Chương 1599: Cuối xích triều, ảm nguyệt dâng lên
Chương 1599: Cuối xích triều, ảm nguyệt dâng lênChương 1599: Cuối xích triều, ảm nguyệt dâng lên
Đồng thời, ở chỗ sâu trong tinh hải mênh mông, Thiên Nguyên giới, thủ đô của Tinh Diệu Liên Bang Thiên Đô thị.
Từ một trăm năm trước Huyết Yêu giới đầu hàng Thiên Nguyên giới có điều kiện đến nay, tam giới dung hợp, bước vào thời kỳ phát triển cao, dân cư cũng bủng nổ. Chỉ là dân cư của Thiên Nguyên giới tăng trưởng không dưới chục lần và diện tích Thiên Đô thị lại tăng lên mấy chục lần. Chẳng những nuốt chửng hàng chục vệ tinh chung quanh mà còn tiến lên tầm cao. Dựa vào nên tảng nâng tốc độ cực cao và truyền tống trận khoảng cách ngắn được luyện chế từ tài liệu mới, thành lập thành phố mới ngoài vũ trụ, được gọi là Thiên Đô thị thứ hai.
Tinh cầu với vô số tài nguyên cùng với tinh hạm vô cùng lớn đến từ các thế giới lớn có thể trực tiếp bỏ neo ở cảng vũ trụ, sau đó sử dụng truyền tống trận khoảng cách ngắn nháy mắt có mặt ở Thiên Đô thị.
Đây là một thành phố sôi động không gì sánh được. Đây cũng là nơi thay đổi từng ngày, gần một tỷ người sống trên bầu trời, mặt đất cùng ngầm cộng đồng cung cấp lực lượng mạnh mẽ cho trái tim của Tinh Diệu Liên Bang..
Phía Đông nam Thiên Đô thị là khu vực hành chính trang trọng. Quảng trường màu sắc rực rỡ với biểu ngữ và hoa, đây chính là khu vực có tòa nhà của bộ Bình đẳng và phát triển.
Trên quảng trường nhỏ có một bức tượng rất nổi tiếng tên là "Nụ cười cầu vồng".
Đó là những đứa trẻ với những bộ quần áo thậm chí hình thái khác nhau mang theo đặc sắc và khác biệt của Thiên Nguyên, Huyết Yêu, Phi Tinh, U Minh, Thủy Tinh, Thiên Hoàn, Thụ Hải. Ba nam và bốn nữ tạo thành một vòng tròn đang vui vẻ chơi một trò chơi.
Dù là cô bé có huyết thống Yêu tộc Huyết yêu giới, hay là cô bé mang làn da đặc thù, trên người mang theo cỏ cây hoa lá đặc trưng cho dân bản xứ của Thụ hải giới, cũng hoặc là thiếu niên đến từ U Minh giới mang theo con rối, tất cả trên mặt đều là nụ cười rạng rỡ.
Bức tượng này là tượng trưng cho "Thất giới đại dung hợp", hình tượng phổ biến ở Liên Bang mấy chục năm nay. Bức tượng này có thể thấy ở những phố lớn, ngõ nhỏ cùng các quảng trường ở bảy thế giới. Thậm chí được tinh luyện ra độ cao khái quát đặc thù, trở thành huy chương của bộ Công bằng và phát triển.
Nhưng nếu đi dọc theo cầu thang gỉ sét của bộ đi lên, tiến vào bên trong bộ phát triển, sẽ nhìn thấy một pho tượng phong cách hoàn toàn khác. Một pho tượng có lẽ càng có thể thể hiện chức năng thật sự của Bộ phát triển.
Đó là bảy bàn tay lớn, nằm chặt bảy thanh kiếm hình thái khác nhau, cũng mang theo đặc sặc địa phương nồng đậm, giao nhau tại một điểm.
Bảy thanh kiếm, đều loang lổ vết máu, những luồng máu tươi uốn lượn, thậm chí giao nhau ở một điểm.
Pho tượng này gọi là "Thất kiếm chi minh"
Cùm cụp, cùm cụp, cùm cụp!
Nền đá cẩm thanh sáng như gương truyền đến tiếng giày vang dội.
Khi Kim Tâm Nguyệt đi qua "Thất kiếm chi minh" kính mắt giúp che dấu ảnh ngược của pho tượng trong đấy mắt, hiện ra một chút cảm xúc vi diệu.
Chào bộ trưởng!
Nhân viên công vụ đi lại đều nhìn nàng chào hỏi, mà nàng cùng đáp lại bằng nụ cười hoàn mỹ. Mặc dù là nhân viên dưới tầng chót vừa tốt nghiệp đại học đến Bộ Phát triển làm việc không lâu, đều có thể cảm nhận được sự chân thành ấm áp từ nụ cười bình dị gần gũi của nàng.
Một trăm năm trước, Kim Tâm Nguyệt người không để ý tất cả xông vào tuyến đầu, trong cuộc chiến đấu ngăn lại "sự bùng phát của virut bào tử" ở Huyết Yêu giới vẫn thánh thiện, không nhiễm một hạt bụi.
Trăm năm trôi qua, hình như vẫn chưa để lại nhiều dấu vết lắm trên da thịtn hẵn nhụi như ngọc của nàng. Càng làm cho ánh mắt, dáng dấp của nàng càng thêm thâm trầm và phong vân. Hai nếp nhăn vừa đủ khi vười, tượng trưng cho nàng từ một cô gái ngây ngô e ngại, hoàn toàn biến thành một người phụ nữ thu hút, quyến rũ mê người.
Là lãnh đạo cao cấp của liên bang, nàng đã rất nhiều năm có thói quen mặc hai màu đen và trắng. Đeo một đôi kính mắt đối với tu chân giả mà nói không có nhiều ý nghĩa lắm, để che dấu vẻ ngoài kinh tâm động phách của mình.
Hôm nay nàng ăn mặc một bộ đồ màu đen nghiêm túc không thể nghiêm túc hơn, trang sức rất ít, ngoài huy chương "nụ cười cầu vồng" đính trên ngực thì chỉ có chiếc vòng cổ với biểu tượng cửu tinh thăng long chiến huy.
Điều này giống như tuyên bố công khai của nàng đối với giới truyền thông - Tôi là phụ nữ gả cho Tinh Diệu Liên Bang.
Nụ cười bình dị gần gũi, hoàn mỹ không tỳ vết của nàng vẫn giữ suốt ngay cả khi đi vào thang máy chuyên dụng đi lên văn phòng bộ trưởng.
Chỉ đến khí cánh cửa mở ra, nàng bước vào hành lang tầng thứ ba mươi ba của bộ phát triển, kính mắt cũng theo ánh sáng biến ảo, từ từ thản nhiên xuất hiện chút màu máu, nàng mời thở phào nhẹ nhõ, từ khe hở dào dạt ra một khí chất thản nhiên thuộc Xà Hạt Yêu Nữ.
Cùm cụp cùm cụp cùm cụp!
Thắt lưng của nàng bỗng nhiên càng thẳng, bộ ngực rất cao, bước chân cũng bỗng nhiên nhanh hơn, giống như là một chiến đao vô cùng sắc bén đánh về phía mục tiêu của mình.
Hội trưởng!
>
Chào hội hưởng!
Trên hành lang một ít thanh niên vẻ mặt đao ba, ác hình ác trạng thậm chí mang theo đặc thù Yêu tộc nồng đậm đều vẻ mặt biến đổi hai chân khép lại cung kính hành lễ với nàng.
Hả.
Lần này nàng không hề đáp lại bằng một nụ cười vô dụng, chỉ là nhẹ nhàng gật đầu với bọn họ, ngay lập tức đi đến chỗ của mình.
Tầng ba mươi ba của bộ phát triển là chỗ của "Người dọn dẹp" những thanh niên hung thần ác sát này đều là "Người dọn dẹp" của bộ phát triển.
Đương nhiên, bọn họ còn có một thân phận khác - nhân viên tạm thời của quỹ hội ảm nguyệt.
Mà Kim Tâm Nguyệt chính là Ảm nguyệt quỹ hội hội trưởng.
Không phải mỗi người đều có tư cách gọi nàng một tiếng "Hội trưởng", chỉ có những huynh đệ từng vào sinh ra tử mấy chục năm gian nan ở bốn thế giới mới mới có quyền lực như vậy.
Chỗ quản lý hồ sơ về "Người dọn dẹp".
Kim Tâm Nguyệt từ bên trong đóng cửa lại.
Cánh cửa hợp kim rất nặng phát ra tiếng máy móc chuyển động " két két". Còn có hơn mười phù trận phòng ngự lóe ra, đủ để chứng minh trong phòng hồ sơ này cũng không phải bộ phát triển dùng bao nhiêu giấy vệ sinh.
Trong phòng quản lý hồ sơ, chỉ có một khối tân linh giới nghĩa thể nửa cũ đang bị một gã quỷ tu nhìn như gần đất xa trời thao túng.
Bộ môn của chính phủ đặc biệt bộ môn đề cập đến chiến đấu, nhân viên tạm thời là quỷ tu chiếm một bộ phận rất lớn.
Những người này thường là những cựu binh đã chiến đấu trong các trận chiến trước đó và có đóng góp to lớn cho đất nước, lại may mắn không hồn phi phách tán, vẫn giữ lại ý thức rõ ràng.
Nếu bạn không muốn về nghỉ hưu, bạn có thể ở lại vị trí ban đầu làm việc với hình thức văn chức cơ sở.
Người quản lý hồ sơ này có vẻ rất già nua, di chuyển thậm chí xoay người cũng rất chậm. Đôi mắt cũng thường thường lâm vào hoàn toàn yên lặng, tựa như trong một giây hoàn toàn tan thành mây khói.
Kế hoạch Ảm Nguyệt bắt đầu.
Kim Tâm Nguyệt ngồi xuống, vẻ mặt phức tạp nhìn người quản lý hồ sơ, như là đầy cõi lòng chờ mong lại có chút thấp thỏm bất an
Tôi đã dùng suốt hơn ba mươi năm thời gia, để vẽ một vòng tròn viên mãn cho “Xích triều kế hoạch” ngài chẳng lẽ không có gì muốn nói sao?
Người quản lý hồ sơ có chút trì độn từ từ phủi bụi trên tập hồ sơ đã lâu năm, nâng chiếc đầu loang lổ, đôi mắt vẩn đục khó khăn phóng ra chút quang mang, trầm mặc thật lâu không nói gì.
Thật sự tiếc nuối.
Kim Tâm Nguyệt tiếp tục cười, cười cũng là nói không nên lời cay đắng cùng cô đơn, giống như là đang lẩm bẩm
Tôi đã dùng ba mươi năm tươi đẹp nhất của cuộc đời, một trăm năm, thậm chí đánh bạc toàn bộ tương lại của mình. Từ “Xích triều kế hoạch” đến “Ảm nguyệt kế hoạch” rốt cuộc đến một màn quan trọng nhất nhưng hai vị “Người quan sát” ngủ say lâu lắm các vị tôi rất chờ mong lại là bộ dạng như vậy. Hắn lại như trước lạc giữa tinh hải mênh mông không có tung tích…
Giọng già nua của người quản lý hồ sơ, như là cố sức lắm mới khó khăn cất lên lời khuyên
Không cần… biến mình thành… Lữ Túy thứ hai.
>
Lữ Túy?
Kim Tâm Nguyệt tháo đôi kính mắt xuống, đặt ở trong bàn tay nhẵn nhụi vuốt ve, thản nhiên nói
Ngài biết không, mấy chục năm nay, tôi luôn nghiên cứu cục diện giằng co giữa Huyết Yêu giới và Thiên Nguyên giới năm đó. Làm thành một loại trò chơi tư duy và giải trí, có đôi khi, thậm chí coi mình là người của tổ chức Ái quốc giả, trở thành Lữ Túy, suy nghĩ xem làm thế nào mới có thể phá cục, mới có thể hoàn toàn tiêu diệt Yêu tộc.
>
Rất khó, không thể không thừa nhận, cục diện mà Lữ Túy gặp phải rất khó, thiên thời địa lợi nhân hòa, hầu như không nghiêng về phía hắn.
Nhưng, khi phá cục diện hắn lại lựa chọn một loại tối ngu xuẩn, ám sát nghị trưởng liên bang trên quảng trường, thậm chí cố ý giết hại những người dân bình thường. Làm hắn bị đónh đinh sỉ nhục tỏng lịch sử trọn đời không thể xoay người.
Tôi không khỏi suy nghĩ, nếu Lữ Túy lúc đó không làm như vậy, không có làm chuyện đột phá hoàn toàn mấu chốt, mà lựa chọn một thủ đoạn tương đối hợp pháp để thực hiện lý niệm của mình thì sẽ như thế nào
Có lẽ y không có cơ hôi, sẽ tạm thời thua một trận, nhưng y lại có thể giữ lại đại bộ phận nguyên khí, trăm năm sau tiếp tục gây sóng gió, ngóc đầu trở lại.
Mấy người đều nói Lữ Túy là Tu chân giả sinh ra ở Liên bang, mặc dù y thật sự tôn trọng lý niệm của Tu chân giả, chỉ cần không có làm ra chuyện quá mức vi phạm pháp luật và vượt qua điểm mấu chốt của dân chúng liên bang, người khác, bao gồm cả sư phụ tôi có thể làm gì Lữ Túy.
Xét đến cùng, y nóng vội, nhưng cũng không có cách nào. Khi đó Lữ Túy đã là một ông già gần đất xa trời, thời gian không còn nhiều, chỉ có thể liều chết một lần, không như vậy có năng lực thì như thế nào?
Nhưng tôi thì khác, ngài yên tâm đi, tôi không giống như Lữ Túy.
Lữ Túy thua còn tôi sẽ thắng!
Bộ trưởng bộ Công bằng và Phát triển của Tinh Diệu Liên Bang Kim Tâm Nguyệt dùng đôi kính che khuất hai mắt, ngừng một chút tươi cười càng sáng lạn
Chúng ta sẽ thắng!