Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2220 - Chương 2176: Chơi Thật!

Chương 2176: Chơi thật! Chương 2176: Chơi thật!Chương 2176: Chơi thật!

Lý Diệu ngồi xuống ở một góc kho tinh khải, mười ngón tay giao nhau, kinh ngạc nhìn một đống phế liệu trong góc, lâm vào suy nghĩ sâu xa.

“Lý đạo hữu.”

Lúc này vô luận hắn làm ra hành động quái dị nữa, Diệp Thanh Vân cũng không dám lỗ mãng, thật cẩn thận nói, “Những tinh khải này đều tổn hại nghiêm trọng bởi chiến đấu, tuyệt đại bộ phận đều sắp báo hỏng, chỉ chờ về căn cứ, sẽ tháo dỡ đơn nguyên pháp bảo có thể dùng, cấu kiện khác đều bỏ lò đúc lại...”

Quả thực, hiện ra ở trước mặt Lý Diệu, là những bộ tinh khải tổn hại bởi chiến đấu khói hun lửa đốt, vặn vẹo biến hình, giống như quái thú dị dạng.

Nếu trình độ tổn thương không quá nghiêm trọng, xưởng sửa chữa tàu Long Uyên hoàn toàn có thể xử lý, đã lựa chọn phải báo hỏng, nói rõ không có chút giá trị cứu giúp nào.

Nhưng Lý Diệu từ nhỏ lớn lên ở Phần Mộ Pháp Bảo, sở trường nhất biến đồ bỏ thành bảo vật, loại mảnh vỡ pháp bảo vết thương chồng chất, loang lổ này, mới có thể kích phát sự sáng tạo không biên giới của hắn nhất.

Lý Diệu nhìn không dời mắt những chiến toa tinh khải kia, xòe ra năm ngón tay, tùy ý vung lên, dùng thần thông cách không ngự vật, mang một bộ tinh khải hỏa lực nặng “Cự Giải” thân hình khổng lồ, khải giáp dày nặng hút tới. (: con cua)

Sau đó, kích hoạt công năng vẽ bản đồ chuyên nghiệp ở máy tính của mình.

“Vù vù vù vù!”

Hơn trăm tấm bản đồ mô phỏng để trống lập tức hiện ra, lượn lờ ở quanh thân Lý Diệu, tản mát ra hào quang màu sữa, hình ảnh đan xen, khiến Lý Diệu cũng bị chiếu rọi lờ mờ, hư vô mờ ảo.

“Hắn đây là muốn ―― “

Đám đông luyện khí sư hạm đội Biển Sâu nhìn nhau, không biết Lý Diệu muốn làm gì. Nếu muốn vẽ bản vẽ kết cấu tinh khải, tiến hành điều chỉnh hòa cải tạo, tựa như cũng không cần điều ra hơn trăm giá vẽ nhiều như vậy, chẳng lẽ không phải vẽ từng tấm một, vẽ xong một tấm lại vẽ một tấm tiếp theo sao?

Lý Diệu hít sâu một hơi, chậm rãi nhắm đôi mắt lại, sâu trong não vực tràn đầy những bản vẽ kết cấu tinh khải trong suốt lấp lánh, hiện hết mọi thứ, đều là hắn vừa rồi hóa thần niệm thành những sợi tơ nhỏ, vươn vào trong những tinh khải chiến tổn kia, cẩn thận quét ra.

Tâm niệm khẽ động, các hình vẽ mặt cắt mặt bằng của mấy bộ tinh khải chiến tổn này theo nguyên lý nhìn xuyên, cho tới bản đồ kết cấu không gian ba chiều tổ hợp lại, bao gồm bản vẽ kết cấu chi tiết lò phản ứng tinh nguyên, đầu gối và khuỷu tay vân vân các đơn nguyên pháp bảo tinh vi, hết thảy như thủy triều xuất hiện ở trên bản vẽ!

Các sợi tơ vàng so với tơ tóc còn nhỏ hơn cả chục lần, giống như yêu linh có được sinh mệnh, không ngừng kéo dài và đan xen, từ mỏng manh đến đầy đặn, từ đầy đặn đến dày nặng, từ dày nặng đến huyền ảo phức tạp, cuối cùng biến thành những mê cung cùng pháo đài!

Đám đông luyện khí sư hạm đội Biển Sâu hết thảy mở to mắt nhìn ―― dùng thần niệm cùng lúc vẽ hơn trăm bản vẽ kết cấu tinh khải? Quả thực kỹ năng như thần!

Biểu diễn của Lý Diệu còn chưa kết thúc.

Vừa rồi hắn làm, chỉ là đơn giản “vẽ”, là mang kết cấu những tinh khải này quét đến trên bản vẽ.

Nhưng một giây sau, hơn trăm bản vẽ kết cấu cùng lúc giống “thổi nhăn một hồ nước mùa xuân” nổi lên gợn sóng, ở trong gợn sóng nhộn nhạo, các kết cấu rắc rối phức tạp, tinh mịn đến cực điểm hết thảy bắt đầu phân giải, vặn vẹo cùng biến hình, tốc độ biến ảo dần dần nhanh hơn, giống như kính vạn hoa xoay tròn đến mức tận cùng.

Toàn bộ luyện khí sư của hạm đội Biển Sâu đều sinh ra cảm giác hoa cả mắt, không kịp nhìn.

“Hắn, hắn là đang thiết kế phương án cải tạo những tinh khải này sao, thế mà muốn một hơi hướng toàn bộ tinh khải chiến tổn đều tiến hành cải tạo?”

“Thiết kế như vậy quá khoa trương rồi nhỉ, pháp bảo luyện khí ít nhất cần độ chuẩn đạt tới 0.1 sợi tơ, mới có thể cắt ra mặt cong cấu kiện hình dạng lạ hắn cần!”

“Hắn chỉ ngồi nơi đó chốc lát, đã nghĩ ra nhiều phương án cải tạo như vậy, điên cuồng như vậy sao?”

Không ít luyện khí sư hạm đội Biển Sâu chấn động tới mức ngay cả thở cũng không thở được.

Bọn họ đều là người trong nghề, tự nhiên có thể nhìn ra giá trị những phương án cải tạo này của Lý Diệu.

Tuy tuyệt đại đa số phương án cải tạo đều quá mức ý nghĩ kỳ lạ, phát rồ, nhưng lối suy nghĩ ẩn chứa ở trong phương án, lại cho bọn họ có cảm giác phong hồi lộ chuyển, mở rộng tầm mắt, “Còn có thể sửa như vậy”.

Mà tốc độ Lý Diệu phủ định phương án của mình cũng nhanh vô cùng, thường thường ở lúc luyện khí sư hạm đội Biển Sâu còn chưa nhìn ra một phương án có được hay không, đã không lưu tình chút nào tự mình phủ quyết.

“Ba! Ba! Ba! Ba!”

Không ngừng có bản vẽ phá diệt như bong bóng, chỉ để lại các vết lốm đốm sáng như đom đóm, nhưng lại có bản vẽ hoàn toàn mới sinh thành, bên trên hiện ra các tòa pháo đài do đường cong và mặt cong dựng thành.

Đến cuối cùng, chỉ còn lại có mười mấy hai mươi bản vẽ còn lơ lửng ở giữa không trung, nhưng bản vẽ kết cấu bên trên đã phức tạp tinh mịn đến mức tuyệt đại bộ phận luyện khí sư đều xem không hiểu.

Mặc dù Diệp Thanh Vân cũng chỉ lờ mờ nhìn ra, Lý Diệu hình như từ trên những tinh khải chiến tổn này lấy một bộ phận đơn nguyên pháp bảo, lại giữ lại dàn giáo chủ thể của bộ “Cự giải chiến khải” kia.

Thẳng đến giờ phút này, Lý Diệu rốt cuộc mở hai mắt ra.

Đáy mắt hãy còn lưu lại ngàn ngàn vạn vạn đường màu vàng, như là hơn vạn bản vẽ kết cấu tinh khải bùng nổ ở sâu trong con ngươi của hắn.

Trên mặt hắn vô bi vô hỉ, quanh thân tự có một luồng khí thế không thể xâm phạm, giống như ngay cả tinh khải cường đại nhất, cũng chỉ là món đồ chơi trong lòng bàn tay hắn.

Hai tay Lý Diệu kết ấn, mười ngón tay như cánh hoa, như sóng triều, như cuồng phong, lại hội tụ thành các đống lửa hừng hực thiêu đốt.

Thần niệm bị mười ngón tay dẫn dắt, ùn ùn phóng đến trên bản vẽ, mười mấy hai mươi bản vẽ trong nháy mắt trùng hợp, toàn bộ bản vẽ kết cấu mô phỏng hết thảy không một kẽ hở khảm vào nhau, tạo thành một bản vẽ kết cấu tinh khải không gian ba chiều, một người khổng lồ màu vàng bán trong suốt.

Lý Diệu vung đôi tay lên, phóng to “người khổng lồ màu vàng” này gấp mười, thật cẩn thận điều chỉnh kết cấu bộ vị mấu chốt.

Nhưng ở trong mắt luyện khí sư hạm đội Biển Sâu bình thường, chẳng qua là hắn ở trong một đám tơ rối, tùy ý phác họa đường màu vàng quanh co khúc khuỷu mà thôi.

“Hắn… hắn rốt cuộc đang làm gì vậy?”

“Kết cấu phức tạp như vậy, đây rốt cuộc là một bộ tinh khải như thế nào?”

Các luyện khí sư khe khẽ nói nhỏ.

Sắc mặt Kim Thiên Túng đại sư lại liên tục thay đổi.

Nheo mắt, khóe mắt kịch liệt run rẩy, không ngừng phóng đại hình ảnh, cẩn thận nghiên cứu bản đồ kết cấu Lý Diệu vẽ ra, cân nhắc hồi lâu, đầu tiên là bừng tỉnh đại ngộ, sau đó không thể tin được ―― vị luyện khí sư thần bí nhìn như tương đối trẻ tuổi này, thực có lòng tin cường hóa ra một bộ tinh khải như vậy? Cái này đã không phải “điều chỉnh”, thậm chí không thể xem như “cải tạo” đơn giản, mà là hoàn toàn sáng tạo lại!

Kim Thiên Túng đại sư nhìn chằm chằm bên trong màn hình, hai tay Lý Diệu dần dần tản mát ra hào quang, sâu trong đôi mắt nóng bỏng tràn đầy khát vọng cùng hâm mộ.

Mười phút đồng hồ, Lý Diệu “rốt cuộc” hoặc là nói “nhanh như vậy” đã hoàn thành bản vẽ kết cấu cải tạo cùng bản vẽ linh năng vận hành của mình.

Trên thực tế, cái này cũng không thể hoàn toàn tính là sáng tác mới hết, mà là khi hắn còn ở Tinh Diệu Liên Bang, đã luôn luôn cân nhắc một loại kết cấu tinh khải hoàn toàn mới.

Từ khi văn minh tu chân hiện đại vừa mới sinh ra, Tinh Hải Đế Quốc còn như mặt trời giữa trưa, luyện khí sư hiện đại ở lúc luyện chế pháp bảo, đã đi lên con đường hoàn toàn khác với luyện khí sư cổ đại, càng thêm chú ý chuẩn hoá cùng thể thức hóa, chú trọng sản xuất quy mô lớn và cấu kiện tiêu chuẩn có thể thay thế.

Dùng thuật ngữ lĩnh vực luyện chế pháp bảo hiện đại mà nói, chính là thiết kế mô khối hóa, vô luận liên bang hay đế quốc thậm chí Thánh Minh, trong pháp bảo cấp bậc giống nhau, công dụng giống nhau, thường thường có trên 90% cấu kiện có thể thông dụng.

Loại cách làm này, giảm bớt rất lớn áp lực hậu cần của một quốc gia vũ trụ vắt ngang qua vô số tinh vực ở trong chiến tranh trường kỳ.

Cũng cung cấp vô hạn khả năng cho luyện khí sư tận tình phóng thích sức sang tạo của mình.

Thậm chí khiến Lý Diệu ở sau khi cẩn thận nghiền ngẫm mỗi một cấu kiện tinh khải đế quốc hạm đội Hắc Phong mang đến, đối với cấu kiện thông dụng của tuyệt đại đa số tinh khải đế quốc cũng có nhận thức khắc sâu, có thể trình diễn vở kịch hay kinh người như thế ――

Người khổng lồ bán trong suốt lập lòe ánh vàng như ma trơi bị gió nhẹ xé thành đốm sáng, bay xuống ở trên tóc cùng đầu vai Lý Diệu.

Tốc độ hai tay Lý Diệu biến ảo lại càng lúc càng nhanh.

Đầu ngón tay xuất hiện các luồng hồ quang, màu tím nhạt, đỏ đậm, lam tối, màu chàm... Hồ quang muôn màu không ngừng phân liệt, một chia hai, hai chia bốn, bốn chia tám, đến cuối cùng biến thành lưới điện che cả bầu trời, bao phủ toàn bộ tinh khải chiến tổn và bộ Cự Giải chiến khải kia vào hết trong đó.

“Rầm! Rầm! Rầm!”

Những luồng hồ quang tranh nhau chui vào trong khe hở tinh khải, như bào đinh giải ngưu, trong nháy mắt đã tháo dỡ toàn bộ tinh khải thành cấu kiện cơ bản nhất, ngay cả bộ Cự Giải chiến khải cường tráng như trâu, như tháp sắt đen kia, cũng bị Lý Diệu dỡ thành khung xương kim loại cô đơn.

Toàn bộ luyện khí sư của hạm đội Biển Sâu đều nhìn mà da đầu phát tê.

Muốn sửa chữa cải tạo thậm chí độc lập luyện chế tinh khải, thì phải học tập dỡ tinh khải trước, dỡ tinh khải đến trạng thái cơ bản nhất không có khả năng tiếp tục dỡ nữa.

Đây là công phu cơ bản của mỗi một luyện khí sư, toàn bộ gà con đều phải dùng nhiều năm thời gian để khổ tu dỡ tinh khải.

Cái này một mặt là huấn luyện bọn họ tâm linh khéo tay cùng cảm giác sâu sắc, càng quan trọng hơn là bồi dưỡng bọn họ quen thuộc đối với kết cấu của tinh khải, là “xúc cảm” .

Nhưng vô luận ở trường học, doanh địa huấn luyện hay là trung tâm luyện chế pháp bảo, bọn họ đều chưa bao giờ thấy ai như Lý Diệu mây trôi nước chảy, tốc độ nhanh như tia chớp.

Mà Lý Diệu căn bản chưa động thủ, chỉ là phóng ra các luồng hồ quang, lấy thần thông “cách không ngự vật”, để xử lý tinh khải chiến tổn nghiêm trọng, vặn vẹo biến hình!

Không ít luyện khí sư đều ném ánh mắt về phía Diệp Thanh Vân.

Diệp Thanh Vân gian nan nuốt ngụm nước miếng, mơ hồ có chút nghĩ mà sợ, may mắn vừa rồi chưa xông lên tự rước lấy nhục.

Càng nhiều luyện khí sư hơn lại dùng ánh mắt gắt gao dính chặt hai tay Lý Diệu, tranh thủ thấy rõ cho dù một động tác của Lý Diệu cũng tốt, căn bản không nỡ dời tầm mắt đi.

Dỡ tinh khải chỉ là bước thứ nhất.

Sau khi toàn bộ tinh khải chiến tổn đều trở lại như cũ thành cấu kiện cơ bản nhất, vô số cấu kiện không cần đều nhẹ nhàng bay ra, phân loại, rơi chuẩn xác đến trong hòm cất giữ cấu kiện dự bị bên cạnh.

Cấu kiện còn lại, cùng với khung xương kim loại của bộ Cự Giải chiến khải kia, lại là bị hồ quang càng lúc càng dày đặc bao phủ.

Hồ quang mở ra co lại, hít vào thở ra, như có được từ trường sinh mệnh, dần dần ngưng tụ thành mạch máu cùng mạng lưới thần kinh của một người khổng lồ.

Ngay sau đó ――

Mười ngón tay Lý Diệu nhảy nhót và biến ảo đạt đến cực hạn, thậm chí dùng mười ngón tay phát ra tiếng vang lớn như gió bão cùng sấm sét.

Hồ quang lượn lờ ở giữa cấu kiện tinh khải và khung xương kim loại trong nháy mắt sáng ngời gấp mười, như một tia chớp dạng cầu, ở “trái tim” khung xương kim loại hung hăng nổ tung!
Bình Luận (0)
Comment