Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2171 - Chương 2127: Hoảng Hốt Không Chọn Đường

Chương 2127: Hoảng hốt không chọn đường Chương 2127: Hoảng hốt không chọn đườngChương 2127: Hoảng hốt không chọn đường

“Rắc rắc rắc rắc!”

Ở dưới sóng xung kích và mảnh vỡ đá xâm nhập, kết cấu chống đỡ của lớp vỏ cùng bên trong tàu Linh Đang nhanh chóng vặn vẹo cùng đứt gãy, xuất hiện khe hở cùng vết lõm xuống mắt thường có thể thấy được.

Loại tàu vũ trụ trình độ tổn hại này, vốn là tuyệt không thích hợp tiến hành bước nhảy tinh hải ―― cho dù khe hở to bằng ngón tay, ở trong quá trình xuyên qua không gian bốn chiều, cũng có khả năng dẫn tới cả con tàu vũ trụ vỡ tan tành, hoàn toàn “phá vỡ hư không” .

Đây là thường thức trong thường thức.

Nhưng Lý Diệu đã không có lựa chọn.

Mặc dù vũ trụ lạnh như băng cách nhau mấy vạn km, hắn cũng có thể cảm giác được Lệ Linh Phong lửa giận ngút trời.

Hắn tình nguyện táng thân trong cơn bão cuồng loạn của không gian bốn chiều, cũng không muốn rơi vào trong tay Lệ Linh Phong!

“Không có cách nào cả, chỉ có được ăn cả ngã về không!”

Hai mắt Lý Diệu đỏ rực, hầu như muốn nhỏ máu, linh năng từ trong mỗi một lỗ chân lông tuôn trào ra, như là khối không khí vô ảnh vô hình bao phủ cả tàu Linh Đang, tương đương với phủ lên cho tàu Linh Đang một tầng linh năng phòng ngự, lại tăng mạnh lực ngưng tụ giữa cấu kiện bên trong.

Một mặt, Lý Diệu bây giờ là cường giả Hóa Thần, cường độ cùng tính ổn định của linh năng phát ra đều đủ.

Một mặt khác, “tàu Linh Đang” là tàu vũ trụ cấp Vũ Lượng siêu mini, từ đầu đến chân chiều dài không vượt qua hai ba mươi mét, mới có thể bị hắn lấy sức một người chống đỡ được.

Nếu không phải như thế, ở dưới lửa đạn xâm nhập mãnh liệt như thế, Lý Diệu thật sự là một chút cơ hội cũng không có.

“Xông lên! Xông lên! Xông lên!”

Tia máu nổ tung ở đáy mắt Lý Diệu, tàu Linh Đang giống như là tinh khải cùng Cự Thần Binh như vậy mọc ra hai cái cánh chim linh năng màu đen, mỗi một cái lông vũ trên cánh đều về hướng phía sau điên cuồng phun trào gợn sóng, làm tàu Linh Đang tăng vọt tốc độ đến cực hạn, hướng tới Lệ Linh Phong và tàu vũ trụ của người tu tiên phóng đi!

Huyền quang cùng viên đạn bão từ tàu vũ trụ của người tu tiên phun trào ra phủ đầu đánh tới, ùn ùn phát nổ ở quanh tàu Linh Đang, giống như trong hư không vươn ra một rồi lại một U Minh quái trảo, hướng tàu Linh Đang hung hăng chộp tới, lại lần lượt bị linh diễm của Lý Diệu ngăn cản cùng đánh văng ra.

Dù vậy, tàu Linh Đang vẫn bị chấn động tới mức vang lên “Ào ào”, giống như một giây sau sẽ hoàn toàn rã rời.

Lệ Gia Lăng bị dọa sắc mặt trắng bệch, thiếu niên quái vật ở Lệ gia và ngục giam tổ ong đã quen nhìn các loại khủng bố thật không ngờ, thế gian còn có Lý Diệu loại người điên cuồng đến cực điểm này!

Bạo Phong Chi Thần của Lệ Linh Phong cũng hóa thành một luồng hào quang màu lam đậm, hướng tàu Linh Đang gào thét lao tới ―― nếu bị hắn va chạm chính diện, dù là Đại La Kim Tiên cũng không cứu được con tàu thăm dò tàng hình này!

Trong ngực Lý Diệu phát ra tiếng cười điên cuồng như điên như ma, hốc mắt và khóe miệng xé rách, làn da cũng nứt nẻ từng mảng, giống như thân thể máu thịt đã không ngăn cản được linh năng sôi trào trong cơ thể hắn bùng nổ, tốc độ tàu Linh Đang tăng vọt tới tột đỉnh, trực diện Cự Thần Binh, Bạo Phong Chi Thần của Lệ Linh Phong!

“Tới bắt ta đi, ngu ngốc!”

Lý Diệu ngưng tụ tiếng cười điên cuồng thành một luồng thần niệm, hướng đối diện hung hăng gửi ra, cùng lúc dùng sức đập bàn điều khiển, “Bước nhảy tinh hải, phát động!”

Trong nháy mắt ――

Cự Thần Binh “Bạo Phong Chi Thần” của Lệ Linh Phong phát ra ngàn vạn ánh đao màu lam tối, lấy khí phách rợp trời rợp đất, xé rách tinh thần chém về phía tàu Linh Đang.

Bảy tám con tàu vũ trụ của người tu tiên cũng phun trào ra ước chừng hơn ngàn luồng hào quang có tính hủy diệt, phong kín trên dưới trái phải trước sau toàn bộ phương hướng chạy trốn của tàu Linh Đang.

Nhưng ở khoảnh khắc trước khi ánh đao, huyền quang, ngư lôi vũ trụ, viên đạn bão từ nối gót mà tới, chính phía trước tàu Linh Đang liền xuất hiện những vòng gợn sóng mơ mơ hồ hồ, xé rách vũ trụ ba chiều, hình thành một cánh cổng hình tròn thần bí khó lường, hoặc là nói, một lỗ thủng như là bị sâu đục ra.

Tàu Linh Đang lao đầu vào lỗ thủng, giống như là chui vào đầm lầy vô hình, biến mất!

Toàn bộ công kích của người tu tiên đều vồ trượt, chỉ kịp xé tan tành tàn ảnh tàu Linh Đang lưu lại.

Khi một chuỗi quả cầu lửa hủy diệt, ngay cả cánh cổng gợn sóng kia cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Lý Diệu và Lệ Gia Lăng, thành công từ trong vòng vây của người tu tiên nhảy ra ngoài, thoát khỏi Vũ Anh giới!

“Đuổi theo!”

Nhìn tinh hải trống rỗng phía trước, giọng Lệ Linh Phong hoàn toàn vặn vẹo, nghiến răng nghiến lợi gào lên, “Cho dù đuổi tới biên giới tinh hải, cũng nhất định phải bắt được hai người này, ta muốn mang bọn hắn, ta muốn mang bọn hắn ―― “

...

“Tít tít tít tít tít tít!”

“Xèo xèo xèo xèo xèo xèo!”

“Tít tít tít tít tít tít!”

Toàn bộ đơn nguyên pháp bảo có thể báo nguy hoặc là phát ra âm thanh trên tàu Linh Đang hết thảy đều đang rít lên.

Toàn bộ đơn nguyên pháp bảo không thể phát ra âm thanh cũng lấy tần suất chói tai nhất, kêu thảm, rên rỉ, gào khóc.

Nhưng những đơn nguyên pháp bảo này phát ra đại hợp xướng kêu thảm, cũng không thể bao trùm được tiếng kêu quái dị Lý Diệu và Lệ Gia Lăng phát ra.

Đây là một lần bước nhảy tinh hải hung hiểm nhất Lý Diệu đời này từng gặp, quả thực so với lúc trước khống chế tàu Hỏa Hoa húc Hài Cốt Long Ma, lại cùng nhau nhảy đến dị vực chưa biết còn hung hiểm hơn gấp mười.

Ít nhất một lần đó, vỏ ngoài tàu Hỏa Hoa cũng không có quá nhiều tổn hại, kết cấu cũng tương đối củng cố.

Hắn cảm thấy mình giống như một con ruồi bọ bị ném vào trong bồn cầu tự hoại, đang theo dòng nước chảy xiết bị đưa đi vào trong vực sâu vũ trụ.

Mỗi một giây, hắn đều phải thừa nhận một trăm lần nỗi khổ thiên đao vạn quả, mà mỗi một giây đều dài lâu như là suốt một trăm năm.

Cơ bắp, xương khớp, mạng lưới thần kinh thậm chí mỗi một tế bào của hắn đều sụp đổ, thậm chí ngay cả tuyến lạp thể và nhân tế bào cũng bị cứng rắn xé rách ra, lại lần lượt ghép bừa bãi lại với nhau, dùng sức đè ép và hỗn hợp, ép hắn thành một tế bào thật to.

Loại cảm thụ sống không bằng chết này không biết kéo dài bao lâu, bỗng thân thể chợt nhẹ, bọn họ như là bị vò thành một cục giấy bỏ, bị không gian bốn chiều hung hăng ném ra ngoài, trở về đến bên trong vũ trụ ba chiều.

Giống như từ hai vạn mét dưới đáy biển bỗng nhảy lên tới trên mặt biển, tuy có thể hít thở được không khí mới mẻ, nhưng nháy mắt chuyển đổi không thích ứng, vẫn làm lục phủ ngũ tạng của hắn cũng sắp từ trong cổ họng phun trào ra.

Lý Diệu vẫn tính là tốt.

Hắn nghe được tiếng Lệ Gia Lăng nôn mửa cả đống lớn, thiếu niên giống như sắp nôn ra hết tim gan lá lách phổi thận.

Nhưng Lý Diệu đã không rảnh đi chiếu cố Lệ Gia Lăng.

Bởi vì hắn nghe được hệ thống tự động dẫn đường và chạm đất của máy chủ phát ra tiếng rít thê lương, hơn nữa thấy được tinh cầu khổng lồ gần trong gang tấc kia.

Tin tức tốt là, hệ thống tự động dẫn đường cùng chạm đất của tàu Linh Đang cực kỳ hữu ích, mà ở trước khi xuất phát, Địch Phi Văn phó thống soái hạm đội Hắc Phong cho hắn bộ bản đồ vũ trụ đế quốc hơn một trăm năm trước cũng không sai lệch nhiều, thật sự dẫn bọn họ nhảy đến một đại thiên thế giới cách Vũ Anh giới gần nhất.

Tin tức xấu là, hệ thống tự động dẫn đường và hạ cánh quá con mẹ nó tích cực, bọn họ chưa nhảy đến chân không vũ trụ không có trọng lực, mà là trực tiếp nhảy đến trong vòng lực hấp dẫn của một hành tinh khổng lồ!

Lực hấp dẫn cực lớn lập tức bắt giữ tàu Linh Đang nho nhỏ.

Hơn nữa, bởi vì tàu Linh Đang là đột nhiên từ trong hư không chui ra, cũng không có quán tính tương đối ổn định với lực hấp dẫn của hành tinh, lực lượng triều tịch nháy mắt xé tàu Linh Đang rã rời, ngay cả lớp vỏ cũng bị bóc đi từng miếng một!

Rầm! Rầm rầm rầm rầm!

Sau mông tàu Linh Đang toát ra những quả cầu lửa thật lớn, toàn bộ đơn nguyên động lực đều báo hỏng, mất đi động lực tàu Linh Đang giống như một cục sắt nặng trịch, trực tiếp từ bầu trời cao mấy vạn mét rơi cắm xuống!

Đổi là lúc bình thường, Lý Diệu và Lệ Gia Lăng đều có thể dễ dàng triệu hồi tinh khải, tự do bay lượn trên bầu trời, như là lông vũ nhẹ nhàng rơi xuống đất.

Nhưng bọn họ vừa mới trải qua một lần bước nhảy tinh hải cực kỳ hung hiểm, còn ở trong di chứng gợn sóng không gian kích động gây ra, tứ chi bách hải đều đang lật sông nghiêng biển, nào còn ngưng tụ ra được bao nhiêu linh năng?

Chờ lúc Lý Diệu miễn cưỡng ngưng tụ lên ba phần thần niệm cùng một mảng linh năng, bọn họ đã giống sao băng nhanh như điện chớp, cách mặt đất chỉ còn lại có mấy trăm mét cuối cùng!

“A a a a a a!”

Lý Diệu điên cuồng đánh phá linh năng, ở phía trước tàu Linh Đang chai năm xẻ bảy ngưng tụ ra chín tầng giảm xóc, hơn nữa ra hiệu Lệ Gia Lăng mặc vào tinh khải giống với mình.

“ẦM!”

Ngay trong tích tắc hai người mặc vào tinh khải, tàu Linh Đang rốt cuộc va đập ở trên mặt đất, theo tiếng nổ đinh tai nhức óc, hóa thành một quả cầu lửa to lớn nhìn ghê người, lượng lớn hài cốt cùng cấu kiện hừng hực thiêu đốt, như thiên nữ tán hoa rơi đến phạm vi mấy chục km, lại bị cuồng phong thổi quét, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Tàu Linh Đang hoàn toàn báo hỏng rồi.

Tính cả bộ đơn nguyên pháp bảo có thể tạo thành trạm cơ sở truyền tin tức tinh hải khoảng cách siêu xa, dùng để liên hệ với quê nhà ở bên trong.

Lý Diệu ở nửa phút sau từ từ tỉnh lại.

Sau khi ý thức được một sự thực này, lại niệm nửa phút đồng hồ “Đ..” .

Hắn gian nan hít thở không khí xen lẫn mùi tanh hôi ―― phổi đau đớn nhắc nhở hắn không khí của tinh cầu này rốt cuộc ác liệt bao nhiêu.

Dõi mắt trông về phía xa, quan sát xung quanh, Lý Diệu không khỏi lại hít một hơi thật sâu.

Đây là một “tinh cầu có thể ở lại” hiểm ác cỡ nào chứ!

Tầng khí quyển nơi này không biết ẩn chứa vật chất quỷ dị cỡ nào, bầu trời giống như vĩnh viễn bị mây đen và sương mù đen bao phủ, giữa mây mù là tia chớp như kim xà loạn vũ, làm mưa làm gió, thỉnh thoảng sẽ có những tia sét từ trên bầu trời lao xuống dưới, đánh ra ở trên mặt đất mảng lớn sóng hồ quang.

Cái đó giống như là một rừng rậm tia chớp cực kỳ quỷ dị, lúc trầm lúc bổng, thật lâu không tiêu tan.

Dưới bầu trời âm u, Lý Diệu không nhìn thấy nửa khối đồng bằng hoặc là dấu hiệu nhân loại khai phá, khắp nơi đều là nếp uốn cao ngất trong mây ―― địa hình địa mạo nơi này có chút tương tự với Hài Cốt Long Tinh, so với Hài Cốt Long Tinh càng thêm ác liệt, ít nhất nếp uốn của Hài Cốt Long Tinh đều là những vòng cực có quy luật, mà nếp uốn hoặc là nói gồ lên nơi này, lại là thưa thớt, cài răng lược, xoay vặn vẹo, giống như hung thú dưới lòng đất nhe răng nanh ra khỏi mặt đất!

Giữa trời đất, khắp nơi đều là tia chớp nổ vang và cát bay đá chạy. Lý Diệu dùng pháp bảo trinh sát tinh khải mang theo đo tốc độ gió một phen, phát hiện cho dù là khu vực tương đối ổn định chỗ hắn, tốc độ gió cũng vượt qua “gió mạnh cấp Ba” liên bang định nghĩa, mà khu vực xa xa những khối đá núi to lớn kia đều đang không ngừng quay cuồng, khẳng định đạt tới trình độ “cơn lốc” thậm chí “cơn lốc siêu mạnh”, càng không cần nói trên đường chân trời dựng sừng sững những cái vòi rồng, giống như người khổng lồ đội trời đạp đất, cắn nuốt sét cùng tia chớp, chậm rãi di động.

“Đây là nơi quỷ quái gì vậy, thật sự là ‘tinh cầu có thể ở lại’ sao?”

Lý Diệu tận mắt thấy một tảng đá lớn đường kính vài trăm mét bị vòi rồng lượn lờ tia chớp hút vào trong bụng, xé nát, biến thành vô số đá vụn có hồ quang quấn quanh, không khỏi trợn mắt cứng lưỡi, chậc chậc than thở.

Hắn trong nháy mắt điều lấy ra số liệu vài đại thiên thế giới trong cụm sao Bọ Cạp Độc, cách Vũ Anh giới gần nhất, tiến hành đối chiếu so sánh với cảnh tượng như địa ngục trước mắt.

Sau đó, lông hắn hắn càng nhíu chặt hơn.

“Thế mà lại là ―― Sa Man tinh!”
Bình Luận (0)
Comment