Chương 1618: Lý Diệu lại bắt đầu...
Chương 1618: Lý Diệu lại bắt đầu...Chương 1618: Lý Diệu lại bắt đầu...
Không đợi Lý Diệu trả lời, Thôi Linh Phong lại nghĩ tới một khả năng: “Người Thánh Minh? Nghe nói một thế hệ loại nhân mới nhất của Thánh Minh, đã có thể bắt chước toàn bộ tình cảm của nhân loại bình thường, ngay cả kiểm tra linh đồ cũng không thể nhìn thấu, cho nên ngươi đại biểu Thánh Minh mà đến?”
Kẻ địch của kẻ địch tuy chưa chắc là bạn, nhưng thái độ đối đãi Thánh Ước Đồng Minh của Thôi Linh Phong, khẳng định so với đối đãi Đế Quốc Chân Nhân Loại tốt hơn chút.
Lý Diệu vò đầu: “Ta đã không phải người của tân liên bang, cũng không phải người đế quốc, lại càng không phải người Thánh Minh, tuy cũng không có chứng cớ trực tiếp, nhưng nghị trưởng ngài cẩn thận nghĩ sẽ biết, ta sở dĩ xuất hiện ở đây hoàn toàn là một sự trùng hợp, là ngài tự mình lựa chọn ngẫu nhiên ta đến kiểm tra ‘máy phát hiện nói dối’, sau đó mới sẽ đem ta mang theo trên người! Vô luận ta là người liên bang, đế quốc hay là Thánh Minh, đều không có khả năng thần thông quảng đại đến biết trước, đoán ra quyết định ngẫu nhiên của ngài nhỉ?”
Thôi Linh Phong hơi ngẩn ra: “Có đạo lý, vì giữ bí mật, ta trước đó quả thực chưa từng nghĩ do vị luyện khí sư nào đến kiểm tra ‘máy phát hiện nói dối’. Vốn ta là muốn ở một khắc cuối cùng, từ trong danh sách giáo sư hệ luyện khí của đại học Tinh Hải lựa chọn ngẫu nhiên một vị, sau khi xem qua báo cáo phân tích của La Đức giáo sư, bỗng tâm niệm khẽ động, nghĩ đến đem La Đức giáo sư triệu hồi tới, chỉ sợ càng thêm giữ bí mật cùng an toàn, ai cũng không có khả năng biết mục đích thật sự của ta, cũng lại không thể gian lận ở trên người La Đức giáo sư!”
“Cho dù ngươi là người Thánh Minh, cũng không có khả năng trước đó biết một quyết định này, bởi vì ngay cả bản thân ta cũng chưa nghĩ tới!”
“Huống chi, người của Thánh Minh không có lý do vượt qua thiên sơn vạn thủy vòng đến hậu phương lớn của hậu phương lớn đế quốc, nơi này căn bản là biên thùy tinh hải thâm sơn cùng cốc, không tính là chiến trường mấu chốt nhất!”
Lý Diệu liên tục gật đầu: “Không sai, Thôi nghị trưởng nói có lý.”
“Không phải liên bang, không phải đế quốc cũng không phải Thánh Minh, cho nên ngươi rốt cuộc là ai?”
Thôi Linh Phong nhìn chằm chằm Lý Diệu thật sâu, đặc biệt đôi tay đã khôi phục nguyên dạng, thường thường không có gì lạ đó của hắn, “Thủ pháp ngươi hóa giải cùng phân tích pháp bảo rất quen thuộc, thế mà còn mơ hồ có thể bắt chước ra phong cách của La Đức giáo sư, mà lại có được sức chiến đấu cường hãn như thế. Huyền Tố ở trên tàu Đom Đóm cũng tính là nhất lưu cao thủ, nhưng ở trước mặt ngươi lại ngay cả... dũng khí chạy trốn cũng không có! Ngươi hẳn là ‘Nguyên Anh hai lớp’ ở chiến đấu cùng luyện khí hai tầng lĩnh vực đều đạt tới cảnh giới đăng phong tạo cực đi? Ta thế mà không biết, biên thùy tinh hải còn có cao thủ như ngươi? Ngươi là loại người nào, đại biểu lợi ích của ai, lẻn vào tàu Đom Đóm có mục đích gì? Ngươi đã cứu ta, nghĩ hẳn là muốn bàn một vụ giao dịch với ta?”
Lý Diệu chớp mắt nói: “Ngài nghĩ nhiều rồi, Thôi nghị trưởng, ta cũng đã nói chỉ là trùng hợp, ta thật sự là xem ở trên phần mọi người đều là người tu chân, thuận tay cứu ngươi mà thôi, ta cùng các đồng bạn nhỏ của ta đương nhiên muốn bàn việc giao dịch, nhưng không phải muốn tìm ngươi.”
“...” Thôi Linh Phong sửng sốt.
Lý Diệu vội ho một tiếng, nói: “Về thân phận của chúng ta, đương nhiên không cần thiết giấu diếm, dù sao ngươi rất nhanh sẽ biết, nhưng nói ra ngươi có thể không tin “
Thôi Linh Phong: “Không ngại nói trước một chút xem?”
Lý Diệu do dự một phen, nói: “Ặc, chúng ta là người Hồng Liên, người tu chân đến từ ‘Hồng Liên giới’.”
Thôi Linh Phong nhíu mày thật sâu: “Hồng Liên giới?”
“Không sai, đó là một tiểu giới bé nhỏ không đáng kể.”
Lý Diệu nói, “Bởi vì hằng tinh của chúng ta cực thiếu ổn định, thường thường sẽ có bão mặt trời quy mô siêu lớn bùng nổ, hoàn cảnh sinh tồn cực kỳ ác liệt, mặc dù ở một hành tinh duy nhất miễn cưỡng có thể ở lại, trên ‘Hồng Liên tinh’ hành tinh mẹ của chúng ta, cũng thường xuyên phải gặp thiên tai như Hồng Liên Nộ Hải xâm nhập, cho nên mặc dù thời đại Tinh Hải đế quốc một vạn năm trước, Hồng Liên giới cũng chưa được khai phá quy mô lớn, chỉ có số rất ít cư dân, dựa vào gieo trồng một ít cây công nghiệp ở trong hoàn cảnh nhiệt độ cao mới có thể sinh trưởng cùng chăn nuôi linh thú viêm hệ (viêm: lửa, nóng) mà sống.”
“May mắn như thế, trận chiến biến cố tận thế một vạn năm trước, Đế Hoàng cùng Mạt Nhật Chiến Cuồng đánh nhau chết sống kinh thiên động địa, cũng chưa lan đến Hồng Liên giới chúng ta chút nào cả.”
“Sau một vạn năm, Tinh Hải đế quốc hoàn toàn sụp đổ, nước cộng hòa Tinh Hải gian nan xây dựng lại và khai thác, nhưng cũng chưa kịp thăm dò đến thế giới nho nhỏ này của chúng ta. Thật ra mục đích xây dựng lúc ban đầu của tàu Đom Đóm các ngươi, không phải là tới tìm chúng ta những tiểu giới tự do bên ngoài tinh hải trung ương này sao?”
“Chúng ta ở trong hoàn cảnh vô cùng ác liệt một mình phát triển một vạn năm, lửa giận của hằng tinh một lần lại một lần phá hủy văn minh của chúng ta, khiến nền văn minh chúng ta luôn duy trì ở trình độ cực thấp miễn cưỡng sinh tồn, mọi người chỉ có thể sử dụng pháp bảo đơn sơ nhất cùng cơ thể máu thịt của mình để chiến đấu, trên cơ bản, ặc, cùng cũng không quá khác với thời đại cổ tu trong truyền thuyết.”
“Chúng ta mờ mịt như vậy vượt qua một vạn năm, tuy từng nghe nói truyền thuyết Tinh Hải đế quốc xa xôi, cũng từng chờ đợi văn minh nhân loại tiên tiến của tinh hải trung ương có thể mang đến hy vọng mới cho chúng ta, nhưng cuối cùng chờ được lại là kẻ chinh phục Đế Quốc Chân Nhân Loại.”
“Đế Quốc Chân Nhân Loại thâu tóm Hồng Liên giới, người tu tiên hủy diệt quê hương của chúng ta, chà đạp đồng bào chúng ta! Đế quốc cường đại, không phải chúng ta những người tu chân còn ở thời đại trung cổ này có thể ngăn cản, vô số Hồng Liên tu sĩ đều ở trong chiến tranh đối kháng đế quốc ngã xuống, người sống sót phần lớn bị chuyển hóa thành người tu tiên, gia nhập hàng ngũ quân đế quốc, thành lập lên sự thống trị tàn bạo mới!”
“Chỉ có số rất ít người bao gồm ta ở bên trong, chúng ta vận khí đủ tốt, cướp được một con tàu vũ trụ Đế Quốc Chân Nhân Loại, cũng bắt tù binh không ít lính chiến hạm bên trên, học được kỹ xảo khống chế tàu vũ trụ.”
“Chúng ta thừa dịp đế quốc quân chưa chuẩn bị, chạy ra khỏi Hồng Liên giới, có lẽ là vĩnh viễn rời khỏi quê hương của mình, ta vĩnh viễn cũng không quên được ngày đó, đó là chuyện của bốn trăm bốn mươi ba năm trước.”
Vành mắt Lý Diệu dần dần đỏ bừng, nhưng trong hốc mắt lại không có nước mắt, giống như nước mắt của hắn đã sớm bị Hồng Liên phẫn nộ làm bốc hơi hết.
Đoạn lời này hầu như không có sơ hở.
Bởi vì Hồng Liên giới là tồn tại chân thật. Hằng tinh hỉ nộ vô thường giới cùng với thiên tai của Hồng Liên dẫn tới nền văn minh Hồng Liên giới phát triển chậm chạp, rất nhiều lĩnh vực đều ở thời đại trung cổ, đây cũng là sự thật, bao gồm Đế Quốc Chân Nhân Loại ở bốn trăm năm mươi năm trước chiến tranh chinh phục đối với Hồng Liên giới, tất cả những thứ này đều là thật.
Tinh Diệu Liên Bang ở mười năm trước từng bắt tù binh một ít quân đế quốc trên đội bắt tàu đó của Hắc Dạ Lan, tùy tiện tìm tù binh đến hỏi một phen, liền có thể chứng thật Hồng Liên giới tồn tại.
Đương nhiên, Hồng Liên giới ở bốn năm trăm năm trước, rốt cuộc có một dúm người tu chân như vậy, đoạt một con tàu vũ trụ của quân đế quốc, chạy khỏi quê hương hay không? Đây là chuyện căn bản không có khả năng được khảo chứng.
Thôi Linh Phong lâm vào trầm ngâm, từ chối cho ý kiến nói: “Sau đó thì sao?”
“Chúng ta gần như chính là một chiếc ‘tàu Đom Đóm’ thu nhỏ lại rất nhiều lần, ở trong tinh hải trốn đông trốn tây, trốn tránh quân đế quốc đuổi giết.”
Lý Diệu nói, “Nhưng chúng ta thật sự quá yếu ớt, kinh nghiệm khống chế tàu vũ trụ lại cực kỳ thiếu sót, căn bản không thể so sánh với tàu Đom Đóm, chỉ vài năm, người tu chân chạy ra đã lần lượt ngã xuống, chỉ còn lại có mười mấy người cuối cùng.”
“Mười mấy người chúng ta sau khi bàn bạc, đều cho rằng không thể tiếp tục như vậy nữa. Quân đế quốc đuổi giết còn ở thứ yếu, con tàu vũ trụ này của chúng ta thật sự quá bé nhỏ không đáng kể, chính là một hạt bụi trong vũ trụ, đế quốc quân muốn bắt được chúng ta là rất khó; vấn đề lớn nhất là, tu vi mười mấy người may mắn còn tồn tại đều không thấp, mỗi ngày tiêu hao tài nguyên là con số thiên văn, vật tư trên thuyền vốn đã không nhiều, thật sự không chịu nổi chúng ta tiêu hao như vậy.”
“Cứ thế mãi, mọi người không phải tự giết lẫn nhau, trình diễn thảm kịch người ăn thịt người, chính là bị ép bất đắc dĩ, hướng đế quốc đầu hàng.”
“Chúng ta đã không muốn tự giết lẫn nhau, cũng không muốn hướng đế quốc đầu hàng, đành phải được ăn cả ngã về không, đem đích đến của tàu vũ trụ đặt ở biên thùy tinh hải, lại cắt đổi đến hình thức tự động tuần tra, sau đó mọi người đều tiến vào khoang ngủ đông, thử vận may một chút.”
“Cứ như vậy, tất cả chúng ta đều ở trong trạng thái ngủ đông, tùy ý tàu vũ trụ một đường trôi giạt hơn bốn trăm năm, thẳng đến cuối cùng, tàu vũ trụ quét được phụ cận truyền đến linh năng dao động cực kỳ mãnh liệt. Về sau chúng ta mới biết được, đó là Thiên Nguyên giới cùng Huyết Yêu giới khi dung hợp lan tỏa ra gợn sóng không gian, chúng ta bị máy chủ của tàu vũ trụ đánh thức, bí mật lẻn đến nơi này, Long Xà Tinh Vực.”
“Mới đến, chúng ta căn bản không biết đây rốt cuộc là nơi nào, có phải một mảng lãnh thổ khác của đế quốc hay không, liền quyết định cải trang, mai danh ẩn tích, ở Long Xà Tinh Vực quan sát kỹ một phen.”
“Chờ sau khi chúng ta phát hiện, nơi này có một quốc gia người tu chân cường đại - Tinh Diệu Liên Bang, còn chuẩn bị chống lại Đế Quốc Chân Nhân Loại, chúng ta đều mừng rỡ như điên, tự nhiên sinh ra tâm tư liên thủ với Tinh Diệu Liên Bang, thậm chí, ặc, thậm chí gia nhập liên bang, cùng nhau đối phó đế quốc, hy vọng một ngày nào đó có thể đánh về Hồng Liên giới.”
“Nhưng, chúng ta lại không muốn trực tiếp đi tìm chính phủ liên bang, bởi vì... Bởi vì...”
Thôi Linh Phong nói: “Bởi vì các ngươi có băn khoăn, các ngươi một mặt lo lắng người liên bang không tin các ngươi, sẽ hoài nghi các ngươi là gián điệp của đế quốc, đem các ngươi nhốt cùng thẩm vấn, có lẽ các ngươi khi chạy ra còn mang theo rất nhiều bí bảo cùng thần thông Hồng Liên giới, là tuyệt đối không thể nói cho người ngoài; Một mặt khác, các ngươi lo lắng mình thế đơn lực cô, sẽ lọt vào người liên bang bài xích cùng sử dụng, thậm chí sẽ bị coi là vật hi sinh; Một cái nữa, các ngươi còn lo lắng Tinh Diệu Liên Bang rốt cuộc có phải một quốc gia người tu chân thật sự trong lý tưởng hay không, hơn nữa nó có thực lực ngăn được đế quốc hay không, có phải hay không?”
Lý Diệu giả bộ ngạc nhiên: “Ngài làm sao biết?”
Thôi Linh Phong cười khổ nói: “Bởi vì điều các ngươi lo lắng, chính là thứ ta lo lắng. Được rồi, mời tiếp tục nói đi.”
Lý Diệu liếm bờ môi khô khốc một lần, nói: “Ngài nói không sai, chúng ta là hi vọng cuối cùng của Hồng Liên giới, khi từ quê nhà chạy ra, đương nhiên mang theo lượng lớn... côi bảo của Hồng Liên văn minh, cũng không hy vọng mấy thứ này rơi vào trong tay người khác, vô luận đế quốc hay là liên bang.”
“Lòng đề phòng người ta không thể không có, ít nhất, ở trước khi làm rõ Tinh Diệu Liên Bang rốt cuộc có phải một quốc gia người tu chân thật sự có thể tin cậy hay không, chúng ta không muốn mất đi toàn bộ bí mật.”
“Vừa vặn lúc này, chúng ta ở trong thành Ngư Long nghe được một số chuyện về tàu Đom Đóm, sau đó, ta ở trong khu buôn bán pháp bảo, trong lúc vô tình gặp Đường Hiểu Tinh con gái hạm trưởng Đường Định Viễn.”