Chương 1887: Lão tổ buông xuống!
Chương 1887: Lão tổ buông xuống!Chương 1887: Lão tổ buông xuống!
“Chân long hàng thế, khí vận chi chủ” tám chữ này đập Phương Thừa Chí đầu váng mắt hoa, lại mơ hồ sinh ra một tia quật cường hoài nghi, cho rằng phụ thân là đang nói chuyện giật gân, nào có khả năng khoa trương như vậy?
Biết con ai bằng cha, Phương đại chưởng môn không cần quay đầu đã biết trong lòng con trai đang nghĩ cái gì, cười lạnh nói: “Luận thiên tài địa bảo cùng kỳ công tuyệt nghệ, Liệt Dương Lão Tổ có được thần thông mấy chục lão quái vật ‘Thánh Hỏa vương triều’ lưu lại, còn có bí bảo truyền thừa khổng lồ.
“Luận pháp bảo cùng binh khí, hắn lại có cả một kho vũ khí, cộng thêm vô số mảnh vỡ hồng hoang cổ bảo.
“Luận cao thủ, chính hắn chính là tuyệt thế cao thủ hạng nhất thiên hạ, mặc dù đám ‘Tam thánh tứ hung’, ‘Linh Thứu Thượng Nhân’ ngày xưa vẫn còn, cũng không nhất định có thể chống lại hắn, huống chi các cường giả ngày xưa hết thảy chết đi đào vong rồi, chỉ có Liệt Dương Lão Tổ một mình siêu quần xuất chúng!
“Hắn sau khi phá quan mà ra, liên tiếp đánh bại vài cường giả có tiếng thiên hạ, trong lúc nhất thời thanh danh lan truyền lớn, trời nam biển hải vô số tán tu đến đầu nhập, trong mấy năm ngắn ngủn, các tán tu đó bị hắn lấy linh đan diệu dược rèn luyện, tuyệt thế thần binh võ trang, tu vi cũng điên cuồng tăng vọt, tiến triển cực nhanh!
“‘Xích Dương môn’ hôm nay, không những số lượng Nguyên Anh đột phá mười ngón tay, hơn nữa các Nguyên Anh này lấy mảnh vỡ hồng hoang cổ bảo võ trang, chiến lực lại cao đến bất ngờ, một Xích Dương tu sĩ, độc đấu ba tu sĩ cùng giai phái khác không nói chơi, dù là sáu đại tông phái thời kì toàn thịnh ngày xưa, cũng không có uy thế cùng võ công như vậy!
“Luận quân đội, ngươi trên đường đi tới cũng tận mắt thấy rồi, Liệt Dương Lão Tổ lấy ‘Nộ Diễm Thánh Thủy’ dưới lòng đất rèn luyện sĩ tốt, lại lệnh bọn họ tu luyện phép chiến đấu thượng đẳng đến từ ‘Thánh Hỏa vương triều’, toàn bộ binh sĩ phàm nhân đều tu luyện thành hổ lang chi sĩ huyết khí tràn đầy, chiến ý kiên quyết, lực lượng lớn vô cùng, trong năm binh sĩ, đã có một kẻ có thể đạt tới cảnh giới ‘tiên thiên võ giả’, đặt ở trong quân đội nơi khác có thể làm cường giả Bách phu trưởng, ở đây chỉ có thể làm ‘ngũ trưởng, thập trưởng’ nho nhỏ. Đại quân khủng bố như thế, số lượng thế mà không dưới trăm vạn!
“Vô luận là cấm quân Đại Kiền tinh nhuệ nhất, hay là Quỷ Tần Lang Kỵ trên U Vân thảo nguyên, đều không thể đặt ngang với chi ‘Nộ Diễm quân’ này, bây giờ Liệt Dương Lão Tổ đã hùng bá tim gan Trung Nguyên, từ nơi đây hướng tây hướng nam, đã sớm không biết có triều đình cùng U Vân, chỉ biết Nộ Diễm chiến kỳ của Liệt Dương Lão Tổ!
“Ngươi nói xem, thế này không phải chân long, không phải vương khí, không phải mệnh trời, lại là cái gì?
“Ài, mắt thấy sau ‘Thăng Dương đại hội’ hôm nay, Nộ Diễm quân và Xích Dương môn sẽ tuyên thệ trước khi xuất chinh, quét ngang thiên hạ, sáu đại tông phái, triều đình Đại Kiền cùng U Vân thảo nguyên, hết thảy đều là đối tượng bọn họ chinh phạt, nhưng sáu đại tông phái lại ngoan cố, cứ muốn huyết chiến đến cùng với Liệt Dương Lão Tổ.
“Thanh Vân kiếm phái chúng ta chính là chi nhánh của Tử Cực kiếm tông, có một tầng quan hệ đòi mạng này, nếu còn không nhanh chóng đến cúi đầu xưng thần, vậy sẽ phải bồi táng cho Tử Cực kiếm tông, trăm năm cơ nghiệp đều đánh mất trong một buổi, hai người ngươi ta cùng lớn nhỏ trong tộc, hết thảy đều phải hóa thành tro bụi, chết không có chỗ chôn!
“Vi phụ ngày đêm không ngủ, lo lắng hết lòng, kinh sợ, chính là nghĩ làm sao ở dưới uy thế ngập trời của Liệt Diễm lão tổ bảo vệ được Thanh Vân kiếm phái nho nhỏ, ngươi tiểu súc sinh này hoàn toàn không biết gì cả, ngược lại khẩu khí thật lớn!”
Phương Thừa Chí bị phụ thân mắng tối tăm mặt mũi, ngược lại đem tính tình thối của “Lục Liễu công tử” bức lên, cũng dùng thần thông truyền âm nhập mật, không phục nói: “Liệt Dương Lão Tổ tuy lợi hại, sáu đại phái, triều đình Đại Kiền và U Vân thảo nguyên, lại đều không phải hạng người dễ trêu vào, chính cái gọi là ‘thuyền nát còn có ba phần đinh’, mặc dù rắn mất đầu, chẳng lẽ những thế lực thâm căn cố đế này sẽ ngồi chờ chết sao?”
“Trước mắt bọn họ không phải ngồi chờ chết, lại là cái gì?”
Phương đại chưởng môn cười nhạt nói, “Từ ba năm trước ‘Cổ Thánh mười đại cao thủ’ cùng nhau thần bí mất tích tới nay, vô luận sáu đại tông phái, triều đình Đại Kiền, U Vân thảo nguyên hay là Bạch Liên giáo, Hỗn Thiên quân vân vân các thế lực, hết thảy xếp cờ im trống, thủ vững môn hộ, co đầu rút cổ không ra, trong ba năm, chưa bao giờ hướng bên ngoài vươn ra một cái móng vuốt nào.
“Mặc dù Liệt Dương Lão Tổ lực lượng mới xuất hiện, mở rộng khắp nơi, thậm chí cưỡi đến trên đầu bọn họ coi trời bằng vung, bọn họ cũng xem nhẹ, mọi cách nhường nhịn, thậm chí đến mức gắng chịu nhục, nào còn có chút uy phong ngày xưa?
“Nếu không phải thật sự thực lực không đủ, sao có thể mặc kệ Liệt Diễm lão tổ ngang ngược như thế chứ?
“Thanh Vân kiếm phái chúng ta và Tử Cực kiếm tông quan hệ không tầm thường, vi phụ cũng từ nhiều nơi tìm hiểu được một ít tin tức vô cùng xác thực không thể nghi ngờ—— ba năm trước ở sâu trong Vĩnh Dạ Băng Nguyên, thật sự từng bùng nổ một trận huyết chiến kinh thiên động địa, không những tam thánh tứ hung, nhất tăng nhất đế cộng thêm Linh Thứu Thượng Nhân, ‘Cổ Thánh mười đại cao thủ’ này hết thảy cuốn vào trong đó, ngay cả mấy ngàn tu sĩ cấp cao tinh nhuệ nhất dưới trướng bọn họ cũng đồng loạt tham dự, nghe nói là giết tới mức đầu người lăn lông lốc, máu chảy thành sông, thương vong thê thảm nặng nề!
“Trận này qua đi, các thế lực nguyên khí đại thương, lại thêm thủ lĩnh kỳ quái mất tích, tất cả chưa gượng dậy nổi.
“Còn chưa đợi bọn họ từ từ khôi phục, lại gặp Liệt Dương Lão Tổ gặp thời mà sinh, đem khí vận của bọn họ cắn nuốt hết thảy, lượng lớn tài nguyên, địa bàn, dân chúng, cao thủ cùng tông phái phụ thuộc đều đổ về phía Liệt Dương Lão Tổ bên này. Ngươi nói, những thế lực này còn muốn Đông Sơn tái khởi như thế nào?
“Tóm lại, một bên là phát triển không ngừng, một bên là mặt trời sắp lặn, Liệt Dương Lão Tổ đúng như mặt trời chói chang trên bầu trời ánh sáng vạn trượng, mà bọn Đại Kiền, U Vân, sáu đại phái, Bạch Liên giáo, Hỗn Thiên quân, chẳng qua là gà đất chó ngói, xương khô trong mả, ngồi chờ chết mà thôi!
“Mặc dù chúng ta không mong chờ làm ‘Tòng long chi thần’ gì cả, ít nhất cũng không có lý do cùng nhau đi tìm chết với đám xương khô trong mả kia chứ!” (Tòng long chi thần: chỉ những quan lại đi theo hoàng đế ở buổi đầu dựng nước)
Phương Thừa Chí có chút bị phụ thân thuyết phục, lắp bắp nói: “Nhưng, con nghe nói mười đại cao thủ kia không phải là ly kỳ mất tích, càng chưa đồng quy vu tận, mà là dắt tay nhau ra biển, đi tìm kiếm tiên giới!
“Bọn họ ở trước khi rời đi, không phải còn lưu lại một đạo ‘Tru tiên lệnh’, được xưng bọn họ trong vòng một năm tới một năm rưỡi sẽ mang theo kỳ trân dị bảo thậm chí tiên binh tiên tướng của tiên giới trở về Cổ Thánh, muốn toàn bộ tu sĩ Cổ Thánh Giới đều an phận thủ thường, thủ vững môn hộ, không thể vọng động binh đao sao?
“Nếu ai không phục tùng ‘Tru Tiên Lệnh’, ở lúc bọn họ rời khỏi gây chiến, làm xằng làm bậy, làm binh đao thiên hạ nổi lên bốn phía, đợi ngày bọn họ trở về, nhất định sẽ phát động cơn giận sấm sét, đánh xuống nghiệp hỏa vô biên, hung hăng trấn áp, vạn lôi tru diệt!”
“Cái gì ‘Tru Tiên Lệnh’, giả thần giả quỷ mà thôi.”
Phương đại chưởng môn cười lạnh nói, “Cổ Thánh Giới chúng ta trên dưới mười vạn năm, không biết bao nhiêu tuyệt thế cường giả xuất phát đi tìm kiếm tiên giới, lại có người nào có thể trở về? Ngay cả ngày xưa vô số cường giả Hóa Thần trở lên cũng ở trong bóng đêm vô biên mất mạng, bọn tam thánh tứ hung, chẳng qua là Nguyên Anh đỉnh phong mà thôi, ngay cả cảnh giới Hóa Thần cũng chưa chạm tới bậc cửa, đã xuất phát đi tìm tiên giới? Quả thực là trò cười!
“Ngươi cũng đã nói, bọn họ ở trong ‘Tru Tiên Lệnh’ nói một năm tới một năm rưỡi có thể trở về, giờ này cũng suốt ba năm rồi, kỳ trân dị bảo tiên giới ở nơi nào, tiên binh tiên tướng lại ở nơi nào?
“Ta thấy, cả sự kiện rất đơn giản—— mười đại cao thủ ở sâu trong Vĩnh Dạ Băng Nguyên phát hiện bí bảo gì là thật, bọn họ vì bí bảo tranh đấu với nhau, tự giết lẫn nhau cũng là thật, nhưng giết tới giết lui, lại là hết thảy lâm vào trong đó, có lẽ gặp phòng ngự đại trận thời đại hồng hoang, mười đại cao thủ cùng nhau ô hô ai tai, hóa thành tro bụi.
“Đệ tử cùng môn nhân của bọn họ biết, tin tức một khi truyền ra, khẳng định thiên hạ đại loạn, quần hùng cùng nổi dậy, các thế lực to lớn mạnh mẽ nhất thời đó đều sẽ trở thành thịt cá trên thớt! Cho nên, các thế lực vốn đối địch nhau, thế mà âm thầm đạt thành hiệp nghị, lập ‘tìm kiếm tiên giới’ một lời nói dối hoang đường như vậy, lại là kế hoãn binh, tốt nhất có thể kéo dài vài năm, làm bọn họ chậm rãi khôi phục nguyên khí.
“Hắc hắc, chỉ tiếc người tính không bằng trời tính, không ngờ Liệt Dương Lão Tổ chân long bá chủ như vậy sẽ gặp thời cơ mà sinh, bọn họ nói dối tự nhiên không duy trì được, không đánh tự phá!”
Phụ thân phân tích có tình có lí, không chê vào đâu được, ngay cả Phương Thừa Chí luôn luôn kiêu ngạo cũng chỉ có thể vui lòng phục tùng: “Phụ thân đại nhân nói có lý, tựa như... Thật sự là có chuyện như vậy!”
“Vi phụ xông pha tu chân giới gần trăm năm, kỳ văn dị sự nào chưa từng gặp được, chút tài mọn khiến người ta cười đến rụng răng như vậy, có thể nào giấu được pháp nhãn của vi phụ?”
Phương đại chưởng môn cười lạnh hai tiếng, sắc mặt bỗng biến đổi, phủi ống tay áo nói, “Im tiếng, lão tổ đến rồi!”
Tiếng hô vạn tuế ở bốn phương tám hướng không biết khi nào thấp xuống, thay thế vào đó là từng đợt ngâm xướng càng lúc càng xao động, cái đó không giống như thanh âm từ trong cổ họng người ta phát ra, ngược lại như trong vô tận địa hỏa chất chứa linh năng cuồng bạo, thiêu đốt không khí phạm vi ngàn dặm!
“Trăm vạn tướng sĩ Nộ Diễm quân, ba vạn môn nhân Xích Dương môn, cùng mười vạn tu sĩ ba ngàn tông phái thiên hạ, cung nghênh pháp giá lão tổ...”
Theo từng thanh âm giống như từ trong sừng trâu thổi ra, “Lục Liễu công tử” Phương Thừa Chí chỉ nhìn thấy từ sâu trong thung lũng, lượn lờ, hư vô, mấy trăm hơn một ngàn, ngàn vạn quả cầu lửa muôn hồng nghìn tía bay lên!
Quả cầu lửa bay lên giữa không trung, giống như là một mũi đại quân pháp luật sâm nghiêm, đều nhịp, rậm rạp trải đầy cả bầu trời.
Giữa mỗi một quả cầu lửa, khoảng cách trước sau trái phải không sai chút nào, trái lại đem bầu trời hóa thành một cái bàn cờ lớn đánh đầy quân cờ.
“Bốp!”
Toàn bộ quả cầu lửa cùng lúc phát nổ, đều hóa thành hung thú diện mạo dữ tợn, trông rất sống động.
Hơn vạn quả cầu lửa, hơn vạn con hung thú, sài lang hổ báo, cái gì cần có cũng có, ở trên không thung lũng giương nanh múa vuốt, diễu võ dương oai, nở rộ linh diễm kinh người, lại không có hai con hỏa diễm hung thú nào là giống nhau như đúc, mỗi một con hung thú đều có được tư thái cùng động tác độc đáo, giống như là có được sinh mệnh của mình.
Hỏa diễm hung thú rít gào một phen, thế mà lại hóa thành hơn vạn thần ma, ở cao hướng xuống, chăm chú nhìn mọi người, cùng là ba đầu sáu tay, mặt xanh nanh vàng, đầu người thân rắn, các loại hình tượng cổ quái đều có, mà bọn nó nở rộ ra uy lực cùng lực áp bách, so với hỏa diễm hung thú vừa rồi, lại phải tăng lên vài cấp bậc.
Trong thung lũng, không ít người tu chân thực lực thấp kém, hết thảy bị ép thở không nổi, lại bị nướng tới mức mồ hôi ướt đẫm, chật vật đến cực điểm!
Ngàn vạn thần ma tỏa sáng rạng rỡ, dần dần hướng tầng mây chỗ cao nhất của bầu trời ùa đi, mà tầng tầng lớp lớp vân dày cũng như là nghe theo Liệt Dương Lão Tổ hiệu lệnh, thế mà ở sau một đợt biến hóa hoành tráng mạnh mẽ, ngưng tụ thành một thiên địa pháp tướng che cả bầu trời, một người khổng lồ ngồi xếp bằng ở giữa trời đất, bảo tướng trang nghiêm, không giận tự uy, hừng hực thiêu đốt!