Chương 2205: Tuyệt thế hung nhân trong hung nhân trong hung nhân!
Chương 2205: Tuyệt thế hung nhân trong hung nhân trong hung nhân!Chương 2205: Tuyệt thế hung nhân trong hung nhân trong hung nhân!
Xuyên qua hành lang hẹp dài, nghe được tiếng nổ cùng tiếng kêu thảm như thủy triều, “Vô Ảnh” Đoàn Duệ khi bước vào phòng quan sát bên cạnh sân kiểm tra thực chiến, trái tim thắt lại từng đợt, như lại về tới thời điểm một trăm hai mươi năm trước, lần đầu tiên mai phục trong cống thoát nước âm u mùi hôi ba ngày ba đêm, chuẩn bị ám sát một gã quân thượng tá đế quốc.
Đoàn Duệ là sát thủ đếm trên đầu ngón tay của mấy chục đại thiên thế giới thuộc góc phần tư thứ ba bên ngoài Đế Quốc Chân Nhân Loại.
―― từ hắn có thể ở trong hơn ba trăm lần hành động ám sát toàn thân mà lui, tay chân đủ cả sống đến hơn một trăm bốn mươi tuổi, có thể nhìn ra năng lực ám sát cùng cực hạn sinh tồn kinh người của hắn.
Làm sát thủ, rất ít ai bình an sống qua một trăm tuổi.
Đặc biệt một hơi đắc tội bốn tổ chức sát thủ lớn thuộc góc phần tư thứ ba của đế quốc, bị đối phương tuyên bố “lệnh Cái Chết Đen”, liên tục đuổi giết hơn hai mươi năm, còn ám sát trái lại đầu mục hai tổ chức sát thủ trong đó, lấy sức một người, bức bách đối phương đạt thành “đình chiến” .
Chỉ hơn trăm năm qua, ở góc phần tư thứ ba trong giới sát thủ, chỉ có một mình “Vô Ảnh” Đoàn Duệ, có thể sáng tạo “chiến tích” nghe rợn cả người như thế.
“Vô Ảnh” Đoàn Duệ tuyệt đối có tiền vốn đáng giá kiêu ngạo.
Cho nên, khi hắn bị hoàng hậu đế quốc Lệ Linh Hải trả giá cao mời chào tới, từng cho rằng mình là thích khách đứng đầu dưới trướng hoàng hậu, cũng yên tâm thoải mái tiếp nhận Lệ Linh Hải nhiều năm bí mật cung cấp nuôi dưỡng, dùng thiên tài địa bảo cuồn cuộn không ngừng để khổ tâm tu luyện độc môn thần thông 《 Thiên Tru Vô Ảnh Quyết 》, tu luyện đến cảnh giới cao nhất tầng thứ chín!
Rốt cuộc, hoàng hậu muốn hắn trồi lên mặt nước, chấp hành nhiệm vụ, mà hắn thanh thiên tru bí kiếm vô ảnh vô hình này cũng đã sớm đói khát khó chịu.
Nhưng, khi hắn thật sự tới sào huyệt cơ mật nhất “Thâm Hải Long Cung” của hoàng hậu, đối mặt vô số thú dữ ở trong phạm vi cả đế quốc đều hung danh vang dội, giết chóc vô tính, hắn mới toát mồ hôi lạnh đầu đầy, phát hiện mình chỉ là một kẻ rất bình thường trong “cường giả như rừng, cao thủ như mưa” dưới trướng hoàng hậu mà thôi.
Ở tinh vực Phi Dương, một mình một ngựa tiêu diệt kẻ thù nhiều thế hệ “Huyết Nguyệt tông”, cao thủ tinh thần chiến được xưng “Phệ Hồn” - Địch Tinh Hồn!
“Thợ săn tinh không” lưu lạc tinh hải, chuyên môn lấy săn giết dị tộc vũ trụ mà sống - Mao Phong!
Siêu cấp nguyên võ giả được xưng hai tay trống trơn không mặc tinh khải đã có thể tháo dỡ một con tàu vũ trụ, lực lượng lớn vô cùng, nắm giữ nhiều loại thần thông biến dị khủng bố - Triệu Thiên Đức!
Mỗi kẻ, đều là tuyệt thế hung nhân tên tuổi cùng thực lực đều không kém hắn chút nào.
Mấy chục tuyệt thế hung nhân đều giống với “Vô Ảnh” Đoàn Duệ, đã sớm mai danh ẩn tích trong giới của mình, không biết tung tích, người đời đều cho rằng bọn họ đã chết.
Không ngờ, lại ở cùng thời điểm xuất hiện ở đây, hơn nữa đều bị hoàng hậu đế quốc Lệ Linh Hải dùng tài nguyên lấy mãi không hết, dùng không cạn kiệt tẩm bổ, tu vi càng thêm tinh tiến, hào quang hung tợn ở đáy mắt không ngăn chặn được sắp phun trào ra cũng càng thêm cô đọng!
Đám đông cường giả vốn không quen biết lại đã sớm “ngưỡng mộ đã lâu” hung danh hiển hách của đối phương đang nhìn nhau, tâm tình phức tạp.
Một mặt rung động thật sâu bởi hoàng hậu Lệ Linh Hải thế lực sâu không lường được, thế mà có thể vô thanh vô tức ở trong phạm vi cả đế quốc mời chào được nhiều kẻ liều mạng như vậy.
Lại có một tia hưng phấn, biết hoàng hậu điện hạ có thể bí mật chiêu mộ được nhiều cường giả hung hãn tuyệt luân như vậy, lại tụ tập mọi người cùng nhau, nhất định sẽ làm việc lớn kinh thiên động địa!
Mọi người ở dưới tâm tình rắc rối phức tạp dây dưa bước vào phòng quan sát.
Cự hán khôi vĩ đã sớm đứng ở chính giữa phòng quan sát, thân hình cường tráng như tinh hải chiến hạm, khí thế bức người như bom tinh thạch, lại khiến bọn hắn đều cả kinh.
“Là ‘Huyết Đồ’ Vương Khấu!”
Con ngươi “Vô Ảnh” Đoàn Duệ lập tức co rút lại đến cực hạn, cơ bắp quanh thân không tự chủ được co lại, theo bản năng bày ra tư thái đề phòng cao nhất.
Hai ba mươi tên hung hãn không sợ chết bên cạnh hắn cũng đều ngừng thở, cơ bắp cùng các khớp đều sinh ra phản ứng vi diệu.
Mọi người đều là thú dữ hung danh hiển hách, nhưng “Huyết Đồ” Vương Khấu không ở cùng cấp độ với bọn họ.
Chênh lệch đại khái tương đương với... Cá voi sát thủ cùng cá mập hổ cát đi!
“Huyết Đồ” Vương Khấu là xuất thân giác đấu sĩ.
Đế Quốc Chân Nhân Loại tôn sùng vũ lực, giữa các đại thiên thế giới sinh ra ma sát, thường thường thích dùng hình thức lên “Giác Đấu Trường” nhất quyết cao thấp để giải quyết phân tranh.
Rất nhiều đại thiên thế giới có thực lực đều sẽ tỉ mỉ đào tạo cao thủ hệ võ đấu của mình, chuyên môn ở trên Giác Đấu Trường uy chấn bốn phương.
Nhưng cũng có một số đại thiên thế giới thực lực yếu, thiếu thần thông hệ võ đấu quá mạnh mẽ, sớm đã biết giác đấu sĩ của đối thủ quá mức cường hãn, chiến sĩ của mình đi lên cũng là chịu chết.
Như vậy, cũng sẽ dùng nhiều tiền từ bên ngoài mời chiến sĩ cường đại về, đại biểu đại thiên thế giới của mình xuất chiến.
Nghề “Giác đấu sĩ lưu lạc” này, liền gặp thời mà sinh.
Bọn họ là “nhân sĩ chuyên nghiệp” lưu lạc ở các đại thiên thế giới, chuyên môn ác chiến ở trên các Giác Đấu Trường lớn, giúp chủ thuê tranh thủ ích lợi.
Có thể nghĩ mà biết, nếu không phải có lòng tin tuyệt đối đối với “vũ lực” của mình, tuyệt không dám theo nghề “giác đấu sĩ lưu lạc” nguy hiểm như vậy.
Một khi thua ở trên Giác Đấu Trường, mặc dù không bị đối thủ đánh chết tươi, cũng có khả năng bị chủ thuê mất cả đống ích lợi giận chó đánh mèo.
“Huyết Đồ” Vương Khấu, là người nổi bật trong giác đấu sĩ lưu lạc.
Từng sáng tạo chiến tích hoa lệ năm mươi trận bất bại trong Giác Đấu Trường, hơn nữa bốn mươi chín trận đều trực tiếp đánh chết đối thủ.
―― Lần duy nhất chưa đánh chết ngay tại chỗ, là đối thủ quỳ xuống hướng hắn dập đầu cầu xin tha thứ.
Kết quả hắn nhân từ nương tay, chỉ đánh nổ xương khớp quanh thân cùng lục phủ ngũ tạng của đối thủ, lại bảo trì đại não đầy đủ, còn cho đối thủ một cơ hội chuyển dời thần hồn đến trong cơ thể giả bằng máy.
Nhưng, biệt hiệu “Huyết Đồ” này, lại không phải do đó mà có.
Hắn là một người mang “giác đấu” coi là tín ngưỡng.
Cũng một người mang quy củ trong Giác Đấu Trường, coi là luật trời không cho phép khinh nhờn.
Đã quyết định phải lấy giác đấu để giải quyết bất đồng hai bên, vậy thì phải dám cược dám thua, một khi phân ra cao thấp trên Giác Đấu Trường, ai cũng không thể đổi ý.
Chỉ tiếc, thói đời ngày sau, lòng người tệ hại.
Một bộ này của Vương Khấu có lẽ ba năm trăm năm trước còn có người tuân thủ, nhưng đến hiện nay giai đoạn sau của vương triều, lễ pháp sụp đổ, thế lực không âm thầm giở trò thật sự không nhiều.
Đó là trận giác đấu thứ năm mươi của Vương Khấu.
Hắn gặp đối thủ mạnh nhất, cũng đáng giá tôn kính nhất cuộc đời này, một giác đấu sĩ lưu lạc chiến tích lớn lao, thanh danh vang dội tương tự.
Sức chiến đấu đạt tới cấp độ này của Vương Khấu, không đầu nhập vào một hào môn yên ổn, còn lựa chọn tiếp tục cuộc sống lang bạc kỳ hồ, khoảnh khắc sinh tử, vậy chỉ có một lý do ―― nhiệt tình yêu thương đối với giác đấu.
Vương Khấu cùng đối thủ tiếc tài nhau.
Giữa giác đấu sĩ tiếc tài nhau, phương thức biểu đạt kính ý lớn nhất, chính là dốc hết khả năng, giết chết đối phương!
Cuối cùng, Vương Khấu tặng cho đối thủ một cái chết hoàn mỹ không sứt mẻ, thắng được trận giác đấu này.
Nhưng thế lực đối thủ đại biểu lại bỗng đổi ý, không thừa nhận phán quyết trên Giác Đấu Trường, lại muốn dùng tàu vũ trụ để giải quyết vấn đề.
Vương Khấu khiến thế lực này biết, cái gì gọi là “giác đấu sĩ phẫn nộ”, cũng gánh vác cái tên “Huyết Đồ”.
“Vô Ảnh” Đoàn Duệ sở dĩ hiểu biết như thế đối với “Huyết Đồ” Vương Khấu, bởi vì hắn từng tiếp nhận một nhiệm vụ, muốn ám sát người này.
Đó là chuyện sau khi Vương Khấu ở dưới cơn giận dữ, xâm nhập hang ổ thế lực trái với quy củ Giác Đấu Trường, giết tới mức máu chảy thành sông, đầu người lăn lông lốc, lại một hơi nổ tung phá hủy ba mỏ quặng tinh thạch của đối phương, còn chưa hết thèm, tựa như muốn một đường giết đến mức chó gà không tha.
Có chín mươi bảy sát thủ tiếp nhiệm vụ ám sát Vương Khấu.
“Vô Ảnh” Đoàn Duệ là một kẻ có kiên nhẫn nhất, đầu óc cũng tỉnh táo nhất trong đó.
Hắn rất kiên nhẫn nhìn Vương Khấu mang chín mươi sáu sát thủ một người tiếp một người giết chết, sau đó dùng đầu óc cực độ tỉnh táo, làm ra phán đoán sáng suốt nhất:
Hắn không giết được Vương Khấu.
Hắn tình nguyện phá hư quy củ sát thủ, quyết liệt với bốn tổ chức sát thủ lớn, từ nay về sau trải qua cuộc sống vong mệnh thiên nhai ―― như vậy, tỷ lệ sống sót còn cao hơn chút ít.
“Huyết Đồ” Vương Khấu, chính là đáng sợ như vậy!
Nhưng bây giờ...
“Vô Ảnh” Đoàn Duệ cùng hai ba mươi tên hung đồ giết người như ma, hết thảy trợn mắt há hốc mồm, chấn động đến cực điểm!
Điều đó không có khả năng!
So với “Huyết Đồ” Vương Khấu xuất hiện ở nơi này càng khủng bố hơn, càng kinh người hơn, càng không thể tưởng tượng hơn là ――
Hắn thế mà đang phát run!
“Huyết Đồ” Vương Khấu đang phát run!
“Huyết Đồ” Vương Khấu từng ở trên Giác Đấu Trường liên tục thắng lớn năm mươi trận, trong đó bốn mươi chín trận lấy thủ đoạn tàn nhẫn nhất hành hạ đến chết đối thủ, lại lấy sức một người, quyết chiến một thế lực cường đại, giết cho đối phương máu chảy thành sông, dọa vỡ mật, lòng người kinh hãi, còn nhẹ nhàng bâng quơ giải quyết gần trăm tên sát thủ, siêu cấp hung nhân trong hung nhân làm Đoàn Duệ, Địch Tinh Hồn, Mao Phong, Triệu Thiên Đức đều câm như hến, không dám tiến lên nửa bước, thế mà đang run!
Tuy quanh thân hắn vẫn phóng ra các luồng khí thế kinh người, nhưng cái đó chẳng qua là thêm can đảm cho mình mà thôi, tóc Vương Khấu, ngón tay Vương Khấu, hai chân Vương Khấu... Thậm chí ở trong cảm giác của mọi người, ngay cả mỗi một sợi lông trên người hắn đều đang phát run, đông lạnh tận xương tủy, sợ hãi tới cực điểm loại phát run đó!
“Làm, làm cái gì, cái quỷ gì có thể mang ‘Huyết Đồ’ Vương Khấu dọa thành như vậy?”
“Vô Ảnh” Đoàn Duệ cùng đám đông hung nhân gian nan nuốt ngụm nước bọt, ánh mắt lướt qua “Huyết Đồ” Vương Khấu, hướng đối diện giữa sân kiểm tra trọng lực ngẫu nhiên nhìn lại.
Giữa không trung sân kiểm tra trống rỗng, còn tràn ra dư âm linh diễm như sóng triều ngập trời, một trận kịch chiến vừa mới chấm dứt.
Trên đất nằm đầy tinh khải chiến tổn vỡ tan tành, vặn vẹo nghiêm trọng, trong tinh khải thỉnh thoảng phun ra máu tươi cùng tiếng kêu thảm thiết.
Hơn trăm tên đội viên đột kích tinh nhuệ, như là vừa mới bị một con, không, là một đàn hồng hoang cự thú hung hăng đè qua.
“Quá khoa trương rồi nhỉ, đây chỉ là ‘thí nghiệm’ mà thôi!”
Đám hung nhân “Vô Ảnh” Đoàn Duệ càng thêm phát tê da đầu, “Vừa rồi ở bên trong tiến hành thí nghiệm rốt cuộc là cái gì, chẳng lẽ là tinh không dị thú giống mới nhất, siêu cấp cường hóa hay sao?”
“Bá!”
Cánh cửa nối liền phòng thí nghiệm và phòng quan sát mở ra, một thanh niên bề ngoài rất trẻ tuổi, nhìn qua cũng thường thường không có gì lạ đi ra.
“Vô Ảnh” Đoàn Duệ chớp chớp mắt, ánh mắt hướng hai bên quét tới, phát hiện hung nhân khác cũng đều mờ mịt, đều không nhận ra bộ dáng thanh niên này, nghĩ hẳn cũng không phải cao thủ gì thanh danh lan xa nhỉ?
Nhưng kế tiếp, một màn làm con mắt mọi người đều sắp rơi xuống đã xảy ra!
“Huyết Đồ” Vương Khấu thế mà ba bước biến thành hai bước lao lên, hướng thanh niên cúi đầu thật sâu, rất cung kính nói: “Lý tiền bối, vất vả rồi!”