Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1616 - Chương 1583: Mục Đích Của Cô Gái Họ Đường

Chương 1583: Mục đích của cô gái họ Đường Chương 1583: Mục đích của cô gái họ ĐườngChương 1583: Mục đích của cô gái họ Đường
Có khoản tiền đầu tiên.

Lý Diệu vừa nghe tiếng cười hơi lỗ mãng của Long Dương Quân chỉ biết khẳng định có diễn.
Hả, phi thường thuận lợi.

Long Dương Quân thanh âm trực tiếp chấn động màng tai của Lý Diệu
Thì ra Ngư Long Thành mấy ngày nay làm cái gì ba năm một lần hoàng kim lôi đài “Vương bài sinh tử đấu”, hình thức đánh cược muôn vàn muôn vẻ, tiền đặt cược không hạn chế, còn có khách từ bốn phía Long Xà Tinh Vực thậm chí Huỳnh Hỏa Trùng Hào cùng Tinh Diệu Liên Bang đến vung tiền như rác. Đây là thời cơ kiếm món tiền lớn, chúng tôi bên này đã có chút thu hoạch.

Lý Diệu cười
Kiếm si Yến Ly Nhân xuất mã tất nhiên không có vấn đề.

Long Dương Quân vội ho một tiếng nói

Vậy ông đoán sai rồi, Yến Ly Nhân kiếm tuy sắc bén nhưng y căn bản không hiểu che dấu. Mặc dù mạnh mẽ áp chế thực lực xuống Kết Đan, nhưng khí thế “Đồ thần diệt phật, chém giết tất cả” cũng không thể nào dấu được. Nơi này mọi người là người hiểu việc, nhìn đến bộ dạng như vậy của y, nơi nào còn có thể áp y thua? Kết quả y rất nhanh liền biến thành người đứng đầu của “Vương bài sinh tử đấu”, tiếp tục cứ tăng, hoàn toàn nghiên về một phía, căn bản không chiếm bao nhiêu tiện nghi.
>
Nhưng thật ra Ba Tiểu Ngọc đạo hữu, trời sinh chính là nghề diễn, mỗi một tràng đều làm bộ như nơm nớp lo sợ, đứng trước cửa gập ghềnh mạo hiểm, còn tham gia một người tên là “Quá quan trảm tướng” hình thức đánh cược, thắng chín trận.

Chúng tôi tất nhiên ngay từ đầu lấy ra toàn bộ tài sản để đánh cược y có thể thắng chín trận, chỉ một trận này liền kiếm trở về ba đến năm thai cao gia tinh khải tiền.

Chỉ tiếc, ngay cả sau khi thắng chín trận, thực lực chân chính của Ba Tiểu Ngọc cũng bị bại lộ, hiện giờ y đã đánh lên cao, tiền cũng không kiếm nhiều lắm.

Cũng may tôi đã nghiên cứu tốt rồi, tập chung vào mấy tiên khách giàu có chờ buổi tối thích hợp động thủ.

Anh phát tài khoảng tinh tạp không ký danh lại đây, tôi chuyển khoảng số tiền đầu tiên cho anh, trước tiên anh chuẩn bị tinh khải cùng pháp bảo, chờ chúng tôi có thu hoạch khoản thứ hai.


Lý Diệu gật đầu
Tốt!

Hắn lấy ra tinh tạp không ký danh mà Long Xà Tinh Vực phát hành đưa một đạo linh năng mỏng manh vào, tinh tạp lưu quang tràn đầy bề mặt nhất thời hơi lóe lên, hiện ra liên tiếp hơn mười con số không ngừng tùy cơ biến đổi.

Ở nơi chướng khí mù mịt như Long Xà Tinh VỰc, rất nhiều người đều không hi vọng bị người khác truy ra tung tích của mình, cho nên thường dùng tinh tạp không ký danh, không cần tên thật, thậm chí ngay cả số tài khoản cố định cũng không có – nếu không có cố định tài khoản, chẳng phải để lại dấu vết, cực dễ bị kẻ địch hoặc săn thủ lĩnh của liên bang tìm ra.

Loại tinh tạp không ký danh này chọn dù kỹ thuật tài khoản khá tiên tiến, mỗi một tinh tạp đều có thể tùy thời sinh thành một tài khoản chỉ tồn tại và có hiệu lực trong khoảng một phút đồng hồ. Tương đương với việc tùy nơi tùy chỗ đều có thể vô điều kiện xin một tấm tinh tạp hoàn toàn mới không có chút dấu vết.

Thông qua chiếc thẻ này để tiến hành giao dịch tài chính, tất nhiên tài khoản này là của các ngân hàng ngầm, cần số tiền phí rất lớn nhưng thắng thắng ở đủ an toàn, đủ bí ẩn, cũng đủ nhanh và tiện, là công cụ tốt nhất che mặt giết người đoạt bảo, cướp bóc.

Quả nhiên Lý Diệu vừa mới gửi đi tài khoản vừa xuất hiện, tinh tạp không ký danh khẽ rung lên lập tức hiện ra một khoản tiền đủ để người ta hít một hơi.
Kẻ có tiền ở Long Xà Tinh Vực thật đúng là nhiều.

Lý Diệu thản nhiên nói ở trong lòng.

Đối với hắn hiện giờ mà nói, dù bao nhiêu tiền, chẳng sợ phía sau thêm hai ba con số cũng thật sự chỉ là một chuỗi con số mà thôi.
Đúng rồi anh ở thương thành pháp bảo điệu thấp chút, khi ra khỏi cửa cũng cần phải cẩn thận.

Long Dương Quân bỗng nhiên nhắc nhở hắn một câu trên kênh thông tin

Chúng tôi vừa rồi nghiên cứu địa hình cảm thấy không khí có chút giống như trước một cơn bão, tựa như ngoài chúng ta còn có một thế lực khác cũng đang có hành động gì đó.
>
Tôi tìm hiểu một chút, loại tình huống này trước đây cũng đã từng xảy ra. Ba năm một lần lôi đài thi đấu siêu cấp tổ chức, toàn bộ cường giả ở Long Xà Tinh Vực cùng lượng lớn tài chính đều tập trung ở đây, có gì đó xảy ra mới là bình thường, gió êm sóng lặng ngược lại không bình thường.

Nhưng nói như thế nào, cảm giác của tôi vẫn không tốt lắm, thế lực ngủ đông trong bóng đêm tựa như không phải vì tiền mà đến.


-Tóm lại, anh cẩn thận một chút, điệu thấp chút là được.
Tôi biết.

Lý Diệu nói
Tính đến trước mắt thì vẫn rất điệu thấp.

Hắn chặt đứt thông tin, nhìn một gã nhân viên đang kiễng mũi chân dài cổ trợn mắt há hốc mồm nhìn "Đường lão sư" thần bí khó lường đến từ Huỳnh Hỏa Trùng Hào phất phất tay
Tôi muốn xem danh mục sản phẩm cấu kiện pháp bảo mới nhất của các anh, nhưng muốn kiểm tra hàng hóa hình như phải trả một khoản tiền ký quỹ đến tài khoản của trung tâm pháp bảo các anh, có thể giúp tôi sắp xếp một chút không?

Nhân viên công tác nhìn Đường lão sư cách đó không xa đang thao tác trên Thâm lam lôi đình đã si ngốc căn bản không thấy được cái phất tay của Lý Diệu.
Này!

Lý Diệu nhíu mày phất tay mấy cái trước mũi của người nhân viên này, mới gọi được anh ta

Nghe tôi nói sao?
>
A?


Đối phương hốt hoảng xoa xoa nước miếng còn không có hoàn toàn thức tỉnh khỏi rung động do điều giáo thủ pháp không thể tưởng tượng, không gì sánh kịp mà "Đường lão sư" đưa đến.

Lý Diệu thở dài
Tôi muốn giao một khoản tiền ký quỹ, để đến kho bí bảo của các anh trực tiếp xem xét một vài món pháp bảo cùng một ít tài liệu.

Nhân viên công tác
Hiện, hiện giờ?

Lý Diệu
Đúng, hiện gì, có vấn đề gì không?



Nửa ngày sau, trong gian luyện chế chuyên dụng dành cho khách quý của trung tâm Tứ thánh pháp bảo.

Sở Trọng Cửu đang cùng cô gái thần bí "Đường lão sư" nói chuyện

Trong không gian bốn bề vắng lặng, thái độ của Sở Trọng Cửu càng thêm cung kính, xưng hô đối với cô gái đã xay ra thay đổi

Tiểu thư, ngài như thế nào đi ra, Long Xà Tinh Vực nơi này đủ loạn, vừa rồi tôi, khụ khụ thật sự không nên vạch trần thân phận của ngài.
>
Không sao, Sở thúc.


Cô gái thần bí họ Đường mỉm cười nói

Lần này tôi đi ra, vốn sẽ không tính che giấu tung tích, mà lấy danh nghĩa công khai gia nhập "Đoàn quan sát tổng tuyển cử" mượn đường Long Xà Tinh Vực đi quan sát tổng tuyển cử của Tinh Diệu Liên Bang. Đến mỗi một chỗ tốt nhất đều để lại dấu vết, có vẻ như chúng ta chính là quang minh chính đại, để tránh bị… những người đó bắt lấy nhược điểm gì, nói một chút nhàn thoại không cần thiết, cho nên tôi mới chủ động đứng ra không có quan hệ quá lớn đối với Sở Thúc.
>
Thì ra là như vậy.


Sở Trọng Cửu thở phào nhẹ nhõm một hơi, nghĩ nghĩ hạ giọng nói

Đoàn quan sát tổng tuyển cử? Nếu như vậy, hắn là hạ quyết tâm, đối với Tinh Diệu Liên Bang là càng chạy càng gần?
>
Đúng là ý của phụ thân, nhưng không phải là càng chạy càng gần.


Giọng cô gái họ đường vốn mười phần ôn nhu nhưng nói đến vấn đề này lại đột nhiên kiên định và kiên nghị hẳn lên
Mà là muốn gia nhập Liên Bang hoàn toàn hòa hợp nhất thể.

Sở Trọng Cửu ngẩn ra cười khổ nói

Thật không nghĩ tới, tiểu thư so với Đường hạm trưởng còn muốn cấp tiến.
>
Cái này không phải là cấp tiến, mà là một đường sống cuối cùng ở cùng đường. Trừ bỏ gia nhập Tinh Diệu Liên Bang ra chúng ta không có lựa chọn nào khác.


Gương mặt của cô gái giấu dưới lớp mặt nạ toát ra nồng đậm bi thương

-Sở thúc, ngài không phải không biết quá khứ nghìn năm qua của Huỳnh Hỏa Trùng Hào chúng ta là tình huống như thế nào.

Suốt một ngàn năm qua, chúng ta luôn luôn nước chảy bèo trôi trong tinh thần biển lớn, sơ kỳ còn có thể được đến một ít đại thế giới không muộn khuất phục đế quốc tiếp viện, thậm chí không hề thiếu đại thế giới chiến hạm đều bị tiếp đến Huỳnh Hỏa Trùng Hào. Vô số chiến sĩ cùng tu sĩ tinh nhuệ của các thế giới đều gia nhập hàng ngũ của chúng ta làm cho Huỳnh Hỏa Trùng Hào biến thành một tòa chiến hạm vô cùng lớn tập hợp mọi quần thần, cũng mang đến một lực lượng lớn mới mẻ.
>
Nhưng… đây là chuyện của mấy trăm năm trước.

Mấy trăm năm gần đây, Đế quốc chân nhân loại đã liên minh tất cả các liĩnh ực của nền văn minh nhân loại. Vươn vòi và nanh vuốt từ trái tim văn minh đi tám phương bốn hướng, từng thế giới đều rơi vào tay họ, các thế giới lớn còn lại đều nơm nớp lo sợ bị phong bế, cho dù được chúng ta phát hiện sợ Đế quốc và liên minh cũng không dám nhiều tiếp xúc với chúng ta.

Chúng ta hoàn toàn cô độc giữa tinh hải, là một tinh hạm văn minh vô cùng nhỏ bé và cô độc.

Muốn giữ gìn một nền văn minh, thậm chí làm cho nền văn minh này tiếp tục đi nhanh về phía trước là cần phải có dân số nhất định.

Huỳnh Hỏa Trùng Hào của chúng ta vật tư, năng lượng thiếu thốn, hoàn cảnh nghiệt ngã có thể khắc phục được. Nhưng chúng ta tổng cộng chỉ có hơn một nghìn năm trăm triệu dân, đây đã là cực hạn của Huỳnh Hỏa Trùng Hào. Với số dân như vậy sao có khả năng gìn giữ và phát triển một nền văn minh?

Sở Thúc, ông và tôi đều là Luyện khí sư, lấy ví dụ luyện khí thuật của chúng ta, bởi vì dân số không đủ, không chọn lựa được những hạt giống tốt. Một ngàn năm qua, chúng ta có bao nhiêu thần thông đã mất đi?

Rất nhiều truyền thừa, nguyên bản cũng chỉ là một gã Luyện khí sư nắm giữ, nhưng mà y không tìm thấy đệ tử thích hợp trong một triệu dân, chờ sau khi y chết truyền thừa này hoàn toàn đoạn tuyệt. Mặc dù có thể bảo tồn thông qua ngọc giản, nhưng rất nhiều kỹ xảo và thủ pháp cần phải chỉ tay, tất cả đều không có khả năng tái hiện/


Chính bởi vì như vậy, lưu trữ trình độ kỹ thuật, cấp số văn minh cùng thần thông của chúng ta mấy ngàn năm trước trên thực tế đã dần dần suy yếu. Chúng ta là một tinh hạm văn minh cư dân hạn chế dần dần suy yếu đi đến diệt vong không có người nào có thể phủ nhận điểm này.


Vẻ mặt khô cằn tươi cười của Sở Trọng Cửu đọng lại những nếp nhăn, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng u ám, vô lực nói

Chúng ta có thể dùng "Kỹ thuật ngủ đông" để bảo tồn chuyên gia và đại sư của các lĩnh vực lại, bọn họ là tài phú tối cao của Nước cộng hòa Tinh Hải chúng ta, là mầm mống văn minh của chúng ta.
>
Đúng là có thể nhưng trước không nói đến tác dụng phụ của trường kỳ ngủ đông, thì làm như vậy tính mạo hiểm cũng rất cao.


Cô gái họ Đường buồn bã nói
Sở Thúc chẳng lẽ quên sự cố hơn một trăm hai mươi năm trước sao, từ sự cố kia những Đại sư đã ngủ đông hơn ba trăm năm mươi năm đã chết đi trong nháy mắt, quả thực là thảm họa của nền ăn minh chúng ta.
Bình Luận (0)
Comment