Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1957 - Chương 1913: Đừng Chạm Vào Chỗ Đó!

Chương 1913: Đừng chạm vào chỗ đó! Chương 1913: Đừng chạm vào chỗ đó!Chương 1913: Đừng chạm vào chỗ đó!

Lý Diệu một lần nữa bị lực lượng tinh thần mãnh liệt mênh mông, kéo vào trong ảo cảnh đã quen thuộc lại xa lạ.

Trung tâm khống chế phòng thí nghiệm Bàn Cổ vốn một mảng tối đen, không khí trầm lặng, nháy mắt biến thành một biển lửa vĩnh hằng thiêu đốt.

Biển lửa nổi sóng mãnh liệt, trong mỗi một đợt sóng triều hừng hực thiêu đốt đều đọng lại một mảng chiến trường hoành tráng, cực độ hỗn loạn, tồn tại khủng bố hình thái đầu người thân rắn kia lại trở nên càng lúc càng rõ ràng, càng lúc càng cường đại. .

Giống như là hồn phách quan chỉ huy Nữ Oa tộc đã xuyên qua mấy chục vạn năm thời gian, sắp ―― sống lại ở trong đại não Lý Diệu!

“Vì sao ta mỗi lần đều gặp phải loại chuyện này chứ!”

Lý Diệu thật sự rất buồn rầu, “Rõ ràng lần này đã nhằm vào tình trạng ‘Bàn Cổ tộc sống lại’, tiến hành đầy đủ chuẩn bị, bảo đảm tuyệt đối không có Bàn Cổ tộc sống lại, mặc dù thực sống lại cũng sẽ bị đánh thành đầu heo trói gô đưa đến trong phòng thí nghiệm mũi nhọn mũi nhọn nhất liên bang đi cắt miếng nghiên cứu, nhưng ai có thể ngờ được ―― sống lại không phải Bàn Cổ tộc, mà là con mẹ nó Nữ Oa tộc!”

“Ha ha, ha ha ha ha ha ha!”

Cái bóng màu máu đầu người thân rắn, diện mạo dữ tợn kia, vẫn như cũ ở trong biển lửa tràn ngập giết chóc cùng hủy diệt giương nanh múa vuốt, phát ra tiếng cười dữ tợn chói tai nhất.

Lý Diệu: “Ặc, đại tỷ ngươi đừng như vậy, có chuyện từ từ nói, ta biết đây là không gian ảo giác rất quỷ dị rất khủng bố, cũng biết mình đang trải qua sự kiện ly kỳ vô tiền khoáng hậu, rất có khả năng liên lụy đến âm mưu to lớn kinh thiên động địa nào đó, nhưng nói thực ra... Loại trường hợp này ta thực sự gặp nhiều rồi, có chút mệt nhọc thẩm mỹ, thật sự không giả bộ ra được vẻ mặt kinh hãi, phiền toái ngươi đừng chỉ biết cười dữ tợn, mọi người có thể ngồi xuống câu thông hẳn hoi một phen không, ta sắp bị các ngươi làm cho hồ đồ rồi, thật sự, ngươi có thể nghe hiểu tiếng người không, đại tỷ?”

Cái bóng màu máu đầu người thân rắn: “Ha ha ha ha ha ha!”

Lý Diệu chớp mắt thật nhanh, bỗng nhiên hiểu ra, hóa ra đại tỷ người ta cũng không phải đang “cười quái dị khặc khặc”, mà là đang dùng phương thức nào đó trao đổi với hắn đó!

Cái bóng màu máu đầu người thân rắn ―― Lý Diệu cũng không biết nên xưng hô cô là đại tỷ Nữ Oa tộc, hay là hỗn độn, hoặc là Vực Ngoại Thiên Ma ký sinh ở trong đầu đại tỷ, tóm lại thứ đồ chơi này cũng ý thức được Lý Diệu nghe không hiểu “tiếng cười” của cô, lửa máu phun ra nuốt vào bất định, như là đang cẩn thận phân biệt thần niệm Lý Diệu vừa mới truyền tống qua, ngay sau đó, tiếng cười dữ tợn đổi thành năng lượng dao động “chi chi chi chi” ngắn ngủi mạnh mẽ.

Lý Diệu vẫn nghe không hiểu cô rốt cuộc đang “nói” cái gì, nhưng nói cũng kỳ quái, tiếng “chi chi chi chi” này lại như là ngàn vạn xúc tu mấp máy, trực tiếp chui vào sâu trong thần hồn Lý Diệu, làm hắn cảm giác được vô số tầng ý tưởng loang lổ, tự nhiên mà vậy lĩnh ngộ được một tầng ý tứ như vậy:

“Đã bao nhiêu năm rồi, chiến sĩ của ta, ngươi rốt cuộc đem ta thả ra rồi! Tốt lắm, tốt lắm, tốt lắm! Bây giờ khối thân thể này của ngươi thật sự là cường đại vô cùng, đủ để chịu tải thần hồn tràn đầy vô tận sau khi chúng ta dung hợp!

“Đến đây đi, để chúng ta kết hợp với nhau, đi tận tình phóng thích lực lượng cường đại nhất sâu trong thần hồn, đi chinh phục thế giới vô tận, hủy diệt tất cả kẻ địch, phá vỡ toàn bộ pháp tắc trói buộc chúng ta, đem ý chí tự do của chúng ta mở rộng đến toàn bộ vũ trụ, thậm chí trên vũ trụ, ha ha, ha ha ha ha!”

Theo dao động quỷ dị này, một luồng oai phong cuồng bạo vô cùng, đủ khiến vô số cường giả hết thảy thần phục lao ra, lập tức làm thân hình đầu người thân rắn, lửa máu lượn lờ kia bành trướng mười mấy lần, giống như một ngọn núi lớn cao ngất trong mây, chọc thủng bầu trời đứng sừng sững ở trước mặt Lý Diệu, “vách núi” nghiêng vào phía trong có thể sụp đổ xuống bất cứ lúc nào, đem hắn hoàn toàn bao phủ!

Hình ảnh làm người ta hít thở không thông như thế, đổi cường giả Nguyên Anh đỉnh phong thậm chí Hóa Thần khác, cũng sẽ nhịn không được thần hồn lay động, tâm linh chấn động không thôi.

Lý Diệu lại thờ ơ, nhìn từng ngọn lửa như lưỡi rắn độc liếm tới, mặt đầy sự bất đắc dĩ: “Cái gì thế, đại tỷ, nói vì sao các ngươi kẻ nào cũng phải cực đoan như vậy, Bàn Cổ tộc muốn cướp đoạt tất cả tình cảm cùng dục vọng, đem mình biến thành người thực vật lạnh như băng; Nữ Oa tộc các ngươi lại như là chỉ biết phóng túng bản thân, theo đuổi cái gì ‘tự do tuyệt đối’, không có chút khái niệm pháp tắc, thậm chí ngay cả hủy diệt vũ trụ cũng sẽ không tiếc... Ta coi như hiểu các ngươi vì sao sẽ đánh nhau rồi.”

“Hả?”

Cái bóng màu máu đầu người thân rắn, mỗi một cái vảy trên đuôi rắn hết thảy dựng đứng lên, nhanh chóng chấn động, phát ra tiếng “sa sa sa sa”, giống như là cô đã kinh ngạc bởi Lý Diệu chưa bị khí thế của cô đè sập, càng kinh ngạc bởi Lý Diệu nói ra đoạn lời này.

“Chiến sĩ của ta, ngươi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao còn chưa lĩnh ngộ được chân lý của ‘tự do tuyệt đối’, vũ trụ vốn chính là vì chúng ta mà sinh, chỉ cần có thể đem ý chí của chúng ta kích phát đến cực hạn, ngay cả toàn bộ vũ trụ cũng bị hủy diệt lại như thế nào, chúng ta còn có thể phi thăng tới cảnh giới cao hơn mà!”

Đuôi rắn cái bóng màu máu vung loạn, vung ra tầng tầng lớp lớp gợn sóng, truyền ra tin tức cố tình làm bậy, không để ý tất cả như thế.

Ngừng lại một chút, con mắt quái dị của cái bóng màu máu đảo như rang lạc, như là lập tức nhìn thấu thần hồn của Lý Diệu, “Các ngươi những nhân loại này thật thú vị, tựa như khác với chiến sĩ lúc ban đầu, ở trong cơ thể các ngươi thế mà còn lưu lại một bộ phận cấm chế ‘ba đại pháp tắc bổn nguyên’? Có ý tứ, xem ra ở trong vô số năm ta ngủ say, bên ngoài còn xảy ra vô số chuyện thú vị!

“Vậy thì trách không được, ngươi không thể lý giải chân lý của ‘tự do tuyệt đối’, kháng cự như vậy đối với thần hồn của ta.

“Ha ha ha ha, đừng kháng cự, ta bây giờ sẽ hoàn toàn phá vỡ cấm chế ở sâu trong thần hồn ngươi, kết hợp cùng ngươi, cho ngươi phóng ra lực lượng dục vọng cùng tình cảm cường đại nhất, đến lúc đó ngươi sẽ biết tư vị của ‘tự do tuyệt đối’!”

Cái bóng màu máu đầu người thân rắn kia phát ra từng đợt tiếng cười quái dị, hóa thành một tia sáng đỏ, muốn vồ mạnh về phía sâu trong thần hồn Lý Diệu.

“Đừng như vậy đại tỷ, ngươi đừng tới đây!”

Lý Diệu kêu lên quái dị, “Đừng chạm vào phong ấn đó, cái đó không phải ―― “

Không còn kịp rồi.

Lời còn chưa dứt, cái bóng màu máu đầu người thân rắn đã hướng cấm chế chỗ sâu nhất của thần hồn hắn, cũng chính là cấm chế nọ phong ấn “bí ẩn Địa Cầu” hung hăng lao tới.

Phong ấn này, viện trưởng Lôi Vũ Cầm của bệnh viện siêu não Thâm Lam thành ở Bách Hoa từng hung hăng húc vào, kết quả là trong thời gian ngắn hóa thành tro bụi.

Bản thân Lý Diệu cũng từng tiêu hao lượng lớn linh năng cùng lực lượng thần hồn, lặp đi lặp lại va chạm, lại mỗi lần đều khiến bản thân bị va đập tới mức đầu óc choáng váng, tối tăm mặt mũi, nửa ngày cũng chưa hồi lại được.

Cái bóng màu máu đầu người thân rắn này, năng lượng ẩn chứa vượt xa con Huyết Sắc Tâm Ma ký sinh ở trên người Lôi Vũ Cầm, như điên như ma, sức mạnh không húc vào tường thề không nghỉ cũng vượt qua bản thân Lý Diệu lúc tu luyện rất nhiều.

Chỉ nghe “Rầm” một tiếng, như là tiếng toàn bộ vũ trụ vỡ tan.

Cái bóng màu máu đầu người thân rắn tính cả biểu lửa máu, hết thảy hóa thành những chiến trường hoành tráng rãi, những hình ảnh ghê người, những đoạn khàn cả giọng thét chói tai, cười điên cuồng vui vẻ đầm đìa, khóc lóc cực kỳ bi thương.

Các loại tình cảm nồng đậm nhất, thậm chí lấy hình thái hình ảnh năm màu sặc sỡ hiện ra, lại hội tụ thành sóng triều ngập trời, hướng chỗ sâu nhất của thần hồn Lý Diệu húc thật mạnh.

Mà ở trên phong ấn kia, vốn đã bị Vực Ngoại Thiên Ma Lôi Vũ Cầm cùng bản thân Lý Diệu lặp đi lặp lại húc hình thành khe hở, rốt cuộc bị vỡ thành một khe u ám sâu không thấy đáy.

Sâu trong khe u ám, Địa Cầu màu xanh thẳm chậm rãi trôi nổi ra, lại trong nháy mắt héo rũ hư thối, bị lửa cháy hừng hực bao vây.

“Chạy đi, chạy tới chân trời góc biển, chạy tới bên rìa vũ trụ đi, kế hoạch Kền Kền hoàn toàn thất bại rồi, nó là không thể chiến thắng, không thể hủy diệt!”

“Không, kế hoạch Kền Kền còn chưa thất bại, vô luận trả giá thế nào, vô luận kẻ địch cường đại cỡ nào ngăn cản ở trước mặt ta, sẽ có một ngày ta trở về, hoàn thành kế hoạch Kền Kền, hủy diệt nó, hủy diệt ―― “

Tiếng gầm quét ngang vũ trụ, tính cả lửa ma đốt cháy Địa Cầu kia, cùng nhau đan thành lực lượng cường đại hơn so với quan chỉ huy Nữ Oa tộc vừa mới thức tỉnh, hoặc là nói “Hỗn độn” ký sinh ở trong cơ thể quan chỉ huy Nữ Oa tộc vô số lần.

Giống như hai đợt thủy triều lửa hừng hực thiêu đốt va chạm chính diện, trong đó làn sóng tương đối nhỏ, nháy mắt bị sóng to cắn nuốt, cùng quay về đường cũ.

“A!”

Lý Diệu cảm giác được cái bóng màu máu đầu người thân rắn kia phát ra dao động hoảng sợ muốn chết, dao động này lại ngưng tụ thành luồng tin tức vô cùng mãnh liệt, “Điều đó không có khả năng, không có khả năng, không có ―― “

Nữ Oa tộc và Bàn Cổ tộc thật đúng là hai cực đoan.

Ở di tích Côn Luân gặp được Bàn Cổ tộc, mặc dù thời điểm phẫn nộ nhất, cũng đau khổ đè nén lửa giận của mình, giả bộ trang nghiêm nghiêm túc, vô cùng lạnh lùng.

Mà tên Nữ Oa tộc này, nói như thế nào cũng là cường giả cấp quan chỉ huy, lại không có chút phong phạm cường giả, ngược lại như là trẻ con ba tuổi không biết thu liễm, không kiêng nể gì phóng thích tình cảm dao động cho dù nhỏ bé nhất của mình.

Dùng từ “gặp sư phụ” này để hình dung mọi thứ trước mắt Lý Diệu, là không thể thỏa đáng hơn.

Phóng xạ cũng sẽ suy giảm, năng lượng cũng cần tiêu hao, hơn nữa thường thường suy giảm và tiêu hao nhanh hơn so với vật chất, hình thái của nó càng không ổn định.

Tàn hồn quan chỉ huy Nữ Oa tộc kia, dù sao cũng là đau khổ giày vò mấy chục vạn năm mới may mắn sống trộm tới ngày nay, bộ dáng giương nanh múa vuốt, oai phong kiêu ngạo như thế nào nữa, cũng là miệng cọp gan thỏ, nỏ mạnh hết đà mà thôi.

Có lẽ gặp Nguyên Anh bình thường, dưới việc đối phương thất kinh, còn có tỷ lệ nhất định có thể đoạt xá thành công, cùng đối phương “kết hợp” lại với nhau.

Nhưng gặp được Lý Diệu loại ba ba già này ở “Đoạt xá giới” lăn lộn nhiều năm, bao nhiêu sóng to gió lớn cũng từng gặp, lại húc vào “phong ấn Địa Cầu” thần bí khó lường ở chỗ sâu nhất của thần hồn Lý Diệu, vậy thật sự là “thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa cứ xông vào”.

Rầm, rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!

Đây không phải vụ nổ, mà là sóng to, là trong phong ấn sâu trong thần hồn Lý Diệu phát ra cơn sóng thần hồn mãnh liệt mênh mông!

Cơn sóng gió động trời lập tức đem thần hồn quan chỉ huy Nữ Oa tộc đánh cho tan tác, tuyệt đại bộ phận lửa máu lửa ma tắt hết, từng luồng tàn hồn giống như con chuột sợ hãi kêu loạn “Chi chi”, bay đến giữa không trung mưu toan chạy trốn ra chung quanh.

Nhưng lực ăn mòn tích lũy ở sâu trong những tàn hồn này mấy chục vạn năm chung quy quá mức cường đại, công kích của Lý Diệu càng như thêm sương ở trên tuyết, bọn nó rốt cuộc không chống đỡ được củng cố hình thái, hóa thành pháo hoa đầy trời hết sức xán lạn!
Bình Luận (0)
Comment