Chương 2153: Sư tử hoàng kim
Chương 2153: Sư tử hoàng kimChương 2153: Sư tử hoàng kim
Đó là một loại cảm giác vô cùng quỷ dị.
Hoàng hậu rõ ràng đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, Lý Diệu lại rõ ràng cảm ứng được, “lực tràng” nào đó do tinh huyết, nguyên thần và hồn phách của cô tạo thành, từ trong cơ thể phá xác mà ra, mang điện chớp sấm rền xung quanh hấp dẫn hết lại, ngàn vạn luồng hồ quang ngưng tụ thành hình người cổ quái.
Quái nhân hồ quang này rít lên lao về phía Lệ Gia Lăng.
Lý Diệu cả kinh biến sắc, phản ứng theo bản năng, linh diễm từ giữa ngón tay tuôn ra, ngưng tụ thành cự linh thần chưởng rợp trời rợp đất, hướng hồ quang quái nhân chộp tới.
“ẦM!”
Lý Diệu và hoàng hậu cứng rắn đấu một chưởng.
Lại như là hai “tiểu thế giới” xảy ra va chạm, tinh khí thần của hai người hung hăng dây dưa với nhau.
Lĩnh vực của cường giả Hóa Thần, đều có khí chất thậm chí “tính cách” độc đáo.
Giống lĩnh vực của Lý Diệu, liền có được tự do, bất khuất, phản kháng, nhiệt huyết… các loại khí chất, như những người thường bị lăng nhục cùng bị hao tổn làm hại, tàn hồn từ sâu trong Cửu U Hoàng Tuyền bò ra!
Mà trong nháy mắt này, Lý Diệu là thật sự “nhìn” thấy phía sau hoàng hậu trào ra một pháp tướng bá tuyệt thiên địa, như tinh hà đại đế.
Trong lĩnh vực của cô tràn ngập khí chất quân lâm thiên hạ, thế không thể đỡ.
Đây là “đế vương chi tướng” chân chính, đương nhiên tuyệt đối không có khả năng là bản thân Lệ Linh Hải có thể tu luyện ra.
Lý Diệu một lần nữa xác nhận, Lệ Linh Hải tám chín phần mười là chiếm được truyền thừa Đế Hoàng.
Trừ Đế Hoàng, còn có vị quân chủ tối cao nào, có thể ở ngàn vạn năm sau, vẫn lưu lại “Đế vương chi tướng” rõ ràng mà bá liệt như thế?
“PHỐC!”
Lý Diệu hoàn toàn không phải đối thủ của “đế vương chi tướng” này, chỉ cảm thấy trong lĩnh vực của hoàng hậu tràn ngập thiên quân vạn mã thậm chí ức vạn tàu vũ trụ, hướng lĩnh vực của hắn điên cuồng oanh tạc, nháy mắt mang lĩnh vực của hắn bẻ gãy nghiền nát phá hủy gần hết, hắn điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, hướng phía sau ngã bay ra.
Còn ở giữa không trung, đã nhìn thấy quái nhân hồ quang hoàng hậu phát ra nhe răng cười bắt được Lệ Gia Lăng, lại lần nữa phân ra thành ngàn vạn hồ quang, hung hăng quật ở trên người thiếu niên.
Ngay cả Lý Diệu cũng không phải đối thủ của hoàng hậu, Lệ Gia Lăng tự nhiên càng không có sức đánh trả.
Nhưng thiếu niên quật cường này, đối mặt mẹ đẻ, lại vẫn nghiến chặt răng như cũ, cơ bắp căng lên, phát ra rít gào như dã thú, không ngừng giãy dụa.
Trong lòng Lý Diệu lại thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Hoàng hậu không có sát ý, nếu không nháy mắt đã có thể chém giết Lệ Gia Lăng, chỉ là đang thử thực lực của hắn mà thôi.
Nhưng nói là thử, hoàng hậu ra tay cũng không tránh khỏi quá nặng, mỗi một luồng hồ quang quật, đều như là chiến đao hung hăng chém xuống, lưu lại ở trên mặt, trên người thiếu niên vết thương sâu có thể thấy được xương, khiến máu thịt xung quanh đều đốt thành tro bụi.
Lệ Gia Lăng khổ không muốn sống, cất tiếng kêu thảm.
Hoàng hậu không có chút ý thương hại, vừa chà đạp, vừa cười lạnh: “Quá yếu, Lệ Linh Phong và Vũ Anh Lan hai tên ngu ngốc này rốt cuộc là điều chế ngươi như thế nào, con đường tình báo của ta nói, Lệ Linh Phong đã nện xuống vốn gốc ở trên người ngươi, chỉ điều chế ngươi thành một món phế vật như vậy?”
“GRÀO!”
Lệ Gia Lăng tức đến phát cuồng, không để ý tất cả muốn bổ nhào vào trên người hoàng hậu, lại bị roi chiến hồ quang của nàng lần lượt quật bay.
“Yếu, yếu, thật sự quá yếu, có suông một cơ thể cường tráng coi như tạm được, lại ngay cả nửa điểm đấu pháp cùng chiến thuật cũng không hiểu!”
Tiếng hoàng hậu càng lúc càng dồn dập, tần suất hồ quang hạ xuống cũng càng lúc càng nhanh, “Một phế vật như vậy, giữ ở bên người, hoàn toàn là trói buộc! Ngươi căn bản ngay cả chút năng lực tự bảo vệ mình cũng không có, nháy mắt là bị người ta bắt đi, hỏng việc lớn của ta!”
“A!”
Lệ Gia Lăng thương tích đầy mình, nước mắt tụ lại rơi xuống, như điên như ma kêu to: “Vậy ngươi giết ta đi, giết ta, giết ta!”
“Hừ, còn dám ở trước mặt ta hô to gọi nhỏ như vậy?”
Hoàng hậu nheo mắt, xòe năm ngón tay, đầu ngón tay hồ quang ngưng tụ thành năm quả cầu ánh sáng chói mắt, “Thực cho rằng ta sẽ nhân từ nương tay, mở một mặt lưới với ngươi sao?”
“Đủ rồi, hoàng hậu điện hạ!”
Lý Diệu không thể nhịn được nữa, giận không thể át, lĩnh vực phá thành mảnh nhỏ một lần nữa ngưng tụ, không chút nào che giấu lực lượng cực hạn cấp Hóa Thần của mình, Thiên Kiếp Chiến Thể và Huyết Sắc Tâm Ma đều vận sức chờ phát động, từng vòng gợn sóng linh năng bành trướng giống như bom biển sâu phát nổ, tóc rối bời dựng thẳng lên từng sợi, hoàn toàn biến thành màu máu đỏ sẫm, hồ quang màu vàng đậm lượn lờ ở chân tóc, vang lên tanh tách, mà tiếng rống giận dữ của hắn so với tiếng linh diễm nổ tung còn mạnh mẽ gấp trăm lần, “Đừng cho rằng ta vừa rồi một mực tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, lựa lời khuyên bảo chính là sợ ngươi, ta chỉ là vì hoàn thành nguyện vọng của lão cha mà thôi, ta cũng có giới hạn!”
Thấy Lý Diệu nháy mắt bùng nổ, như hai người khác nhau, hoàng hậu hơi ngẩn ra: “Hả?”
Lệ Gia Lăng cũng bị Lý Diệu biến hóa nghiêng trời lệch đất dọa giật mình: “Diệu ca...”
“Lệ Gia Lăng tuyệt đối không phải quái vật, ngươi có biết lý tưởng lớn nhất của hắn là cái gì hay không?”
Quanh thân Lý Diệu thiêu đốt linh diễm hừng hực, không chút khách khí cắm vào trong lực tràng hồ quang cuồng bạo giữa hoàng hậu và Lệ Gia Lăng, nói từng chữ một: “Vô luận Lệ Linh Phong dụ hoặc hắn như thế nào, hắn đều không muốn trở thành công cụ của Lệ Linh Phong, hắn chỉ muốn thoát khỏi bên người Lệ Linh Phong, thoát đi Lệ gia và đế quốc, đi biên duyên tinh hải tìm một nơi gió êm sóng lặng, trải qua cuộc sống vô ưu vô lự, tự do tự tại!”
Hoàng hậu một lần nữa xuất hiện thất thần trong nháy mắt.
Hồ quang cuồng bạo cũng như là bị rút đi xương cốt, mềm nhũn gục xuống.
“Lúc trước ngươi sở dĩ sinh ra hắn, không phải chính là vì mục đích này sao, vì để hắn thay ngươi thoát khỏi vòng xoáy tối tăm, đi sống... loại cuộc sống mặc sức tưởng tượng ở chỗ sâu nhất trong lòng ngươi.”
Lý Diệu nói: “Có lẽ ở trong minh minh, hắn đã lấy phương thức huyền diệu khó giải thích nào đó nghe được tiếng lòng của ngươi, kế thừa nguyện vọng của ngươi. Đơn giản là, hắn là con của ngươi!”
“Đủ rồi!”
Trong con mắt gần như trong suốt của hoàng hậu hiện ra những sợi tơ máu, hai mắt biến thành một mảng đỏ sẫm, nghiến răng nói: “Đừng tự cho là đúng, tự cho là thông minh, để đoán nội tâm ta! Càng đừng tưởng lời Lệ Linh Phong tên ngu xuẩn kia nói có thể tin tưởng, nói cho ngươi, lời con heo đó nói, ngay cả 10% chân tướng cũng không có!”
“Phải không?”
Lý Diệu bình tĩnh nói: “Có lẽ Lệ Linh Phong thật sự là một con lợn, nhưng hắn dù sao cũng là anh trai của ngươi, ta ngược lại cảm thấy, hắn đoán ít nhất có 70% tỷ lệ chuẩn xác.”
“Ngay từ đầu ta cảm thấy ngươi là người thông minh.”
Sát khí của hoàng hậu một lần nữa không chút che giấu phun trào, “Nhưng bây giờ ta dần dần cảm thấy, ngươi có lẽ so với Lệ Linh Phong càng thêm ngu không ai bằng!”
“Có khả năng, người tu chân chúng ta chính là như thế, đều là ngu ngốc bất trị.”
Lý Diệu chém đinh chặt sắt nói: “Tóm lại, vì lão cha, ta sẽ không để ngươi giết hắn, ta cũng không biết ngươi là thật sự bị thương hay không, nhưng... Ngươi dám giết hắn, ta cam đoan, mặc kệ ngươi có hùng tâm tráng chí, kế hoạch lớn bá nghiệp gì, đều phải hóa thành tro bụi!”
Lý Diệu và Lệ Linh Hải một lần nữa giằng co, lần này, hai người nhìn như đều phát ra chiến ý cực hạn.
Tay phải hồ quang lượn lờ của hoàng hậu giơ cao thật lâu ở giữa không trung, bộ ngực cao ngất kịch liệt phập phồng thật lâu, gợn sóng sâu trong đôi mắt cũng giãy giụa rất lâu.
Cuối cùng, cô vẫn là…
“Bốp!”
Năm luồng hào quang, lấy tốc độ nhanh như điện chớp từ đầu ngón tay của cô bắn ra, ở trước khi Lý Diệu phản ứng lại, liền vạch ra năm đường cong gần như hoàn mỹ, từ góc độ quỷ dị đến cực điểm bắn vào trong cơ thể Lệ Gia Lăng.
“A a a a a!”
Lệ Gia Lăng kêu thảm, đau tới mức lăn lộn trên mặt đất, cơ bắp cùng xương khớp quanh thân đều phát ra tiếng xé rách “bốp bốp”.
“Ngươi!”
Lý Diệu vừa sợ vừa giận, không ngờ hoàng hậu do dự mãi vẫn hạ sát thủ, hoàn toàn mất sạch nhân tính, không có thuốc nào cứu được!
Nhưng cẩn thận cảm giác, lại chưa cảm ứng được hoàng hậu đối với Lệ Gia Lăng có chút sát khí. Sát khí ngập trời rõ ràng đều là hướng về phía Lý Diệu mà đến.
Lại nhìn thiếu niên đau khổ giãy dụa trên mặt đất, lại đã xảy ra biến dị kinh người!
Hắn giống như là Lý Diệu ở trung tâm động lực Thiên Không Chi Thành gặp được Vũ Anh Lan, làn da nứt nẻ từng mảng, cơ bắp lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được xé rách, sinh trưởng và phun trào, răng nanh đâm rách môi thậm chí má, móng tay biến thành móng vuốt bén nhọn, gai xương lồi từng cái ra bên ngoài cơ thể, lóe ra ánh sáng lạnh trí mạng!
Lệ Gia Lăng thật sự biến thành một quái vật cùng hung cực ác, thậm chí giống Vũ Anh Lan phiên bản cường hóa.
Lệ Linh Hải mặt trầm như nước, hồ quang đầu ngón tay liên miên không dứt hướng trong cơ thể thiếu niên ùa đi, tựa như đang tiến hành điều chế độ chuẩn cao nào đó.
Lý Diệu hơi động tâm, lại chưa quấy nhiễu hoàng hậu điều chế.
Khi hình thể Lệ Gia Lăng bành trướng đến ba năm mét, giống như một ngọn núi thịt dữ tợn khủng bố, rốt cuộc đạt đến cực hạn, bắt đầu co rút lại.
Biểu hiện quái dị của cơ thể không ngừng biến mất, làn da lại biến thành màu vàng đậm, còn mọc ra bộ lông màu vàng xoã tung.
Đến cuối cùng, hắn lại biến trở về hình người lúc ban đầu, nhưng ngũ quan đều đã xảy ra biến hóa vi diệu, quanh thân đều bị lông vàng bao trùm.
Nói uy vũ hùng tráng một chút, thiếu niên giống như là một con sư tử đực lông vàng tu luyện thành hình người.
Đương nhiên, nói hắn giống như một con mèo lớn màu vàng, cũng không có gì không ổn.
“Ta, ta làm sao vậy?”
Thân thể xảy ra kịch biến nghiêng trời lệch đất, ý thức thiếu niên lại phi thường tỉnh táo, trợn mắt há hốc mồm nhìn cánh tay lông xù cùng bàn tay múp thịt của mình, hướng trên mặt sờ loạn, lại trông mong nhìn Lý Diệu, “Ta biến thành bộ dáng gì rồi?”
“Ặc...”
Lý Diệu theo bản năng hướng sau mông thiếu niên liếc một cái.
“Ngươi đang nhìn cái gì!”
Lệ Gia Lăng như là bị giẫm phải cái đuôi, hai tay sờ tới sờ lui ở trên mông.
“Ta đang nhìn ngươi có mọc đuôi hay không.”
Lý Diệu thật sự không biết nên nói như thế nào, “Đừng lo lắng, chưa mọc, hơn nữa bộ dáng ngươi bây giờ... rất đẹp trai, thật, nếu ngày sau uy chấn tinh hải, quát tháo vũ trụ, nói không chừng còn có thể kiếm cái danh hiệu ‘Sư tử hoàng kim’ vân vân, so với ‘Kền Kền’ của ta khí phách hơn nhiều.”
“Ngươi đã làm cái gì đối với ta!”
Lệ Gia Lăng khóc không ra nước mắt, nhìn chằm chằm hoàng hậu.
“Ta chán ghét nhìn thấy ngươi mang... khuôn mặt người kia, ở trước mặt ta đi tới đi lui.”
Lệ Linh Hải lạnh lùng vô tình nói: “Hơn nữa, ta vừa mới giết Lệ Linh Phong, nếu ngươi vẫn dùng thân phận ‘Lệ Gia Lăng’ ở đế đô đi tới đi lui, khẳng định sẽ rước lấy rất nhiều phiền toái, thậm chí bị người ta tìm hiểu nguồn gốc, moi ra vết thương của ta.
“Bộ dáng này không phải ta đắp nặn, mà là vốn đã ẩn chứa ở sâu trong gien của ngươi. Trời biết Lệ Linh Phong và Vũ Anh Lan rốt cuộc đã tiến hành điều chế cái gì đối với gien của ngươi, tiêm vào bao nhiêu thứ kỳ kỳ quái quái, tế bào của ngươi, thật sự là hỗn loạn đến cực điểm.
“Ta vừa rồi là dùng bí thuật đi kích thích tế bào của ngươi, muốn khiến ngươi thức tỉnh bộ phận ‘hồng hoang tế bào’, ít nhiều thay đổi diện mạo một lần, không ngờ sẽ thay đổi hoàn toàn như vậy. Nhưng, như vậy cũng rất không tệ, ít nhất sẽ tuyệt đối không bị người ta lầm cho rằng, ta và ngươi có quan hệ gì.”