Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2062 - Chương 2018: Lao Về Phía Bầu Trời!

Chương 2018: Lao về phía bầu trời! Chương 2018: Lao về phía bầu trời!Chương 2018: Lao về phía bầu trời!

Cả tòa thành Tiêu Dao hoàn toàn loạn hết cả lên.

“Quyền Vương” Lôi Tông Liệt ngoài dự đoán của mọi người biến thân thành người khổng lồ sắt thép cao gần trăm mét, làm sức chiến đấu của “thành Đại Thiết” nháy mắt tăng lên mười mấy cấp.

Chỉ riêng khiên linh năng kích động ở quanh thân, giống như là một siêu tân tinh phát nổ, ánh sáng vạn trượng, chọc mù mắt người ta!

Ở dưới tám cái chi to lớn cuồng loạn vung, tinh thạch chiến xa biến thành hộp diêm xốp giòn không chịu nổi, vô luận hung nhân, giặc cướp hay là người chơi tu tiên giả ùn ùn chạy trối chết.

Ai nếu dám ngăn cản ở phía trước hắn, trảm hạm đao dài mười mấy hai mươi mét sẽ cho kẻ đó biết, cái gì là hương vị “tuyệt vọng”!

Phòng tuyến trong ngoài thành Tiêu Dao hoàn toàn sụp đổ.

Quyền Vương kiên định không dời hướng khu vực trung ương thành Tiêu Dao, cũng chính là chỗ tháp Thông Thiên đứng sừng sững lao đi!

Ngay cả giặc cướp cùng người chơi tu tiên giả phe công thành cùng trận doanh với hắn, cũng bị sự dũng mãnh và bá đạo của hắn dọa trong lòng run sợ, không dám tới gần hắn trong vòng phạm vi vài trăm mét, sợ bị hắn giết đến mức nổi hứng, trực tiếp một đòn chùy lưu tinh đánh thành thịt nát. Chuyện như vậy, vừa rồi hình như đã từng xảy ra.

Tóm lại, trong ngoài chiến trường một mảng hỗn loạn, hai bên công thủ đều trợn mắt cứng lưỡi nhìn con quái sắt thép khổng lồ này.

“Quyền Vương” Lôi Tông Liệt, trở thành nhân vật chính duy nhất của trò chơi chiến tranh này!

Đúng lúc này…

Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa lóng lánh ra ánh đỏ yêu dị mà nồng đậm, vô số sao băng kéo uy nghiêm thật dài, lấy tốc độ siêu cao đột nhập tầng khí quyển, nháy mắt ở trong ngoài thành Tiêu Dao nhấc lên một trận mưa sao băng lửa, đập ra ngàn vạn cái hố nổ khổng lồ.

Sóng xung kích từ bốn phương tám hướng cùng lúc bùng nổ, không ít tội dân và người chơi tu tiên giả của Nghiệt Thổ đều bị thổi bay đến giữa không trung, thậm chí có một số con quỷ xui xẻo không cẩn thận đứng trên điểm rơi của “sao băng”, bị trực tiếp đánh nổ cùng bốc hơi.

Những “sao băng” này, lại là những hòm vũ khí nhảy dù lập lòe ánh bạc, là loại cao cấp tội dân Nghiệt Thổ chưa bao giờ gặp, mặt ngoài tuyên khắc dấu hiệu xương khô nhìn thấy ghê người, tội dân Nghiệt Thổ dám tới gần, hết thảy sẽ lọt vào hồ quang đả kích không lưu tình chút nào, căn bản không tìm thấy phương pháp mở ra.

“Tít tít tít tít!”

Đám người chơi tu tiên giả lại ùn ùn tiếp thu chỉ thị mới nhất đến từ “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”.

“Trận chiến thành Tiêu Dao” đã từ nhiệm vụ cấp Hoàng Kim tăng lên tới nhiệm vụ cấp Bạch Kim, bọn họ sắp đạt được vũ khí đạn dược cùng viện quân giúp đỡ hoàn toàn mới.

Hơn nữa, cho dù người chơi ban đầu bị phân phối ngẫu nhiên đến trận doanh Quyền Vương, bây giờ cũng sửa đổi mục tiêu nhiệm vụ.

Mục tiêu của toàn bộ người chơi tu tiên giả, hết thảy biến thành trấn áp “Quyền Vương” !

“Nhiệm vụ cấp Bạch Kim! Cấp Bạch Kim trong truyền thuyết gần với nhiệm vụ cấp Sử Thi!”

“Trời ạ, đây rốt cuộc là quái vật gì, thế mà trở thành mục tiêu của tất cả chúng ta?”

“Khu vui chơi Nghiệt Thổ, thật sự là kích thích, kịch chiến với bá chủ như vậy, quả thực so với ở tiền tuyến đánh trận với người Thánh Minh càng thêm đã nghiền hơn!”

“Rống rống rống rống, pháp bảo hoàn toàn mới, trang bị hoàn toàn mới, ngầu nha!”

Ở dưới sự trợ giúp của đầu mũi tên mô phỏng hướng dẫn, người chơi tu tiên giả rất nhanh tìm được lượng lớn hòm nhảy dù, lấy mật mã linh văn đặc thù mở ra, bên trong là những bộ tinh khải mới tinh, cường đại hơn, cùng với vô số pháp bảo mũi nhọn có thể treo thêm ở trên tinh khải, sau khi mặc vào, ánh vàng lập lòe, rực rỡ hẳn lên!

Bọn họ giống như con cóc bơm đủ hơi, kẻ nào cũng lại lần nữa bành trướng lên.

“Quyền Vương? Chịu chết đi!”

Đám người chơi kêu ngao ngao, bay lên trời, ỷ vào tinh khải mũi nhọn mang đến tốc độ siêu cao cùng thân hình linh động, lượn vòng nhanh ở quanh “thành Đại Thiết”, hướng Quyền Vương rải xuống mưa bom bão đạn.

Mặc dù Quyền Vương thật sự không phải nhân loại, mà là trí tuệ nhân tạo tính năng siêu cao nào đó, nó cũng cần phục tùng pháp tắc trên Nghiệt Thổ. Toàn bộ tài liệu nó dùng để luyện chế “thành Đại Thiết”, hoặc là Đường Ray Trời bố thí, hoặc là ve chai thu thập trong phế tích thành thị, thậm chí có rất nhiều là Vũ Anh Lan sau khi nhìn ra tiềm lực phát triển của nó, cố ý đưa cho nó.

Kho số liệu cùng bảng mạch logic của nó có thể lấy “biến thành mạnh nhất” coi là tín niệm vĩnh viễn không mài mòn hủy diệt.

Nhưng thân thể lắp ghép hỗn loạn của nó, lại không cách nào địch lại tinh khải mũi nhọn nhất của đế quốc Chân Nhân Loại.

Người chơi tu tiên giả sau khi súng bắn chim hóa pháo, hoàn toàn khác với bộ dáng chật vật không chịu nổi, chạy trối chết vừa rồi.

Mặc dù Quyền Vương vẫn có thể giết chết mấy người trong bọn họ, nhưng bọn họ cũng có thể tạo thành tổn thương nặng cho Quyền Vương.

“Rầm rầm rầm rầm rầm!”

Tầng ngoài bọc thép của Quyền Vương rốt cuộc bị người chơi đánh nổ, lộ ra cấu kiện yếu ớt hỗn độn bên trong, vô số con rối linh năng loại nhỏ từ trong lỗ thủng nổ ra, như thiên nữ tán hoa ném trên mặt đất, va đập vỡ nát.

Khí thế thẳng tiến không lùi của Quyền Vương bị kiềm tỏa, lập tức bị càng nhiều người chơi hơn nhìn ra sơ hở, liều mạng công kích chỗ nối tiếp tám xúc tu máy móc cùng thân thể của nó, lại cứng rắn chém rụng hai xúc tu máy móc, như con rắn khổng lồ giãy chết, liều mạng xóc nảy ở trên mặt đất.

“Các ngươi rốt cuộc là loại người nào?”

Quyền Vương hẳn là không có cảm giác đau, lại phát ra rống giận đau khổ, “Vì sao các ngươi có thể nhận được vũ khí đạn dược từ trên trời giáng xuống, vì sao các ngươi đều muốn ngăn cản ta công chiếm Thế Giới Cực Lạc, vì sao trang bị cùng thần thông của các ngươi đều quỷ dị như thế!

“Các ngươi không phải tội dân Nghiệt Thổ, cái gì thích khách cùng lính đánh thuê Thung Lũng Bụi Gai, căn bản không phải!

“Các ngươi là thiên nhân, các ngươi từ Đường Ray Trời buông xuống nơi đây, buông xuống trên chiến trường của ta, rốt cuộc muốn làm gì!”

Quyền Vương như là phát điên vung sáu cánh tay còn lại, ở bên người cuốn lên từng cơn lốc, không để ý tất cả lao về phía tháp Thông Thiên, tựa như là muốn dùng chiến thể sắt thép khổng lồ như núi của mình húc gãy tháp Thông Thiên, làm Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa sụp đổ.

Chỉ tiếc, vô dụng.

Đường Ray Trời và Thiên Không Chi Thành không dựa vào tháp Thông Thiên mới chống đỡ ở trên mặt đất, cái gọi là tháp Thông Thiên, chẳng qua là một đường ống vận chuyển vật tư mà thôi, đường ống như vậy ở trên cả Nghiệt Thổ, đâu chỉ hơn trăm cái?

Huống chi, Quyền Vương cũng không đến được tháp Thông Thiên.

Trong “sao băng” vừa rồi từ trên trời giáng xuống, trừ hòm đạn dược, còn có mười mấy khoang đột kích cực kỳ đặc thù.

Sau khi hung hăng rơi xuống mặt đất, tựa như cánh hoa hướng bốn phía vỡ ra, từ bên trong bay ra mười mấy khải sư mặc tinh khải nhiều màu sặc sỡ, hình thái quỷ dị như sâu bọ.

Nhện, bọ ngựa, châu chấu, bọ cạp, muỗi, ruồi bọ, rết, bướm, chuồn chuồn... Giống như mười mấy con sâu bọ máy phóng đại vô số lần, chậm rãi bay đến giữa không trung.

Bọn họ không nóng lòng hướng Quyền Vương phát động tấn công mãnh liệt, lại như ruồi bọ cùng muỗi phiền lòng, bay đến quanh Quyền Vương kiềm chế cùng quấy rầy, sáng tạo cơ hội công kích tuyệt hảo cho người chơi tu tiên giả bình thường.

Ở dưới tiểu đội khải sư quỷ dị này kiềm chế, Quyền Vương không còn tư thái uy phong bát diện, trăm trận trăm thắng vừa rồi nữa, lại tiến lui mất linh, che trái hở phải, làm vấn đề thân hình khổng lồ, động tác chậm chạp bại lộ ra ở trình độ lớn nhất.

Điểm chết người là, Quyền Vương sắp hao hết linh năng.

“Quyền Vương xong rồi!”

Sâu trong “thành Đại Thiết”, Lý Diệu đã sớm bảo hộ thoả đáng hai đứa nhỏ Hàn Đặc và Lưu Ly, lại ở quanh thân tràn đầy một tầng ô dù linh năng như đệm khí, ngăn cản sóng xung kích cùng chấn động sóng sau cao hơn sóng trước.

Cảm giác sâu sắc trên chiến trường xung quanh không ngừng trào ra khí tức cường giả, còn có người tu tiên chỗ xa hơn đang bố trí phòng tuyến, Lý Diệu âm thầm thở dài.

Mặc cho Quyền Vương có nặng lực thông thiên triệt địa, vẫn xoay vòng vòng ở trong lòng bàn tay người tu tiên, muốn đánh vỡ mảng thiên địa bị phong ấn này, sao có khả năng chứ?

Mặc kệ hắn hay là nó, rốt cuộc là cái gì, đều không thể chạy thoát pháp tắc năng lượng cơ bản trói buộc, muốn điều khiển một tòa “thành Đại Thiết” to như vậy tiến hành chiến đấu cuồng bạo như thế, linh năng mỗi một giây tiêu hao đều không thể đánh giá.

Có thể từ vòng ngoài thành Tiêu Dao, chống đỡ ức vạn lửa đạn từng bước một thẳng tiến đến nơi đây, là cực hạn của nó rồi nhỉ?

Một khối nhiên liệu cuối cùng trong “thành Đại Thiết”, chỉ sợ cũng bị chiến ý điên cuồng của nó thiêu đốt cạn rồi nhỉ.

Lý Diệu có thể rõ ràng cảm giác được nó phẫn nộ, không cam lòng, khuất nhục cùng hoang mang.

Tình cảm dao động nồng đậm như thế, làm Lý Diệu một lần nữa nghi hoặc, Quyền Vương rốt cuộc là “Hắn”, hay là “Nó”?

“Xin lỗi.”

Đúng lúc này, Lý Diệu bỗng nghe được trong góc bốn phía truyền đến giọng bi thương của Quyền Vương, “Thế giới này, thật sự quá mức cường đại, ta thua rồi, còn liên lụy đến ngươi.”

Trong lòng Lý Diệu khẽ động, biết Quyền Vương không phải đang nói chuyện với hai đứa nhỏ, câu này rõ ràng chính là nói với mình.

Việc tới nước này, Lý Diệu cũng không cần thiết hoàn toàn giấu diếm, vội vàng nói: “Đợi chút, ta còn có rất nhiều chuyện chưa làm rõ.”

“Ngươi không hiểu, ta cũng không hiểu, nhưng cái đó đã không quan trọng nữa.”

Quyền Vương nói, “Nghĩ cách chạy đi, ta biết lấy năng lực của ngươi, hẳn là thoát được.”

“Ngươi muốn làm gì?”

Lý Diệu vội nói, “Núi xanh còn đó...”

Còn chưa đợi hắn nói xong, đã cảm giác được một đợt đất rung núi chuyển, cuồng phong gào thét.

Quyền Vương thế mà tập trung hết linh năng ít ỏi không còn sót lại là bao tới trên phù trận phản trọng lực cùng phù trận động lực của khung gầm, phun trào ra cả mảng lớn ánh lửa như nước lũ, bay lên trời, càng bay càng cao, hướng tới bầu trời, hướng tới Đường Ray Trời, hướng tới Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa phóng đi!

Trên mặt đất, bụi bậm nhấc lên thổi quét cả tòa thành Tiêu Dao.

Toàn bộ tội dân Nghiệt Thổ đều ở trong bụi bậm nhìn lên bầu trời, nhìn lên Quyền Vương hướng tới bầu trời xung phong.

“Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa, ngươi con mẹ nó rốt cuộc là thứ đồ chơi gì hả!”

Quyền Vương cười ha ha, kiếm lưỡi cưa, trảm hạm đao và Khai Sơn phủ vang lên ong ong, phát ra mũi nhọn xé rách bầu trời, phát ra tiếng rống giận như sấm sét.

Vô số người chơi tu tiên giả cả kinh biến sắc, tranh nhau triển khai chặn lại.

Bao gồm tiểu đội khải sư côn trùng hình thù kỳ quái kia cũng thay đổi thái độ, hướng Quyền Vương phát động công kích sắc bén nhất.

Nhưng thân thể Quyền Vương thật sự quá mức khổng lồ, mặc dù bọn họ có thể xé rách từng khối cấu kiện thật lớn, thậm chí đối với xúc tu máy móc của Quyền Vương cũng xé rách xuống từng cây, ở trên người Quyền Vương tuôn ra tám mươi một trăm quả cầu lửa to lớn, cũng không thể ngăn cản một đòn cuối cùng của Quyền Vương.

“Quyền Vương” Lôi Tông Liệt, mang cả thân thể của mình hóa thành một nắm đấm sắt thật lớn, đột phá tầng khí quyển, xông lên chín tầng mây, hướng Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa đánh ra một cú đấm kinh thiên động địa.

“A a a a a a!”

Quyền Vương rít gào, “Không ai có thể diễu võ dương oai ở trên đầu ta, đánh rụng cho ta đi, Mạn Châu Sa Hoa!”
Bình Luận (0)
Comment