng trước kia giống nhau như đúc, Sở lão, ngài thật sự là thần!
>
Sao có khả năng!
Người vây xem bốn chung quanh ồ lên
Thấy được không, tiểu Sa?
Sở Trọng Cửu cũng không để ý tới Triệu Thông Thiên cùng người vây xem, cũng mỉm cười quay đầu nói với Sa Vĩnh Minh
Cậu cũng là một chi tài, chỉ là cùng pháp bảo mới luyện chế ra giống nhau, còn khiếm khuyết một chút luyện tập. Hôm nay tôi tặng cậu năm chữ "Họa long yếu điểm tình"! Cậu trở về từ từ nghĩ, đừng nhìn năm chữ vô cùng đơn giản, đạo lý trong đó tôi đã cân nhắc mấy chục năm mới có thể ngộ ra.
>
Cảm ơn Sở lão.
Sa Vĩnh Minh kích động không thể khống chế, quả thực rơi nước mắt.
Việc nhỏ.
Sở Trọng Cửu thản nhiên quét mắt nhìn bốn phía
Được rồi, các vị đạo hữu cũng đều tan đi, không có gì để xem.
>
Đúng vậy, đúng vậy, đều tan đi, dọn dẹp lại phòng thí nghiệm không cần lãng phí thời gian quý giá của Sở lão.
Đúng là kỹ thuật thần kỳ, tôi căn bản đều không thấy rõ khi nào Sở lão ra tay.
Nói thừa, người ta là Luyện khí sư của Huỳnh Hỏa Trùng Hao, là từ trái tim văn minh nhân loại đến chỗ nông thôn này của chúng ta. Thần thông và thủ đoạn đều để anh nhìn thấy thì còn nói gì.
Có cơ hôi, có thể mời Sở Trọng Cửu giúp tôi huấn luyện tinh khải thì tốt rồi.
Chỉ bằng anh? Nằm mơ đi! Có thể chính mắt nhìn thấy người ta lộ luyện khí thuật quỷ phủ thần công còn giảng giải rành mạch như vậy, cho dù là chúng ta vận khí đã không tồi.
Phần đông người đứng xem đều thầm than rồi tản ra.
Sở Trọng Cửu ở Sa Vĩnh Minh cùng Triệu Thông Thiên đi cùng từ từ lung lay gân cốt chuẩn bị tiến hành thí nghiệm pháp bảo của mình.
Đúng lúc này ánh mắt của y vô tình đảo qua phía của Lý Diệu, hai mắt hay tay cùng hai chân bỗng nhiên ngừng lại thật sự là gắt gao ngừng lại.
Ngài!
Khí thế rung động toàn trường của Sở Trọng Cửu nháy mắt biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, bả vai không tự giác suy sụp xuống, cả người như là lập tức rút nhỏ xuống. Giọng nói vừa rồi còn chém đinh chặt sắt nói một không hai, cũng mang theo sự xấu hổ nồng đậm
Ngài như thế nào đến đây!
Lý Diệu vội ho một tiếng, biết người ta không phải đang nói mình, thực biết đều tránh đường ra lộ ra cô gái thần bí phía sau.
Sở Thúc!
Cô gái thần bí thè lưỡi, có chút xấu hổ chào hỏi cùng Sở Trọng Cửu.