Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2177 - Chương 2133: Áo Giáp Cùng... Răng Nanh Của Thiếu Niên!

Chương 2133: Áo giáp cùng... răng nanh của thiếu niên! Chương 2133: Áo giáp cùng... răng nanh của thiếu niên!Chương 2133: Áo giáp cùng... răng nanh của thiếu niên!

“Ngươi thực không có việc gì chứ?”

Lý Diệu cảm thấy trạng thái thần hồn của Lệ Gia Lăng giờ phút này như là một cao ốc lung lay sắp đổ, sắp ầm ầm sụp xuống, mà trong cao ốc lại chất đống vô số bom tinh thạch khẽ chạm là phát nổ, hắn cũng toát mồ hôi lạnh, tiếp tục biết nghĩ cho người khác an ủi: “Ta biết xung đột thân tình luân lý gia đình máu chó như vậy ngươi trong thời gian ngắn khẳng định rất khó tiếp nhận, bằng không ta bám trụ bác của ngươi trước, ngươi giậm chân đấm ngực la to điên cuồng gào khóc một lần?”

“... Không cần.”

Lệ Gia Lăng hít một hơi thật sâu, thật sâu, thật sâu.

Lý Diệu như có thể nghe được tiếng mỗi một bó cơ cùng dây thần kinh trong cơ thể thiếu niên đầu tiên là bị gắt gao co lại, co đến mức ngay cả xương cốt cũng sắp nghiền nát, sau đó lại dần dần thả lỏng từng bó một.

Thiếu niên bình tĩnh trở lại.

Đó là một loại cảm giác rất quỷ dị, thậm chí có chút khủng bố.

Giống như ở trong vòng vài giây ngắn ngủn, thiếu niên hoàn toàn biến thành một người hoàn toàn khác, ở ngoài tầng sâu nhất của bản thân bao vây một tầng giáp lạnh như băng thật dày, được khảm răng nanh.

Hoặc là...

Là hắn mang áo giáp “thiếu niên bình thường” ngụy trang ra bóc ra từng tầng một, rốt cuộc hiển lộ ra bản thân lạnh lùng vô tình, thâm thúy u ám!

“Ta không sao, thật sự.”

Lệ Gia Lăng thấp giọng nói: “Diệu ca nói không sai, thân là người tu tiên, càng sinh ở trong Lệ gia loại vòng xoáy quyền lực này, cái gì cốt nhục thân tình đều là trò cười, xảy ra loại chuyện này, rất bình thường nha!”

“Nói rất hay!”

Lệ Linh Phong cười ha ha, “Ngươi đương nhiên hẳn là không có việc gì, như vậy mới không uổng phí ta mười mấy năm qua vẫn luôn tiến hành giáo huấn đối với ngươi. Những năm qua, ta dạy ngươi nhiều âm mưu và phản bội, giết chóc và giao dịch, hai mặt cùng lục đục với nhau, ý chí sắt đá cùng chỉ biết tới lợi ích như vậy, chính là hy vọng ngươi ở lúc thời khắc này tới, có thể bình tĩnh và lý tính như thế!

“Ngay cả cổ nhân cũng biết, sinh ở nhà đế vương, thì vĩnh viễn đừng nghĩ hưởng thụ được thiên luân chi nhạc, huyết mạch thân tình giữa người thường, đây là trả giá của quyền lực! Ở dưới quyền lực tuyệt đối nghiền áp, cốt nhục thân tình gì cũng phải không còn sót lại chút nào nha!

“Lệ gia chúng ta nắm giữ nhiều đại thiên thế giới như vậy, quyền thế vượt xa xa các quân vương cổ đại gấp trăm lần trở lên, mà mẹ ngươi lại là hoàng hậu đế quốc không hơn không kém, mẫu nghi thiên hạ, có được thân phận như vậy, còn muốn chờ mong thân tình mẹ con cái gì? Chẳng phải là quá ngu ngốc sao!”

“Bác nói không sai.”

Lệ Gia Lăng bất động thanh sắc đáp lại, thanh âm lạnh lùng như núi băng thế mà khiến Lý Diệu bên cạnh cũng không khỏi rùng mình. Thiếu niên ở trong vòng mười mấy giây ngắn ngủn, càng lúc càng nhập vai, cười lạnh nói: “Chẳng qua, chúng ta vì sao phải 100% tin tưởng ngươi? Cho dù Lệ Linh Hải thật sự là kẻ cung cấp gien trên huyết mạch của ta, chẳng lẽ bà ta nhất định là tới giết ta diệt khẩu sao? Có thể là ngươi cùng đường, chó cùng rứt giậu, cố ý nói nhảm hay không?”

Lý Diệu nuốt ngụm nước bọt, nhỏ giọng nói: “Này, ngươi thật sự không có việc gì chứ?”

Lệ Gia Lăng lạnh nhạt nói: “Ta không sao, ngược lại cảm thấy cảm giác giờ phút này so với bất cứ lúc nào trước kia cũng tốt hơn, ít nhất ta rốt cuộc đã biết mình rố cuộc là ai, lại từ đâu mà đến ―― không phải sao?”

Lý Diệu hơi ngẩn ra, không biết nên đáp lại thiếu niên bình tĩnh đến đáng sợ này như thế nào.

Lệ Linh Phong trầm giọng nói: “Chuyện tới nước này, ta còn có cần thiết gì lừa ngươi, ngươi cẩn thận nghĩ chút là biết, nếu không phải sớm có dự mưu, Lệ Linh Hải sao có khả năng tới nhanh như vậy?

“Cách người thần bí này bên cạnh ngươi phá hư ‘nhiệm vụ Phá Diệt Tinh Quang’ đánh nổ ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ của ta, còn chưa vượt qua 24 giờ, ngay cả viện quân Lệ gia chúng ta cũng chưa nhanh như vậy từ tiền tuyến điều động về, tập kết cùng chỉnh biên, lại nhảy đến Vũ Anh giới, Lệ Linh Hải lại dựa vào cái gì tới nhanh như vậy?

“Hơn nữa, chuyện này căn bản không hề quan hệ với nó. Thân là hoàng hậu đế quốc, tự nhiên còn có chuyện quan trọng hơn phải xử lý, nào có tư cách cùng rảnh rỗi để nhúng tay chuyện của ta?

“Đáp án chỉ có một, nó sớm đã tới rồi!

“Nó căn bản không phải vì người thần bí này bên cạnh ngươi mà đến, thậm chí cũng không biết người thần bí này tồn tại. Ngay từ đầu, mục tiêu của nó đã phi thường minh xác, đó là ngươi!

“Ta nhắm chừng nó đã sớm biết bí mật ta vụng trộm giấu ngươi đi, nhưng vẫn luôn ẩn nhẫn không phát, làm bộ như hoàn toàn không biết gì cả, âm thầm mưu tính phải như thế nào hoàn toàn ‘tiêu hủy’ ngươi.

“Ta lần này rời khỏi lãnh địa lệ thuộc trực tiếp Lệ gia, tới Vũ Anh giới đẩy mạnh ‘nhiệm vụ Phá Diệt Tinh Quang’, chính là cơ hội tốt nhất của nó. Đội tàu đột kích bí mật của nó hẳn là đã sớm ngủ đông ở sâu trong tinh hải mênh mông bên cạnh Vũ Anh giới, vẫn luôn theo dõi hành động của ta bên này.

“Có lẽ, nếu không có người thần bí này nhúng tay, nó sẽ ở thời điểm ‘nhiệm vụ Phá Diệt Tinh Quang’ tiến hành đến khẩn trương nhất cũng chính là hỗn loạn nhất đột nhiên giết ra, một kiếm lấy mạng!”

Lệ Gia Lăng nói: “Đã là hạm đội bí mật, số lượng không có khả năng quá nhiều, sao có khả năng công phá ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ ?”

“Còn không hiểu sao?”

Lệ Linh Phong đề cao thanh âm, “Nếu nó muốn cứu người, mới cần thiết công phá ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, nhưng nếu mục đích của nó ngay từ đầu chỉ là giết ngươi diệt khẩu, vậy căn bản không cần đụng đến hạm đội chiến đấu cùng pháo đài vũ trụ của ta, chỉ cần sau khi xác định tọa độ của ngươi, đột nhiên từ bên cạnh giết ra, hoàn toàn hủy diệt khu vực chỗ ngươi, sau đó vô thanh vô tức bỏ chạy là được, thậm chí có thể mang món nợ rối mù này tính đến trên đầu ‘tổ chức Tinh Quang’.

“Nếu tất cả thuận lợi, nó ở trong vòng ba ngày có thể trở lại đế đô ‘Cực Thiên giới, Thiên Cực tinh’, đến lúc đó cho dù trong tay ta nắm bắt cả đống chứng cớ gián tiếp, lại có thể thế nào?

“Nó hẳn là có tính toán như vậy, tàu vũ trụ cùng tinh khải nó lần này mang đến đều không có bất cứ chiến huy cùng ký hiệu nào, hẳn là bộ đội bí mật một tay nó điều chế ra, nhưng những tàu vũ trụ này lại tiến hành cải tạo rách tung toé, treo thêm rất nhiều phế liệu lên, phong cách phi thường tương tự với tổ chức Tinh Quang đám ô hợp đó ―― cái này còn không đủ để nói rõ vấn đề sao?

“Đương nhiên, ai cũng không nghĩ tới vị bằng hữu thần thần bí bí này sẽ bỗng nhiên giết ra đảo loạn tất cả ―― Đã hủy diệt tâm huyết ta mấy chục năm vất vả kinh doanh, cũng hoàn toàn quấy rầy tiết tấu của Lệ Linh Hải, ép nó không thể không mạo hiểm chạy tới nơi này!”

Lý Diệu day day mũi: “Ặc, không khách khí, đây là điều ta nên làm.

Lệ Linh Phong hung hăng trừng mắt nhìn Lý Diệu một cái, sự hung dữ ở sâu trong đôi mắt, so với tia chớp trên bầu trời còn sáng lóa hơn.

Lệ Gia Lăng nghiêng đầu suy nghĩ thật lâu, chậm rãi nói: “Cho dù ngươi nói là thật, cũng không thể chứng minh bà ta không có ý đồ cứu người, nói không chừng hạm đội bí mật của bà ta ngủ đông ở bên cạnh Vũ Anh giới, chính là chuẩn bị ở thời điểm mấu chốt nhất giết ra cướp người thì sao?”

“Ha ha, ha ha ha ha, ngươi là còn đối với vị cung cấp gien này ―― hoặc là nói ‘mẹ đẻ’ của mình ôm chờ mong trình độ nào đó sao, khuyên ngươi từ bỏ ý tưởng ngây thơ buồn cười như vậy đi, nếu không sẽ chỉ càng thêm đau khổ!”

Lệ Linh Phong cười dữ tợn nói: “Là cảm thấy ta đã tàn khốc lại không biết xấu hổ hay không? Vậy ta nói cho ngươi, so với người mẹ mặt ngoài giả ngây giả dại, ra vẻ không hề tâm cơ, quang minh lỗi lạc, thật ra lại tâm cơ thâm trầm như biển, hầu như lừa gạt toàn bộ Lệ gia thậm chí toàn đế quốc của ngươi, ta bác ruột của ngươi, quả thực là một người tu chân thuần khiết vô cùng!

“Có một việc, ngươi không cảm thấy rất kỳ quái sao? Ngươi đã là máu mủ của Lệ Linh Hải, vì sao sẽ rơi vào trên tay ta, do ta bí mật nuôi lớn ngươi?

“Còn có, ta biết rõ quan hệ của ngươi và Lệ Linh Hải, lại vì sao đầu tư nhiều tài nguyên như vậy, bất kể phí tổn nện ở trên người ngươi, mang ngươi cứng rắn đập thành một món vũ khí bí mật đi đối phó Lệ Linh Hải? Bình thường mà nói, mẹ con liên tâm không phải chuyện đương nhiên sao, chẳng lẽ ta không sợ ngươi ở sau khi biết chân tướng sẽ đầu nhập Lệ Linh Hải bên kia, làm bản thân ta trộm gà không được còn mất nắm gạo?”

Lệ Gia Lăng hơi ngẩn ra: “Có lẽ, ngươi quá mức tự đại, cho tới bây giờ không ngờ tới ta sẽ biết chân tướng?”

“Hừ, nếu ngươi nghĩ như vậy, thì quá xem thường bác ngươi rồi, cũng quá xem thường mẹ đẻ của ngươi rồi.”

Lệ Linh Phong nói: “Bác ngươi là cường giả Hóa Thần, tu vi mẹ ngươi so với ta càng cao hơn, chỉ cần hai bên tiếp xúc khoảng cách gần, nó sao có khả năng không nhận ra ngươi là máu mủ của nó?”

“Đến lúc đó, mẹ con các ngươi dắt tay, đứng ở cùng trận doanh để đối phó ta, chính là sự kiện tỷ lệ đại khái ―― ta làm như vậy, chẳng phải là tự chịu diệt vong sao, tự tay bồi dưỡng cho mình một người đào mộ sao?”

Lý Diệu và Lệ Gia Lăng đồng thời nhíu mày trầm ngâm.

Chuyện này quả thực có chút nói không thông, vô luận Lệ Linh Phong cuồng vọng tự đại như thế nào nữa, cũng không có lý do lưu lại một sơ hở lớn như vậy!

“Ta sở dĩ dám làm như thế, cho dù ngươi biết toàn bộ chân tướng, cũng có lòng tin ngươi nhất định sẽ đứng ở bên này của ta, lý do rất đơn giản.”

Lệ Linh Phong mỉm cười, không chút hoang mang ném ra đáp án, “Bởi vì đây không phải lần đầu tiên Lệ Linh Hải muốn giết ngươi diệt khẩu, mà là lần thứ hai!

“Mấy chục năm trước, nó đã từng giết chết ngươi một lần, nói chuẩn xác hơn, là từng ‘tiêu hủy’ ngươi trạng thái phôi thai, khi đó nó cho rằng bản thân hoàn toàn ‘tiêu hủy’ ngươi phôi thai dư thừa này rồi, lại không ngờ ngươi đại nạn không chết, cuối cùng còn được ta cứu.

“Lệ Linh Hải khi đó, còn chưa có quyền thế ngập trời và lực lượng khủng bố như hôm nay, ta còn có thể nghĩ cách che giấu sự tồn tại của ngươi mấy chục năm, cũng cuối cùng tìm người sinh ra ngươi, vụng trộm nuôi nấng lớn lên!

“Bây giờ, ngươi hiểu chưa, Lệ Linh Hải tuy là mẹ đẻ của ngươi, lại từ đầu tới cuối đều ghét bỏ ngươi là phiền toái, không để ý tất cả muốn giết ngươi, hơn nữa đã từng giết ngươi một lần!

“Ta, chỉ là bác của ngươi, cũng không phải là xuất phát từ nhân tố cốt nhục thân tình gì mới cứu ngươi, mà là coi ngươi thành một tấm thẻ đánh bạc, muốn điều chế ngươi thành một món vũ khí bí mật.

“Nhưng trên khách quan, lại thật sự là ta đã cứu ngươi, còn nuôi ngươi lớn lên, ở thời khắc mấu chốt nhất che chở ngươi, thậm chí vận dụng toàn bộ tài nguyên trong phạm vi quyền hạn của ta, tận hết sức lực bồi dưỡng ngươi!”

Thân hình Lệ Gia Lăng nhoáng lên một cái, thanh âm càng thêm âm u lạnh lẽo: “Vậy ta còn phải hướng ngươi nói một tiếng ‘cảm ơn’, bác?”

“Hừ, ta từ trước tới nay chưa từng nghĩ ngươi sẽ cảm tạ ta, ta biết ngươi hận thấu xương đối với ta, mà ta cũng đối với ngươi cảm tạ hoặc là thù hận không thèm quan tâm!”

Lệ Linh Phong hừ lạnh nói: “Ta chỉ là mang chân tướng từ đầu tới cuối nói cho ngươi, sau đó mời ngươi dùng sự bình tĩnh cùng lý trí mấy năm nay ta cứng rắn dạy cho ngươi nghiêm túc tự hỏi một lần, mình rốt cuộc nên đứng bên nào, là bên này của bác cứu vớt và nuôi nấng ngươi, hay là người mẹ bên kia một lần lại một lần muốn giết ngươi diệt khẩu?”
Bình Luận (0)
Comment