Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2135 - Chương 2091: Thề Sống Chết Thủ Vệ Thánh Điện!

Chương 2091: Thề sống chết thủ vệ thánh điện! Chương 2091: Thề sống chết thủ vệ thánh điện!Chương 2091: Thề sống chết thủ vệ thánh điện!

Cảng vũ trụ, bến tàu, sâu trong con tàu hỏng, Lý Diệu khoanh chân ngồi, lơ lửng cách mặt đất ba thước, quanh thân lóe ra những đường hoa văn màu bạc, giống như bị một quả trứng linh năng thật lớn bao vây.

Thần niệm cường đại cấp Hóa Thần, lấy thân thể Lệ Gia Lăng làm “ván cầu”, thông qua phương thức huyền diệu khó giải thích, ở trong ngục giam tổ ong vô thanh vô tức khuếch tán, nhộn nhạo, cảm giác cùng quét.

Rất nhanh, ở trong đầu Lý Diệu, từng giọt linh năng biến hóa mỏng manh trong cả ngục giam tổ ong, hết thảy đều bày biện ra rõ ràng, mỗi một tiết điểm linh năng đều kéo dài ra linh ti lấp lánh trong suốt, đan xen ngang dọc, không ngừng dây dưa và xé rách, cuối cùng hợp thành bản đồ kết cấu linh năng vận hành và mô hình từ trường chuyển động của cả tòa ngục giam tổ ong.

Cái đó giống như tiêu bản bóc ra máu thịt, chỉ còn lại có mạng lưới thần kinh cùng mạch máu.

Toàn bộ chỗ yếu hại đều rõ ràng có thể thấy được.

Bao gồm trạm trung chuyển chôn sâu ở chỗ trung tâm nhất của ngục giam, dùng để cuồn cuộn không ngừng vận chuyển nguồn năng lượng.

Mà trạm trung chuyển này lại nối tiếp cùng một chỗ với hệ thống cung ứng năng lượng chính của cả tòa “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”.

Hệ thống cung ứng nguồn năng lượng chính phụ trách duy trì trọng lực cân bằng trong ngoài, khiên linh năng cùng các loại pháp bảo công phòng của cả tòa pháo đài vũ trụ vận hành, cũng phụ trách chống đỡ dẫn lực lôi kéo đến từ Vũ Anh tinh ―― “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” lơ lửng ở trên tầng khí quyển Vũ Anh tinh, vẫn chưa hoàn toàn thoát ly vòng lực hấp dẫn.

Nói cách khác, một khi có thể đánh nổ hệ thống cung ứng nguồn năng lượng chính, làm bộ phận đại trận phản trọng lực của cả pháo đài tinh không mất đi hiệu lực mà nói, nó sẽ bị lực hấp dẫn mênh mông như biển của mặt đất hút chặt, làm một hồi... Màn trời rơi xuống vô tiền khoáng hậu, hoa lệ vô cùng!

Lý Diệu ở lúc hết sức chăm chú cảm giác mỗi một luồng gợn sóng linh năng nhỏ bé của ngục giam tổ ong, cũng cảm giác được vô số người, vô số người bị giam giữ ở trong phần mộ tinh không lạnh như băng này, thừa nhận tra tấn sống không bằng chết, bị cải tạo người không ra người, quỷ không ra quỷ, đau khổ, tuyệt vọng và phẫn nộ bắt nguồn từ chỗ sâu nhất của thần hồn.

Cảm xúc nồng đậm như nham thạch nóng chảy, như đầm lầy, như nọc độc, hầu như cắn nuốt nguyên thần hắn, làm hắn hoàn toàn hít thở không thông.

Vẻ mặt Lý Diệu ở trong bóng ma đọng lại rất lâu, cuối cùng tách ra từng chút một. Hắn nhếch khóe miệng, đáp lại Lệ Gia Lăng: “Đã hoàn thành quét, ngươi tiếp tục tu luyện bình thường đi, đừng bị đối phương phát hiện sơ hở.

“Đúng rồi, tìm cơ hội mang pháp bảo trinh sát ‘tàu Kiêu Long’ của ta thả ra, kế tiếp ta còn cần nó đi làm một ít ‘việc nhỏ’, sau đó thì chờ ngày mai đến, oanh oanh liệt liệt làm một phen!”

“Vậy ta làm sao bây giờ?”

Lệ Gia Lăng vội nói: “Ngươi đã nói, sẽ tìm cơ hội giúp ta chạy khỏi ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’!”

“Tin tưởng ta.”

Lý Diệu từng chữ một, vô cùng nghiêm túc nói: “Sau ngày mai, ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ sẽ không tồn tại nữa, mà vô luận Vũ Anh Lan hay là Lệ Linh Phong, đến lúc đó đều sẽ tuyệt đối không có thời gian lưu ý ngươi nữa.

“Này, có biết bây giờ trong cảng vũ trụ ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, tổng cộng bỏ neo bao nhiêu tinh hải chiến hạm hay không?”

“A, không quá rõ, đơn thuần chiến hạm, hẳn là có bảy tám trăm chiếc đi?”

Lệ Gia Lăng nghĩ nghĩ nói: “Lần này chiến đấu bao vây tiễu trừ ‘tổ chức Tinh Quang’, không tính là hành động quân sự quy mô quá lớn gì cả, hơn nữa ‘tổ chức Tinh Quang’ lại là chuột vũ trụ tính cảnh giác cực cao, có chút gió thổi cỏ lay sẽ bỏ trốn mất dạng, cho nên Lệ Linh Phong hẳn là không điều động quá nhiều quân chính quy tới đây, chủ yếu là muốn dựa vào Cự Thần Binh của chính hắn cùng chiến sĩ tinh anh của các đại tông phái để giải quyết vấn đề ―― dù sao tàu vũ trụ của ‘tổ chức Tinh Quang’ cũng đều là cải tạo phế liệu tàu vận tải dân dụng và tàu đào quặng võ trang, chỉ cần tinh khải có thể chui vào trong bụng bọn nó, thì có thể dễ dàng đánh nổ bọn nó, không cần phải tốn công sức từ tiền tuyến triệu tập hạm đội chiến đấu trở về.”

“Tám trăm chiếc phải không?”

Lý Diệu mỉm cười nói: “Yên tâm, ta sẽ mang hỏa lực của tám trăm chiếc chiến hạm này hết thảy đều hấp dẫn đến trên người ta, sau đó ngươi hãy mau chạy trốn đi!”

Lệ Gia Lăng nhất thời ngây người: “Cái gì, cái gì...”

...

Một ngày sau đó, Lệ Gia Lăng đều ở lại ngục giam tổ ong tu luyện.

Danh là tu luyện, trên thực tế là âm thầm giúp Lý Diệu quan sát, phạm nhân cùng hung cực ác nhất trong ngục giam tổ ong rốt cuộc là những người nào, lại bị giam giữ ở nơi nào.

Mà Lý Diệu thì thao túng tàu Kiêu Long, ở trong cả tòa “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” lẻn đi khắp nơi.

Bây giờ, trong tòa pháo đài tinh không siêu khổng lồ này đã biết có thể cấu thành uy hiếp đối với Lý Diệu chính là hai người Vũ Anh Lan và Lệ Linh Phong.

Đại chiến sắp tới, hai người này cũng đều tránh ở trong trung tâm khống chế bàn bạc âm mưu quỷ kế của bọn họ, tranh thủ đào cạm bẫy sâu thêm chút, lại nằm mơ cũng không thể ngờ được, có một người tu chân cấp Hóa Thần đang nghênh ngang chui tới chui lui ở sâu trong sào huyệt của bọn họ.

Lý Diệu thông qua Lệ Gia Lăng miêu tả, đại khái nắm giữ kết cấu chỉnh thể của “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, lại tiến hành thăm dò bắn tên có đích, hiệu suất tự nhiên tăng lên trên diện rộng.

Hắn chẳng những đã làm rõ các nơi yếu hại cùng các khớp nối của “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, thậm chí thao túng tàu Kiêu Long, trước ở trên dây cáp cùng đường truyền linh năng của pháo đài tinh không khoan ra những lỗ thủng nho nhỏ, lắp lên “đạo cụ nhỏ” mình tỉ mỉ luyện chế, chuyên môn dùng để xâm nhập linh võng và máy tính.

Một khi phát động, những đạo cụ nhỏ này liền có thể trở thành “ván cầu” của hắn, làm lực phá hoại khổng lồ của hắn bắt nguồn từ “Thiên Ma Mạc Huyền”, mãnh liệt mênh mông, tiến quân thần tốc, bẻ gãy nghiền nát!

Phá hoại xưa nay dễ dàng hơn so với xây dựng, dễ dàng hơn một trăm lần.

Rất may mắn, lần này hắn sắm vai là nhân vật “kẻ phá hoại trong bóng đêm”, không có bất cứ sự cố kỵ nào cả, chỉ cần tận tình phát tiết ra phẫn nộ và thù hận ở đáy lòng, phá tất cả xung quanh là được rồi!

...

Nhà ăn xa hoa như cung điện, một lần nữa thắp sáng lên những cái đèn treo thủy tinh trong suốt lấp lánh, huy hoàng như lửa.

Những người tu tiên đến từ các đại thế giới đế quốc Chân Nhân Loại, có được huyết mạch cao quý và lực lượng cường đại, lại lần nữa tụ tập dưới một mái nhà, vui vẻ cười nói, chén chú chén anh, thưởng thức vở kịch lớn áp trục của nhiệm vụ lần này trình diễn.

Màn hình không gian ba chiều lơ lửng ở chung quanh bọn họ, bày biện ra vài hình ảnh trong “Địa Hành Thần Long” khác nhau dưới lòng đất Nghiệt Thổ.

Những người tu chân ngây thơ vô tri kia trong hình ảnh, tự cho là nhiệt huyết sôi trào, dõng dạc rống giận, chỉ đổi lấy người tu tiên ở trên bàn cơm cười nhẹ mà thôi.

Càng có một sơ đồ chỉnh thể phi thường rõ ràng, hướng đám đông người tu tiên biểu hiện ra chính xác tọa độ của những người tu chân giờ phút này, cùng với mục đích cuối cùng của bọn họ.

Vài đầu mũi tên rõ rệt cùng lúc hướng tới một khoang rỗng cách mặt đất không xa khoan đi, đó là nơi do người tu tiên một tay đào móc, tỉ mỉ cải tạo cùng tô son trát phấn ra, được xưng là “thánh điện người tu chân”.

Trong một hình ảnh trong đó, xuất hiện một nữ chiến sĩ đầu trọc cụt một tay ở trán có hình xăm mũi khoan, hoan hô tỏa ra kích tình, hầu như sắp vui quá mà khóc, rước lấy quý tộc, vương hầu, tướng quân, cường giả cùng đám đệ tử của bọn họ cười nhạo một phen.

“Bọn họ đã phát hiện thánh điện!”

...

“Bọn họ đã phát hiện thánh điện!”

Sâu trong Nghiệt Thổ, trong Địa Hành Thần Long “tàu Xuyên Vân”, nữ chiến sĩ đầu trọc Tả Kinh Vân nhịn không được hoa chân múa tay, hướng người cả xe báo cáo tin tức tốt chờ đợi đã lâu này: “Là, là Ngụy Long Đào phát hiện, hắn chẳng những như kỳ tích chạy thoát người tu tiên đuổi giết, còn vượt ở trước chúng ta phát hiện trung tâm khống chế ‘hệ thống đả kích lưới kiếm toàn cầu’, đã ở trong bước đầu khôi phục máy chủ!”

Cao thấp “tàu Xuyên Vân” một mảng hoan hô, Hàn Đặc cùng Lưu Ly nhịn không được ôm nhau, lại cùng nhau bò đến trên người Quyền Vương vừa khóc vừa cười.

“Ngụy Long Đào đã gửi tới tọa độ cụ thể của ‘thánh điện’, cùng quét rõ ràng tầng nham thạch phụ cận, mọi người đều đang liều mạng chạy qua hội họp với hắn, chúng ta cũng mở hết tốc độ đi tới đi, tuyệt đối đừng bỏ lỡ một khắc có tính lịch sử này nha!”

Tả Kinh Vân vung cái tay sắt lên, hăng hái nói.

Mũi khoan huyền quang một lần nữa xoay tròn tốc độ cao, bánh xích mang theo đinh sắt và móc câu nặng nề ma sát với tầng nham thạch, ma sát ra đốm lửa văng khắp nơi, Địa Hành Thần Long hơi hướng về mặt đất nghiêng ba mươi độ, đi tới, đi tới, một đường thế như chẻ tre đi tới!

Bọn họ vốn cách “thánh điện” không tính là quá xa, lại có tọa độ chính xác và bản đồ cấu tạo tầng nham thạch chỉ dẫn, trải qua hơn nửa giờ thăm dò, ma sát kịch liệt cùng tiếng rít phía trước mũi khoan bỗng biến mất, ngay sau đó tốc độ hầu như tăng lên một phần ba, lại là từ đáy một chỗ khoang rỗng dưới lòng đất khoan ra!

Nơi này còn chưa phải mặt đất thật sự, lại cách mặt đất chỉ còn lại có một km cuối cùng, tựa như ở rất lâu rất lâu trước kia từng có có vài dòng sông ngầm dưới lòng đất ở nơi này giao hội, lại thêm vận động địa chất kịch liệt, tạo nên một mảng khoang rỗng trong lòng đất như thành thị thiên nhiên trong lòng đất.

Mà giờ phút này, hơn phân nửa không gian của khoang rỗng trong lòng đất, đều bị một tòa thành lũy kim loại đen sì chiếm cứ, mặt ngoài thành lũy kim loại bò đầy các loại dây leo lòng đất vặn vẹo cùng đan xen, tản mát ra ánh huỳnh quang mỏng manh, giống như thế giới đồng thoại xa hoa mỹ lệ.

Trên khoang rỗng trong lòng đất, hẳn là có khe hở nối thẳng mặt đất, từ mặt đất mang đến không khí lạnh lẽo mà khô ráo, thoáng hòa tan bóng tối cùng áp lực của thế giới lòng đất.

Tả Kinh Vân và toàn bộ chiến sĩ phản kháng của tổ chức Tinh Quang, có lẽ là bị không khí lạnh kích thích, vừa thấy pháo đài lòng đất này, liền nhịn không được đáy mắt nước mắt giàn giụa: “Thánh điện, thánh điện của chúng ta!”

Giờ phút này, tòa “thánh điện” lấy hình thức thần thoại truyền lưu rất nhiều năm ở trong miệng toàn bộ người tu chân, như là con thú sắt thép khổng lồ dần dần thức tỉnh, bên trong không ngừng phát ra tiếng nổ vang “Ù ù”, mặt ngoài bị dây leo che giấu, những tòa phù trận huyền ảo phức tạp mà khí thế hoành tráng tản mát ra hào quang nhiều màu rực rỡ. Hào quang này hướng bốn phía vươn ra xúc tu, bắn về phía sâu trong khe hở của tầng nham thạch, không biết cuối cùng bắn về phía nào.

“Ngụy Long Đào đã phát động ‘hệ thống đả kích lưới kiếm toàn cầu’, thật sự là quá, quá tốt rồi!”

Tả Kinh Vân vừa mừng vừa sợ, hầu như không dám tin đôi mắt và lỗ tai của mình, nhưng sự thật bày ở trước mắt, không cho phép cô không tin. Nữ chiến sĩ đầu trọc vung cánh tay, mừng rỡ như điên dẫn dắt mọi người lao vào: “Đi, thề sống chết bảo vệ thánh điện, ở trước khi Ngụy chỉ huy đánh rụng ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, chúng ta cho dù là tan xương nát thịt, cũng không thể để một người tu tiên xông vào thánh điện của chúng ta!”
Bình Luận (0)
Comment