Chương 1590: Lâm tiền bối
Chương 1590: Lâm tiền bốiChương 1590: Lâm tiền bối
Pháp bảo cho người dùng không phải cho Luyện khí sư…
Cô gái họ Đường hít một hơi thật sâu, ánh mắt mê mang dần trở nên rõ ràng. Ánh mắt nhìn Lý Diệu cũng rất khác
Tôi hình như đã hiểu, tiền bối, vừa rồi đúng là tôi không nên giúp Triệu Thông Thiên điều giáo tinh khải mà hẳn là thẳng thắn nói cho ông ta bộ tinh khải này cũng không thích hợp nhiệm vụ bảo đảm ngủ đông cùng tuần tra trong thời gian dài không có hậu cần đảm bảo ở hoàn cảnh phức tạp của Long Xà Tinh Vực. Dù điều giáo như thế nào, đều là trị phần ngọn không trị được phần dốc. Ngảy cả tạm thời có thể điều giáo hoàn mỹ không sứt mẻ, nhưng một hai trận chiến đấu không kịch liệt lắm, chỉ cần ra một trục trặc nhỏ sẽ trở nên rất phiền toái.
>
Thật ra…
Cô gái họ Đường mặt càng đỏ hơn giọng nhỏ xuống
Điểm này là tôi đã sớm nhìn ra nhưng căn bản không để ý. Triệu Thông Thiên kia thực là một tên đáng ghét, tôi căn bản không quan tâm đến ông ta, thậm chí không coi ông ta là chủ nhân chân chính của "Thâm Lam lôi đình", tôi cảm thấy ông ta … không xứng với bộ tinh khải này.
>
Tôi cũng cho rằng như vậy.
Lý Diệu nói
Tôi cũng không thích tên này, tôi cho rằng y không xứng với "Thâm lam lôi đình" cho nên ngay từ đầu tôi cũng không có hứng thú đứng ra cẩn thận nghiên cứu bộ tinh khải này.
>
Ngay từ đầu?
Cô gái họ Đường mắt sáng lên, mười phần sâu sắc bắt được trọng điểm những lời này của Lý Diệu.
Lý Diệu cười cười, chuyển đề tài
Cô biết không, vừa rồi tôi tranh thủ lúc rảnh rỗi nghiên cứu về tác phẩm của mẹ của Vu Mã Huyền, nhân vật đại diện cho Địa hoang lưu luyện khí thuật, Tạ An An đại sư, đặc biệt so sánh bà với người đứng đầu của Thâm hải lưu luyện khí thuật, nhật thực Giang Thiểu Dương phát hiện sự khác biệt vô cùng thú vị.
>
Trong ngành luyện khí ở Liên bang, đều công nhận Giang Thiểu Dương trừ bọ luyện khí đại sư Mặc Huyền giáo thụ ở thế hệ trước, là nhân vật vô cùng cao minh. Thậm chí Tạ An An cũng là một chuyên gia luyện khí nhưng so với Giang Thiểu Dương vẫn có sự chênh lệch.
Nói như vậy không hẳn đã đúng. Dù sao mấy ngành mũi nhọn hàng đầu của Liên Bang hiện giờ, tinh khải cao cấp hàng đầu đều xuất phát từ tay của Giang Thiểu Dương, thậm chí có một quan điểm phổ biến, tu sĩ Kết Đan cao giai trở lên, đều là mặc tinh khải của Thâm hải lưu. Kết đan đê giai tu sĩ trở xuống mới thích hợp Địa hoang lưu.
Quan điểm này không phải không có lý, nhưng tôi cẩn thận nghiên cứu trong ba năm nay từ mấy trăm bộ tinh khải Tạ An An cùng Giang Thiểu Dương tự tay mài ra lại phát hiện - mặc dù tinh khải của Giang Thiểu Dương ở các hạng mục tính năng và tham số đều cao hơn Tạ An An toàn diện. Duy chỉ có chỉ số về tỉ lệ thất bại dẫn đến thương tật hoặc chết là Giang Thiểu Dương cao hơn so với Tạ An An 7%.
Tuy nhiên tinh khải của Giang Thiểu Dương chọn dùng các loại kỹ thuật mới, thậm chí là những thần thông còn đang thí nghiệm, tỷ lệ trục trặc hơi cao là chuyện bình thường.
nhưng tinh khải mà Tạ An An tự tay mài, trục trặc là bao nhiêu? Trên một trăm bộ tinh khải mặc dù vượt qua hoàn cảnh khó khăn gian khổ trong cuộc chiến tranh Thiên hoàn như vậy, bị Kết Đan thậm chí Nguyên Anh cao thủ mặc đi lặn lộn, thừa nhận chiến hạm chủ pháo oanh kích, Nguyên Anh của quân địch chà đạp, có đôi khi vài tháng, thậm chí hơn một năm không được bảo dưỡng duy tu lại vẫn luôn ổn định không xuất hiện việc bởi vì tinh khải trục trặc làm cho khải sư bị thương hoặc chết.
Đáng sợ, tính ổn định thật sự là đáng sợ. Khó trách đại bộ phận cao thủ đứng đầu Liên Bang đều lựa chọn tinh khải của Thâm hải lưu, cũng chỉ định Giang Thiểu Dương là duy tu và điều giáo sư cho mình đồng thời được xưng là chiến thần của Liên Bang Đinh Linh Đang lại vẫn luôn chọn Tạ An An làm luyện khí sư cho riêng mình.
Tôi nghĩ, hai chữ "viên dung" trong phong cách luyện khí của Tạ An An hẳn là chỉ việc nàng có thể đặt hết trái tim của mình vào pháp bảo, toàn tâm toàn ý suy nghĩ về người sử dụng mà không chỉ là chỉ sự khác nhau ở thủ pháp luyện khí đi?
Vu Mã Huyền tự cho là học được thủ pháp "viên dung" của mẹ mình, thật ra là bỏ gốc lấy ngọn, chỉ học được da lông lại cẳn bản không lĩnh ngộ được tinh túy chân chính. Con đường mà người trẻ tuổi này đi còn rất dài.
Lý Diệu vừa cảm thán, vừa uống cạn sạch nước dùm của mì, đưa cái bát trống rỗng cho cô gái họ Đường.
Cô gái họ Đường nhìn Lý Diệu.
Lý Diệu cũng mặt vô biểu tình hình cô gái họ Đường.
Ồ, ồ, ồ!
Cô gái họ bừng tỉnh ngộ, hai tay cung kích cầm bát đưa đến thùng rác lại quay đầu nín thở nghe Lý Diệu dạy bảo.
Tôi người này, làm giao dịch rất chú ý công bằng, Thanh tinh cổ khuyết thạch là chí bảo khó gặp ở bờ tinh hải. Cô nguyện ý dùng nó để trao đổi chỉ điểm của tôi, tôi tất nhiên không thể tùy tùy tiện tiện có lệ.
Lý Diệu trầm ngâm một lát nói
Có việc gì không, vì cái gì thao thao bất tuyệt cùng cô nhiều như vậy.
Cô gái họ Đường lắc đầu
Vãn bối không biết, xin tiền bối nói rõ.
Lý Diệu nói
Nói như thế này, cô cảm thấy luyện khí thuật trên Huỳnh Hỏa Trùng Hào của các cô là có vẻ có phong cách giống Thâm hải lưu hay là Địa hoang lưu?
Cô gái họ Đường hơi ngẩn ra, nhẹ nhàng nhíu mày nói
Chúng ta cũng không có phân chia như vậy nhưng nếu nói rõ rà chỉ sợ vẫn là thiên về phong cách của Tham hải lưu đi.
Lý Diệu nói
Tôi cũng nghĩ thế, dù sao các cô là từ trung ương tinh hải đến, ban đầu cái gọi là Chính phủ quân, các loại thần thông cùng kỹ thuật tiên tiến rất nhiên. Ngay từ đầu chắc chắn cũng mang theo pháp bảo tinh vi lên thuyền, mời phần là có phong cách Thâm hải lưu.
>
Nhưng trải qua hàng ngàn năm lưu vong, tôi nghĩ pháp bảo cùng vật tư trên thuyền của các cô đều tiêu hao gần hết. Huỳnh Hỏa Trùng Hào cũng tàn phá không chịu nổi, thậm chí không ít thần thông cùng kỹ thuật đều mất đi?
Cô cảm thấy dưới tình huống như vậy, vẫn đi theo phong cách "Thâm hải lưu" thật sự thích hợp sao?
Tôi không có ý khác, chỉ là nhìn vấn đề ở góc độ khách quan, tôi cảm thấy, nếu cô cùng Tinh Diệu Liên Bang trao đổi kỹ thuật vẫn nên tiếp xúc nhiều với Địa hoang lưu có vẻ tôi. Tôi cảm thấy một ít phương châm của Địa hoang lưu thích hợp với tình hình trước mắt của Huỳnh Hỏa Trùng Hào.
Cô gái họ Đường nhẹ nhàng run lên, lâm vào trầm ngâm suy nghĩ. Một lát sau, kích động không nhịn được nói
Vãn bối tên là Đường Hiểu Tinh, là Đường Hiểu tinh là giảng viên hệ Luyện khí của Tinh hải đại học trên Huỳnh Hỏa Trùng Hào còn chưa biết tên của tiền bối.
>
Lâm Cửu.
Lý Diệu thuận miệng lấy một cái tên giá, lấy Linh thức làm hài âm.
Đường Hiểu Tinh tất nhiên biết, Lâm Cửu không có khả năng là tên thật của vị tiền bối này, nhưng nàng nguyên bản cũng không trông cậy vào như vậy đã được đối phương hoàn toàn tín nhiệm, thật sâu thi lễ
Buổi nói chuyện với Lâm tiền bối làm vãn bối được lợi rất nhiều. Nhưng nơi này cũng không phải là chỗ nói chuyện, không biết có thể may mắn mời tiền bối đến kho hàng mà Huỳnh Hỏa Trùng Hào chúng tôi lập nên ở Long Xà Tinh Vực để mọi người từ từ nói chuyện không?
>
Đến kho pháp bảo của các cô?
Lý Diệu tính toán lợi hại trong đó rất nhanh trong đầu.
Vấn đề chủ yếu là tu sĩ tinh hải trên Huỳnh Hỏa Trùng Hào khẳng định là được chú ý trọng điểm của thế lực khắp nơi, bao gồm cái gì Đế lâm hôi, Bí kiếm cục, nhất định sẽ đều theo dõi họ rất chặt
Từ thời niên thiếu đã thích ngủ đông âm thầm "Kền kền" Lý Diệu không quá thích đi đến những chỗ ồn ào đông người, dù là địch hay ta.
Nhưng tài liệu từ trung ương tinh hải mang đến xác thực mê người.
Hơn nữa thân phận của Đường Hiểu Tinh ở Huỳnh Hỏa Trùng Hào khẳng định không chỉ đơn giản là giảng viên hệ luyện khí Tinh hải đại học. Lý Diệu muốn bằng vào tự thân muốn kích động tình hình các trận chiến giữa liên bang và đế quốc, Huỳnh Hỏa Trùng Hào có lẽ là một điểm vô cùng mấu chốt.
Đúng vậy, chúng tôi ở Long Xà Tinh Vực có thiếp lập một kho hàng pháp bảo khá lớn, bên trong còn có gian luyện khí dùng kỹ thuật tiên tiến nhất của tinh hải trung ương, so với gian luyện khí ở nơi này càng lớn hơn, nhưng không mở ra cho người ngoài, chuyên dùng cho người nhà của chúng ta.
Đường Hiểu Tinh kích động vạn phần nói
Nhưng, Lâm tiền bối tất nhiên là không nói, dù ngài muốn tài liệu gì vãn bối đều có thể giúp tiền bối có được.
>
Gian luyện khí thất không cần.
Lý Diệu hạ quyết tâm, hắn cũng không muốn sử dụng một gian luyện khí có thể bị người khác theo dõi như vậy. Dù sao, rất nhiều thủ pháp luyện khí là giữ kín không nói ra. Ngay cả gian luyện khí đang ngồi này đều kiểm tra đo lường không có vấn đề sau mới yên tâm sử dụng
Tài liệu thật ra có thể nhìn xem, bên này tôi liệt kê một danh sách, cô giúp tôi nhìn xem bao lâu mới có thể tìm được, và cần dùng bao tiền.
>
Không thành vấn đề.
Đường Hiểu Tinh vui mừng quá dỗi
Lâm tiền bối, mời!
>
Còn có một việc.
Lý Diệu bắt chéo chân, đong đưa đôi dép lê.
Thật ra tôi thích điệu thấp, vừa rồi nói chuyện liền dừng ở đây, không cần để người thứ ba biết đến, cô nói xem? Nếu đồng ý nói không chừng mọi người về sau còn thường xuyên có cơ hội, có thể tâm sự giống như vừa rồi.
>
Thích điệu thấp…
Đường Hiểu Tinh nhìn Lý Diệu cả người bề bộn tạo hình, hoàn toàn không nói nên lời.
…
Ngoài cửa Tứ thanh pháp bảo trung tâm.
Tốp năm tốp ba người đang rảnh rỗi nói chuyện phiếm.
Nghe nói sao, hôm nay trong thương thành pháp bảo có một gã luyện khí đại sư mười phần lợi hại đến. Thủ pháp thần kỳ, làm mọi người đều choáng váng.
>
Biết, không phải là Sở Trọng Cửu, Sở đại sư sao? Cao thủ luyện khí trên Huỳnh Hỏa Trùng Hào đúng thật sự là bá đạo!
Cái gì Sở đại sư, là một người khác so với ông ta trẻ hơn vài lần. Nhưng luyện khí thuật lợi hại hơn y vài lần Đường đại sư.
Cái gì, Đường, Đường đại sư?
Không biết sao, đến đến đây tôi nói cho các người lúc đó tôi cũng ở đấy, thủ pháp điều giáo của Đường đại sư, tôi nhìn còn giật mình.
Trên đỉnh đầu mọi người ba toa xe phi che dấu võ trang màu đen gào thét đi qua.
Một trước một sau là hai toa xe chất đầy bảo tiêu, trong một chiếc xe xa hoa ở giữa giống như hoàng cung di động, người được những người trong pháp bảo thương thành gọi là Đường đại sư Đường Hiểu Tinh thấp thỏm bất an ngồi ở đối diện Lý Diệu, có chút tò mò nhìn hay tay của hắn, ý đồ từ đôi bàn tay vô cùng bình thường này đoán ra thân phận của "Lâm tiền bối".
Lý Diệu nhìn ngoài cửa sổ.
Ngoài cửa sổ sắc trời dần dần ám trầm, màn đêm buông phủ.
Ngư long thành cuối cùng hiển lộ ra bộ mặt vô pháp vô thiên, chướng khi mù mịt chân thật của nó, ở một góc sáng âm u trong thành, mơ hồ truyền đến tiếng nổ mạnh, đánh nhau…