Chương 2062: Thẩm vấn màu máu
Chương 2062: Thẩm vấn màu máuChương 2062: Thẩm vấn màu máu
Mà ở tận cùng phía trước kho ngủ đông lạnh như băng đã như ngục giam lại giống phần mộ này, là ba mươi sáu khoang ngủ đông hình thể khá lớn, lớp vỏ tương đối mượt mà, thoạt nhìn rất tiên tiến, cách lỗ quan sát bán trong suốt nhìn vào, cũng có thể nhìn thấy ba mươi sáu kẻ ngủ đông bên trong lấy tư thái như trẻ con cuộn mình.
Nhưng những kẻ ngủ đông này khác với người vừa rồi bị phán “tội kích động, bạo loạn cùng nguy hại an toàn quốc gia”, từ gáy của bọn họ dọc theo xương cột sống một đường xuống dưới, cách mỗi mấy cm sẽ đóng đinh một cái đinh kết cấu phức tạp, lập lòe tỏa sáng, phía trên cái đinh lấy kết cấu máy móc kiên cố mà rườm rà nối liền, còn hướng tứ chi của bọn họ kéo dài, kéo dài mãi đến đầu ngón tay, như là kết cấu xương vỏ ngoài quỷ dị nào đó.
Lý Diệu tưởng tượng một phen, đại khái những cái đinh này, là đóng đinh vào trong khe hở xương cột sống của bọn họ, khống chế hết thảy tuỷ sống và trung khu thần kinh cùng với tứ chi bách hải.
Mặc dù bọn họ thoát khỏi trạng thái ngủ đông, bị gông xiềng như vậy gắt gao dây dưa xương cột sống, chỉ sợ cũng không có đường sống phản kháng.
Cho nên, bọn họ không phải hành khách, là... tù phạm.
Ngẫm lại cũng đúng, đây là một con tàu vận tải nhảy di chuyển ở giữa các thế giới nội địa đế quốc Chân Nhân Loại, nhìn từ kết cấu và tính năng khoang động lực, không thích hợp chấp hành nhiệm vụ bước nhảy tinh hải cự ly xa khoảng cách siêu dài, một lần nhiệm vụ lui tới không cần bao nhiêu thời gian, thuyền viên cũng không cần thiết ngủ đông.
Lý Diệu rất sâu sắc ở trên thân của những kẻ ngủ đông này cảm giác được linh khí như có như không.
Đặc biệt giữa mi tâm của bọn họ, mặc dù lâm vào trạng thái ngủ say, vẫn có một cục nhỏ tồn tại kiểu như “tế bào thần kinh mô phỏng” khẽ nhảy lên.
Đó là chỗ linh căn.
“Bọn họ đều đã thức tỉnh linh căn, là người tu chân, hay là...”
Bên cạnh khoang ngủ đông của ba mươi sáu kẻ thức tỉnh linh căn này cũng có một bộ máy tính nho nhỏ, trong đó tin tức về thân thể bọn họ so với người bình thường chi tiết hơn nhiều, bao gồm cảnh giới lớn, cấp bậc nhỏ của bọn họ cùng với công pháp hằng ngày tu luyện, thậm chí còn bao quát vài đoạn video chiến đấu của bọn họ.
Nhưng, tương tự không có tên cùng bối cảnh của bọn họ, chỉ có một chuỗi con số vô cùng đơn giản, còn có tội danh mới: “Tội không làm tròn trách nhiệm, tội phản quốc, tội phản nhân loại” .
Tội danh của tuyệt đại bộ phận kẻ thức tỉnh linh căn đều là một hoặc là hai điều trong ba điều này, thậm chí có người đủ cả ba điều, đương nhiên thực lực cũng là một kẻ mạnh nhất, đạt tới Kết Đan kỳ sơ giai, bị một gông xiềng đặc biệt thô to trói buộc chặt chẽ xương cột sống, đầu trên cùng của gông xiềng lan tràn ra hơn trăm sợi dây cáp, theo gáy kéo dài đến trước mặt, từ lỗ mũi, lỗ tai cùng khóe mắt, đâm thật sâu vào đại não của hắn.
Nhìn từ hai mắt hắn nhắm nghiền, tròng mắt nhanh chóng rung động, vẻ mặt dữ tợn vặn vẹo, mặc dù thân thể máu thịt bị phong ấn trong nhiệt độ cực độ thấp, thần hồn vẫn ở băng sương địa ngục thừa nhận tra tấn khó có thể nói bằng lời.
“Nếu là người tu chân, vậy ‘phản quốc’ cùng ‘tội phản nhân loại’ đều dễ lý giải.”
Lý Diệu suy tư, “Nhưng ‘không làm tròn trách nhiệm’ lại nên giảng như thế nào đây, mặc dù là tùy ý thêu dệt tội danh, vậy cũng sẽ không bịa ra tội danh cổ quái như vậy chứ?”
Trong kho hàng âm u lạnh lẽo như kho băng yên tĩnh không tiếng động, chỉ có mấy con rối linh năng dựa theo tuyến đường tuần tra tiến lên như máy móc, càng tăng thêm vài phần cảm giác âm trầm, làm người ta không muốn ở lâu nơi này.
Lý Diệu cân nhắc một lát, thu hồi ngàn vạn thần niệm, trở về đến phụ cận khoang động lực đuôi tàu hừng hực khói lửa, tràn ngập khí độc.
Cả khoang động lực ở trước mặt hắn không có chút bí mật nào đáng nói, vô luận là mỗi một lưỡi lửa, mỗi một đường ống vận chuyển nhiên liệu bùng nổ, hay là hành động của mỗi một người tu tiên tiểu tổ quản lý tổn hại, hết thảy như hình ảnh mô phỏng trong suốt lấp lánh, phân giải cùng bóc ra từng tầng một, lấy phương thức số liệu cùng mô hình cơ bản nhất xuất hiện ở trong não vực hắn.
“RẦM!”
Khi một đội thuyền viên tiểu tổ quản lý tổn hại từ hành lang bên cạnh khoang động lực vội vã chạy qua, Lý Diệu khẽ động tâm, một đường ống chất phụ trợ cháy đã sớm bị hắn lấy thuật cách không ngự vật giở trò nhất thời đứt gãy, nháy mắt chất phụ trợ thiêu đốt hoá khí bành trướng mấy vạn lần và khói độc va chạm với nhau, lập tức dẫn phát vụ nổ mới, mọi người đều bị lửa độc cắn nuốt, thậm chí bị sóng xung kích lập tức đánh bay đi mấy chục mét, hung hăng va đập ở cuối hành lang.
Khung cảnh loạn hết cả lên, khắp nơi là vụ nổ cùng tiếng kêu thảm, toàn bộ hệ thống chiếu sáng và theo dõi tất cả đều lâm vào hỗn loạn, người bị thương kéo thân tàn liều mạng chạy trốn ngọn lửa, người may mắn chưa bị thương, tinh khải cũng tổn hại nghiêm trọng, hút vào lượng lớn khí độc, đần độn ngẩn ngơ, đầu óc choáng váng, như ruồi bọ không đầu lao đi lung tung ở trong khói độc cùng ma diễm.
Trong hỗn loạn như thế, lại chưa có ai chú ý tới, tiểu đầu mục của bọn họ bị sóng xung kích thổi bay đến cuối hành lang, liền biến mất ở trong khói độc nồng đậm như mực nước!
Lý Diệu xòe năm ngón tay, bóp hư không một phát, như kìm sắt gắt gao bắt lấy đầu của gã tiểu đầu mục này, lực lượng to lớn, ngay cả mũ giáp tinh khải kiên cố nhất cũng vang lên “kẽo kẹt”, lúc nào cũng có thể nổ tung.
Những luồng linh năng như rắn độc lao qua, trong tích tắc chặt đứt toàn bộ phù trận cùng con chip của tinh khải có thể truyền tin tức với bên ngoài, thuận tiện đánh thủng máy tính, làm tinh khải lâm vào tê liệt, biến thành một quan tài sắt kín không kẽ hở.
Lý Diệu lúc này mới không chút hoang mang túm tiểu đầu mục đến chỗ ngoặt bí ẩn ―― Hắn từng cẩn thận nghiên cứu kết cấu xung quanh khoang động lực, lại căn cứ tình huống tổn hại bây giờ tiến hành thôi diễn, còn phát ra hơn trăm ý niệm cảnh giới ở bốn phương tám hướng, ít nhất trong năm phút đồng hồ, là sẽ không có ai đến “quấy rầy” hắn.
“Phành!”
Lý Diệu thoáng tăng mạnh lực lượng, mũ giáp tinh khải lấy hợp kim siêu mạnh cùng gốm sứ đặc chủng luyện chế thành, có thể chống đỡ súng đạn nổ đánh phá ở khoảng cách gần, lập tức vỡ toang như là bình hoa tinh xảo, làm người ta chậc chậc lấy làm kỳ là, đầu phía dưới tinh khải lại chưa chịu chút thương tổn nào, thậm chí ở trong mảnh vỡ vụ nổ như thiên nữ tán hoa, ngay cả một vết máu cũng chưa bị ma sát ra.
Tiểu đầu mục kia mặt trắng bệch, hãy còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng nhìn Lý Diệu khí thế như yêu như ma, đôi mắt sâu không lường được, như là linh cẩu đối mặt khủng long velociraptor, căn bản không sinh ra được một chút ý niệm giãy dụa nào, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm cũng không có sức để phát ra.
Khóe miệng Lý Diệu cong lên, lười nói lời thừa với người này, mắt trái dần dần biến thành màu đỏ, sâu trong con ngươi nở rộ ra những sợi tơ máu yêu dị, thậm chí chui ra khỏi mắt, ở trên không không ngừng phát sinh cùng kéo dài, cuối cùng hết thảy đâm vào con mắt của tiểu đầu mục này.
Tiểu đầu mục toát ra vẻ mặt cực độ hoảng sợ và hốt hoảng, run rẩy như điện giật, trong cổ họng truyền đến tiếng “xì xì”, mãi mà không ngưng tụ thành tiếng kêu thảm, cũng chưa có bất cứ phản kháng mang tính thực chất nào cả.
Thẳng đến cuối cùng, đôi mắt hắn cũng biến thành một mảng màu đỏ, trên mặt cũng che kín tơ máu lồi ra, như là một con nhện thật to bám vào trên ngũ quan của hắn.
“Được rồi, hỏi đi.”
Huyết Sắc Tâm Ma cười hì hì nói.
Hai bên chênh lệch thật sự quá lớn, Lý Diệu căn bản không cần bất cứ thủ đoạn tra tấn bức cung cùng trò chơi ngôn ngữ nào, để cho Huyết Sắc Tâm Ma trực tiếp đột phá phòng tuyến tâm linh của đối phương, đơn giản thô bạo thôi miên là được.
Lý Diệu nói: “Các ngươi là người nào, đang chấp hành nhiệm vụ gì?”
Tơ máu trên mặt tiểu đầu mục kia không ngừng mấp máy, như là những con giun cuồn cuộn không ngừng hấp thu bí mật trong vỏ cùng nếp nhăn đại não, nửa giây sau, rõ ràng mà nhanh chóng nói: “Chúng ta là tàu vận tải số 221 của ‘tập đoàn vận chuyển chòm Cự Hùng’, đang chấp hành một lần nhiệm vụ vận chuyển thường quy, hướng tập đoàn Thiên Nhãn ở cụm sao Bọ Cạp Độc, căn cứ vũ trụ Vũ Anh giới, vận chuyển một lô vật tư.”
“Tập đoàn Thiên Nhãn?”
Lý Diệu âm thầm cân nhắc, xem ra đây là thế lực người tu tiên khống chế “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, nghĩ nghĩ, lại hỏi: “Các ngươi ở trong quá trình di chuyển, đã gặp bão vũ trụ?”
“Đúng vậy.”
Tiểu đầu mục này nói: “Chúng ta mười hai ngày trước, sau khi từ ‘Linh Xà giới’ xuất phát không lâu, lại đột nhiên gặp phải một lần bão vũ trụ quy mô không nhỏ, một đường miễn cưỡng chống đỡ đến nơi này.”
Lý Diệu tiếp tục hỏi: “Hàng hóa các ngươi vận chuyển, chính là những người đó trong khoang ngủ đông? Những kẻ này đều là loại người nào, vận chuyển đến ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ làm gì?”
“Những kẻ này đều là tù phạm.”
Tiểu đầu mục vẻ mặt dại ra, ánh mắt đọng lại, nhưng lối suy nghĩ phi thường rõ ràng, tốc độ nói cũng càng lúc càng nhanh, giống như là có lực lượng thần bí nào đó đang mạnh mẽ từ trong đại não của hắn đọc lấy tin tức, “Là trọng hình phạm bị phán xử chung thân và tử hình hoãn chấp hành, muốn đưa đến ngục giam ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ cầm tù.”
Lý Diệu hơi ngẩn ra: “Trên ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, còn có một tòa ngục giam sao?”
“Không sai, nơi đó có một ngục giam tư nhân quy mô cực lớn, ở trong toàn bộ ngục giam tinh không của cả đế quốc, quy mô cùng cấp bậc cũng tính là cầm cờ đi trước.”
Tiểu đầu mục nói: “ ‘Tập đoàn vận chuyển chòm Cự Hùng’ chúng ta ký kết với ‘tập đoàn Thiên Nhãn’ hợp đồng vận chuyển, hàng năm đều sẽ giúp bọn họ từ các nơi của tinh hải cuồn cuộn không ngừng vận chuyển đến rất nhiều tù phạm chịu hình.”
“Ta đã nhìn thấy tội danh của bọn họ, kích động, bạo loạn, không làm tròn trách nhiệm, phản quốc, nguy hại an toàn quốc gia thậm chí là... Tội phản nhân loại.”
Lý Diệu nói: “Nhưng chỉ có tội danh, không có tư liệu phạm tội chi tiết, ngươi biết bọn họ rốt cuộc phạm tội như thế nào không?”
Tiểu đầu mục do dự một phen, nói: “Chúng ta chỉ để ý vận chuyển, bắt hoặc là thẩm phán có kẻ khác, chỉ là tin vỉa hè.”
“Không sao.”
Mắt trái của Lý Diệu lại toát ra vài sợi tơ máu, hung hăng đóng đinh vào mắt của đối phương, “Mang tin vỉa hè ngươi đạt được nói hết ra, mau!”
Cả người tiểu đầu mục run lên, tròng mắt nhanh chóng xoay tròn, như nói mê: “Bọn họ hình như là thợ mỏ trên tinh cầu tài nguyên nơi nào đó xa xôi của Linh Xà giới, bởi vì bất mãn đối với điều kiện làm việc hay là đã xảy ra vài lần tai nạn mỏ quặng sau đó thi thố bồi thường không đến nơi đến chốn, tóm lại đầu tiên là bãi công, sau đó lại du hành phi pháp, cuối cùng diễn biến thành bạo loạn võ trang, sau khi bị nhanh chóng trấn áp, toàn bộ phần tử nòng cốt của bạo loạn hết thảy bị phán xử chung thân và tử hình hoãn chấp hành, đưa đến nơi đây cầm tù.”
“Thì ra là thế.”
Lý Diệu thầm nhủ, trách không được vô luận nam nữ già trẻ, mặc dù chưa thức tỉnh linh căn, thân hình đều khá cường tráng, thì ra là xuất thân thợ mỏ.
Nghĩ nghĩ, lại hỏi: “Những người phạm tội danh như ‘không làm tròn trách nhiệm’ vân vân, bị gắt gao giam cầm, cũng là thợ mỏ?”
“Không, bọn họ hình như là người phụ trách tập đoàn khai thác mỏ địa phương, đều là người tu tiên, bởi vì xử trí tình thế bất lợi, ở trong quá trình trấn áp du hành phi pháp và võ trang bạo loạn quá mức nhân từ nương tay, dẫn tới tình thế tiến một bước mở rộng, cho nên bị phán xử ‘tội không làm tròn trách nhiệm’, cũng đồng loạt đưa đến nơi đây.”
Tiểu đầu mục ngừng lại một chút, lại nói, “Nghe nói trong bọn họ có mấy kẻ có hiềm nghi đồng tình phần tử bạo loạn, bị bên trên hoài nghi đã bị Thánh Minh thẩm thấu, ô nhiễm, cho nên phán quyết mới đặc biệt nghiêm khắc, xuất hiện ‘tội phản nhân loại’ tội danh như vậy.”