Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1979 - Chương 1935: Xưởng Đóng Tàu Chòm Sư Tử, Văn Minh Buông Xuống!

Chương 1935: Xưởng đóng tàu chòm Sư Tử, văn minh buông xuống! Chương 1935: Xưởng đóng tàu chòm Sư Tử, văn minh buông xuống!Chương 1935: Xưởng đóng tàu chòm Sư Tử, văn minh buông xuống!

Vượt qua mấy chục năm phồn vinh dị dạng, Long Xà Tinh Vực đang nghênh đón tận thế của nó.

Khu vui chơi dị dạng ngư long hỗn tạp, hỗn loạn không chịu nổi này, ban đầu chính là liên bang vì đem toàn bộ địch nhân trên con đường quật khởi của nó đều một lưới bắt hết, mới chủ động bố trí nơi trục xuất, một điểm này thậm chí ngay cả bị kẻ trục xuất cũng biết rõ ràng rành mạch.

Nhưng, lúc đó, bọn họ còn ôm một tia ảo tưởng ngây thơ, ảo tưởng sau khi “thiên binh” Đế Quốc Chân Nhân Loại buông xuống, có thể lấy tư thái lôi đình vạn quân, quét ngang tất cả, hoàn toàn nghiền áp Tinh Diệu Liên Bang.

Mà bọn họ tự nhiên là “giỏ cơm canh nóng, nghênh đón vương sư”, theo quân viễn chinh đế quốc cùng nhau đánh về nhà, một lần nữa trải qua cuộc sống của quý tộc cùng kẻ thống trị.

Hy vọng xa vời này tựa như ảo mộng, rất nhanh đã bị tin tức hạm đội Hắc Phong tan tác hung hăng đánh nát.

Không có kẻ trục xuất nào nghĩ đến quân viễn chinh đế quốc thế tới rào rạt thế mà sẽ thua thê thảm như vậy, cũng căn bản không có ai nghĩ tới, quân viễn chinh đế quốc sau khi thảm bại, bọn họ nên tự xử như thế nào.

Đầu hàng là không có khả năng.

Một mặt, bọn họ đều là kẻ đạt được ích lợi thâm căn cố đế Thủy Tinh giới, Thụ Hải giới, U Minh giới cùng Thiên Hoàn giới ngày xưa, bị liên bang tước đoạt tất cả, đối với liên bang có thù hận khắc cốt ghi tâm, không đội trời chung, căn bản không có khả năng đầu hàng liên bang.

Huống chi, dựa theo ý kiến của liên bang, không ít người trong bọn họ đều thiếu nợ máu chồng chất, “hai tay dính đầy máu tươi người thường”, mặc dù ở dưới tình huống liên bang gặp phải áp lực to lớn của quân viễn chinh đế quốc cũng chưa từng buông tha bọn họ, cuồn cuộn không ngừng phái ra rất nhiều “kẻ săn đầu người” xâm nhập Long Xà Tinh Vực để săn giết bọn họ, huống chi bây giờ liên bang hoàn toàn đánh tan hạm đội Hắc Phong, trở thành bá chủ duy nhất của tinh hải biên thùy, còn có cần thiết gì tiếp nhận bọn họ đầu hàng?

Cái gọi là “người là dao thớt, ta là thịt cá”, chính là trạng thái bây giờ của những kẻ bị trục xuất.

Hai năm trước, lúc hạm đội Hắc Phong vừa mới bị đánh tan, liên bang đem tinh lực chủ yếu đều đặt trên cuộc khai phá lớn ở Hài Cốt Long Tinh cùng Cổ Thánh Giới, không rảnh bận tâm mảnh đất hỗn loạn nho nhỏ này.

Hơn nữa Long Xà Tinh Vực trừ quý tộc cũ dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, chung quy còn sinh hoạt lượng lớn người thường bị quý tộc cũ cuốn đến, lại ký kết hiệp nghị hòa bình ở mặt ngoài với nhau, liên bang tự nhiên không tiện gióng trống khua chiêng hướng Long Xà Tinh Vực phát động tiến công.

Nếu Long Xà Tinh Vực ngay từ đầu đã là cá trong chậu liên bang chăn nuôi, bây giờ đại cục lại ở trong sự khống chế của liên bang, tùy tiện xâm lược như thế nào cũng được, tự nhiên không cần thiết đem “nết ăn” làm thành khó coi như vậy, ảnh hưởng hình tượng quang huy của liên bang.

Cho nên, những kẻ trục xuất Long Xà Tinh Vực ở trong lo sợ bất an trải qua hai năm thời gian an ổn cuối cùng.

Nhưng theo tàn binh Hắc Phong dung hợp, xây dựng Hài Cốt Long Tinh cùng với thành lập “khu hành chính đặc biệt Cổ Thánh”, liên bang rốt cuộc có thể buông tay ra chân giải quyết vấn đề Long Xà Tinh Vực.

Ngay cả kẻ trục xuất trì độn nhất cũng có thể rõ ràng cảm giác được, dây treo cổ buộc ở trên cổ mình càng ngày càng chặt, lưỡi dao khảm ở trên dây treo cổ cũng dựng đứng lên từng miếng, đâm thật sâu vào trong động mạch chủ ở cổ bọn họ, chỉ cần một tiếng ho nhẹ thấu, chính là đầu người rơi xuống đất kết cục.

Thần chết buông xuống, bọn họ lại bó tay không có cách nào, đang nhấc lên từng trận xôn xao ở Long Xà Tinh Vực, so với nói là giãy chết, chẳng bằng nói là phát tiết khi chết đến nơi rồi, thừa dịp hấp hối, hưởng thụ vui thích cuối cùng.

Cho nên, Long Xà Tinh Vực một năm gần đây, tỷ lệ phạm tội tăng vọt mấy chục lần, vụ án ác tính làm người ta giận sôi ùn ùn, bang phái lớn nhỏ đấu tranh nối liền không dứt... Cũng chẳng có gì là lạ.

Mọi người đều muốn không từ thủ đoạn sống sót; Mọi người đều nghẹn sức muốn “lập công chuộc tội”, giúp liên bang bắt mấy con “cá lớn” trong kẻ trục xuất ra; Mà đám “cá lớn” tự biết chạy trời không khỏi nắng cũng là trăm phương nghìn kế muốn thay hình đổi dạng, mai danh ẩn tích, tốt nhất có thể ở trong tinh hải mênh mông đi trốn một thời gian, chờ đầu sóng ngọn gió qua đi, lại dùng thân phận giả chạy trốn tới nội địa liên bang, tìm một chỗ vùng sâu vùng xa tạm thời an thân, giữ lại cái mạng nhỏ trước rồi nói tiếp.

Long Xà Tinh Vực bây giờ, tuyệt đối không phải nơi thị dân bình thường tay trói gà không chặt nên đến.

“Xưởng đóng tàu chòm Sư Tử”, càng là địa phương nguy cơ bốn bề, cùng hung cực ác, như đầm rồng hang hổ.

Đây là một bến tàu vũ trụ cách chủ thành “Ngư Long” của Long Xà Tinh Vực không xa, do mấy trăm con tàu vũ trụ báo hỏng chồng chất một chỗ tạo thành, cũng có thể nói là một “bãi rác tàu vũ trụ” quy mô không nhỏ, lấy cải tạo, sửa chữa cùng thăng cấp tàu vũ trụ làm nghề nghiệp chính.

Long Xà Tinh Vực là nơi tinh đạo tung hoành, cá lớn nuốt cá bé, tranh đấu không ngừng, tự nhiên có được năng lực sửa chữa tàu vũ trụ tương đối xuất sắc.

Đem linh bộ kiện mười mấy con tàu vũ trụ báo hỏng tháo dỡ, một lần nữa “gom lại” thành một con tàu vũ trụ “hoàn toàn mới”, loại tác nghiệp phiêu lưu cao, yêu cầu cao độ này ở liên bang tuyệt không cho phép, ở nơi này lại là cơm bữa.

Đặc biệt sau chiến tranh Thiên Hoàn, quý tộc Thiên Hoàn giới chiến bại mang theo rất nhiều chiến hạm đến nơi đây, càng thêm phong phú trình độ kỹ thuật sửa chữa cùng cải tạo của tàu vũ trụ Long Xà Tinh Vực, cũng mang đến rất nhiều hài cốt tàu vũ trụ báo hỏng.

Tự nhiên, muốn ở Long Xà Tinh Vực có được một nhà xưởng sửa chữa cùng cải tạo tàu vũ trụ, sau lưng thế nào cũng phải có hạng người tâm địa độc ác, thực lực mạnh mẽ, ăn thông hắc bạch lưỡng đạo ủng hộ mới được.

Xưởng đóng tàu chòm Sư Tử cũng là như thế, nơi này là sản nghiệp của “bang Nộ Sư”. (Nộ sư: sư tử giận dữ)

Ở trong đám đông thế lực hung danh to lớn của Long Xà Tinh Vực, “bang Nộ Sư” cũng tính là tồn tại số một số hai.

Cho nên, khi Kim Bối Bối ở chân núi rác rưởi kim loại chất hài cốt đầy tàu vũ trụ, lắc lư lảo đảo, lúc nào cũng có thể sụp đổ kia nhìn thấy hai đứa bé như mài từ ngọc, đáng yêu tới cực điểm, thật sự chấn động, hầu như không dám tin vào đôi mắt của mình.

Hai đứa bé có gò má múp míp, làn da trong trắng lộ hồng, vô cùng mịn màng, lúm đồng tiền ngọt ngào cùng mắt to lóng lánh như tinh tú, ngay cả khóe miệng cũng không cần cong lên, đã rước lấy trìu mến nói không nên lời, làm người ta nhịn không được muốn đem bọn nó ôm vào trong lòng dùng sức ôm lấy.

Ngũ quan bọn nó cực kỳ tương tự, hẳn là sinh đôi, nhưng khí chất lại hoàn toàn khác nhau.

Đứa bé trai khoẻ mạnh kháu khỉnh, bộ dáng không sợ gì cả, tiểu cô nương tương đối mềm mại hơn một chút, thậm chí có chút bộ dáng rụt rè, lại tràn ngập lòng hiếu kỳ đối với toàn bộ thế giới như nhau.

Vô luận như thế nào, đây là hai đứa bé tuyệt không nên xuất hiện ở nơi này.

Nơi này là sào huyệt của kẻ cặn bã, hung thủ cùng sài lang hổ báo tụ tập, tuyệt đối không phải... Hai đứa bé cả người lẫn vật vô hại, điềm đạm đáng yêu như vậy nên đến.

Cha của Kim Bối Bối từng là kỹ sư hàn linh năng số một Thiên Hoàn giới, kéo theo Kim Bối Bối cũng học được một hai thành công lực của cha, hai cha con dựa vào tay nghề này ở xưởng đóng tàu chòm Sư Tử miễn cưỡng lăn lộn kiếm miếng cơm ăn.

Mặc dù có thân phận như vậy bảo hộ, Kim Bối Bối vẫn tránh không được thường xuyên sẽ bị lũ sài lang kia quấy rầy, nói không chừng ngày nào đó, sẽ bị đám sài lang cả da lẫn xương nuốt vào, ngay cả cặn cũng sẽ không còn lại.

Kim Bối Bối biết, trong đám sài lang kia có không ít súc sinh tâm lý biến thái, thích chơi trẻ con, đứa bé “ngon miệng” như vậy rơi vào trong tay bọn hắn... Thực không thống khoái bằng bây giờ để núi rác rưởi sụp lở, đem bọn nó trực tiếp đè chết.

Càng quan trọng hơn là, hai đứa bé này rốt cuộc là chuồn vào như thế nào?

Nơi này là bến tàu vũ trụ, bên ngoài là chân không tối tăm lạnh lẽo, căn bản không có khả năng trôi nổi vào!

“Nguy hiểm, mau xuống!”

Nhìn bộ dáng ngây thơ rực rỡ, ngây thơ không biết gì của hai đứa bé, trái tim Kim Bối Bối lập tức đập nhanh, cô nghĩ hai đứa bé có thể là từ trên tàu vũ trụ trước đó đến sửa chữa cùng cải tạo lén lút xuống dưới.

Một đoạn thời gian gần đây, vô số “cá lớn” trong Ngư Long thành đều ùn ùn phải trốn chạy, cần đem tàu vũ trụ cải tạo thành hình thức có thể lặn lội đường xa, một mình phiêu lưu mấy chục năm, xưởng đóng tàu chòm Sư Tử làm ăn phi thường náo nhiệt, mỗi ngày đều có vài chiếc tàu vũ trụ xếp hàng chờ đợi sửa chữa bảo trì cùng cải tạo.

Rất nhiều người sau khi hoàn thành cải tạo, ngay cả thành Ngư Long cũng không về liền trực tiếp chui vào sâu trong tinh hải.

Đã là chạy trốn, mang theo con cái cũng chẳng có gì lạ.

Kim Bối Bối không để ý được nghĩ nhiều như vậy, ở trước khi núi kim loại sắp sụp đổ, đem hai bạn nhỏ mỗi tay một đứa, kẹp ở phía dưới cánh tay cứu ra.

Quanh năm suốt tháng sửa chữa bảo dưỡng tàu vũ trụ, đùa nghịch cấu kiện kim loại to lớn, khí lực của cô là rất lớn.

“Ầm ầm ầm!”

Núi kim loại chất đầy hài cốt tàu vũ trụ sụp đổ ở phía sau cô, hai bạn nhỏ đều rụt cổ không nói được một lời, trên mặt lại không có biểu cảm sợ hãi gì, ngược lại mặt đầy tò mò, chớp đôi mắt to đen nháy tỏa sáng nhìn chằm chằm cô.

“Hai tiểu quỷ các ngươi, rốt cuộc là loại người nào, tấm biển ‘trọng địa sửa chữa bảo dưỡng, người không phận sự miễn vào’ chưa thấy sao?”

Trở lại kho hàng nhỏ của mình chất đống nguyên liệu hàn, Kim Bối Bối mới thở phào một hơi, có chút thầm oán hỏi hai đứa bé, “Các ngươi theo ai tới nơi này, cha mẹ các ngươi đâu, sao không chiếu cố các ngươi hẳn hoi?”

Hai đứa bé liếc nhau, không hẹn mà cùng chu mỏ.

Cậu nhóc nói: “Mụ mụ quá bận rộn, không có thời gian chiếu cố chúng ta, hơn nữa bên cạnh người có rất nhiều chú dì rất hung dữ vây quanh, không cho chúng ta tiếp cận, chúng ta cứng rắn xông vào mà nói, sẽ có nguy hiểm.”

Tiểu cô nương nói: “Ba ba chúng ta lại đi nơi rất xa rất xa, chúng ta muốn đi tìm ba ba.”

“A?”

Kim Bối Bối không ngờ đáp án như vậy, đây đều là cha mẹ không có trách nhiệm thế nào vậy, chẳng lẽ hai bạn nhỏ là tự mình chuồn đến trên một con tàu vũ trụ nào đó, trong lúc vô tình tới xưởng đóng tàu chòm Sư Tử?

Rất có khả năng, rõ ràng là hai bạn nhỏ rất đẹp rất đáng yêu, nhưng trên mặt trên tay nhếch nhác đầy dầu mỡ cùng vết bẩn, quần áo cũng rách xơ xác, từng dải một, không tốt hơn là bao so với ăn xin.

Thật không biết ở trước khi tới xưởng đóng tàu chòm Sư Tử, bọn nó rốt cuộc chịu khổ bao nhiêu, chịu tội bao nhiêu.

Kim Bối Bối nhớ tới ngày tháng mình lúc còn rất nhỏ, theo phụ thân một đường lang bạc kỳ hồ tới Long Xà Tinh Vực.

Lòng của cô lập tức mềm nhũn.

Nghĩ một chút, lấy ra hai kết tinh màu trắng ném đến trong chén nước, nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, “Ba” một tiếng, lập tức biến thành hai chén sữa nóng hôi hổi.

Cô đem sữa đưa qua, giọng trở nên rất dịu dàng: “Đừng sợ, trước tiên ở chỗ chị nghỉ ngơi một phen, chúng ta lại chậm rãi nghĩ cách. Đúng rồi, chị tên Kim Bối Bối, các em tên là gì?”

“Cảm ơn chị Bối Bối!”

Hai đứa bé rất hiểu lễ phép, hai tay tiếp nhận sữa, thật cẩn thận húp.

Bọn nó tựa như rất không quen hương vị sữa, thậm chí là... Rất không thói quen động tác “uống” này, tỏ ra có chút gò bó, cứng ngắc thậm chí “máy móc” .

“Uống ngon thật nha.”

Bé trai liếm môi nói: “Em tên Lý Tiểu Minh.”

“Đây là hương vị của ‘sữa’ thật sự.”

Tiểu cô nương chớp đôi mắt như thủy tinh nói: “Em tên Lý Văn Văn.”
Bình Luận (0)
Comment