Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2079 - Chương 2035: Ba Tầng Kinh Biến!

Chương 2035: Ba tầng kinh biến! Chương 2035: Ba tầng kinh biến!Chương 2035: Ba tầng kinh biến!

“Đa tạ ngươi, Ngụy đại nhân, rốt cuộc để ta lão cẩu này hiểu được, mình từ trước tới giờ sinh sống ở trong một thế giới thế nào.”

Hạ Hầu Vô Tâm thở phào một hơi, mỉm cười nói: “Quá khứ ta luôn cho rằng, Nghiệt Thổ —— Vũ Anh giới là một phòng thí nghiệm không có đường ra, một nhà giam trong suốt nhưng phong bế, tuyệt đối không có khả năng bị đánh vỡ.

“Nhưng bây giờ xem ra, không đơn giản Nghiệt Thổ, ngay cả toàn bộ đế quốc Chân Nhân Loại bên ngoài, thậm chí cả tinh hải, cũng là một lò mổ máu thịt tàn khốc, là một chỗ ngục giam cực lớn, như thế mà thôi! Chạy, hoặc là chạy không thoát, lại có gì khác nhau?”

Ý ở ngoài lời, rất là suy sụp, thật sự giống đánh mất toàn bộ ý chí chiến đấu.

“Không phải ngục giam, mà là quân đội.”

Ngụy Tiếu Thiên thản nhiên nói, “Mang máu thịt, thần hồn và ý chí của tất cả nhân hết thảy ngưng tụ lại với nhau, tạo ra một mũi đại quân thiết huyết trăm trận trăm thắng, công đâu được đó, ở trong tinh hải vô tận xung phong hãm trận, đắp nặn văn minh nhân loại vĩ đại và kiêu ngạo —— đây là ý nghĩa tồn tại của đế quốc, cũng là giá trị các ngươi trả giá hy sinh!”

“Văn minh nhân loại à...”

Hạ Hầu Vô Tâm nhấm nuốt mấy chữ này, cười khổ một tiếng, bỗng đè thấp giọng nói, “Nhưng như vậy, còn có chuyện ta liền vạn phần không nghĩ ra, khụ khụ, khụ khụ khụ khụ!”

Lão ép giọng tới cực điểm, bỗng nhiên lại ho khan bén nhọn, làm sức chú ý của toàn bộ khải sư màu xám bao gồm Ngụy Tiếu Thiên ở trong đều tập trung đến trên người lão.

Lúc này, trong đường ống nước thải không quá sâu dưới chân bọn họ, Lý Diệu và Quyền Vương đã hơi điều chỉnh mỗi một cấu kiện pháp bảo, mỗi một ổ trục và mỗi một con chip trên người đều ở trạng thái tốt nhất, bảo đảm có thể phóng ra sức chiến đấu cường đại nhất.

Mà Hàn Đặc và Lưu Ly cũng đã tìm được mục tiêu của bọn họ, đó là một kho hàng thật lớn ở cách đám người Hạ Hầu Vô Tâm không đến hai km.

Tinh nhuệ của “Quyền Thần hội” đang ở đây, giằng co với chủ lực thủ quân thành Tiêu Dao thủ vững kho hàng.

Hai bên đều là binh lính mạnh mẽ trải trăm trận Quyền Vương và Hạ Hầu Vô Tâm tự tay dạy dỗ, hoàn toàn khác với đám ô hợp lâm thời chiêu mộ, mặc dù bây giờ trật tự sụp đổ, trong thành loạn to, bọn họ vẫn ở dưới đầu mục của mình đàn áp cùng khống chế, bảo trì tính kỷ luật cùng sức chiến đấu ở trình độ nhất định.

Hai bên đều muốn cướp lấy chỗ kho hàng nhìn như quy mô rất lớn, vật tư cực kỳ phong phú này, nhưng đều nhìn ra sự cường hãn của nhau, cũng chưa không để ý tất cả mà đánh nhau to.

Bởi vì xung quanh còn có vô số đám ô hợp và quân lính tản mạn lượn lờ, lén lút hướng bọn họ thò đầu, giống như những con linh cẩu bụng đói kêu vang chờ đợi kết quả hai con sư tử đực chém giết, thậm chí muốn tọa sơn quan hổ đấu, chiếm hời từ bọn họ.

Bọn họ tự nhiên sẽ không để những nhóm giặc cướp nhỏ đó thực hiện được, nhưng cũng không nỡ dễ dàng rời đi, trong khoảng thời gian ngắn đều cứng ngắc ở chỗ này.

Dị biến kinh người, hầu như cùng lúc ra sân ở hai nơi.

Hạ Hầu Vô Tâm vừa mới ném ra vấn đề cuối cùng, đã ho khan mãnh liệt đến mức đứng cũng đứng không vững, ở cùng lúc phun ra ngụm máu tươi lớn, lảo đảo một cái, không tự chủ được hướng Tân Tiểu Kỳ ngã tới.

Lúc này, lòng Ngụy Tiếu Thiên đã sinh ra cảnh báo.

Nhưng sự cảnh giác của hắn điên cuồng dâng lên như thế nào nữa, cũng không nhanh bằng tốc độ của Hạ Hầu Vô Tâm!

Trong nháy mắt, Hạ Hầu Vô Tâm như là rút đi một lớp vỏ ngoài tên là “suy yếu”, một lần nữa biến thành Tiêu Dao thành chủ oai phong một cõi, vạn người khó cản, chỉ một bước đã bước đến trước mặt Tân Tiểu Kỳ, muốn hướng ngực cô đẩy thật mạnh: “Tiểu Kỳ, đi mau!”

Thế mà lại là muốn hy sinh mình, giúp Tân Tiểu Kỳ mở một con đường máu!

Bên cạnh, vài luồng khí cơ tập trung chặt chẽ Tân Tiểu Kỳ hết thảy đều bị chiến ý như lũ bất ngờ bùng nổ của lão đảo loạn, ba năm tên khải sư màu xám cả kinh biến sắc, ùn ùn hướng trước người lão cùng sau lưng Tân Tiểu Kỳ lao tới, mưu toan chặn đứng đường lui của Tân Tiểu Kỳ.

Hạ Hầu Vô Tâm lại cười một tiếng dữ tợn, trên lồng ngực khô quắt và cánh tay khô gầy trong nháy mắt quấn quanh mấy chục sợi gân xanh tráng kiện như rắn độc, đột nhiên phát lực, bằng vào thân thể máu thịt cứng đối cứng đấm một cú với một khải sư màu xám, đánh tới mức đối phương ngã bay ra ba năm mét, bọc thép trên tấm bảo vệ tay của tinh khải nổ tung từng mảnh, như thiên nữ tán hoa!

Sau đó, Hạ Hầu Vô Tâm làm một động tác khiến tất cả mọi người đều không ngờ được.

Lão vừa rồi rõ ràng muốn đẩy Tân Tiểu Kỳ ra ngoài vòng chiến, còn cố ý hét lớn một tiếng, để mọi người đều cho rằng lão là muốn hy sinh bản thân, bảo vệ Tân Tiểu Kỳ.

Không ngờ lúc này, bỗng lại hung hăng hút một phát, lòng bàn tay không biết từ đâu ra một lực lượng như vòng xoáy, một lần nữa hút Tân Tiểu Kỳ về, hướng nơi khải sư màu xám dày đặc nhất ném đi.

Bản thân lại giống như sườn mọc hai cánh, hai cánh tay vang lên hỗn loạn “tanh tách”, bay lên trời, hướng ngoài vòng chiến lướt ra mấy chục mét, mắt thấy ở trong động tác mau lẹ, có thể lao đến sâu trong phế tích đang thiêu đốt và trong ngõ phố sụp đổ.

Vừa rồi dong dài nói nhiều như vậy, lại giả bộ hoàn toàn suy sụp, hoàn toàn tuyệt vọng, thì ra đều là đâm vờ một cú, lão vẫn muốn tự mình cướp đường mà chạy, thậm chí không tiếc hy sinh tính mạng chân truyền đệ tử duy nhất!

“Hừ!”

Ngụy Tiếu Thiên hừ lạnh một tiếng, biểu cảm trên mặt không chút dao động, xung quanh tinh khải lại lóng lánh ra một mảng ánh sáng màu xám ảm đạm, mấy chục thanh phi kiếm cỡ nhỏ bắn nhanh ra, từ bốn phương tám hướng toàn bộ góc độ quỷ dị hướng Hạ Hầu Vô Tâm bắn tới.

Khải sư màu xám còn lại phản ứng lại, cũng thả lỏng theo dõi đối với Tân Tiểu Kỳ còn ở giữa không trung hoa chân múa tay, ùn ùn khóa mục tiêu thân hình nhanh như quỷ mị của Hạ Hầu Vô Tâm, ở trong tiếng rống giận dữ bị lừa gạt hướng lão lao mạnh tới.

Lần biến hóa thứ ba, xảy ra ở lúc phi kiếm cỡ nhỏ đánh trúng Hạ Hầu Vô Tâm.

Tân Tiểu Kỳ vốn là bị lão hung hăng ném về phía khải sư màu xám làm “khiên thịt”, lúc này lại giống như có người ở trên mông Tân Tiểu Kỳ hung hăng đạp một cước, pháp bảo phun khí trên tay chân cũng phun trào ra cả mảng lớn luồng khí, làm cô cứng rắn ngoặt một cái, chiết xạ đến ngoài vòng chiến!

Hạ Hầu Vô Tâm và Tân Tiểu Kỳ vốn bị mười mấy khải sư màu xám hình thành vòng vây bịt chặt, vị trí đứng của đối phương cực kỳ tinh diệu, vô luận như thế nào cũng tìm không ra nửa khe hở.

Nhưng trải qua Hạ Hầu Vô Tâm một lần, hai lần, ba lần biến hóa, trước giả bộ muốn hy sinh mình, cứu vớt đệ tử; sau đó lại biến thành muốn đệ tử làm kẻ chết thay, bản thân cướp đường mà chạy; cuối cùng vẫn là muốn hy sinh mình, bảo vệ Tân Tiểu Kỳ, rốt cuộc ở trong trận hình hoàn mỹ của đối phương, xé rách ra một khe hở cực kỳ bé nhỏ, đưa Tân Tiểu Kỳ ra ngoài!

“Ha ha ha ha!”

Mấy chục thanh phi kiếm cỡ nhỏ cùng lúc khóa mục tiêu Hạ Hầu Vô Tâm, trong ánh lửa và huyết quang dâng lên cả mảng lớn sương khói, nhưng ở trong sương khói lại truyền đến tiếng cười điên cuồng khàn khàn của Hạ Hầu Vô Tâm.

Một tên khải sư màu xám lao vào trong sương khói, ngay sau đó liền truyền đến một đợt tiếng kim loại vặn vẹo và xương khớp vỡ vụn, còn có liên tiếp tiếng nổ mạnh!

Khi khói bụi thoáng tiêu tán, trong máu tươi sôi trào và ngọn lửa thiêu đốt xuất hiện một bóng người so với Quyền Vương còn khôi vĩ hơn!

Chiều cao ở khoảng 2m1 tới 2m2, ở Nghiệt Thổ khắp nơi quái vật hoành hành có lẽ không tính là quá cao, nhưng độ rộng vai cũng tiếp cận hai mét, cả người là khối vuông do cơ bắp lấp vào.

Cơ bắp chồng lên cơ bắp, gân guốc dây dưa gân guốc, quả thực như là hỗn hợp thể của thép và xi măng.

Mà khảm đầy cả cánh tay gai xương rậm rạp cùng đôi mắt màu đỏ tươi, còn có hai lỗ mũi thật lớn không ngừng phun ra lửa giận kia, lại so với Quyền Vương gân thép xương sắt càng tăng thêm vài phần hương vị hung thần ác sát!

“Ôi ôi, ôi ôi ôi ôi!”

Lão phát ra tiếng gào rống ngoan cố chống cự.

Mọi người trên Nghiệt Thổ đều biết, Tiêu Dao thành chủ Hạ Hầu Vô Tâm là cao thủ khống chế phi kiếm, đi là con đường mau lẹ, nhẹ nhàng, tiêu sái.

Ai cũng chưa từng nhìn thấy Hạ Hầu Vô Tâm hình thái bùng nổ như thế, so với “Quyền Vương” Lôi Tông Liệt càng giống một con hung thú tiền sử hơn nữa!

“Có phải trên Nghiệt Thổ các ngươi đặc biệt lưu hành ‘biến thân’ hay không?”

Dưới lòng đất, Lý Diệu nhỏ giọng hỏi Quyền Vương, “Đại lão các phe không có ‘hình thái thứ hai, hình thái cuối cùng’ các thứ, đều xấu hổ ra ngoài hành tẩu giang hồ?”

“Ô...”

Máy tính của Quyền Vương “tách tách” tính toán, “Như vậy, tất cả đều nói thông rồi, Hạ Hầu Vô Tâm ở lúc quyết đấu với ta thể hiện ra sức chiến đấu rõ ràng không đủ, so với số liệu ta bình thường sưu tập được video chiến đấu của hắn phân tích ra, ít nhất giảm 40%.

“Vừa rồi ta còn tưởng, là hắn sớm đã biết chân tướng ‘khu vui chơi Nghiệt Thổ’, biết mình chẳng qua là công cụ bị người ta nghiên cứu cùng chơi đùa, cho nên nản lòng thoái chí, mất hết ý chí chiến đấu.

“Bây giờ xem ra, tất cả đều là cố ý, hắn là cố ý giữ lại thực lực.”

“Ở trước mặt tuyệt thế hung nhân như ngươi, cố ý giữ lại thực lực?”

Lý Diệu không khỏi rùng mình vì Hạ Hầu Vô Tâm âm hiểm và thâm trầm, vừa định hỏi “Hắn vì sao phải làm như vậy”, nhưng tự mình trong nháy mắt đã nghĩ ra.

“Ngươi là nói, Hạ Hầu Vô Tâm cũng luôn luôn chờ đợi một cơ hội, một cơ hội có thể khiến mình, ít nhất là để đệ tử Tân Tiểu Kỳ của mình hoàn toàn thoát khỏi ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ theo dõi?”

Lý Diệu trầm ngâm một lát, nói nhanh, “Chỉ cần thành Tiêu Dao một ngày không loạn, hắn một ngày là Tiêu Dao thành chủ, liền tuyệt đối không thoát được bầu trời giám thị và thao túng, căn bản không có khả năng chạy trốn.

“Cho nên, tuy hắn rất có thể âm thầm trăm phương ngàn kế mưu tính mấy chục năm, thậm chí là từ lúc người tình thanh mai trúc mã ngày xưa của hắn, mẹ của Tân Tiểu Kỳ, ‘Tiểu Cầm’ kia bị hắn tự tay đánh chết, đã bắt đầu bí mật chuẩn bị tất cả, nhưng hắn tới giờ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì dưới tình huống gió êm sóng lặng, căn bản không có chút khả năng chạy trốn nào cả.

“Mà ngươi thống soái đại quân đến tấn công thành Tiêu Dao, vừa vặn cho hắn một cơ hội trời ban đục nước béo cò.

“Hắn giả bộ đánh không lại ngươi, bị thương nặng, biến mất từ trong tầm mắt của mọi người, muốn thần không biết quỷ không hay chạy ra khỏi thành, chỉ tiếc gặp người tu tiên ngăn chặn, làm hắn không thể không bại lộ ra thực lực thật sự mấy chục năm rồi cũng chưa từng bại lộ!”

“Đúng vậy.”

Quyền Vương nói, “Mạch logic tự hỏi của ta, kết quả tổng hợp lại toàn bộ tin tức đã biết phân tích, có 93.3% khả năng, chính là như thế!”

“Vậy quá tốt rồi!”

Camera của Lý Diệu lập lòe phát sáng, nụ cười cũng dần dần trở nên dữ tợn, “Do đó, chúng ta càng có nắm chắc, giữ lại cả tiểu đội màu xám ở chỗ này!”

Trên mặt đất, mắt Ngụy Tiếu Thiên cũng bắt đầu lập lòe phát sáng: “Thì ra ngươi căn bản chưa bị thương, còn âm thầm tu luyện thần thông hoàn toàn mới? Hình thái hoàn mỹ như vậy... Thực khiến người ta vừa mừng vừa sợ nha, Hạ Hầu thành chủ!”
Bình Luận (0)
Comment