Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2131 - Chương 2087: Quậy Cho Sảng Khoái!

Chương 2087: Quậy cho sảng khoái! Chương 2087: Quậy cho sảng khoái!Chương 2087: Quậy cho sảng khoái!

Cao Khang Đại vẫn nhớ rõ bộ dáng khi đó cả khu vực khai thác mỏ lòng người hoảng sợ, áp khí cực thấp.

Khắp nơi đều là lời đồn đãi chuyện nhảm làm người ta nghe mà kinh sợ đang bay tới bay lui, nói cái gì bọn họ đã vô dụng, bên trên muốn đưa hết bọn họ đến tiền tuyến làm vật hi sinh, hoặc là phát cho bọn họ một ít tàu vũ trụ rách nát ngay cả năng lực bước nhảy tinh hải cũng không có, chỉ có thể tiến hành hàng hải thường quy, sút bọn họ một phát ra ngoài.

Phải biết rằng, ở trong tinh hải rộng lớn vô ngần lại tài nguyên thưa thớt, không thể tiến hành bước nhảy không gian bốn chiều lại không tìm thấy hành tinh có thể ở lại có được tầng khí quyển và vòng sinh thái, tuyệt đối là chỉ còn đường chết.

Chỉ dựa vào tàu vũ trụ rách nát chỉ có thể tiến hành hàng hải thường quy, lấy tốc độ khoảng 0.5% vận tốc ánh sáng để tuần tra, bay mấy chục năm cũng không nhất định có thể bay ra khỏi một tinh hệ.

Đây là muốn dùng con rối linh năng lạnh như băng, bức tử sống bọn họ những thợ mỏ nhân loại có máu có thịt này mà!

Bên trên tốn cực nhiều sức để chèn ép “lời đồn”, trấn an cảm xúc xao động bất an của thợ mỏ, nhưng phương án giải quyết cuối cùng lại không chênh lệch mấy với “lời đồn”.

Tông phái chỗ Cao Khang Đại bọn họ đám thợ mỏ này, quyết định “đưa tặng không ràng buộc” bọn họ một lô tàu đào quặng cũ kỹ loại nhỏ cùng với tài nguyên sinh tồn chỉ có thể duy trì ba năm năm, làm bồi thường bọn họ kính dâng cả đời, để bọn họ hướng tới tinh vực hỗn loạn càng thêm nguy hiểm, tràn ngập phóng xạ, bão tố cùng biến số nhiều hơn đi tìm mỏ và đào quặng, cũng sẽ không cho bọn họ chút kỹ thuật ủng hộ và hậu cần tiếp tế tiếp viện nào nữa.

Trên danh nghĩa là tự chịu trách nhiệm lời lỗ, trên thực tế chính là muốn bọn họ tự sinh tự diệt.

Không ai có thể thừa nhận kết quả như vậy.

Bọn họ những thợ mỏ này, còn có vợ con già trẻ của bọn họ, nhiều thế hệ đều sinh sống ở trên tàu đào quặng tinh hải siêu khổng lồ.

Tàu đào quặng tinh hải loại siêu khổng lồ động cái dài mười mấy km, mấy chục km, không những là nơi bọn họ làm việc, càng là quê nhà từ ông nội của ông nội bọn họ, đến cháu nội của cháu nội bọn họ, đời đời kiếp kiếp.

Bọn họ ở nơi này nghe tiếng khoáng thạch “Ù ù” vỡ nát sinh ra, ở giữa lò động lực cuồn cuộn nóng lên và phòng làm mát gió âm từng trận lớn lên, ở trong phòng đãi quặng tro bụi bay lên kết bạn phái khác, ở trong khoang âm lạnh nhỏ hẹp như quan tài sắt sáng tạo thế hệ tiếp theo, mà khi mười ngón tay bọn họ gắt gao dây dưa với nhau đan chặt, quan tài sắt cũng biến thành ngôi nhà ấm áp nhất!

Bây giờ, bên trên lại muốn đưa bọn họ và người nhà bọn họ từ trong quê nhà đuổi đi, nhét vào trong những con tàu đào quặng loại nhỏ ngay cả hũ cũng không thể tính, đưa vào trong vũ trụ tối tăm lạnh lẽo, lấy tốc độ như ốc sên bò, từng chút một chậm rãi chết đi ―― bọn họ không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể dùng mấy trăm năm điên cuồng tu luyện và tự nhiên đào thải, bồi dưỡng ra cơ bắp to lớn cùng gân thép xương sắt, khởi xướng phản kháng!

Ngay tại một ngày đó tàu chế tạo “nhà xưởng con rối” chở cả dây chuyền sản xuất luyện chế con rối đào quặng tiên tiến nhất hoàn toàn tự động hoá chậm rãi lái vào tinh vực vô định, trên bốn mươi hai con tàu đào quặng tinh hải siêu khổng lồ phân bố ở các khu vực khai thác mỏ lớn của tinh vực vô định, hơn ngàn vạn thợ mỏ cùng người nhà của bọn họ không thể nhịn được nữa, cùng nhau phát động khởi nghĩa thanh thế to lớn, được xưng “Vô định đại bạo động” .

Khởi nghĩa trả giá là rất thê thảm nặng nề.

Tuy mấy trăm năm qua, các thợ mỏ vì đề cao hiệu suất làm việc trình độ lớn nhất, cạnh tranh với máy móc, không thể không điên cuồng tu luyện các loại thần thông, hầu như mang thân thể máu thịt của mình biến thành những cỗ máy sắt thép.

Mà bọn họ lại có được các loại “xẻng động lực”, “mũi khoan huyền quang”, “tinh khải đào quặng”… pháp bảo phụ trợ bán võ trang, xẻng động lực có thể đập vỡ khoáng thạch cứng rắn nhất, tự nhiên cũng có cơ hội ở trên áo giáp đục ra lỗ thủng.

Tuy bọn họ chiếm ưu thế tuyệt đối ở trên nhân số, lại ôm quyết tâm nhất định phải chết, sĩ khí tăng vọt chưa từng có.

Nhưng đám ô hợp dù sao cũng là đám ô hợp, ở trước mặt người tu tiên võ trang cao độ, từ khi cất tiếng khóc chào đời đã bắt đầu tu luyện kỹ xảo giết chóc, bọn họ vẫn như là ruộng lúa mạch bị thu gặt, từng đợt ngã xuống.

Đến cuối cùng, bọn họ quả thực phá hủy “tàu chế tạo con rối nhà xưởng” kia, hầu như giết sạch toàn bộ người tu tiên tầng quản lý của khu vực khai thác mỏ lúc ấy.

Nhưng quân chính quy bao vây tiễu trừ theo đó mà đến, bốn mươi hai con tàu đào quặng tinh hải siêu khổng lồ có ba chiếc cuối cùng chạy thoát, tàu đào quặng tinh hải siêu khổng lồ còn lại hết thảy hóa thành quả cầu lửa lấp lánh, bao gồm em trai ruột của Cao Khang Đại ở bên trong, gần ngàn vạn thợ mỏ và người nhà đều máu nhuộm tinh hà, chết không có chỗ chôn!

Khi đó, mọi người đều bị quân chính quy bày ra sức chiến đấu cường đại dọa hỏng rồi, ba con tàu đào quặng hoảng hốt không chọn đường phát động bước nhảy tinh hải, Cao Khang Đại cũng không biết hai con tàu còn lại rốt cuộc đã đi nơi nào, có lẽ bị bão vũ trụ không gian bốn chiều hoàn toàn xé nát, có lẽ bị gió lớn bốn chiều thổi đến chỗ không biết tên của biên duyên tinh hải, tóm lại con tàu này của chính hắn một hơi tiến hành chín lần bước nhảy tinh hải, suýt nữa mang kết cấu chủ thể cũng hoàn toàn xé rách, mới may mắn chạy thoát.

Ở sau đó, Cao Khang Đại và các anh em còn sót lại ở trong tinh hải trôi giạt rất lâu, trải qua cuộc sống lang bạc kỳ hồ, không chỗ ở cố định, suýt nữa phải lưu lạc thành tinh đạo vào nhà cướp của, vì sinh tồn vứt bỏ tất cả điểm mấu chốt, thẳng đến khi gặp tổ chức Tinh Quang, mới coi như thoáng trải qua hai năm an ổn.

Nhưng, bản thân tổ chức Tinh Quang, mấy năm nay sống cũng cực kỳ gian nan.

Ở sau khi trở thành hạm trưởng “tàu Núi Lớn”, vì chỉ huy tốt hơn con tàu lớn gập ngón tay có thể đếm được của tổ chức Tinh Quang, Cao Khang Đại cũng coi như đọc không ít sách, hiểu được rất nhiều đạo lý trước kia mù mịt không hiểu được, còn như là đột nhiên thông suốt, tu vi “thịch thịch thịch” hướng lên trên tăng vọt, ngắn ngủn mười mấy hai mươi năm, liền từ năm đó giai đoạn sau của đại khởi nghĩa một hơi đột phá Luyện Khí kỳ, đạt đến Kết Đan kỳ bây giờ, cũng coi như hiểu được không ít đạo lý.

Hắn đương nhiên biết, rất lâu rất lâu trước kia từng tồn tại một tổ chức Tinh Quang xuất quỷ nhập thần, uy phong bát diện.

Nhưng hắn càng biết, tổ chức Tinh Quang “thật sự” này đã hủy diệt rất lâu rất lâu rồi, mà hắn đầu nhập vào tổ chức Tinh Quang này bây giờ, chẳng qua là một đám ô hợp giả mượn tên tuổi tiền nhân, kéo da hổ dựng cờ lớn tồn tại mà thôi, thậm chí cũng không tính là kẻ đầu tiên kéo da hổ dựng cờ lớn, ở trước bọn họ đã có mấy chục tổ chức Tinh Quang, đều con mẹ nó bị đế quốc tiêu diệt rồi!

Bây giờ nguồn gốc thành viên tổ chức Tinh Quang này rất phức tạp, có bọn họ thợ mỏ gặp phải con rối đào quặng tự động hoá cạnh tranh, bị ép lên tuyệt lộ như vậy; có nông dân hành tinh sau khi khai phá cao độ hoàn cảnh ác liệt, mất đi đất canh tác; thậm chí còn có một số người tu tiên ở trong gia tộc cạnh tranh thất bại, bị gia tộc truy nã không thể không lưu vong tinh hải ―― tam giáo cửu lưu, ngư long hỗn tạp, là đám ô hợp không hơn không kém.

Xuất thân, tín ngưỡng và nhu cầu của mọi người đều khác nhau, thậm chí rất nhiều người căn bản nói không rõ mình rốt cuộc muốn cái gì, nhưng tụ tập một chỗ, ôm đoàn sưởi ấm, quậy cho sảng khoái, cùng đạo phỉ cổ đại kêu gọi nhau tập họp núi rừng, ăn miếng thịt to uống chén rượu lớn, cũng không khác nhau quá lớn.

Không có lý niệm rõ ràng, không có tín ngưỡng chung, càng không có một cái cơ bản đủ để dựa vào, hoàn toàn tuân theo “oanh oanh liệt liệt làm lớn một phen” loại lối suy nghĩ này để hoạt động, tổ chức Tinh Quang một thế hệ mới có thể tồn tại mấy chục năm, thật ra làm bản thân Cao Khang Đại cũng có chút bất ngờ.

Nhưng, chỉ cần là giấc mơ, thì luôn có một ngày phá diệt.

Những năm trước đế quốc luôn mang toàn bộ tinh lực đều đặt ở tiền tuyến trên đại chiến với Thánh Minh, mãi không rảnh rút ra binh lực để quét dọn bọn họ những con bọ chó nhỏ đáng ghét này.

Nhưng theo chiến sự của đế quốc ở tiền tuyến liên tiếp thắng lợi, tiến vào giai đoạn củng cố ích lợi chiến tranh, gông xiềng đeo ở trên cổ tổ chức Tinh Quang càng ngày càng gần, không gian bọn họ hoạt động càng ngày càng nhỏ hẹp và hít thở không thông, cuộc sống cũng càng ngày càng khó khăn.

Như là gián và chuột đối với tai ương ngập đầu có dự cảm bản năng, Cao Khang Đại ở trong chiến sĩ phản kháng của tổ chức Tinh Quang cũng mơ hồ cảm giác được ―― đại nạn sắp tới, chạy trời không khỏi nắng!

Nhưng bọn họ đối với điều này lại hết đường xoay xở, căn bản không tìm thấy kế sách ứng đối.

Đánh là tuyệt đối đánh không lại, tuyệt đại đa số tàu vũ trụ của tổ chức Tinh Quang đều là như “tàu Núi Lớn” của Cao Khang Đại, tàu vận tải bán võ trang, tàu đào quặng tinh hải cùng tàu cải tạo luyện chế tổng hợp mà thành, vô luận số lượng có bao nhiêu, thoạt nhìn thanh thế lớn cỡ nào, đặt tới trước mặt hạm đội tinh nhuệ của đế quốc, căn bản là một đĩa rau đã rửa sạch sẽ.

Đầu hàng cũng là tuyệt đối không có khả năng suy xét. Bọn họ đều là người phạm tội lớn ngập trời, còn có rất nhiều “người tu tiên ngày trước” đều là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt ở gia tộc hoặc tông phái, thực rơi vào trong tay kẻ thù ngày xưa, tuyệt đối là sống không bằng chết.

Nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ còn lại có một con đường cuối cùng, “Oanh oanh liệt liệt làm một vụ lớn, chết cũng chết thống thống khoái khoái”.

Cho nên, sau khi thế giới khởi nguyên lúc ban đầu của tổ chức Tinh Quang, “chi nhánh lòng đất tổ chức Tinh Quang” sâu trong lòng đất Nghiệt Thổ Vũ Anh giới nghĩ cách liên hệ được bọn họ, cũng tung ra phương án liên hợp tiến công “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, bọn họ thật sự là vừa mừng vừa sợ, rất có ý tứ thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài, rốt cuộc sắp giải thoát rồi.

Bọn họ đều không sợ chết, nhưng ngày tháng vĩnh viễn cũng không nhìn thấy hy vọng, cả đời ở trong tinh hải tối tăm lo lắng đề phòng, trốn đông trốn tây như vậy, thật sự con người không sống được!

So với sống trộm như vậy, chẳng bằng bất chấp mọi giá, liều mạng với người tu tiên đi, cho dù chết, tốt xấu cũng có thể đánh vang thương hiệu “tổ chức Tinh Quang”!

Làm hạm trưởng “tàu Núi Lớn”, Cao Khang Đại ở trong tầng quyết sách của tổ chức Tinh Quang cũng coi như có tiếng nói, hắn cũng rất tán thành oanh oanh liệt liệt chơi một trận với người tu tiên, mất đầu thì sẹo to bằng cái bát, cùng lắm chết. Sớm ở hai mươi năm trước, hắn nên chết ở trong “Vô định đại bạo động” rồi, hắn đến nay cũng chưa từng quên tư vị dùng xẻng động lực gõ vào trong sọ não của người tu tiên, bị máu tươi và óc bắn tung tóe đầy mặt, vậy con mẹ nó mới gọi là khởi nghĩa, mà hai mươi năm qua chạy trốn, sống đều là ngày tháng thế nào vậy? Hắn mỗi đêm đều sẽ mơ thấy các huynh đệ tỷ muội chết thảm, con mắt trắng bệch, nhìn chằm chằm vào hắn!

“Liều mạng đi!”

Cao Khang Đại lẩm bẩm: “Đừng nóng vội nha, mọi người, lão Cao ngày mai đi xuống bầu bạn với các ngươi, nhưng trước khi xuống dưới, ta nhất định phải làm một trận thật sảng khoái, thật đẹp, báo thù cho nhiều huynh đệ tỷ muội như vậy của tinh vực vô định, để những người tu tiên kia nhìn xem, lực lượng của người tu chân chúng ta!

“Ngày mai, ngày mai...”

Cao Khang Đại nhìn ánh sao chập chờn, một lần nữa lâm vào ngọn lửa cuồng bạo vô định thổi quét cả tinh vực.

Ở cách “tàu Núi Lớn” của hắn không xa, còn có mấy chục chiếc tàu vũ trụ cũng hình thù kỳ quái, xơ xác, loang lổ vết gỉ ngủ đông, nôn nóng bất an chờ đợi ngày mai đến.
Bình Luận (0)
Comment