Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2038 - Chương 1994: Phân Phối Đồng Đội Ngẫu Nhiên

Chương 1994: Phân phối đồng đội ngẫu nhiên Chương 1994: Phân phối đồng đội ngẫu nhiênChương 1994: Phân phối đồng đội ngẫu nhiên

Ba gã người chơi cười tủm tỉm gật đầu, nữ tử hình xăm rắn độc kia thuận miệng nói: “Không sai, chúng ta đến từ ‘thung lũng Bụi Gai’ .”

Vẻ mặt Tân Tiểu Kỳ càng thêm khó coi, như là trong miệng nhét quả chanh vừa đắng vừa chua xót.

Hiển nhiên cô cũng không muốn cho hai đứa nhỏ nghe được cái tên “thung lũng Bụi Gai” này, miễn cho bọn họ càng lún càng sâu.

Hàn Đặc và Lưu Ly nhẹ nhàng chấn động, rõ ràng đều bị dọa.

Nguyên thần Lý Diệu bất động thanh sắc phóng ra hai gợn sóng ấm áp, giúp hai đứa nhỏ trấn định thần hồn, sau đó hướng não vực Hàn Đặc gửi đi một tin tức: “Thung lũng Bụi Gai là nơi nào, rất đáng sợ sao, đừng dùng miệng nói, trực tiếp lấy tay ở sau lưng ta múa máy là được.”

Hơn một tháng sớm chiều ở chung, Hàn Đặc cũng học được một ít bí pháp ngưng tụ linh khí, vô thanh vô tức, nhanh chóng trao đổi, lập tức lấy đầu ngón tay làm bút, ở sau lưng Lý Diệu viết nhanh: “Thung lũng Bụi Gai là một tổ chức thần bí nhất cùng đáng sợ nhất trên Nghiệt Thổ, thậm chí có người nói bọn họ đang âm thầm khống chế cả Nghiệt Thổ.

“Trong truyền thuyết, thung lũng Bụi Gai nuôi dưỡng thích khách nguy hiểm nhất cùng lính đánh thuê cường đại nhất, mỗi lần Nghiệt Thổ bùng nổ xung đột quy mô lớn, sau lưng đều có bóng dáng thung lũng Bụi Gai, nhưng kỳ quái là, chưa từng có ai thấy thích khách hoặc là chiến sĩ thung lũng Bụi Gai sống sờ sờ, ngay cả thi thể của bọn họ cũng chưa từng phát hiện, càng không biết tổng bộ bọn họ ở nơi nào, phương thức liên lạc là cái gì.

“Nói cách khác, ngay cả tổ chức này rốt cuộc tồn tại hay không, cũng chưa ai làm rõ được, có lẽ bọn họ chỉ là truyền thuyết hư vô mờ mịt, căn bản là không tồn tại; Lại có lẽ, người trước kia từng gặp thích khách Bụi Gai cùng chiến sĩ Bụi Gai, đều, đều chết rồi!”

“Đừng sợ.”

Nguyên thần Lý Diệu phóng ra gợn sóng thứ hai, “Có ta ở đây, thì không có chuyện gì hết, các ngươi trấn định chút, làm việc tùy theo hoàn cảnh.”

Huyết Sắc Tâm Ma lại hướng nguyên thần của hắn cười nói: “Xem ra thung lũng Bụi Gai chính là thân phận che giấu của ‘người chơi’ tu tiên giả ở ‘sân thi đấu Nghiệt Thổ’, một tổ chức thích khách cùng lính đánh thuê giả dối hư ảo, căn bản không tồn tại. Hay nha, như vậy, liền có đầy đủ lý do tham dự đến trong toàn bộ xung đột cùng chém giết trên Nghiệt Thổ, mặc dù có số rất ít tội dân phát hiện chân tướng, cũng sẽ bị bất động thanh sắc ‘lau đi’, không tới mức ảnh hưởng trật tự cả Nghiệt Thổ. Nơi này vốn cũng không có trật tự gì đáng nói.”

Tân Tiểu Kỳ nơm nớp lo sợ, to gan nói: “Ta, ta tên Tân Tiểu Kỳ, chuyện gì trên Nghiệt Thổ cũng biết một chút, phân bố các thế lực lớn, tính cách cùng đặc thù các cường giả, chỗ sào huyệt thú biến dị phóng xạ, chợ đen thần bí khó lường, tóm lại, các loại tin tức cổ quái, bao hàm toàn diện, ba vị đều có thể hỏi ta, ta không biết thì thôi, biết sẽ nói hết, nhất định khiến ba vị hài lòng!”

Nhìn qua, Tân Tiểu Kỳ chưa chắc biết ba “người chơi” chính là “thiên nhân” cao cao tại thượng, nhưng nhất định khắc sâu ấn tượng đối với bốn chữ “thung lũng Bụi Gai” này, biết rất rõ những hung thần này đáng sợ, sợ có một cái không lưu ý sẽ chọc giận bọn họ, sẽ chết thảm ngay tại chỗ.

Đương nhiên, Lý Diệu nhắm chừng cho dù cô thật sự tận tâm hết sức đảm đương dẫn đường, giúp ba người chơi hoàn thành cái gọi là “nhiệm vụ” của bọn họ, kết cục cuối cùng cũng sẽ không quá tốt, tám chín phần mười là đưa đến “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, trở thành một tài liệu thực nghiệm nóng hầm hập.

Lý Diệu không cảm thấy, người tu tiên sẽ để bất cứ tội dân Nghiệt Thổ nào từng tiếp xúc “người chơi” mà còn sống.

Nữ tử hình xăm rắn độc cười cười, vỗ một cái không nhẹ không nặng ở trên vai Tân Tiểu Kỳ, nói: “Đừng khẩn trương như vậy, người bảo ngươi tới nơi này, hẳn là từng nói cho ngươi, nhiệm vụ tiếp theo là cái gì chứ?”

“Đúng vậy.”

Tân Tiểu Kỳ bị nữ rắn độc vỗ tới mức mất hồn mất vía, run lẩy bẩy gật đầu, “Hắn muốn ta đem các ngươi đưa tới chỗ ‘Quyền Vương’, gia nhập quân đội ‘Quyền Vương’, sau đó nghe theo các ngươi phân phó, cung cấp tất cả tiện lợi để các ngươi hoàn thành ‘sự kiện đó’.”

“Vậy thì đúng rồi.”

Nữ rắn độc nhéo nhéo má Tân Tiểu Kỳ, cười nói, “Ngoan ngoãn hoàn thành nhiệm vụ của ngươi, tự nhiên không thể thiếu cả đống lợi ích, nhưng... Hai thứ phía sau, lại là mặt hàng gì?”

Cô hướng Hàn Đặc và Lưu Ly bĩu môi.

Tráng hán than đen và tên vóc dáng thấp sáu mắt đều đem ánh mắt sắc bén nhắm vào hai đứa nhỏ.

Bị ba người tu tiên nhìn chằm chằm, máu quanh thân hai đứa nhỏ hầu như đông lại, nếu không phải Lý Diệu đưa vào hai luồng linh khí giúp bọn nó miễn cưỡng duy trì, có lẽ đã phải thét lớn một tiếng, ngã ngồi xuống đất.

“Bọn họ, bọn họ là đi cùng ta.”

Tân Tiểu Kỳ do dự một lát, mặt lộ vẻ không đành lòng, hung hăng nghiến răng, nhanh chóng khoa tay múa chân nói, “Chúng ta cùng đi doanh địa Quyền Vương!”

“Phải không?”

Nữ rắn độc từ chối cho ý kiến, nheo mắt, nhìn Hàn Đặc và Lưu Ly từ trên xuống dưới hai đứa nhỏ quá phận ngây ngô này, môi bỗng nhiên khẽ rung động lên.

“Sát khí của bọn hắn rất nồng đậm.”

Huyết Sắc Tâm Ma sốt ruột không dằn được nói, “Muốn xử lý bọn chúng không?”

“Ngươi điên rồi, đã là ‘người chơi’, trên người khẳng định mang theo công cụ thông tin có thể liên lạc với ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, nói không chừng trong mắt bọn hắn dán con chip võng mạc, có thể quay chụp cùng tải lên trực tiếp mọi thứ nhìn thấy, cho dù hai tên này không có, thằng cha mọc sáu con mắt kia nhất định có!”

Lý Diệu bình tĩnh phân tích, “Cho dù thật muốn xử lý bọn hắn, cũng không phải bây giờ, phải nghĩ cách chặt đứt tín hiệu của bọn hắn trước, che chắn bầu trời theo dõi đối với mặt đất, tốt nhất là loại khéo léo thiết kế vài cạm bẫy, không cần chúng ta tự mình động thủ đó.”

“Bọn hắn hình như đang lấy phương thức ‘truyền âm nhập mật’ câu thông.”

Huyết Sắc Tâm Ma cười dữ tợn nói, “Thật ngây thơ, cho rằng như vậy thì không chút sơ hở nào sao, để ta tới phá giải nó!”

Cái gọi là truyền âm nhập mật, đơn giản là khống chế chính xác đối với sóng âm, đem sóng âm ngưng tụ thành đường nét tương tự với chùm tia sáng, trực tiếp truyền đến trong tai người tiếp thu.

Nhưng ngưng tụ cùng khống chế như thế nào nữa, sóng âm chung quy sẽ nhộn nhạo ra gợn sóng cực kỳ mỏng manh, chỉ cần hai bên chênh lệch đủ lớn, tự nhiên có cách chặn lại cùng phá giải.

Sau một lát, đối thoại ba “người chơi” tự cho là cơ mật, đã bị Lý Diệu và Huyết Sắc Tâm Ma chặn được.

Tên vóc dáng nhỏ sáu mắt nhíu mày nói: “Cái này tính là gì, hệ thống phân phối đồng đội ngẫu nhiên cho chúng ta sao, bộ dáng nhìn qua rất yếu.”

Tráng hán than đen hừ lạnh nói: “Đồng đội yếu như thế, lấy có tác dụng cái quỷ gì, trực tiếp xử lý cho xong, miễn cho ở thời khắc mấu chốt vướng chân vướng tay.”

Nữ rắn độc tựa như cũng không thích cùng nhau hành động với quá nhiều dân bản xứ, vẻ mặt nghiêm túc suy tư về đề nghị của hai đồng bạn.

Lý Diệu lại lần nữa hướng sâu trong não vực Hàn Đặc phát ra một ý niệm: “Đem thẻ mời Quyền Vương lấy ra cho bọn hắn xem!”

Hàn Đặc như ở trong mộng mới tỉnh, vội vàng từ trong lòng lấy ra mảnh sắt loang lổ vết gỉ kia, run giọng nói: “Ba vị mời xem, đây là thẻ mời Quyền Vương, có nó có thể trực tiếp gia nhập trận doanh Quyền Vương!”

Tân Tiểu Kỳ hơi ngẩn ra, tựa như không ngờ hai đứa nhỏ Hàn Đặc cùng Lưu Ly lại có thể có thẻ mời, giờ phút này lại như là bắt lấy cọng cỏ cứu mạng, vội vàng không ngừng gật đầu nói: “Không sai, có tấm thẻ mời này, tổ đội sáu người chúng ta, có thể trực tiếp gia nhập quân đội Quyền Vương!”

Lý Diệu thấy nữ rắn độc kia đảo mắt vài vòng, do dự một phen, vẫn hướng đồng bạn nhẹ nhàng búng ngón tay, nói: “Thôi, giữ lại bọn hắn trước đi, có lẽ thật sự là đồng đội hệ thống phân phối ngẫu nhiên cho chúng ta, sẽ kích hoạt nhiệm vụ phụ tuyến kỳ quái nào đó. Trước kia vài lần tới nơi này thí luyện, ta cũng từng gặp được tình huống tương tự, tuy cũng không phải nhiệm vụ gì ghê gớm, nhưng sớm như vậy đã giết, vẫn rất đáng tiếc.”

Ngừng lại một chút, cô tiếp tục mỉm cười nói, “Ta biết các ngươi đều muốn lấy được thành tựu ‘Bách nhân trảm’, mà ta càng muốn tấn công một phen siêu cấp thành tựu ‘Thiên nhân trảm’, nhưng, cũng không nóng lòng nhất thời nha, chờ sau khi ‘Quyền Vương’ và ‘Tiêu Dao thành chủ’ khai chiến, là có cơ hội.”

Tráng hán than đen cùng kẻ vóc dáng nhỏ có sáu mắt gật gật đầu, không dám làm trái ý tứ nữ rắn độc.

Lại không biết mình vừa mới ở trong tỉnh tỉnh mê mê, tránh thoát một lần họa sát thân, tuy, chỉ là tạm thời mà thôi.

“Hắn là ‘Hắc Mâu’, hắn là ‘Thiểm Điểm’, ta tên ‘Xích Luyện’.”

Nữ rắn độc mang theo một tia hương vị trêu tức, tự giới thiệu.

Tân Tiểu Kỳ gian nan nuốt ngụm nước miếng, nhìn quét Hàn Đặc và Lưu Ly một cái.

“Ta là Hàn Đặc.”

“Ta là Lưu Ly.”

Hai đứa nhỏ cố giả bộ trấn định tự giới thiệu.

“Đây lại là cái gì?”

Nữ rắn độc “Xích Luyện” bỗng đem sức chú ý chuyển dời đến trên thân Lý Diệu, bắt đầu là nhẹ nhàng bâng quơ nhìn lướt, sau đó sinh ra vài phần tò mò, ở trên lớp vỏ sắt thép của Lý Diệu vuốt ve kỹ càng, có chút kinh ngạc nói, “Nhìn qua thô thô xấu xấu, một số cấu kiện nào đó thiết kế... Cũng không tệ lắm!”

Sự cảnh giác Lý Diệu vừa mới thả lỏng xuống một lần nữa tăng vọt đến cực hạn, nhỡ đâu Xích Luyện muốn đem linh năng lan tràn đến chỗ máy tính trung tâm của hắn để điều tra, hắn không biết có thể thần không biết quỷ không hay giấu diếm được ánh mắt “người chơi thâm niên” này hay không, thật sự không được, chỉ có thể mạo hiểm bị phát hiện, giết người diệt khẩu.

Đáng chết, những người tu tiên này vì sao luôn muốn tự tìm đường chết!

“Nó gọi là ‘Yêu Tinh’, là con rối linh năng của chúng ta.”

Lưu Ly có chút khẩn trương bổ sung một câu, “Rất lợi hại!”

“Rất lợi hại?”

Xích Luyện ở chỗ các khớp cùng khe hở Lý Diệu cố ý lấy thủ pháp thô ráp nối tiếp nhìn quét vài lần, lại nhìn nhìn bánh xích hắn dính đầy bùn đất cùng thảm khuẩn, cười nhẹ nói, “Lợi hại hay không ta không biết, nhưng nhìn qua, là bộ dáng có thể kéo không ít hàng hóa.”

“Không sai.”

Hàn Đặc vội vàng bổ sung, “Xe bay tiêu hao linh năng quá nhiều, chúng ta không có nhiều tinh thạch như vậy, rất nhiều thời điểm, toàn bộ gia sản đều phải dựa vào ‘Yêu Tinh’ đến kéo.”

Xích Luyện không phải luyện khí sư, đối với con rối linh năng của “dân bản xứ” trong những “tân thủ thôn” này cũng không có hứng thú quá lớn, lại là gập ngón tay, ở trên lớp vỏ sắt thép của Lý Diệu nhẹ nhàng búng.

“Keng!”

Trong thân thể Lý Diệu lập tức phát ra một tiếng va chạm cấu kiện bong ra, đèn biểu thị dồn dập lóe lên một phen.

Xích Luyện hơi ngẩn ra, hoàn toàn mất đi hứng thú đối với Lý Diệu, khẽ ngáp một cái, nhìn Thông Thiên tháp phương xa nối tiếp đến trên Đường Ray Trời, mỉm cười nói: “Đi thôi, đi đại bản doanh ‘Quyền Vương’, ‘thành Tiêu Dao công phòng chiến’ sắp bắt đầu rồi đó!”
Bình Luận (0)
Comment