Chương 1676: Tiểu Nguyệt Nguyệt, ý muốn thế nào?
Chương 1676: Tiểu Nguyệt Nguyệt, ý muốn thế nào?Chương 1676: Tiểu Nguyệt Nguyệt, ý muốn thế nào?
Lý Diệu ngừng thở, từng câu từng chữ xem xong nguyên văn của “Nguyệt Lạc”.
Loại hương vị nghiến răng nghiến lợi, vô cùng đau đớn kia giữa những hàng chữ sôi nổi trên giấy.
“Nguyệt Lạc” kí tên này phi thường rõ ràng. Trong tên Kim Tâm Nguyệt mang chữ “Nguyệt”, trong tên hội quỹ Ảm Nguyệt cũng có chữ “Nguyệt”, “Nguyệt Lạc”, chẳng lẽ không phải muốn không tiếc tất cả, lật đổ Kim Tâm Nguyệt sao?
Không ngờ tối hôm qua vừa mới tán gẫu với Long Dương Quân chuyện “gió thổi mưa giông trước cơn bão”, nhanh như vậy hai bên đã lộ ra răng nanh, nhanh đến mức hắn cũng có chút trở tay không kịp.
Lại không biết, một chiêu này, rốt cuộc là do ai phát ra?
Lý Diệu nghĩ một chút, vào phòng thông tin bên cạnh phòng xép chuyên môn chuẩn bị cho hắn.
Trong phòng thông tin có một bộ máy tính siêu cấp công suất lớn, trải qua một mạng internet riêng biệt, có thể trực tiếp liên hệ văn phòng nghị trưởng tàu Đom Đóm.
Hắn là đặc sứ của Thôi Linh Phong, tự nhiên có được quyền lực hướng Thôi Linh Phong báo cáo công tác bất cứ lúc nào.
Khi mở ra màn hình, có thể nhìn thấy văn phòng nghị trưởng tàu Đom Đóm cũng là một mảng người ngã ngựa đổ, luống cuống tay chân.
Thôi Linh Phong mặt trầm như nước, cau mày, lâm vào suy nghĩ sâu xa.
“Nghị trưởng từng xem thứ Nguyệt Lạc tung ra chưa?”
Lý Diệu cũng không quản có người nghe lén tuyến đường này hay không, nghe lén cũng không sao cả, bây giờ quan trọng nhất chính là giải thích rõ ràng, miễn cho tạo thành hiểu lầm tầng sâu hơn nữa, “Người của chúng ta làm?”
“Đương nhiên không phải, chúng ta sao có thể làm chuyện ngu xuẩn như vậy?”
Thôi Linh Phong quả quyết phủ quyết, “Cho dù chúng ta thật sự hoài nghi là Kim Tâm Nguyệt ở sau lưng thao túng tất cả, nhưng thứ nhất chúng ta chưa có chứng cớ xác thực, không có khả năng tùy tiện hoài nghi một cao tầng của nước bạn, dẫn phát rung chuyển không thể đoán trước; thứ hai, đây cũng là một tấm thẻ đánh bạc phi thường có giá trị, một khi Kim Tâm Nguyệt thật sự lên làm nghị trưởng liên bang, tấm thẻ đánh bạc này liên có thể âm thầm vứt cho cô ta, trao đổi với cô ta lợi ích càng thêm thực tế!
“Quy tắc trò chơi chính là như thế, ta biết ngươi biết, ngươi cũng biết ta biết ngươi biết, nhưng ta giả vờ không biết nói ngươi biết, ngươi cũng giả vờ không biết nói ta đang giả vờ không biết nói ngươi biết, đây là chính trị! Tinh Diệu Liên Bang nghĩ cách muốn thẩm thấu ở trong tàu Đom Đóm, chúng ta còn không phải tương tự, cũng phái ra lượng lớn nhân viên tình báo, trăm phương nghìn kế thẩm thấu đến bên trong liên bang? Nước bạn là nước bạn, dung hợp là dung hợp, thẩm thấu là thẩm thấu! Chúng ta bên này đều là nhân sĩ chuyên nghiệp, tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không làm chuyện thái quá như vậy, đem trò chơi nên ở dưới mặt bàn tiến hành, đâm tới trước mặt công chúng!
“Huống chi, ngươi cũng nhìn thấy trình độ tường tận của quả bom này, liên lụy đến rất nhiều chi tiết bên trong ‘hội quỹ Ảm Nguyệt’, mấy thứ này là chúng ta tuyệt đối không thể nắm giữ!
“Cho nên, tuyệt đối không phải chúng ta làm, ‘Nguyệt Lạc’ có một kẻ khác!”
Lý Diệu gật đầu: “Rõ rồi, vậy đoàn đại biểu chúng ta bây giờ là lập trường gì?”
“Bốn chữ, không thể phụng cáo.”
Thôi Linh Phong nói, “Thẳng đến giờ phút này, quả bom này vẫn như cũ là tin đồn, chưa có chút chứng cứ mang tính thực chất nào, ít nhất đối mặt công chúng liên bang, chúng ta không cần thiết biểu lộ bất cứ thái độ nào, miễn cho lửa cháy đổ thêm dầu.
“Ta đã thương lượng với Hạ đoàn trưởng của đoàn đại biểu, để hắn và phương diện liên bang tiến hành bàn bạc khẩn cấp, cố gắng hóa giải hiểu lầm cùng nghi ngờ của hai bên, đừng để chuyện này ảnh hưởng hợp tác với nhau.
“Mặt khác, thời điểm muộn một chút ta sẽ trực tiếp trò chuyện với Chu nghị trưởng của Tinh Diệu Liên Bang, tiết tấu các ngươi nhắm chừng phải nhanh hơn. Ta mơ hồ cảm thấy, quả bom này sẽ không là sự kiện cô lập, nếu thực có âm mưu gì, nhất định rất nhanh sẽ bùng nổ!
“Kim Tâm Nguyệt thân ở trung tâm âm mưu này, cô ta giờ phút này đang ở thủ đô liên bang, Thiên Nguyên giới, Thiên Đô thị!
“Các ngươi phải nhanh một chút chạy tới Thiên Đô thị đi, ta sẽ an bài các ngươi gặp Chu nghị trưởng liên bang. Nhớ lấy, vô luận chúng ta quá khứ tồn tại bao nhiêu khác biệt, bây giờ đều phải lấy đoàn kết số một, hợp tác số một! Mọi người đều là người tu chân, là anh em, môi hở răng lạnh. Lâm đội trưởng, ngươi hiểu ý tứ này chứ?”
Lý Diệu biết đoạn lời này chưa chắc là nói cho hắn nghe, vẫn dứt khoát lưu loát gật gật đầu: “Rõ!”
“Nếu phương diện liên bang, đối với tra tìm... ‘Nguyệt Lạc’ này có nhu cầu gì.”
Thôi Linh Phong nói, “Ta lệnh cho ngươi hướng liên bang cung cấp tất cả trợ giúp, hết sức phối hợp phương diện liên bang làm việc!”
Lý Diệu: “Vâng!”
Chấm dứt trò chuyện với Thôi Linh Phong, tiếng ồn ào ngoài cửa sổ càng lúc càng vang dội, trên hành lang bên trong khách sạn cũng vang lên tiếng đi lại ồn ào.
Lý Diệu chưa chịu những thanh âm này quấy nhiễu, biết việc này không phải chính phủ lưu vong nước cộng hòa Tinh Hải chọc ra, hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài, “Môi hở răng lạnh”, Thôi Linh Phong có thể nghĩ như vậy, thật sự quá tốt rồi.
Hắn lại quay đầu lại, tỉ mỉ xem phản ứng đối với việc này trên các trang web cùng diễn đàn lớn.
Tin tức lớn như vậy, trên mạng tự nhiên đã sớm sôi trào, nhưng có lẽ là vì nội dung quá mức lớn, ngược lại khiến người ta có loại cảm giác không biết nên đánh giá như thế nào, tuyệt đại bộ phận người dùng mạng trung lập đều đang yên lặng chờ xem biến hóa tiếp theo, chờ đợi chính phủ liên bang lấy ra một kết luận rõ ràng, mà một bộ phận nhỏ người ủng hộ kiên định với Đinh Linh Đang, thì mắng nhau với người ủng hộ kiên định Kim Tâm Nguyệt.
Người trước mắng Kim Tâm Nguyệt là Lữ Túy thứ hai, phản đồ liên bang, medusa rắp tâm hại người, vì làm nghị trưởng thế mà làm ra loại chuyện này, không những không có tư cách làm nghị trưởng, quả thực nên đưa vào ngục giam mới đúng.
Người sau thì mắng người trước là vu oan hãm hại, là vì để Đinh Linh Đang đi lên ngôi báu nghị trưởng, mới không để ý đối đầu kẻ địch mạnh, bịa đặt ra vụ tai tiếng như vậy, hướng trên người Kim Tâm Nguyệt hắt nước bẩn, rất có hiềm nghi xé rách liên bang.
Lý Diệu bịt mũi lật hồi lâu, lại xem một lần tâm điểm “Nguyệt Lạc”, phát hiện hắn dùng từ đặt câu rất không chú ý, lời nói như là “tội nhân liên bang” vân vân, thật sự quá mức cực đoan, bộ dáng nhìn qua bằng cấp không cao.
Nhưng một khi đề cập đến chi tiết cụ thể, lại tương đối nghiêm cẩn, không có kinh nghiệm một thời gian công tác thâm hậu, là tuyệt đối không viết ra được.
Chẳng lẽ chân tướng là theo như lời chính hắn, hắn là một thành viên hội quỹ Ảm Nguyệt, là chưa hết nhân tính, xuất phát từ lòng căm phẫn mới liều chết bùng nổ?
Lý Diệu không phải học sinh tiểu học, không tin loại chuyện ma quỷ này!
Cho nên, bây giờ vấn đề mấu chốt nhất là, “Nguyệt Lạc” rốt cuộc là ai? Còn có, đồ đệ tốt Kim Tâm Nguyệt kế thừa toàn bộ tinh hoa diễn xuất của mình, thậm chí bao gồm... một mặt đen tối của mình truyền thừa, rốt cuộc ở đâu, đang có tính toán gì đây?
Lý Diệu day day mũi, bỗng nhếch môi, vô thanh vô tức cười lên.
Mình và Kim Đồ Dị, hai đại cao thủ tài hoa phái diễn xuất dạy dỗ một Kim Tâm Nguyệt như vậy, lại trải qua trăm năm rèn luyện, không có khả năng dễ dàng như vậy, bị một phần scandal nho nhỏ lật đổ chứ?
“Tiểu Nguyệt Nguyệt, ngươi rốt cuộc đang chơi trò gì vậy, vi sư thật sự sốt ruột không chờ được muốn thưởng thức thật kỹ!”
...
Thiên Nguyên giới, Thiên Đô thị.
Quảng trường Ngày Hai Mươi Tháng Bảy.
Hôm nay là “ngày kỷ niệm người chết vì chiến tranh Thiên Hoàn”, làm lần đầu tiên viễn chinh quy mô lớn của liên bang mới từ khi thành lập tới nay, cũng xem như trận chiến quật khởi liên bang mới quân thật sự mài giũa thành hình, chính phủ liên bang và người mọi tầng lớp xã hội, xưa nay phi thường chú trọng một ngày này.
Ngày Hai Mươi Tháng Bảy hàng năm, ở thủ đô cùng các đại thế giới đều sẽ cử hành du hành cùng nghi thức kỷ niệm quy mô long trọng, đại lão các bên của liên bang đều sẽ tụ tập ở Thiên Đô thị trước “bia kỷ niệm anh hùng chiến tranh Thiên Hoàn”, hướng dũng sĩ hy sinh kính tặng vòng hoa.
Ngay cả hai nhân tuyển nghị trưởng vốn đang chạy khắp thế giới, đến các nơi diễn thuyết và kéo phiếu bầu cũng không ngoại lệ, Đinh Linh Đang và Kim Tâm Nguyệt không hẹn mà cùng về tới thủ đô, xuất hiện ở trước bia kỷ niệm.
Nghi thức kỷ niệm năm nay, không khí lại đặc biệt áp lực cùng quỷ quyệt.
Trên người Kim Tâm Nguyệt như lắp đầy đơn nguyên từ tính công suất cường đại, đem ánh mắt mọi người đều từ trên bia kỷ niệm cứng rắn lôi đi, liên tiếp chiếu đến trên thân cô.
Tự nhiên là bởi vì vụ chấn động long trời lở đất đó.
Nhưng, Kim Tâm Nguyệt lại biểu hiện bình tĩnh, trấn định tự nhiên, mỉm cười khi đối mặt người ủng hộ cùng đau đớn kịch liệt khi đối mặt bia kỷ niệm, vẫn hoàn mỹ không sứt mẻ.
Cô giống như đặt mình trong mắt bão cực mạnh, tất cả nghi ngờ, nghi kỵ cùng công kích bên ngoài, đều không tạo thành được chút quấy nhiễu nào.
Chỉ cần nhìn thấy vẻ mặt cô giờ phút này, cho dù mọi người tin tưởng phần “văn kiện mật Nguyệt Lạc” kia như thế nào nữa, chỉ sợ đều phải nghiêm túc ngẫm lại, tai tiếng trên mạng thật sự là tin đồn, vu oan hãm hại, hắt nước bẩn không có bằng chứng hay không.
“Lời đồn chỉ cho trí giả.”
Ở trên hội phóng viên sau nghi thức kỷ niệm, khi một phóng viên bỗng thoát ly chủ đề kỷ niệm, hướng Kim Tâm Nguyệt ném ra vấn đề vô cùng bén nhọn, Kim Tâm Nguyệt trang điểm kỹ càng cùng vẻ mặt hoàn mỹ đều không có chút biến hóa, chỉ dùng sáu chữ bình thản như nước làm ra đáp lại.
Phần “hoàn mỹ” này, thẳng đến sau khi tiệc tối hôm đó chấm dứt, đến lúc đại lão các bên âm thầm gặp, mới bị thoáng xé rách một chút.
Đây là một gian hội sở tư gia cực kỳ bí ẩn lệ thuộc siêu cấp hào môn nào đó xếp hạng trước mười, trong năm trăm tông phái cường đại của lên bang mới.
Mà ngồi ở trước mặt Kim Tâm Nguyệt, ba lão già tóc bạc linh diễm thầm sục sôi, khí tràng cường đại, ẩn hàm tức giận, vẻ mặt khởi binh vấn tội, là chưởng môn mười đại tông phái trong top 10 trong toàn bộ liên bang bảy đại thế giới.
Bọn họ là “đại lão liên bang” trên ý nghĩa thật sự, tông phái bọn họ, hai cái đến từ Thiên Nguyên giới, một cái đến từ Phi Tinh giới, đều là có được ít nhất năm trăm niên lịch sử, thâm căn cố đế, bá chủ lâu đời, hào môn trong hào môn.
Theo liên bang mới thành lập một trăm năm qua, thời kỳ phát triển hoàng kim như vũ bão, tông phái mỗi người bọn họ cũng nước lên thì thuyền lên, ngày càng bành trướng, trở thành “bá chủ” vắt ngang qua bảy đại thế giới, hầu như không thể lật đổ!
Đặc biệt sớm ở một trăm năm trước, Kim Tâm Nguyệt vì Yêu tộc sinh tồn, vì để Huyết Yêu giới sớm ngày thoát khỏi bóng ma “thế giới chiến bại”, trở thành thế giới bình thường ngồi ngang hàng với sáu đại thế giới còn lại, để toàn bộ Yêu tộc đều có thể giãy thoát gông xiềng, sớm ngày trở thành 100% người liên bang, khi đó cô đã tìm tới tông phái của các đại lão này, hai bên triển khai hợp tác, hoặc là nói cam tâm tình nguyện bị các đại lão này “áp bức” cùng “lợi dụng” !
Mượn dùng tài nguyên nhân lực gần như vô cùng vô tận Kim Tâm Nguyệt nắm giữ, tông phái mấy vị đại lão này ở trong cạnh tranh kịch liệt thắng một bậc, một trăm năm qua ở trong xếp hạng top năm trăm của liên bang liên tiếp lên cao, thẳng tới hôm nay, hầu như đem toàn bộ tông phái lâu đời còn lại đều đè ép xuống.
Mặc dù một thế lực mới lên khác - “tập đoàn Lý Diệu” ở trăm năm gần đây quật khởi, sau lưng cũng có bóng dáng bọn họ.
Ít nhất, Kim Tâm Nguyệt đại tướng tập đoàn Lý Diệu, có thể nói chính là do bọn họ một tay nâng lên đài.