Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2189 - Chương 2145: Truyền Thừa Làm Người Ta Hít Thở Không Thông!

Chương 2145: Truyền thừa làm người ta hít thở không thông! Chương 2145: Truyền thừa làm người ta hít thở không thông!Chương 2145: Truyền thừa làm người ta hít thở không thông!

Ở ngoài hai trăm hai mươi mét, sâu trong khe rãnh, trong nước bùn, Lý Diệu và Lệ Gia Lăng đều chấn động đến cực điểm.

Không ngờ mình đã mang hơi thở, nhịp tim thậm chí lỗ chân lông đều co rút lại đến cực hạn, ngay cả một chút linh năng cũng chưa phóng ra, nhiệt độ cơ thể giảm tới nhất trí với nước bùn, nham thạch cùng mưa gió quanh mình, theo lẽ thường mà nói, lại tuyệt đối không có khả năng hợp tác với Lệ Linh Phong lại vẫn bị hoàng hậu phát hiện!

“Đúng rồi!”

Trong lòng Lý Diệu kịch liệt chấn động, âm thầm ảo não, “Vừa rồi hoàng hậu và Lệ Linh Phong nói nhảm nhiều như vậy, thậm chí tùy ý Lệ Linh Phong mang chuyện bí ẩn nhất của cô ta nói ra, tám chín phần mười, chính là nói cho Lệ Gia Lăng nghe!

“Lệ Gia Lăng vô luận như thế nào cũng là thiếu niên không đến hai mươi, còn chưa tu luyện đến trình độ ý chí sắt đá, mất sạch nhân tính, nghe được thân thế kinh tâm động phách như thế của mình, nào có đạo lý không hiện ra một chút tình cảm dao động nào?

“Chính là một luồng tình cảm dao động bé nhỏ không đáng kể này, đã bị hoàng hậu bắt được cái chân đau, cuối cùng khóa mục tiêu được chúng ta!

“Nhưng mà, hoàng hậu sao có thể ngay từ đầu đã biết chúng ta sẽ trốn ở bên cạnh?

“Chẳng lẽ cô ta đối với phương thức tư duy cùng phong cách làm việc của Lệ Linh Phong đều rõ như lòng bàn tay, trước đó đã biết người anh trai thất bại thảm hại, cùng đường này, chỉ có thể lựa chọn hợp tác với chúng ta?

“Thực đáng chết, quả nhiên không nên tin tưởng Lệ Linh Phong, đã sớm nhìn ra hắn là bao cỏ, ngay cả ta cũng có thể đùa giỡn hắn xoay vòng vòng, càng đừng nói hoàng hậu!

“Hoàng hậu nói không sai, thằng cha này chính là đồng đội như heo, lần này hại chết chúng ta rồi!”

Lý Diệu ước chừng dùng nửa giây để tâm tư xoay chuyển thật nhanh, suy tư nên tè ra quần nhấc chân bỏ chạy hay không.

Hoặc là cùng Lệ Gia Lăng bỗng nhiên đứng dậy, trái phải giáp công, đột ngột xông qua, mỗi người ôm lấy một cái đùi hoàng hậu, Lệ Gia Lăng thì kêu to “mẹ”, mình thì dau đớn gọi “mẹ nuôi”, như vậy tỷ lệ sinh tồn có thể cao hơn một chút hay không?

Nhưng ngay trong nửa giây này, phong vân biến sắc, lôi điện vô quang, giữa huynh muội Lệ gia đã trình diễn biến hóa cực kỳ nguy hiểm.

Ngay tại lúc em gái lên án mạnh mẽ hắn là “đồng đội như heo”, hơn nữa điểm ra vị trí của Lý Diệu và Lệ Gia Lăng, Lệ Linh Phong liền biết đại thế đã mất.

Nói hắn là heo, hắn thật sự không khiêm tốn một chút nào, thật sự trình diễn biểu hiện như heo. Hắn không dám thẹn quá hóa giận, lao lên quyết tử chiến một trận với Lệ Linh Hải, ngược lại quát một tiếng, phát ra sát khí vô biên, kích động toàn bộ “lĩnh vực”, huyễn hóa ra hiệu quả hình ảnh muốn bao nhiêu hoa lệ thì có bấy nhiêu hoa lệ, sau đó, ở dưới sát khí và lĩnh vực yểm hộ nhấc chân bỏ chạy!

Có lẽ ở trong nhận biết của Lệ Linh Phong, Lệ Gia Lăng mới là mục tiêu tất sát của Lệ Linh Hải.

Thừa dịp Lệ Linh Hải giết người diệt khẩu, vĩnh tuyệt hậu hoạn, hắn còn có cơ hội đào tẩu.

Nào ngờ ngay tại lúc hai chân hắn giẫm xuống đất, chuẩn bị tăng tốc chạy trốn, mặt đất bốn phương tám hướng dưới chân hắn đều nứt nẻ ra, vạn tia chớp, như bụi gai lóng lánh, từ sâu trong lòng đất đột nhiên lao ra, dây dưa hai chân và hai tay hắn.

Tinh khải của Lệ Linh Phong tuôn ra vạn tia lửa, vô số phù trận và đơn nguyên pháp bảo đều quá tải, nổ tung!

Lại là Lệ Linh Hải đã sớm ở lúc hai người nói chuyện, làm bộ bị Lệ Linh Phong chọc đến chỗ đau, thần hồn bất ổn, linh năng hỗn loạn, làm vô số tia chớp đều hung hăng đánh phá mặt đất.

Đây vốn là biểu hiện lực lượng không khống chế được, trên thực tế lại là Lệ Linh Hải vụng trộm đưa lực lượng sấm sét vào lòng đất ẩn núp đi, đã sớm ở dưới chân anh trai bố trí kết giới tia chớp cường đại!

“Không phải chứ, trước mặt chúng ta hai Hóa Thần lão quái, vô thanh vô tức đưa những tia chớp vào lòng đất, còn ngưng tụ thành kết giới, chúng ta lại đều chưa phát hiện!”

Con mắt Lý Diệu lồi ra, âm thầm tặc lưỡi, “Tu vi hoàng hậu, thật sự là sâu không lường được, nhưng không có khả năng!”

“Được việc không đủ, hỏng việc có thừa, ngươi con heo này, suýt nữa hỏng việc lớn của ta rồi!”

Đôi mắt gần như trong suốt của Lệ Linh Hải dần dần tràn ra sát ý trắng xóa, mặt không biểu cảm, vẻ mặt âm u lạnh lẽo, chân giẫm cây cầu tia chớp trên không, đi từng bước một về phía Lệ Linh Phong, “Hôm nay không giết ngươi, ai biết ngày mai ngươi con lợn tự cho là thông minh này, còn có thể gây ra bao nhiêu phiền toái cho ta!”

“Tê!”

Lệ Linh Phong như vạn tia chớp vào cơ thể, trong lúc nhất thời đau khổ không muốn sống nữa, phát ra tiếng gầm nhẹ cuồng nộ, linh diễm cấp Hóa Thần giống như sóng thần rít gào, lại lần nữa ngưng tụ thành lĩnh vực của mình, thế mà như một quả cầu to lớn bị sấm sét cùng mưa gió bao phủ, hắn thì ở trung tâm quả cầu tóc tai bù xù, vẻ mặt giọng nói đều dữ tợn, “Lệ Linh Hải, ngươi đừng ép ta, mọi người đều là Hóa Thần, ta cũng không kém ngươi bao nhiêu! Nếu hôm nay ngươi cố ý muốn giết ta, cho dù ta chết, ngươi cũng phải trả giá vô cùng thảm thiết. Ta xem ngươi làm sao đối mặt viện quân bốn đại tuyển đế hầu gia tộc nối gót mà tới, ngươi cũng chết chắc rồi!”

“Ngươi cái con heo này, cũng có tư cách để ta trả giá... ‘Vô cùng thảm thiết’ sao?”

Bước chân Lệ Linh Hải không ngừng, trên khuôn mặt như băng sương toát ra một nụ cười châm chọc, “Cho nên nói, ngươi con heo này chỉ có một chút thông minh vặt tự cho là đúng, còn nói cái gì dùng mấy chục năm để tiến hành ‘phác hoạ nhân cách’ đối với ta, thôi diễn tâm tính và cách làm việc của ta, đối với ta rõ như lòng bàn tay, lại ngay cả phán đoán cơ bản nhất cũng hoàn toàn sai rồi!”

“A!”

Bị bức bách đến mức này, tôn nghiêm Hóa Thần lão quái của Lệ Linh Phong rốt cuộc bùng nổ, cả lĩnh vực quanh mình đều như núi lửa bùng nổ hướng Lệ Linh Hải đánh tới, bản thân thì nhân cơ hội nhanh chóng kết ấn, ý đồ triệu hồi ra Cự Thần Binh “Bạo Phong Chi Thần” tàn phá không được đầy đủ ngăn địch.

Một màn không thể tưởng tượng đã xảy ra!

Ngay tại lúc Lệ Linh Phong dùng toàn bộ thần hồn câu dẫn linh năng trong thiên địa, mang lĩnh vực kích động đến cực hạn, tia chớp lượn lờ ở quanh thân Lệ Linh Hải cũng ở trong tích tắc sáng ngời gấp mười, đạt tới trình độ chọc mù mắt người ta.

Sau một đợt bay múa, xoay tròn và đan xen hoa cả mắt, ngàn vạn tia chớp ngưng tụ thành chín con rồng khổng lồ giương nanh múa vuốt, lửa tím ngập trời, mà chín con rồng khổng lồ lại ngưng tụ thành một pháp tướng thần ma đội trời đạp đất, rít gào tinh tú!

Pháp tướng này...

Ngồi chễm chệ vắt chân ở trên một vương tọa nguy nga, tràn ngập khí thế trấn áp tất cả, nắm giữ tất cả, hùng bá tất cả, chỉ thiếu mang tám chữ “trên trời dưới đất, mình ta độc tôn” viết ở trong tròng mắt của nó!

Sau 0.1 giây, pháp tướng bá đạo vô cùng chợt tiêu tán, hết thảy bị hoàng hậu đế quốc Lệ Linh Hải hút vào trong cơ thể.

Chỗ sâu nhất tròng mắt trắng xóa của Lệ Linh Hải xuất hiện hai điểm ánh sao màu tím to bằng đầu kim, cuối mái tóc như thác nước bông tuyết cũng mơ hồ toát ra một mảng tím.

Nếu nói, vừa rồi hoàng hậu là cao cao tại thượng, bình tĩnh mà lạnh nhạt, nghiêm nghị không thể xâm phạm.

Giờ phút này, Lệ Linh Hải thật sự giống một bá chủ nắm quyền sanh sát trong tay, chí cao vô thượng, trong cái phất tay sẽ có ngàn vạn đầu người rơi xuống đất!

Cô xòe năm ngón tay, đầu ngón tay lập tức lao ra mấy chục tia chớp giao long, hung hăng đâm về phía tay phải Lệ Linh Phong, thế mà cứng rắn khống chế nhẫn Càn Khôn của đối phương, lấy linh năng mãnh liệt quấy nhiễu nhẫn Càn Khôn vận hành, ngăn cản Lệ Linh Phong lấy ra Cự Thần Binh!

“Còn có loại thần thông này!”

Lý Diệu nhìn mà da đầu phát tê, vội vàng tháo nhẫn Càn Khôn, nghĩ chút, dứt khoát nhét vào trong mồm.

Vẻ mặt Lệ Linh Phong so với gặp quỷ còn sợ hãi hơn, thậm chí hoàn toàn đánh mất ý chí chiến đấu.

Hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn hồ quang màu tím bên người Lệ Linh Hải không ngừng cuồn cuộn như sóng triều. Những hồ quang này càng dâng trào càng cao, thế mà ở giữa cơn bão mây sét ngưng tụ thành ảo giác thiên quân vạn mã phát động xung phong quyết tử, tiếng ngựa hí, tiếng người hô, tiếng đao kiếm giao kích cùng áo giáp va chạm, mang sấm sét rít gào đều bao phủ xuống, càng tăng thêm khí phách vô biên của Lệ Linh Hải.

“Thiên đạo vô cực, Chân long hiển thánh, đế diễm thao thao, phách tuyệt tinh hà!”

Lệ Linh Phong gầm rú thê lương, “Ngươi đây là, ngươi đây là thần thông 《 Long Ngự Cực 》của ‘Đế Hoàng’ trong truyền thuyết! Sao có khả năng, sao có khả năng, đây là tuyệt thế thần thông từ xưa đến nay chỉ có một mình ‘Đế Hoàng’, lấy ngôi cửu ngũ, thân phận chúa tể tinh hà, ngưng tụ khí vận ức vạn tinh tú, mới tu luyện thành! Thần thông như vậy, ngươi từ đâu đạt được? Đây là võ học chuyên thuộc về hoàng đế, không phải người khí vận thêm thân cực lớn tuyệt đối không có khả năng thừa nhận, ngươi một tên phàm thai, làm sao chịu được linh năng trùng kích như vậy, ngươi nên nổ tan xác mà chết!”

Lệ Linh Hải hít sâu một hơi, tùy ý ngàn vạn tia chớp ngưng tụ thành lửa tím dâng trào ở xoang mũi cùng khóe miệng mình, vẻ mặt hoảng hốt đến mức không giống như là chính cô, thản nhiên cười nói: “Ca ca, ngươi biết quá nhiều rồi.”

Thanh âm của cô trầm thấp, hùng hậu, bá đạo, mỗi một chữ đều mơ hồ mang theo hiệu quả ngôn xuất pháp tùy, nhất ngôn cửu đỉnh, làm người ta nhịn không được quỳ xuống thần phục, so với vừa rồi như hai người khác nhau.

“Chẳng lẽ…”

Lệ Linh Phong rốt cuộc đã hiểu tất cả, sắc mặt trong tích tắc tuyệt vọng đến mức thành một mảng trắng bệch, gầm rú thê lương: “Ta biết rồi, hơn một trăm năm trước ngươi bị lạc sâu trong tinh hải, tìm được mảnh vỡ thế giới thần bí kia, chính là ‘Hoàng Kim Thánh Tọa Lăng Tiêu giới’ toàn bộ người tu tiên đều mong nhớ ngày đêm, chính là chỗ ‘Đế Hoàng’ táng thân?

“Ngươi thế mà… đã khai quật truyền thừa ‘Đế Hoàng’!”

Hai chữ “Đế Hoàng”, như sét đánh giữa trời quang, chẳng những hoàn toàn rung động Lệ Linh Phong, cũng làm Lý Diệu và Lệ Gia Lăng đều đầu váng mắt hoa, hai tai vang lên “Ong ong”, hồi lâu không thở nổi.

Tu chân bốn vạn năm, cường giả nhân loại vĩ đại nhất từ xưa đến nay, lật đổ ba vạn năm thống trị tối tăm của Yêu tộc, thành lập quốc gia khổng lồ vắt ngang qua ba ngàn thế giới, xác lập hệ thống văn minh tu chân hiện đại, mang văn minh nhân loại đẩy về phía đỉnh cao nhất, người sáng lập Tinh Hải Đế Quốc, “Đế Hoàng” !

Trong truyền thuyết, “Đế Hoàng” là cao thủ số một văn minh nhân loại trong trên dưới mấy vạn năm.

Trong truyền thuyết, “Đế Hoàng” đã đạt được ba quyển “Phong Thần Thiên Thư”, mở ra lượng lớn truyền thừa văn minh Bàn Cổ lưu lại, đạt được vô số chí bảo và kỹ thuật tiên tiến, cứng rắn đẩy văn minh nhân loại lên mấy trăm hơn một ngàn năm trình độ phát triển.

Trong truyền thuyết, mặc dù “Đế Hoàng” ở giai đoạn sau thống trị, đào tạo ra hai mươi phân thân, lấy hơn phân nửa lực lượng của mình đều rót đến trên phân thân, khiến phân thân giúp hắn nắm giữ tinh hải, lực lượng bản thể vẫn mạnh mẽ đến tột đỉnh!

Trong truyền thuyết, “Đế Hoàng” ở sau khi cùng phân thân mạnh nhất “Tận Thế Chiến Cuồng Huyết Thần Tử” kịch chiến, suýt nữa đánh nổ toàn bộ đế đô “Cực Thiên giới, Thiên Cực tinh”, đã bị thương nặng, không biết tung tích.

Trong truyền thuyết, “Đế Hoàng” ẩn nấp đến sâu trong một mảnh vỡ thế giới tên là “Lăng Tiêu giới”, lâm vào hôn mê trên Hoàng Kim Thánh Tọa, chôn cùng hắn có thần thông sâu không lường được nhất, Cự Thần Binh mạnh mẽ nhất, cùng với bí bảo có thể võ trang một mũi hạm đội tinh hải khổng lồ!

Ai có thể đạt được “truyền thừa của Đế Hoàng”, người đó liền có thể xưng bá toàn bộ vũ trụ!
Bình Luận (0)
Comment