Chương 2089: Không đành lòng
Chương 2089: Không đành lòngChương 2089: Không đành lòng
“Tương đối đồ sộ nhỉ? Ngục giam tổ ong chúng ta là dựa theo tiêu chuẩn ngục giam đặc cấp của đế quốc xây dựng, nhiều nhất có thể chứa vượt qua năm mươi vạn tù phạm, hơn nữa có được năng lực giam giữ, vận chuyển và tra hỏi tù phạm cấp Nguyên Anh.”
Ở trong thông đạo lên xuống rỗng ruột tràn ngập gió lạnh của ngục giam tổ ong, giám ngục bộ dạng đắc ý hướng Lệ Gia Lăng giới thiệu: “Ở trong toàn bộ ngục giam tư doanh của đế quốc, chúng ta nơi này từ quy mô đến thiết bị đến cấp số nguy hiểm của tù phạm giam giữ, tuyệt đối đều là số một, so với thiên lao ‘Thần Uy ngục’ cấp bậc cao nhất của đế đô ‘Cực Thiên giới, Thiên Cực tinh’, cũng chỉ kém một tia mà thôi.
“Vũ Anh đại nhân muốn ta hoàn toàn phối hợp ngài tu luyện, phía dưới đã an bài sẵn một gian phòng nghỉ rộng rãi, nơi này là tư liệu ba ngàn tù phạm ta lựa chọn kỹ càng. Thế nào, nhìn trúng mấy kẻ nào, ta bây giờ lôi bọn hắn ra ngay, để ngài từ từ hưởng thụ.”
Hai tay của giám ngục trưởng nhanh chóng trượt cùng gõ ở trên màn hình hình cầu, toàn bộ tư liệu của mấy ngàn tù phạm như thác nước lập lòe tỏa sáng trút xuống.
“Rầm! Rầm rầm rầm rầm!”
“Ngao ngao ngao ngao ngao ngao ngao!”
Nhìn thấy bọn họ dùng đĩa bay chậm rãi lướt qua bên người, tù phạm nguy hiểm bị giam giữ ở các tầng của ngục giam tổ ong ùn ùn phát ra tiếng rống giận không thuộc về con người, dùng hết khí lực toàn thân hướng thủy tinh cường hóa húc vào, lấy khuôn mặt xấu xí kỳ quái dữ tợn dán ở trên vách thủy tinh trong suốt, bị va đập tới mức da tróc thịt bong, vỡ đầu chảy máu, cũng chưa có chút ý tứ dừng lại nào cả.
Máu tươi nhìn ghê người lưu lại ở trên thủy tinh cường hóa những dấu ấn thiêu đốt hừng hực, biến thành mặt nạ càng thêm quỷ dị vặn vẹo.
“Nơi này giam giữ đều là những kẻ thế nào?”
Lệ Gia Lăng nhanh chóng xem tư liệu tù phạm: “Hình như đều rất có ý tứ.”
“Chủ yếu là đủ loại kẻ phản quốc, thừa dịp đại quân đế quốc ở tiền tuyến tiến hành chiến đấu vượt mọi khó khăn gian khổ với người Thánh Minh, ở hậu phương khởi xướng bạo động, phá hoại hoặc là tiêu cực lãn công khắp nơi, mưu toan dùng loại phương pháp này đảo điên đế quốc.”
Giám ngục trưởng nói: “Nhưng thực lực những kẻ phản quốc này thường thường yếu ớt, thậm chí rất nhiều đều là người vượn, không tạo ra được tác dụng tu luyện quá tốt.
“Nếu bắt buộc phải chọn những người này, ta đề nghị ngươi chọn nhóm này. Đúng, chúng ta đã tiến hành rất nhiều điều chế ở trên thân những người này, bọn họ đều là trong sàng chọn tử vong có thể từ 90% trở lên lần lượt sống sót qua, lúc này mới có được sức chiến đấu nhất định.
“Bằng không chính là những kẻ này, tội phạm hình sự hành vi phạm tội phi thường nghiêm trọng, thường thường là kẻ đáng thương thất bại ở trong cạnh tranh nội bộ các đại gia tộc cùng tông phái, vì đoạt lại tất cả, không thể không bí quá hoá liều, đi lên con đường phạm tội trái pháp luật, nhưng lại ngu xuẩn đến mức bị người ta phát hiện, cuối cùng đưa đến nơi này.
“Những người này vốn chính là người tu tiên, cho nên thực lực đều tương đối cường hãn.”
Lệ Gia Lăng nhẹ nhàng huýt gió: “Nhìn từ nơi này ghi lại, những người này đều là hạng hung thần ác sát, các ngươi có thể bảo đảm ngục giam tổ ong tuyệt đối an toàn sao?”
“Đương nhiên có thể!”
Giám ngục trưởng tràn ngập tự tin nhếch miệng cười nói: “Ngài cũng thấy rồi, cả ngục giam tổ ong đều đắm chìm ở trong một từ trường siêu mạnh, chúng ta xưng là ‘Thiên La Địa Võng’ đại trận.
“Tài liệu tạo ra ngục giam tổ ong, vách tường và sàn toàn bộ phòng giam, hết thảy đều trải qua luyện chế đặc thù, là tài liệu từ hoá cực kỳ đặc thù, cùng gông xiềng cổ tay cổ chân và trên cổ tù phạm dẫn dắt lẫn nhau, làm bọn họ giống như bị xiềng xích vô hình gắt gao trói buộc, tiến lên mỗi một bước đều phải hao phí sức chín trâu hai hổ.
“Mà ở dưới tình huống cực đoan nhất, khi chúng ta kích phát ‘Thiên La Địa Võng’ đại trận đến cực hạn, sinh ra lực dẫn dắt, tương đương với một chiếc tinh thạch chiến hạm khi khởi động sinh ra lực đẩy lớn nhất!
“Phải biết rằng, gông xiềng trên thân những tù phạm này, không chỉ có riêng đeo cổ tay cổ chân và trên cổ đơn giản như vậy, mà là đâm thủng làn da cùng máu thịt, trực tiếp quấn lấy tuỷ sống cùng thần kinh của bọn hắn!
“Nếu ai dám hành động thiếu suy nghĩ, sẽ bị từ trường siêu mạnh hút chặt ở trên mặt đất, trên vách tường hoặc là trên gông xiềng của người khác, nếu không để ý tất cả muốn nhúc nhích, sẽ mang xương khớp quanh thân mình đều từ trong thân thể máu thịt kéo ra, giật tan tác, nổ tung từng mảnh!
“Cho nên, cho dù Nguyên Anh lão quái bị giam giữ ở đây, cũng là chắp cánh khó thoát!”
Giám ngục trưởng vừa nói, vừa từ trên màn hình thể hiện ra sơ đồ đơn giản của phòng ngự đại trận ngục giam tổ ong, cũng để Lệ Gia Lăng thấy được hướng đi cung ứng nguồn năng lượng của toàn bộ ngục giam tổ ong, cùng với chỗ đầu mối cung ứng năng lượng ngọn nguồn nhất.
“Cho nên, nơi này thật sự giam giữ Nguyên Anh lão quái sao?”
Lệ Gia Lăng nheo mắt, bất động thanh sắc hỏi.
Giám ngục trưởng mỉm cười, vấn đề mẫn cảm như thế, vượt qua quyền hạn Vũ Anh Lan giao cho hắn, hắn tự nhiên không tiện trả lời.
“Như vậy, trước chọn ba kẻ này đi.”
Lệ Gia Lăng ở trên màn hình tùy ý gõ ba cái tên, làm bộ như vừa rồi chỉ là thuận miệng hỏi.
...
“Phành, phành phành phành phành!”
Ba tên tù phạm bị cải tạo đến thay đổi diện mạo, như hung thú hình người phân biệt từ ba phương hướng, hướng Lệ Gia Lăng mặc tinh khải thuần trắng, nhẹ nhàng tao nhã phát động tiến công, lại bị hắn lần lượt hung hăng đánh bay, đập đến trên vách tường xung quanh phòng tu luyện, bật ra những vết máu nhìn thấy ghê người.
Nhưng ba tù phạm này ở trước khi bị đưa tới cho Lệ Gia Lăng thử chiêu, tựa như đều bị tiêm vào thuốc hưng phấn vượt qua liều lượng cực hạn, hoàn toàn tiến vào trạng thái cuồng hóa, cho dù bị đánh tới mức thất khiếu đổ máu, các khớp nổ tung, lục phủ ngũ tạng đều chảy ra, cũng không ngăn được bọn họ tiếp tục điên cuồng tấn công.
“Mang các khớp tứ chi của bọn họ đánh nổ hết đi.”
Lý Diệu nhịn không được nói: “Hoàn toàn phế bỏ năng lực hành động của bọn họ, nói không chừng còn có thể cứu bọn họ một mạng, nếu không bọn họ thực sẽ tấn công mãi tới chết mới thôi.”
“Ngay cả tính mạng những tù phạm như điên như ma kia, ngươi cũng muốn cứu?”
Lệ Gia Lăng ra tay như điện, bắt lấy cổ tay một tù phạm, nhẹ nhàng rung lên, xương cốt trong cả cánh tay liền hết thảy nổ vỡ thành mảnh vỡ to bằng móng tay cái.
Ngay sau đó hai chân giống như đạn pháo bắn ra, “Bốp bốp” hai tiếng, đã hoàn toàn đá nổ xương bánh chè của tên tù phạm này, cuối cùng ở ngực hắn vung lên một cước, đá bay hắn đến trên vách tường đối diện, bật ra một đóa hoa máu tươi đẹp.
Thiếu niên ở trong lòng lạnh lùng nói: “Ngươi còn chưa trả lời vấn đề vừa rồi của ta, rốt cuộc cái gì mới là người tu chân, người như ngươi có được thực lực tuyệt cường như vậy, rõ ràng có thể tùy theo ý muốn, coi trời bằng vung, lại vì sao phải ngu ngốc đi làm người tu chân gì đó?”
Lý Diệu trầm mặc một lát nói: “Từng bộ đạo lý lớn sẽ không nói với ngươi, dù sao nói bây giờ ngươi cũng sẽ không tin tưởng, ta liền nói ban đầu nhất đi. Ban đầu ta sở dĩ muốn trở thành người tu chân, đại khái chính là tám chữ vô cùng đơn giản, ‘Cảm đồng thân thụ, vu tâm bất nhẫn (Cảm động lây, không đành lòng)’ .”
“Cái gì gọi là ‘cảm động lây’, cái gì gọi là ‘không đành lòng’ ?”
Thiếu niên hóa thành một luồng hào quang, xòe năm ngón tay đè đầu tên tù phạm nguy hiểm thứ hai, mang thân thể to lớn không gì so sánh được của hắn ấn bay đi, lại hung hăng đập ở trên mặt đất, linh năng theo dưới cằm truyền đến gáy, hoàn toàn phá hỏng cổ họng của gã, kết thúc năng lực hành động của gã.
“Đạo lý rất đơn giản.”
Lý Diệu nói: “Nói ví dụ, tòa ngục giam tổ ong này giam giữ nhiều tù phạm vô tội hoặc là có tội như vậy, nhưng mặc kệ vô tội hay là có tội, mọi người đều đang thừa nhận tra tấn cực kỳ tàn ác vượt qua hành vi phạm tội của bọn họ. Ngươi nghe một chút tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng gầm gừ bên ngoài ngày đêm không ngớt, thì biết loại tra tấn này khủng bố bao nhiêu.
“Tra tấn tương tự, cũng từng xảy ra ở trên thân chính ngươi, đó là quá khứ ngươi vĩnh viễn cũng không muốn đi nhớ lại, có phải hay không?”
Con ngươi của Lệ Gia Lăng chợt co lại, ném thân thể tên tù phạm không thể động đậy thứ hai xa xa ra ngoài.
“Nghe được người khác kêu thảm, nghĩ đến mình ngày xưa đau khổ, ý thức được những tù phạm này và ngươi đều giống nhau, mọi người đồng bệnh tương liên, đều là đồng loại ―― cái này gọi là ‘cảm động lây’ .”
Lý Diệu nói: “Mà nhớ tới mình ngày xưa thừa nhận đau khổ khủng bố bao nhiêu, lại nghĩ đến loại đau khổ khủng bố này, giờ phút này đang xảy ra ở trên thân một ít người thường tay trói gà không chặt, thậm chí là tiểu cô nương ngây thơ rực rỡ, bà cố nội tóc trắng xoá, đáy lòng tự nhiên mà vậy sinh ra vài phần không đành lòng thậm chí phẫn nộ, cái này gọi là ‘không đành lòng’.”
“Ta cùng bọn họ, là không giống nhau.”
Lệ Gia Lăng tiếp được nắm đấm sắt của tên tù phạm thứ ba, lạnh lùng nhìn chằm chằm thằng cha như đại tinh tinh lột da này, lạnh lùng nói.
“Hoàn toàn lý giải.”
Lý Diệu nói: “Ở sau ‘Cảm động lây, không đành lòng’, còn có hai loại lựa chọn, loại thứ nhất là tự nhiên mà vậy coi đối phương thành đồng loại thậm chí người thân của mình, không để ý tất cả cũng muốn giải trừ đau khổ của đối phương, đi tiêu diệt những kẻ tạo thành đau khổ chung cho các ngươi.
“Nhưng con đường này dù sao quá khó đi, phải trả giá quá nhiều, còn chưa nhất định có thể đi thông.
“Cho nên, còn có một con đường khác càng thêm đơn giản ―― nghĩ cách thôi miên chính mình, để bản thân tin tưởng, mình cùng những người đó là khác nhau, thậm chí những người đó cũng không thể xưng là ‘người’ thật sự, mà là ‘người vượn’, là ‘heo chó’, là ‘con kiến’ vân vân.
“Do đó, cứng rắn phế bỏ năng lực ‘cảm động lây, không đành lòng’ của mình, thay một bộ ý chí sắt đá lãnh khốc vô tình mà lại lừa mình dối người, tự nhiên liền có thể đối với những đồng loại kêu thảm cùng rên rỉ kia đều mắt điếc tai ngơ, đối mặt thảm trạng máu tươi đầm đìa của bọn họ lại xem nhẹ.
“Ngươi khẳng định đoán được rồi, loại thứ nhất là lựa chọn của người tu chân, loại thứ hai là lựa chọn của người tu tiên.
“Thật ra ta cũng cảm thấy người tu tiên lựa chọn rất đơn giản, rất trực tiếp, rất tiêu diêu tự tại, ta cũng không muốn luôn quản việc của người khác, tự tìm phiền toái thậm chí thường xuyên phải bị người khác mắng ta lề mề, nhân từ nương tay! Nhưng không có cách nào cả, vô luận ta thôi miên bản thân như thế nào, cũng không có cách nào hoàn toàn lau đi một chút xíu ‘không đành lòng’ kia ở sâu trong lòng, chỉ vì chút ‘không đành lòng’ đó, không biết hại bản thân chịu bao nhiêu đau khổ, ta có cách nào? Ta cũng rất buồn rầu nha!”
Lệ Gia Lăng hừ lạnh: “Không đành lòng sao...”
“Không sai.”
Lý Diệu mỉm cười nói: “Ngươi biết không, rất lâu rất lâu trước kia, ta ở một nơi hoàn cảnh cực độ ác liệt lớn lên, lúc ban đầu ta cũng lãnh khốc vô tình như ngươi, ý chí sắt đá, vì sinh tồn có thể không từ thủ đoạn, mơ hồ tín ngưỡng pháp tắc nguyên thủy cá lớn nuốt cá bé.
“Nhưng có một người từ trên trời giáng xuống, hướng đáy lòng ta gieo xuống một hạt giống ‘không đành lòng’, thay đổi mọi thứ sau đó!”