Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1783 - Chương 1739: Chân Tướng Linh Giới!

Chương 1739: Chân tướng Linh Giới! Chương 1739: Chân tướng Linh Giới!Chương 1739: Chân tướng Linh Giới!

Ở trong cảm giác giám sát sâu sắc của Lý Diệu, đại não của Lôi Vũ Cầm như một mảng núi rừng bị lửa lớn đốt cháy gần hết, sóng điện não mỏng manh như tro tàn mơ hồ trong khe rãnh, thần hồn cùng sinh mệnh lực của cô ta đều đang nhanh chóng trôi đi, nhưng trên khuôn mặt xấu xí che kín nếp nhăn lại toát ra hào quang thánh khiết, ánh mắt dần dần mơ hồ cũng ẩn chứa sự thương hại thật sâu.

Cô ta vô lực xụi lơ ở giữa không trung, nghe được Lý Diệu chất vấn, lại chưa quay đầu nhìn Lý Diệu, mà là ngẩng đầu nhìn nơi nào đó trong hư không, lẩm bẩm: “Ta là bác sĩ, ta đang cứu người.”

“Cứu người?”

Lý Diệu hơi ngẩn ra, tăng lên ba phần tức giận, “Ngươi bộ dạng này, giống đang cứu người sao, ngươi muốn cứu ai?”

“Cứu ngươi, cứu cô ta, cứu người già, cứu trẻ nhỏ, cứu Tinh Diệu Liên Bang, cứu Đế Quốc Chân Nhân Loại, cứu tất cả mọi người Thánh Ước Đồng Minh, cứu mọi người trong vũ trụ này.”

Lôi Vũ Cầm vô lực cúi cổ, nói mỏng manh lại rõ ràng, “Tài nguyên trong vũ trụ là có hạn, dục vọng sinh tồn của con người là vô hạn, luôn có người phải chết, luôn có người phải thống khổ giãy dụa, luôn có người không được thỏa mãn, chỉ có chúng ta mới có thể cứu người, cứu mọi người, chỉ có chúng ta...”

“Ngươi ―― “

Lý Diệu nhíu mày thật sâu, cảm giác được sóng điện não của Lôi Vũ Cầm càng lúc càng mỏng manh, giống như đốm lửa trong tro tàn núi rừng bị dập tắt từng viên một.

Xem ra cô ta vừa rồi gặp tinh thần cắn trả quá mức nghiêm trọng, giờ phút này đã đến cục diện dầu hết đèn tắt.

Cũng đúng, cảnh giới công khai của Lôi Vũ Cầm chỉ là cấp bậc Kim Đan, mặc dù cô ta che giấu bộ phận thực lực, là Kết Đan đỉnh phong thậm chí Nguyên Anh sơ giai, lại trải qua những máy tính cổ quái này tăng phúc, nhưng kẻ địch cô ta công kích lại là hai cường giả Nguyên Anh đỉnh phong.

Bị cắn trả đến trình độ nghiêm trọng như vậy, cũng là gieo gió gặt bảo, là lẽ đương nhiên.

Lý Diệu cũng không dám tăng thêm tinh thần áp bách nữa, bởi vì thần hồn Lôi Vũ Cầm đã suy yếu đến cực hạn, như ngọn nến trong cơn bão, có thể tắt bất cứ lúc nào.

Nơi này rõ ràng là sào huyệt bí mật của giáo sư Mạc Huyền, nhưng bản thân giáo sư cùng hơn một ngàn “người thực vật hệ võ đấu” lại không biết tung tích, thời gian cấp bách, Lôi Vũ Cầm là manh mối duy nhất, tuyệt không thể đứt đoạn như vậy.

Đang lúc rối rắm, Lý Diệu bỗng nghe được phía dưới truyền đến một tiếng kêu cứu yếu ớt như muỗi: “Cứu ta...”

Nghe tiếng nhìn lại, lại thấy ở phía dưới không gian hình trụ, bên cạnh một hốc tường bắn ra một đạo hào quang màu lam âm u, mơ hồ ngưng kết thành một hình người hư vô mờ mịt, chậm rãi rõ ràng cùng tinh tế hẳn lên, là hình tượng nam tử trung niên có phong độ của người trí thức rất đậm.

“Hắn” như ở trong biển sâu đau khổ giãy dụa, muốn ra sức bơi về phía trước, lại bị hào quang màu lam âm u quanh thân trói buộc, như thế nào cũng không bơi lên được.

Lý Diệu và Long Dương Quân liếc nhau, một mặt dùng linh năng gắt gao áp chế cùng theo dõi Lôi Vũ Cầm, song song bay đến phía trước bóng người u lam này.

Cẩn thận đánh giá, trong hốc tường phía sau bóng người u lam này, bộ “máy tính kiểu mới” kia lóng lánh hào quang đặc biệt lấp lánh, còn hơi rung động, bộ dáng giống như là vận chuyển tốc độ cao.

“Ngươi, ngươi là người nào?”

Lý Diệu đánh giá hồi lâu, không chắc đối phương rốt cuộc là tồn tại quỷ dị gì, “Đừng sợ, chúng ta là tới cứu người, nhưng ngươi phải nói trước cho chúng ta biết, ngươi làm sao biến thành bộ dáng này? Không cần kinh hãi, tháo gỡ lối suy nghĩ một phen, bình tĩnh nói cho chúng ta biết, ngươi là... Bị nhốt ở đây sao?”

Ảo ảnh nam tử màu lam âm u như là du hồn, lúc nhìn thấy Lý Diệu và Long Dương Quân nháy mắt cắn trả Lôi Vũ Cầm, đã kích động đến cực điểm.

Nhưng hắn hiển nhiên là một người ý chí rất kiên định, lực khống chế rất mạnh, hẳn là làm công tác lĩnh vực nghiên cứu tinh vi nào đó, nghe Lý Diệu nói như vậy, lập tức bình tĩnh trở lại, chỉ là khóe miệng có chút rung động: “Ta tên Liễu Văn Sơn, là một luyện khí sư, sở trường là lĩnh vực ‘Máy tính tự động hoá’, về phần ta vì sao sẽ xuất hiện ở đây...”

Hắn có chút do dự nhìn Lý Diệu.

Lý Diệu lập tức hiểu ý tứ của hắn, nói: “Chúng ta đối với chân tướng cả sự kiện hoàn toàn không biết gì cả, cho nên ngươi nói từ đầu, lấy thứ quan trọng nhất nói, cho ngươi ba phút đồng hồ!”

Liễu Văn Sơn trầm ngâm một lát, nói: “Ta là một chuyên gia máy tính, ở trong giới máy tính của liên bang cũng coi như có chút tiếng tăm nho nhỏ, công tác chủ yếu của ta là hệ thống khống chế hỏa lực cùng pháp trận phòng ngự tự động hoá của tàu vũ trụ, chính là thiết kế ra một loại trí tuệ nhân tạo cường đại, cố gắng thay thế chức năng của nhân viên tàu vũ trụ, ở dưới tình huống số lượng thuyền viên không đủ 50%, cũng có thể tự động nhằm vào tình huống chiến trường, điều tiết cường độ khiên linh năng, tính toán tuyến đường công kích cùng tránh né, thậm chí tự động hướng kẻ địch khởi xướng tiến công!

“Ta nhớ... thời gian cùng loại hình cụ thể không thể nói cho ngươi, dù sao không lâu trước đây, ta đang tham dự công tác nghiên cứu phát triển, lắp đặt cùng điều chỉnh thử một loại hệ thống máy tính lắp cho tàu vũ trụ kiểu mới của liên bang, ước chừng là thời gian làm việc liên tục quá dài, áp bức quá độ tế bào não, ta chỉ nghe được trong não ‘Phành’ một tiếng, như là có cái gì phá thành mảnh nhỏ, ngay sau đó trước mắt tối sầm, cái gì cũng không biết nữa.

“Khi ta tỉnh lại, phát hiện mình nằm ở trên một cái giường bệnh trắng noãn, bên người đều là người thân của ta, ngoài cửa sổ cũng là quê nhà ta sinh trưởng từ nhỏ.

“Nhưng, vô luận là người thân hay quê nhà, đều trở nên, đều trở nên cực kỳ xa lạ, giống như là hình ảnh giả sống động như thật ―― không biết ngươi có thể lý giải hay không, rất nhiều người, rất nhiều chuyện, rất nhiều thứ, mặc dù ở mặt ngoài giống nhau như đúc, nhưng chỉ có chính ngươi biết, khác, chính là khác!

“Thật lâu về sau ta mới biết được, mình bị nhốt ở bên trong một thế giới mô phỏng cực kỳ quỷ dị mà lại vô cùng hiểm ác ―― Linh Giới!”

Lý Diệu và Long Dương Quân liếc nhau, biết bọn họ cách chân tướng đã rất gần.

Liễu Văn Sơn chỉ chỉ Lôi Vũ Cầm phía trên nói: “Ở trước khi ta biết chân tướng ‘Linh Giới’, nữ nhân này xuất hiện ở trong phòng bệnh, nói ta bởi vì áp bức tế bào não quá tải thời gian dài, não lực cạn kiệt quá độ dẫn tới tẩu hỏa nhập ma, đại não đã sụp đổ, ba hồn bảy vía xé rách hết, lâm vào trạng thái khủng bố giữa sự sống và cái chết.

“Ta ở lúc hôn mê bất tỉnh, đã từng được đưa đi ba bệnh viện cỡ lớn, tất cả đều bó tay không có cách, toàn bộ bác sĩ não khoa cùng minh tu sư đều tuyên bố ta tiến vào hôn mê não mức độ nặng, cũng chính là trạng thái ‘người thực vật’ bình thường nói, tỷ lệ thức tỉnh có thể dùng ‘kỳ tích’ để hình dung, mặc dù có một phần vạn tỷ lệ thức tỉnh, cũng sẽ mang đến tổn thương não không thể nghịch chuyển, biến thành... nhân sĩ trí lực thương tật tàn phế.

“May mắn, ta biết tính nguy hiểm trong công việc của mình, nghĩ cho người nhà, từng mua vài phần bảo hiểm thương nghiệp kếch xù, kết quả người nhà của ta liền dùng số tiền này, đem ta đưa đến đây ―― Bệnh viện siêu não Thâm Lam.

“Ở bệnh viện siêu não Thâm Lam, bọn họ tuy còn chưa thể trực tiếp chữa trị đại não của ta, lại thông qua liệu pháp đặc thù, dùng ‘quét từng tầng phân tử’ cùng ‘in 3D tài liệu giới tử’ các loại thủ đoạn, chế tạo cho ta một ‘đại não nối tiếp bên ngoài’ hoàn toàn mới, có thể đem tàn hồn của ta chuyển dời đến trong ‘đại não nối bên ngoài’ này đi ôn dưỡng, lại xây dựng ra Thái Hư Ảo Cảnh sống động như thật, mang đến các loại kích thích cho thần hồn của ta, dùng loại phương pháp này, chậm rãi chữa trị ba hồn bảy vía bị hao tổn nghiêm trọng của ta.

“Lôi Vũ Cầm nói, sở dĩ mô phỏng ra ảo giác người nhà cùng quê hương của ta, là vì kích thích thần hồn của ta, giúp ta mau chóng thức tỉnh ở trong thế giới chân thật ―― bảo ta đừng nghĩ nhiều, cứ ở chung cho tốt với những ‘người giả’ này, coi là một loại an ủi đi.

“Ta đối với tiếng tăm của bệnh viện siêu não Thâm Lam cũng có chút nghe nói, ngay từ đầu quả thực không nghĩ nhiều như vậy, còn tưởng thật sự là một loại liệu pháp đặc thù huyền diệu khó giải thích.

Nhưng sơ hở trong lời nói của Lôi Vũ Cầm thật sự quá nhiều, ta rất nhanh đã cân nhắc ra không đúng, mà lúc này, cô ta thế mà lại cầm tới một số đầu đề phi thường chuyên nghiệp muốn ta công phá ―― đều là tương quan với trí tuệ nhân tạo cùng với tàu vũ trụ tự động hoá.

“Những đầu đề này, làm ta kinh ngạc cùng sợ hãi đến cực điểm.

“Bởi vì, thoáng xem một lần ta liền nhìn ra, những đầu đề này đều là phi thường chuyên nghiệp và thâm ảo, có một số đầu đề đề cập đến hàm lượng kỹ thuật, thậm chí vượt tiêu chuẩn đỉnh cao nhất của liên bang!

“Nói như thế đi, nếu những đầu đề này có thể công phá hết thảy, như vậy, virus linh võng khảm vào trong trí tuệ nhân tạo kiểu mới, thậm chí có thể vòng ra khỏi tường lửa của tàu vũ trụ liên bang, xâm nhập máy chủ, cướp lấy quyền khống chế tàu vũ trụ!

“Đầu đề như vậy, tuyệt đối không phải viện trưởng một bệnh viện não khoa nên lấy ra được.

“Ngay từ đầu, ta cho rằng mình rơi vào cạm bẫy gián điệp bí mật Đế Quốc Chân Nhân Loại tỉ mỉ tạo ra, ta tất nhiên không chỗ nào để chạy trốn, nhưng thà chết cũng không muốn phản bội liên bang, vì thế ta trực tiếp xé rách da mặt với Lôi Vũ Cầm, giận mắng hành vi phản bội của cô ta.

“Ai biết cô ta lại liên thanh cười lạnh, còn lấy ra không ít đầu đề hoàn toàn mới ―― thế mà đều là như thế nào xâm nhập tàu vũ trụ đế quốc, cướp lấy quyền hạn cao nhất của máy chủ tàu vũ trụ đế quốc, ta dám lấy danh dự nghề nghiệp cam đoan, cùng là cấp độ chuyên gia máy tính chiến đỉnh cao nhất liên bang, cũng chưa tiếp xúc tới!

“Cô ta nói, cô ta là tuyệt đối sẽ không phản bội liên bang, nếu ta không muốn nghiên cứu máy tính của người nhà, như vậy nghiên cứu xâm nhập tàu vũ trụ đế quốc như thế nào cũng tương tự. Đương nhiên, những đầu đề này đã tiếp cận công quan hoàn thành, ta lúc này gia nhập vào, việc có thể làm cũng không nhiều...”

Liễu Văn Sơn nói tới đây, ngừng lại một chút, trên mặt hãy còn lưu lại vẻ mặt không thể tưởng tượng.

Lý Diệu và Long Dương Quân liếc nhau, cảm giác cực độ chấn động tương tự. Có ý tứ gì, giáo sư Mạc Huyền thật sự nắm giữ biện pháp xâm nhập máy chủ hạm đội Hắc Phong? Hắn sao lại làm được! Hắn rốt cuộc là trung hay là gian?

Khóe mắt Liễu Văn Sơn run rẩy vài cái, tiếp tục nói: “Ta quá sợ hãi, tự nhiên truy hỏi lai lịch những đầu đề này, Lôi Vũ Cầm cũng không gạt ta, rất nhanh đã cho ta đã biết chân tướng Linh Giới, cùng với người khác bị nhốt ở trong Linh Giới.”

Lý Diệu nói: “Trừ ngươi, trong Linh Giới còn có người khác, có bao nhiêu?”

Liễu Văn Sơn lắc đầu nói: “Cụ thể bao nhiêu ta cũng không biết, Linh Giới chia làm khu vực khác nhau. Ta chỉ có thể tiếp xúc được một bộ phận nhỏ chuyên gia lĩnh vực máy tính tự động hoá, ước chừng trăm tám mươi người ―― ta chỉ là người thật, trí tuệ nhân tạo mô phỏng ra người giả tự nhiên không tính, hỏi mới biết, những người này đều là mấy chục năm qua sau khi bị tổn thương não nghiêm trọng, hôn mê bất tỉnh, đưa đến bệnh viện siêu não Thâm Lam trị liệu, đều là chuyên gia cùng đại sư của chúng ta lĩnh vực này. Bây giờ, tất cả bọn họ bị nhốt ở Linh Giới!”
Bình Luận (0)
Comment