Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2113 - Chương 2069: Lão Quái Vật Cùng Tiểu Quái Vật

Chương 2069: Lão quái vật cùng tiểu quái vật Chương 2069: Lão quái vật cùng tiểu quái vậtChương 2069: Lão quái vật cùng tiểu quái vật

Vô luận thiếu niên thần bí có phát hiện mình hay không, Lý Diệu cũng quyết định mạo hiểm tiếp xúc một phen với hắn.

Phương diện người tu tiên đã có cao thủ cấp Hóa Thần đang chú ý thiếu niên này, chứng minh hắn nhất định là mấu chốt của hạng mục hoặc là kế hoạch nào đó.

Mà xem thiếu niên thần bí vừa rồi chịu khổ chà đạp, giờ phút này lại ẩn núp nanh vuốt, dục vọng cầu sinh cực kỳ mãnh liệt, cũng không giống như là sẽ có hảo cảm gì đối với chủ nhân “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, đối với nơi này có chút bộ dáng quyến luyến nào.

Thiếu niên thần bí và Lý Diệu là minh hữu trời sinh.

Thời gian của Lý Diệu có hạn, bây giờ “nhiệm vụ cấp Sử Thi” của người tu tiên đang từng bước triển khai, nếu tổ chức vũ trụ thật sự sắp chui đầu vô lưới, hẳn cũng chính là chuyện của ba năm ngày tới.

“Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” là một tòa pháo đài vũ trụ loại siêu khổng lồ quy mô to lớn, khúc kính thông u, rắc rối phức tạp như mê cung, Lý Diệu cũng không thể cam đoan ở trong vòng vài ngày ngắn ngủn, tìm được và phá hoại điểm yếu trí mạng của nó.

Có lẽ thiếu niên thần bí này, có thể nói cho hắn nhiều tình báo có giá trị hơn.

Hơn nữa hắn và nghĩa phụ của Lý Diệu còn có ngàn vạn mối liên hệ...

Mặc dù dứt bỏ nghĩa phụ và mình cảm tình thâm hậu không đề cập tới, nghĩa phụ còn bảo mình đến đế quốc Chân Nhân Loại tìm Lệ Linh Hải, mà thân là người Thánh Minh nghĩa phụ không có lý do sẽ quen biết quá hiều người của đế quốc, cho nên giẵ thiếu niên thần bí này cùng Lệ Linh Hải, có thể cũng có quan hệ gì hay không, thậm chí giống Huyết Sắc Tâm Ma nói, châu thai ám kết, rối rối rắm rắm?

Lý Diệu lần này một mình lẻn vào đế quốc, không phải, cũng không có khả năng triệt để hủy diệt đế quốc. Vô luận hắn bản tâm như thế nào, liên bang và thủ đô đế quốc sẽ ở trong một đoạn thời gian rất dài cùng nhau tồn tại, thậm chí phải cùng nhau đối mặt Thánh Ước Đồng Minh, văn minh Bàn Cổ thậm chí Vực Ngoại Thiên Ma uy hiếp.

Đây là sự thật khách quan, người tu chân chú ý nhất thực sự cầu thị!

Vô luận mọi người hòa hay chiến, nếu có thể nghĩ cách gặp được hoàng hậu đế quốc Lệ Linh Hải, Lý Diệu nhất định có thể sáng tạo không gian rộng lớn hơn cho một bước lựa chọn tiếp theo của liên bang.

“Thiếu niên thần bí này và hoàng hậu đế quốc Lệ Linh Hải rốt cuộc có quan hệ hay không?

“Nếu có quan hệ, đường đường hoàng hậu lại nào sẽ để hắn lưu lạc đến nơi đây, biến thành ‘thí nghiệm thể’ cực kỳ tàn ác?

“Hay là nói, người tu tiên đều là kẻ mất sạch nhân tính, chỉ cần có giá trị có thể áp bức, ngay cả ruột thịt cũng không buông tha?”

Mang theo nghi vấn đầy đầu óc, Lý Diệu thao túng tàu Kiêu Long lấy tốc độ gần như đứng im, chậm rãi hạ xuống đến đỉnh đầu thiếu niên, hướng đại não hắn gửi đi một đạo linh năng dao động cực kỳ mỏng manh, tương đương với “truyền âm nhập mật” cấp bậc cao nhất.

Lý Diệu nói: “Suỵt, đừng nói chuyện, cũng đừng động đậy.”

Thiếu niên trẻ tuổi run rẩy một cái, ngọn lửa tươi đẹp mà cuồng bạo kia ở chỗ sâu nhất của đôi mắt lại lần nữa xuất hiện, chợt lóe rồi biến mất.

Lý Diệu chưa bao giờ ở trong mắt nghĩa phụ nhìn thấy ngọn lửa như vậy.

Trái lại thường xuyên ở trong gương nhìn thấy hai mắt mình hừng hực thiêu đốt như vậy.

Có lẽ, thiếu niên và hắn là cùng loại người.

Ít nhất, thiếu niên tuyệt không giống mặt ngoài nhìn qua âm nhu cùng yếu đuối như vậy!

“Cảm giác phương thức linh năng chấn động của ta, làm thần hồn của ngươi cũng chấn động ở cùng tần suất, sau đó chúng ta liền có thể tiến hành trao đổi sóng não.”

Lý Diệu nói: “Nhìn từ ngươi vừa rồi biểu hiện, thần hồn của ngươi tương đối cường đại, kỹ xảo thao túng sóng não đơn giản như vậy, không làm khó được ngươi chứ?”

Thiếu niên chớp chớp mắt, mơ hồ không rõ lẩm bẩm một tiếng, xoay người sang chỗ khác.

Không biết hắn là chưa nghe thấy Lý Diệu nói chuyện, hay là không muốn đáp lại, rất lâu cũng chưa phát ra thần hồn dao động của bản thân.

“Ngươi là ai, vì sao sẽ bị nhốt ở đây, những người đó đã tiến hành nghiên cứu thế nào ở trên thân ngươi?”

Lý Diệu nhẫn nại, tiếp tục hỏi.

Thiếu niên vẫn như cũ nét mặt đờ đẫn nhìn trần nhà, đôi mắt hoàn toàn đông lại, ngọn lửa vừa rồi giây lát lướt qua, giống như là ảo giác của Lý Diệu.

Lý Diệu nở nụ cười, thật sự là đứa nhỏ rất thú vị, còn rất có tính cách nha, nhưng đấu với hắn Hóa Thần lão quái này, còn non chút!

“Xem ra ngươi rất hài lòng đối với hiện trạng của mình, không muốn làm ra thay đổi gì, thôi.”

Lý Diệu không nhanh không chậm nói: “Ba giây sau, ta sẽ biến mất, vĩnh viễn sẽ không xuất hiện nữa. Ngươi cũng biết phòng ngự nơi này nghiêm ngặt bao nhiêu, lẻn vào một lần lại không dễ dàng cỡ nào, tuyệt không có cơ hội lần thứ hai nữa.

“Ba... hai... một!”

“Ngươi là ai?”

Ở lúc Lý Diệu kéo dài âm điệu đếm tới “một”, khối băng trong đôi mắt thiếu niên rốt cuộc vỡ toang, hào quang cực độ khát cầu lại giống như nham thạch nóng chảy phun trào ra, có chút vụng về đưa ra một sóng điện não.

Lý Diệu nở nụ cười: “Vừa rồi vì sao trầm mặc, hoài nghi ta?”

Thiếu niên do dự một phen, thành thành thật thật nói: “Đúng vậy, ta hoài nghi ngươi là người của Lệ Linh Phong, dùng phương thức này để thử ta.”

Lệ Linh Phong?

Lý Diệu hơi ngẩn ra, hắn tự nhiên biết Lệ Linh Phong cũng là hào cường một phương chạm tay có thể bỏng của đế quốc Chân Nhân Loại bây giờ, là anh trai của đương kim hoàng hậu Lệ Linh Hải, vô cùng có khả năng trở thành gia chủ Lệ gia đời tiếp theo, một trong bốn đại tuyển đế hậu!

Lệ Linh Phong, Lệ Linh Hải còn có thiếu niên thần bí này, lại thêm nghĩa phụ mình, giữa bốn người này, rốt cuộc làm những trò gì vậy?

Tâm tư Lý Diệu xoay chuyển thật nhanh, nói: “Vậy ngươi bây giờ đánh mất hoài nghi như thế nào đây?”

“Ta cũng chưa đánh mất hoài nghi, nhưng trừ liều một phen, tựa như cũng không có lựa chọn nào khác.”

Bề mặt tròng mắt thiếu niên chảy xuôi nham thạch nóng chảy lại lần nữa đông lại, lại biến thành bộ dáng “bi thương chết lòng”, như cái xác không hồn, trong sóng não lại ẩn chứa một luồng ý chí chiến đấu mỏng manh, như dân cờ bạc được ăn cả ngã về không, “Nếu ngươi không phải người của Lệ Linh Phong, vậy là người của ‘tổ chức Tinh Quang’. Không ngờ tổ chức Tinh Quang còn có cao thủ như vậy, có thể thao túng pháp bảo lẻn vào nơi cách Lệ Linh Phong một bức tường cũng không bị hắn phát hiện!”

Lý Diệu cả kinh, lúc này mới biết vừa rồi luồng năng lượng sinh mệnh mạnh mẽ vô cùng kia chính là một trong bốn đại tuyển đế hậu tương lai của đế quốc, trách không được có thể dọa mình ngay cả rắm cũng không dám đánh nửa cái.

Mà thiếu niên thần bí tư duy kín đáo, tâm thần trấn định, càng lớn hơn xa hắn dự kiến.

“Ngươi là ai?”

Lý Diệu lần thứ hai hỏi: “Vì sao sẽ bị nhốt ở đây, cùng phỏng đoán ta đến từ tổ chức Tinh Quang?”

Thiếu niên mặt không biểu cảm nói: “Ta có thể nói cho ngươi, nhưng ngươi cũng có thể nói cho ta biết một ít tình báo hay không? Nếu ngươi thật sự đến từ tổ chức Tinh Quang, vậy chúng ta hoàn toàn có thể hợp tác, hoặc là nói càng đơn giản chút cứu lẫn nhau một mạng.”

Lý Diệu nghiêm túc xem xét mỗi một luồng biến hóa nhỏ bé trên mặt cùng trong mắt thiếu niên, phủ định khả năng đây là một cái bẫy, trầm ngâm một lát nói: “Tốt, trước tiên là nói về thân phận và lai lịch của ngươi, chúng ta xem xem lại có thể hợp tác như thế nào.”

Thiếu niên chớp mắt, có lẽ là ý thức được vị trí hoàn cảnh của mình so với tàu Kiêu Long thần bí khó lường càng thêm không ổn, cũng không ở trên vấn đề này cò kè mặc cả với Lý Diệu, thành thành thật thật nói: “Ta tên Lệ Gia Lăng, là một con em Lệ gia bình thường.”

“Đợi chút.”

Lý Diệu ngắt lời hắn, xác nhận một lần nữa, “Lệ gia một trong bốn đại tuyển đế hậu gia tộc?”

Lệ Gia Lăng nói: “Đúng vậy.”

Lý Diệu nói: “Ngươi vừa rồi nhắc tới Lệ Linh Phong, đó là đại nhân vật Lệ gia, ngươi và hắn có quan hệ gì, là hậu duệ của hắn?”

Lệ Gia Lăng lắc đầu nói: “Không phải, Lệ gia phát triển hơn một ngàn năm, rất nhiều chi mạch, ít nhất có mấy chục vạn con em, cha mẹ ta chỉ là hạ cấp chiến sĩ Lệ gia bình thường, sau khi tử chiến vì gia tộc, ta biến thành trẻ mồ côi, dựa theo quy củ được đại nhân vật trong gia tộc nhận nuôi, từ đó về sau trải qua cuộc sống ăn nhờ ở đậu, sau lại bị đưa đến trường học bí mật trong gia tộc đi bồi dưỡng, trải qua cuộc sống bị người ta bắt nạt, thảm đạm vô cùng.”

Ngừng lại một chút, đáy mắt hắn hiện lên một mảng châm chọc nhàn nhạt, tiếp tục nói: “Nhưng đó chỉ là thân phận ở mặt ngoài, trên thực tế ta cũng không biết đôi hạ cấp chiến sĩ kia rốt cuộc có phải cha mẹ ruột của ta hay không, dù sao người khác nói như vậy, ta liền nghe như vậy!

“Về phần Lệ Linh Phong sao, hắn hẳn là vẫn luôn âm thầm quan sát và theo dõi ta, hơn nữa hàng năm đều sẽ mang ta bí mật đến nơi đây tiếp nhận đủ loại điều chế cường hóa, biến ta thành... Ngươi vừa mới nhìn thấy, vô luận bị dạ xoa lông xanh đánh như thế nào cũng đánh không chết.

“Có lẽ, ta thật sự là con cháu của Lệ Linh Phong cũng không nhất định, ta nghe nói rất nhiều đại nhân vật đế quốc đều sẽ dùng ruột thịt của mình để tiến hành đủ loại thí nghiệm cường hóa cải tạo, sau khi nhận được hiệu quả tương đối ổn định lại ứng dụng đến trên người mình. Sở dĩ lựa chọn ruột thịt của mình, là có thể tương đối tiếp cận hình thái gien cùng thần hồn của mình, giá trị tham khảo của số liệu thực nghiệm càng cao hơn.”

Thiếu niên thản nhiên kể ra quá khứ nghe rợn cả người.

Lý Diệu lại cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy, cân nhắc một phen, vẫn gọn gàng dứt khoát hỏi: “Ngươi từng gặp Lệ Linh Hải không?”

“Lệ Linh Hải?”

Lệ Gia Lăng một lần nữa lật người, ngã chỏng vó nằm ở trên mặt đất, “Cô ta là hoàng hậu, tự nhiên tuyệt đại bộ phận thời gian đều sẽ ở lại trong hoàng cung Cực Thiên giới, Thiên Cực tinh, cùng ta kiến hôi gia tộc như vậy không có chút liên quan nào cả, ta tự nhiên không có cơ hội tận mắt thấy cô ta.

“Nhưng, vì sao ngươi đột nhiên hỏi tới Lệ Linh Hải, ngươi rốt cuộc là ai, lẻn vào ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ có mục đích gì?”

Lý Diệu thật sự không biết nên giải thích như thế nào, chung quy không cần thiết trực tiếp nói với tiểu quỷ cực độ sâu sắc này: tiểu huynh đệ, bộ dạng ngươi rất giống lão cha ta đã chết hơn một trăm năm trước, mà hắn rất có thể có điều mờ ám với hoàng hậu Lệ Linh Hải của các ngươi nhỉ?

Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn chuyển hướng đề tài: “Ngươi vừa rồi nói hợp tác, muốn cứu lẫn nhau một mạng, có ý tứ gì?”

“Cho nên, ngươi rốt cuộc có phải thành viên tổ chức Tinh Quang hay không?”

Lệ Gia Lăng không đáp mà hỏi: “Nếu đúng, ta liền có thẻ đánh bạc giao dịch với ngươi; Nếu không phải, ta chỉ có thể tự nhận xui xẻo, an tâm đi chịu chết.”

Giọng điệu như ông cụ của thiếu niên, khiến Lý Diệu có chút buồn cười.

Hắn nhớ lại lúc mình thiếu niên, đấu trí so dũng khí với cáo già lão quái vật kiểu như “Bạch Tinh Hà”.

Khi đó, hắn rõ ràng trong lòng bất ổn sợ muốn chết, lại còn muốn cứng rắn dựng lên bộ dáng trấn định tự nhiên, chuyện trò vui vẻ, sợ bị đám lão quái vật nhìn ra sơ hở.

Không ngờ vật đổi sao dời, bây giờ do mình sắm vai nhân vật “lão quái vật”.

Lý Diệu cười tủm tỉm nói: “Giả thiết ta là người của tổ chức Tinh Quang thì sao?”
Bình Luận (0)
Comment