Chương 1885: Biến hóa của Cổ Thánh Giới
Chương 1885: Biến hóa của Cổ Thánh GiớiChương 1885: Biến hóa của Cổ Thánh Giới
“Vậy thì tốt nhất rồi.”
Long Dương Quân nói, “Cổ Thánh Giới vốn mâu thuẫn trở nên gay gắt, thời kỳ mấu chốt hết sức căng thẳng, lập tức mất đi mười hai cao thủ đứng đầu cùng nhân vật cường quyền, còn không biết sẽ xảy ra biến hóa kinh thiên động địa cỡ nào, tuy mười hai người chúng ta ở trước khi rời đi đều làm rất nhiều bố trí, nhưng chính cái gọi là ‘đêm dài lắm mộng’, nếu rời khỏi quá lâu, khẳng định sẽ rung chuyển bất an, luôn có hạng người dã tâm bừng bừng sẽ nhân cơ hội quật khởi, vẫn là nhanh hết sức trở về, đem Cổ Thánh Giới nhét vào thể chế liên bang mới tốt.”
“Điều này không sai, bây giờ Cổ Thánh Giới là trong núi không có hổ, khỉ xưng bá vương, không biết có bao nhiêu nhà dã tâm ở nơi đó quần ma loạn vũ. Những người này tất nhiên không làm được gì cả, lại khổ dân chúng bình minh nơi đó, cho nên chúng ta nhất định phải giành giật từng giây, sớm ngày đến Cổ Thánh Giới!”
Lý Diệu rất tán đồng ý kiến của Long Dương Quân, nghĩ một chút, lại nói, “Đúng rồi, khi chúng ta thật sự đến Cổ Thánh Giới, sau khi đem chiến hạm Nữ Oa hoàn hoàn chỉnh chỉnh khai quật ra, về thân phận của ngươi, chung quy phải công khai với mọi người chứ?
“Liên bang là quốc gia thế nào, ngươi cũng thấy rồi, về phần nhân phẩm bản thân ta, càng cao thượng đến tột đỉnh, quả quyết sẽ không xuất hiện chuyện đem ngươi cắt miếng nghiên cứu vân vân, ngươi còn có cái gì phải băn khoăn chứ?”
Long Dương Quân mỉm cười, gật đầu nói: “Tốt, dọc theo đường đi ngươi coi như cũng hết lòng tuân thủ hứa hẹn, chưa bao giờ đem thân phận chân thật của ta tiết lộ ra ngoài, vậy ta cũng có thể cam đoan với ngươi, chỉ cần đem chiến hạm Nữ Oa hoàn hoàn chỉnh chỉnh khai quật ra, cũng giải quyết vấn đề phòng thí nghiệm Bàn Cổ, ta liền đem thân phận cùng sứ mệnh của mình, từ đầu chí cuối nói cho ngươi, nói cho toàn bộ thế giới.
“Về phần bây giờ —— “
Sâu trong đôi mắt của cô để lộ ra một tia mê mang, lẩm bẩm, “Ta đã nhớ tới rất nhiều rất nhiều chuyện, nhưng đó đều là mảnh vỡ loang lổ, còn thiếu một ít mấu chốt, mới có thể ghép lại, phác họa ra... Sứ mệnh thật sự của mình.”
Nhìn vẻ mặt hơi tỏ ra mê mang của cô, Lý Diệu hơi động tâm, hiện lên cảm giác đầy cổ quái.
Tuy hắn và Long Dương Quân diện mạo, lai lịch, giới tính đều hoàn toàn khác nhau, nhưng hắn vẫn cảm thấy mình rất giống với chiến sĩ tinh anh văn minh Nữ Oa này đến từ mấy chục vạn năm trước.
Nhìn đối phương, hắn giống như là đang soi một tấm gương.
Mỗi người đều có sứ mệnh của mình, có lẽ ý nghĩa sinh mệnh chính là tìm được và hoàn thành sứ mệnh này, Long Dương Quân đang từng bước một hướng sứ mệnh của cô tiếp cận, mà sứ mệnh của mình lại là cái gì đây?
Địa Cầu, Địa Cầu của ta...
Lý Diệu dùng sức lắc lắc đầu, đem tinh cầu xanh thẳm kia lắc thành một mảng gợn sóng nhỏ vụn.
Hành trình của hắn vừa mới bắt đầu, bây giờ không phải lúc suy xét Địa Cầu, vẫn là trước hết nghĩ Cổ Thánh Giới ở sâu trong hắc ám tinh vân đi.
Tinh hải quyết chiến với hạm đội Hắc Phong, thật sự hao phí thời gian quá dài, mặc dù vận khí tốt nữa, khi bọn họ trở lại Cổ Thánh Giới, cách lúc xuất phát ít nhất cũng một hai năm.
Trong một hai năm, Cổ Thánh Giới rắn mất đầu, rốt cuộc sẽ xảy ra biến hóa thế nào đây?
...
Cổ Thánh Giới, Huyền Dương châu, Nộ Diễm sơn.
Huyền Dương châu ở trung bộ Đại Kiền, chính là chỗ tim gan một trăm lẻ tám châu quận trong thiên hạ, từ xưa đã có danh hiệu “đường lớn huyết mạch trăm quận”, chính là thuỷ bộ giao thông cực kỳ tiện lợi, kho lương thiên hạ giàu có đông đúc phồn hoa, càng là vùng binh gia giao tranh, khí vận long mạch vô số vương triều, nhiều thế hệ ngưng tụ ở đây.
Nhưng, ở vùng Nộ Diễm sơn biên giới tây bắc Huyền Dương châu, lại hoàn toàn khác địa khu đồng bằng cách nó một con sông.
Nộ Diễm sơn, cao vạn trượng, phạm vi mấy trăm dặm đều là dãy núi hiểm trở thay nhau nổi lên, loạn thạch hiểm ác cắm vào mây trời; Đáy khe giữa dãy núi, càng có những khe hở sâu không thấy đáy, giống như có thể thông mãi đến sâu trong Cửu U hoàng tuyền.
Trong những khe hở này, quanh năm suốt tháng đều phun trào ra mây đỏ cuồn cuộn, giữ nhiệt độ cao hừng hực, người trên đồng bằng phóng mắt nhìn lại, còn tưởng rằng cả dãy núi đều đang hừng hực thiêu đốt, cho nên được gọi là Nộ Diễm sơn.
Hoàn cảnh ác liệt như thế, lại thêm các loại hỏa hệ hung thú cùng hung cực ác sinh trưởng ở trong mây lửa khe sâu, làm nơi này trở thành một trong “mười đại hung vực” tiếng tăm lừng lẫy của Cổ Thánh Giới, không những dân chúng bình thường không dám dễ dàng giao thiệp, ngay cả người tu chân bậc thấp tu vi thấp kém đến nơi đây, cũng phải thật cẩn thận, dựng lên mười hai vạn phần tinh thần, có chút vô ý, sẽ bị hút vào trong mây lửa, chịu khổ hung thú cắn nuốt, ngay cả tro cốt cũng không sót lại một chút nào.
Nhưng, đây đều là ngày xửa ngày xưa nhiều năm trước.
Hai năm trước, Nộ Diễm sơn này được xưng một trong mười đại hung vực Cổ Thánh Giới, thế mà bị người ta đánh vỡ, đại bộ phận hỏa diễm hung thú hoặc chết, hoặc chạy, còn lại thì bị người ta gieo cấm chế, dán bùa chú, biến thành linh thú tùy ý người tu chân sử dụng.
Mà trên từng cái khe hở cuồn cuộn không ngừng phun ra hỏa diễm linh năng dưới lòng đất, càng dựng lên vô số tòa pháp trận, không những đem nhiệt độ nơi đây thoáng hạ thấp tới mức người thường có thể miễn cưỡng chịu được, hơn nữa những pháp trận này còn có thể hấp thu hỏa diễm linh năng, hoặc là ngưng kết thành dị hỏa thiên biến vạn hóa, ảo diệu vô cùng; Hoặc là biến thành bạo liệt hỏa đan công thành bạt trại, mọi việc đều thuận lợi; Hoặc là rót đến trong đủ loại suối nước nóng.
Quanh năm suốt tháng lấy những dòng suối nước nóng này để rèn gân cốt, rèn luyện cơ thể, mặc dù dân chúng tay trói gà không chặt, cũng có thể điều chế thành võ giả tinh anh cường tráng lưng hùm vai gấu, khỏe như trâu.
Từ sau đó, Nộ Diễm sơn liền ngày càng náo nhiệt hẳn lên.
Vô số thuyền linh năng bay từ bốn phương tám hướng vận chuyển đến đây đình đài lầu các, còn có mười mấy ngọn núi bay trực tiếp lơ lửng đến trên không Nộ Diễm sơn, nghiễm nhiên ở trong núi dựng lên một tòa thành trấn lập thể khí thế hoành tráng, quy mô khổng lồ.
Ở ngoài thành trấn, càng một hơi dựng lên trên dưới một trăm lều quân sự lớn, mỗi ngày đều có hán tử tinh anh cường tráng từ trời nam biển hải, bốn phương tám hướng chạy tới tòng quân, cây đuốc to như vó trâu mỗi ngày đều phải đốt hơn vạn cây, đem Nộ Diễm sơn to lớn chiếu rọi thành một tòa thành không ngủ, tiếng đao kiếm giao kích cùng tráng sĩ kêu gọi trắng đêm không dứt.
Đám người ở trên đồng bằng, trong lòng run sợ nhìn ngọn núi lớn huyết khí bay lên, hừng hực thiêu đốt này, ánh lửa giương nanh múa vuốt, phát triển không ngừng kia, thậm chí khiến triều đình Đại Kiền cùng thảo nguyên huy hoàng phương Bắc cũng ảm đạm thất sắc.
Trong ngõ phố, các loại đồn đãi đều không chân mà tự chạy.
Rất nhiều người đều làm như có thật, sinh động như thật nói, đến mỗi đêm, bọn họ liền nhìn thấy một con rồng khổng lồ màu đỏ rực từ sâu trong Nộ Diễm sơn bay lên trời, lượn vòng ở trên trời, nuốt mây phun mù, cô đọng khí vận.
“Đây là chân long hiện thế!”
Hạng người bán sạp bán quán cùng giết heo giết chó đều nháy mắt ra dấu , ý vị sâu xa nói với nhau.
Thậm chí ngay cả vô lại một ngày một đêm ngâm mình ở trong sòng bạc, lúc này cũng buông xúc xắc cùng tiền đồng, bẻ tay cân nhắc nên đi tòng quân, kiếm cái công lao tạo phúc cho vợ con hay không.
Hôm nay, hiện tượng lạ trên bầu trời càng chứng minh phán đoán của bọn họ.
Từ canh năm bắt đầu, khi trên trời ngay cả nửa điểm ánh sáng cũng chưa có, đã có từng ánh lửa nhanh như điện chớp xé rách bầu trời đêm, hướng phía Nộ Diễm sơn lao đi.
Lúc nhiều nhất, cả khoảng trời rậm rạp che kín mấy trăm tia lửa, từng tiếng nổ vang như sấm sét tầng tầng lớp lớp, sóng sau xô sóng trước, quả thực muốn đem lỗ tai dân chúng bên dưới nổ điếc hết.
Cảnh tượng khủng bố như thế, hại không ít dân chúng mắc bệnh điên, cả ngày quỳ gối trên đường hướng bầu trời lễ bái không thôi, thẳng đến khi sọ não chảy máu, miệng sùi bọt mép, rốt cuộc không chống đỡ được, ngả đầu ngã vào ven đường mới thôi.
Chân nhân! Đó là vô số chân nhân tiên phong đạo cốt, hô mưa gọi gió, cao cao tại thượng!
Dân chúng chưa bao giờ thấy nhiều người tu chân như vậy tụ tập một chỗ, nối liền không dứt chạy đi Nộ Diễm sơn, đường lửa đốt ở trên bầu trời một buổi sáng cũng chưa đốt hết, có thể nào làm bọn họ không run sợ trong lòng, quỳ bái, thậm chí điên cuồng thác loạn chứ?
“Nhiều chân nhân như vậy, đều là đi bái kiến chân long nhỉ?
“Chân long hiện thế, vạn chúng cúi đầu, đây là thật sự sắp thay đổi triều đại nha!”
Không những tiểu dân không có kiến thức gì trên đồng bằng đều nói như vậy, ngay cả những người tu chân đi cả ngày đêm, không ngại xa vạn dặm chạy tới sâu trong Nộ Diễm sơn, cũng đều nói thầm như vậy.
Giờ phút này, sâu trong Nộ Diễm sơn, chính là chỗ náo nhiệt nhất toàn bộ Cổ Thánh Giới.
Đỉnh núi to nhỏ, cùng trên đình đài lầu các và núi bay lơ lửng ở giữa không trung, hết thảy đều là đao thương như rừng, kiếm kích thành biển, chiến kỳ phấp phới.
Hơn vạn binh sĩ áo giáp tươi sáng như pho tượng đúc từ đồng từ sắt, lá cờ lớn cao bảy tám trượng cầm ở trong tay không chút dao động, chỉ có chiến huy lửa giận trên lá cờ lớn theo gió phiêu diêu, như từng đám lửa nhảy múa.
Vô số hỏa diễm linh thú giương nanh múa vuốt, bộ mặt dữ tợn, đều bị trường hợp như vậy chấn nhiếp thật sâu, ghé vào dưới chân ngự thú sư không thể động đậy, chỉ là trừng lớn từng đôi mắt to màu đỏ rực, có chút sợ hãi nhìn chằm chằm người ta tấp nập phía dưới.
Khe núi có thể chứa mấy chục vạn người bị chen đầy, những người tu chân quạt lông khăn chít đầu cũng không tránh khỏi chen vai thích cánh, toát ra những tia biểu cảm kinh sợ.
Chiêng lớn đón khách ngoài khe núi đã gõ suốt một ngày, lúc này vẫn gõ vang như liên châu pháo, chưởng môn hoặc là trưởng lão mỗi một tông phái đến bái kiến, cái chiêng lớn đó luôn phải nổ vang nặng nề, kèm theo từng tiếng gào rống như sấm sét:
“Sơn trang Thiên Lang, trang chủ Triệu Vân Phong đến, tặng hai cây sâm Máu Sói ngàn năm, và một cây Bát Bảo Như Ý! (như ý: cái gãi lưng)
“Cẩm Vân phái, Long chưởng môn, Tôn trưởng lão, Tiền trưởng lão và ba mươi ba chân truyền đệ tử đến, tặng ba mươi tấm Cẩm Vân Phiên cao thấp toàn phái tâm huyết tế luyện chín chín tám mươi mốt ngày!
“Cuồng Sa bảo Thượng Quan bảo chủ đến, tặng một chiếc ‘Hỗn Nhất Thiên Hạ cự đỉnh’! Liệt Dương Lão Tổ chính là cao thủ số một hiện nay thiên hạ vô địch, dưới trướng càng có trăm vạn tinh binh ‘Nộ Diễm quân’, ‘Xích Dương môn’ cường giả vô số, thống nhất thiên hạ, ở trong tầm mắt! Đỉnh này chính hợp tuyên khắc chiến công hiển hách quét ngang bát hoang, thống nhất vũ nội của Liệt Dương Lão Tổ, thiên thu muôn đời, vĩnh thế bất hủ!”
Lời vừa nói ra, không khí trong thung lũng càng tăng vọt đến tột đỉnh, quả thực ngay cả tảng đá cũng sắp hòa tan, ngay cả trời cũng sắp đốt thủng, vô số hán tử tinh anh cường tráng mặc chiến giáp Xích Diễm cũng mở hết cổ họng gầm rú lên:
“Liệt Dương Lão Tổ, thiên hạ vô địch, quét ngang bát hoang, thống nhất vũ nội, thiên thu muôn đời, vĩnh thế bất hủ!”
Bắt đầu chỉ là những binh sĩ “Nộ Diễm quân” này đang hô, chỉ một lát, những người tu chân “Xích Dương môn” mặc pháp bào màu đỏ rực, quanh thân bắn ra ánh lửa, nhìn qua đã thấy mạnh mẽ vô cùng cũng mặt đỏ tai hồng, lộ cả gân xanh gầm rú lên.
Ở dưới cái nhìn chằm chằm lộ ra hung quang của bọn họ, mấy vạn tu sĩ phái khác cũng kiên trì hòa theo, trong lúc nhất thời trong phạm vi mấy trăm dặm không có thanh âm khác, chỉ có mấy câu khẩu hiệu này lăn qua lộn lại quanh quẩn:
“Liệt Dương Lão Tổ, thiên hạ vô địch!”
“Quét ngang bát hoang, nhất thống vũ nội!”
“Thiên thu muôn đời, vĩnh thế bất hủ!”