Chương 2179: Đa tạ Lý đạo hữu!
Chương 2179: Đa tạ Lý đạo hữu!Chương 2179: Đa tạ Lý đạo hữu!
Lý Diệu trầm ngâm một lát, sảng khoái nói: “Ta chuẩn bị dùng một cái van dẫn luồng trải qua thủ pháp đặc thù luyện chế, lại thêm bản thân ta điều chế chất dẫn cháy để giải quyết một vấn đề này.”
Kim Thiên Túng đại sư truy hỏi: “Thủ pháp đặc thù thế nào?”
“Giống như vậy.”
Lý Diệu từ trong nhẫn Càn Khôn lấy ra một khối lập phương kim loại to bằng nắm tay trẻ con, mặt ngoài đều đều mà bóng loáng, thể hiện màu xám chì.
Hắn nâng khối lập phương kim loại ở lòng bàn tay, đưa vào một luồng linh năng, khối lập phương kim loại nhất thời lơ lửng đến giữa không trung, chậm rãi xoay tròn.
“Bá! Bá! Bá! Bá!”
Vẻ mặt Lý Diệu chưa bao giờ nghiêm túc như thế, thậm chí ngay cả trên huyệt Thái Dương cũng thẩm thấu ra một giọt mồ hôi bằng hạt đậu tương, đầu ngón tay lao ra mấy chục luồng hồ quang, hồ quang ngưng tụ cùng một chỗ, biến thành năm chùm tia sáng màu lam tối, nhập vào trong khối lập phương, theo năm ngón tay hắn gõ nhanh chóng biến ảo, cắt gọt cùng tuyên khắc.
Khói trắng lượn lờ dâng lên, mặt ngoài khối lập phương kim loại bị Lý Diệu tuyên khắc ra hoa văn tinh xảo huyền ảo phức tạp, giống như sáu mê cung khảm vào nhau.
Một phút đồng hồ sau, Lý Diệu thở phào một hơi, hoàn thành tuyên khắc, nâng khối lập phương kim loại đẹp đẽ, đưa đến trước mặt Kim Thiên Túng đại sư.
Diệp Thanh Vân và đám đông luyện khí sư hạm đội Biển Sâu không hiểu gì cả, chiêu thần thông ngưng tụ linh năng thành đao ánh sáng để tuyên khắc mặt ngoài kim loại này của Lý Diệu tuy chơi rất đẹp, nhưng cũng không tính là kỹ xảo quá mức hiếm thấy, chỉ có thể nói hắn chơi tương đối thuần thục mà thôi.
Trên mặt Kim Thiên Túng đại sư lại hiện ra sự cẩn thận trước nay chưa từng có, ngừng thở, thật cẩn thận tiếp nhận khối lập phương kim loại trong tay Lý Diệu.
Hắn trước tiên ở bên ngoài khối lập phương bọc một tầng khiên linh năng mỏng manh, sau đó mới hướng bên trong khối lập phương đưa vào một đạo linh năng.
Một màn không thể tưởng tượng lại lần nữa trình diễn!
Một khối lập phương kim loại nhìn như nguyên lành, thế mà hóa thành những mảnh kim loại mỏng như cánh ve, gần như trong suốt, bắt đầu nhẹ nhàng bay múa!
Mỗi một miếng kim loại mỏng đều như là bông tuyết trong suốt lấp lánh, tuyên khắc hoa văn rậm rạp.
Hoặc là các loại phù trận đề cập đến thiêu đốt và động lực phát ra, hoặc là bản vẽ đường dẫn linh năng tuần hoàn rắc rối phức tạp, so với hoa văn mặt ngoài khối lập phương kim loại, đâu chỉ phức tạp hơn gấp trăm lần!
Một khối lập phương kim loại linh lung, lại bị Lý Diệu lấy lưỡi đao linh năng, vô thanh vô tức cắt thành mấy trăm miếng kim loại mỏng, trên mỗi một miếng kim loại mỏng đều tuyên khắc phù trận hoàn toàn khác nhau!
Diệp Thanh Vân đám luyện khí sư hạm đội Biển Sâu, một lần nữa bị thủ pháp thần kỳ này của Lý Diệu thuyết phục, lại chấn động đến mức ngay cả tiếng kinh hô cũng không phát ra được.
“Kim đạo hữu ―― “
Lý Diệu đã nhìn ra, Kim Thiên Túng đại sư chính là si nhân thuần túy, cùng chuyên gia kỹ thuật thuần túy như vậy, không cần thiết giả khách khí, lại cần lấy ra bản lãnh thực sự để trao đổi với hắn, mới có thể được hắn tán thành và tín nhiệm, “Nếu ta có thể sử dụng thủ pháp tương tự, ở bên trong vách lò phản ứng tinh nguyên tuyên khắc vượt qua hai ba mươi tầng phù trận bảo hộ và ổn định, lại dùng van dẫn luồng đặc thù để khống chế công suất phát ra biến ảo, có khả năng dùng một lò phản ứng tinh nguyên, cung cấp ba nấc công suất phát ra cho ba loại tinh khải hình thái khác nhau hay không?”
Kim Thiên Túng đại sư nhìn chằm chằm miếng kim loại mỏng nhẹ nhàng nhảy múa một hồi lâu, ánh mắt tràn ngập mê say tận tình rong chơi ở trong gợn sóng Lý Diệu tuyên khắc ra, qua rất lâu, mới lưu luyến không rời thu hồi ánh mắt, lại một lần nữa đặt ánh mắt đến trên đôi tay không tỏ ra kinh người gì của Lý Diệu.
Kim Thiên Túng đại sư mơ hồ không rõ thở dài một tiếng, không biết là hâm mộ Lý Diệu có một đôi tay nhanh như tia chớp lại linh động vô cùng như vậy, hay là đang than thở hai tay mình từng bị thương với tính chất vỡ nát, không thể phát huy ra một nửa thủ pháp luyện khí thời kì đỉnh phong, lại vĩnh viễn cũng không làm được chuyện Lý Diệu vừa rồi làm.
“Xin hỏi sư thừa lưu phái Lý đạo hữu?”
Kim Thiên Túng đại sư lúc này mới nhớ tới Lý Diệu vừa rồi hướng hắn thi lễ, đáp lễ thật sâu, thiệt tình thực lòng nói, “Thủ pháp luyện khí của ngươi, mặc dù xâm nhập giới luyện khí sư đế đô ‘Cực Thiên giới, Thiên Cực tinh’, cũng nhất định sẽ nhấc lên sóng to gió lớn!”
Lý Diệu nói: “Nếu ta nói, ta là trong lúc vô tình đạt được truyền thừa luyện khí thời đại cổ tu, một mình một người tu luyện ra, không biết Kim đạo hữu tin hay không?”
Kim Thiên Túng đại sư hơi ngẩn ra, nói: “Vừa rồi ta còn đang nói với hoàng hậu điện hạ, ta là tuyệt không tin có ai có thể một mình tu luyện luyện khí thuật đến trình độ đăng phong tạo cực, nhưng bây giờ, sau khi kiến thức được thủ pháp thần kỳ của Lý đạo hữu, ta không thể không nói, nếu là Lý đạo hữu, vậy ta... Tựa như cũng có chút nửa tin nửa ngờ!”
Lý Diệu nhìn hai tay Kim Thiên Túng đại sư, nói sang chuyện khác, cực kỳ đột ngột nói: “Hai tay Kim đạo hữu hai năm gần đây vừa mới bị thương nặng?”
Lời vừa nói ra, vẻ mặt Diệp Thanh Vân bọn luyện khí sư hạm đội Biển Sâu lại lần nữa xấu hổ hẳn lên ―― thân là một luyện khí sư, hai tay chính là sinh mệnh, Lý Diệu bóc vết sẹo Kim Thiên Túng đại sư rõ ràng như vậy, không khỏi quá đáng rồi.
Kim Thiên Túng đại sư khẽ nhíu mày, sâu trong đôi mắt tràn ra khổ sở nồng đậm, lại không phải nghĩ lại đau khổ lúc hai tay bị thương, mà là nghĩ đến mình tương lai không bao giờ có thể linh hoạt vận dụng hai tay, bất đắc dĩ không thể phát huy luyện khí thuật đến mức tận cùng nữa. Giọng hắn khàn khàn nói: “Không sai, gân thịt nổ tung, xương khớp vỡ hết, mạch máu và thần kinh hết thảy rối tinh rối mù... Mặc dù có kỹ thuật tái sinh máu thịt tiên tiến nhất, lại thêm hoàng hậu điện hạ nhiều mặt tìm kiếm được thiên tài địa bảo để tẩm bổ, hằng ngày sinh hoạt thậm chí luyện khí bình thường là không có vấn đề gì, nhưng ở lúc luyện chế một ít cấu kiện phức tạp, hoặc là tiến hành tuyên khắc siêu vi cùng tinh gia công độ chuẩn cực cao, chung quy, như ngươi nói, ‘kém một hơi’ .
“Tu vi đến tiêu chuẩn ngươi ta, hẳn là phi thường rõ, hai tay biến thành như vậy, nói khó nghe chút, chẳng khác nào là bị phế rồi!
“Sau khi tới hạm đội Biển Sâu, ta tổng kết toàn bộ kết tinh nửa đời trước của mình ở trên luyện khí chi đạo ngưng luyện ra, vẫn tin tưởng vững chắc lý luận của mình là chính xác.
“Ta còn có vô số loại phù trận động lực hoàn toàn mới muốn sáng tạo, còn có hơn trăm bộ tinh khải sáng tạo độc đáo muốn luyện chế, ta thậm chí mở ra một loại đơn nguyên động lực phụ trợ chuyên môn nhằm vào Cự Thần Binh, có thể làm tốc độ cùng nhanh nhẹn của Cự Thần Binh đều tăng lên 5% trở lên!
“Nhưng chính là vì đôi tay... Báo hỏng này, toàn bộ thí nghiệm, hết thảy thất bại, tất cả tư tưởng, vẫn chỉ có thể ngủ đông trong đầu của ta!
“Ta rất nhiều lần nói với hoàng hậu điện hạ, ở trong đoàn đội luyện khí và toàn bộ hệ thống pháp bảo của hạm đội Biển Sâu, ta nhiều nhất chỉ có thể đảm đương ‘đại não’, cung cấp chỉ đạo trên lý luận; Nhưng nếu hạm đội Biển Sâu thật muốn có được tinh khải thậm chí Cự Thần Binh cường đại nhất, chống lại hạm đội siêu nhất lưu khác của đế quốc Chân Nhân Loại, nhất định phải tìm được cho đoàn đội luyện khí cùng toàn bộ hệ thống pháp bảo một đôi tay, một đôi tay có thể xưng là kỳ tích cùng thần thoại!
“Ta, ta không ngờ hoàng hậu điện hạ thế mà thần thông quảng đại đến mức này, nhanh như vậy, đã tìm được Lý đạo hữu như vậy... Như vậy... Như vậy...”
Kim Thiên Túng đại sư kích động đến cực điểm, lặp lại ba lượt, cũng không nghĩ ra nên miêu tả sự rung động Lý Diệu mang tới cho hắn như thế nào.
Lý Diệu nói: “Nghe nói Kim đạo hữu đang tiến hành nghiên cứu ‘tinh khải kiểu hỗn hợp’, còn lấy được tiến triển mang tính đột phá? Ta vốn cũng có chút nửa tin nửa ngờ, nhưng vừa rồi sau khi quét hệ thống động lực của bộ tinh khải này, lại bắt đầu tin rồi. Ta cũng sốt ruột không chờ được muốn cùng Kim đạo hữu, triển khai thăm dò ‘tinh khải kiểu hỗn hợp’.”
Hai mắt Kim Thiên Túng đại sư tỏa sáng, nói: “Có Lý đạo hữu gia nhập, đoàn đội nghiên cứu phát triển pháp bảo của hạm đội Biển Sâu quả thực là như hổ thêm cánh. Cho thêm thời gian, thực có cơ hội vượt qua đoàn đội luyện khí của đại học đế quốc, đại học công nghiệp đế quốc cùng học viện luyện kim cấp cao đế quốc cũng không chừng!”
Thẳng đến giờ phút này, Kim Thiên Túng đại sư vẫn cho rằng Lý Diệu là một luyện khí sư thuần túy, ít nhất nghề chính là luyện khí sư, còn đang dùng logic luyện khí sư để khích lệ Lý Diệu.
Lý Diệu cười cười, lại thu hồi đề tài đến trên đôi tay Kim Thiên Túng đại sư: “Kim đạo hữu, vừa rồi đột nhiên hỏi thương thế hai tay của ngươi, thật ra ta có chút mạo muội rồi, nhưng ta là thật sự nóng lòng biết, ngươi đây rốt cuộc là mới bị thương hay là vết thương cũ ―― bởi vì ở trong truyền thừa luyện khí thế giới cổ tu ta đạt được, chuyên môn có vài cách bí mật, là dùng để rèn luyện cùng tu luyện hai tay.
“Tuy thời đại cổ tu ở trên phát triển các ngành học có tính hệ thống, tụt lại xa xa so với văn minh tu tiên hiện đại, nhưng kinh nghiệm mấy vạn năm tích lũy, cũng có một số thủ đoạn có hiệu quả.
“Đôi tay này của ta, ngày thường điên cuồng tu luyện, cũng từng chịu không ít thương tổn nghiêm trọng, có một số phương pháp tu luyện thậm chí cần cắn nuốt hết máu thịt hai tay, lại không ngừng trọng sinh cùng chữa trị, mới có thể nuôi dưỡng ra cảm giác sâu sắc nhất.
“Nếu không phải có bí pháp ôn dưỡng hai tay ủng hộ, đôi tay này của ta đã sớm phế bỏ rồi!
“Cho nên, nếu Kim đạo hữu tin tưởng ta, không ngại dùng bí phương của ta thử một lần, dù sao ta nghĩ tình huống tệ nữa cũng không tệ được tới đâu, đúng không?”
Kim Thiên Túng đại sư nháy mắt sửng sốt.
Trao đổi giữa người tu tiên, xưa nay tương đối lạnh lùng cùng xa cách, thường thường chú ý “niêm yết rõ giá, giao dịch công bằng”, sẽ cực ít có người tự dưng lấy lòng.
Mà hắn trước kia ở hệ Luyện Khí của đại học công nghiệp đế quốc, lại thuộc loại tự mở ra một con đường, tự thành một phái, trên con đường tiến hành nghiên cứu phát triển “tinh khải kiểu hỗn hợp”, không biết đã đắc tội bao nhiêu luyện khí sư.
Mọi người đều chờ xem trò cười của hắn, càng sẽ không có ai giơ tay cứu giúp đối với hắn.
Hắn thậm chí phản ứng theo bản năng, có phải vị “Kền Kền Lý Diệu” này có mưu đồ gì, là bụng dạ khó lường, muốn từ chỗ hắn đạt được cái gì hay không?
Nhưng nghĩ đến đây là hạm đội Biển Sâu, vị Lý đạo hữu này càng là hoàng hậu điện hạ tự mình tìm đến, trái tim mới hơi buông xuống.
Huống chi, hắn từ nhân vật cấp đại sư chạm tay có thể bỏng trong giới giáo sư, luyện khí sư đại học công nghiệp đế quốc, lưu lạc tới hôm nay, còn có cái gì đáng được người ta thèm thuồng đâu chứ?
Thứ duy nhất đáng giá trên người hắn, chính là một loạt lý luận, tư tưởng cùng bản vẽ thiết kế “tinh khải kiểu hỗn hợp”.
Mấy thứ này, nếu “Kền Kền Lý Diệu” nói muốn, cầm hết đi là được ―― có lẽ ở trong tay người này, mới có một ngày phát dương quang đại!
Trong đầu Kim Thiên Túng đại sư hiện lên hơn trăm ý niệm, lại hết thảy hóa thành một tiếng thở dài u ám, một lần nữa hướng Lý Diệu thi lễ thật sâu: “Đa tạ Lý đạo hữu, tin tưởng ngươi ta ở trên luyện khí chi đạo, nhất định có rất nhiều thứ, có thể thành thật với nhau xâm nhập trao đổi!”