Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2257 - Chương 2213: Chấm Dứt Hay Là Khởi Đầu Hoàn Toàn Mới

Chương 2213: Chấm dứt hay là khởi đầu hoàn toàn mới Chương 2213: Chấm dứt hay là khởi đầu hoàn toàn mớiChương 2213: Chấm dứt hay là khởi đầu hoàn toàn mới

“Biết không, ba ba, từ nhỏ đến lớn con ghét nhất chính là bộ dạng này của ngài, sắc mặt giống như toàn bộ thế giới đều phản bội đế quốc, chỉ có một mình ngài đang vì đế quốc mà chiến, con đã... Hoàn toàn chịu đựng đủ rồi!”

Lôi Hồng Hải xưng hô từ “phụ thân đại nhân” biến thành “ba ba”, châm chọc trên mặt mày cùng khóe miệng nổi loạn cũng trở nên càng thêm nồng đậm, “Thực đáng tiếc nha, vô luận cha hiên ngang lẫm liệt như thế nào nữa, ngoài miệng nói dễ nghe nữa, cha bây giờ cái gì cũng không làm được.

“Đế quốc rất tốt, căn bản không cần cha đến cứu vớt, huống chi, giờ phút này cha ngay cả mình cũng không cứu vớt được!

“Để con tới nói cho ngài, tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

“Cho dù cha nhất định không chịu tuyên bố công khai thanh minh cũng không sao cả, ủy ban điều tra đặc biệt có thể thay thế cha phát ra thanh minh, về phần dấu ấn thần hồn sao, dù sao con là con đẻ của cha, trong huyết mạch chảy dòng máu của cha, dấu ấn thần hồn của hai chúng ta phi thường tương tự, điều chỉnh thêm chút, liền có thể dùng dấu ấn thần hồn của con để thay thế cha, tuyên bố từng đạo mệnh lệnh.

“Đương nhiên là có khả năng bị nhìn ra, vậy thì sao? Nguyên lão viện đã chuẩn bị tốt động thủ với hạm đội Kinh Lôi, cha đã cố ý rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, mà đám bộ hạ chết tiệt kia của cha cũng đều là tảng đá trong hầm cầu vừa thối vừa cứng, vậy chúng ta cũng chỉ đành dùng phương thức điện quang thạch hỏa, lôi đình vạn quân, làm một cái giải quyết triệt để!

“Đừng trách con tâm địa độc ác đối với đám cha chú kia, nguyên lão viện đã cho họ cơ hội, cũng đã cho cha cơ hội, con và bọn họ không oán không thù, chỉ là muốn tự bảo vệ mình, cũng bảo vệ trên dưới Lôi gia nhiều người như vậy mà thôi. Cha cũng biết, Lôi gia từ trên xuống dưới nhiều tộc nhân như vậy, gặp được tộc trưởng như cha động cái là muốn ‘hiến toàn bộ gia sản’, rốt cuộc có bao nhiêu đau đầu không?

“Về phần an toàn nhân thân của cha... Yên tâm, tuy cha kẻ làm cha này đối với con cái cũng là mất sạch nhân tính, vô tình vô nghĩa, trơ mắt nhìn con cái chết cũng thờ ơ, nhưng con kẻ làm con này, sẽ tuyệt không lạnh lùng tàn khốc như cha, vẫn sẽ hiếu thuận cha hẳn hoi.

“Cha sẽ không chết. Đây cũng là một trong những điều kiện con đàm phán với ủy ban điều tra đặc biệt, chờ con xử lý xong vấn đề hạm đội Kinh Lôi, thế cục ổn định, thì có thể đưa cha đến một chỗ trang viên non xanh nước biếc, chim hót hoa thươm, lớn hơn nơi này, cha có thể ở nơi đó bảo dưỡng tuổi thọ, thuận tiện nhìn con là như thế nào dùng phương thức hoàn toàn khác, để thống lĩnh hạm đội Kinh Lôi, cùng lớn mạnh toàn bộ Lôi gia!

“Đây là mọi chuyện kế tiếp sẽ xảy ra, mở to hai mắt chờ xem, ba ba, con sẽ chứng minh cho cha thấy, lý niệm cha từ trước tới nay tin tưởng vững chắc hết thảy đều là sai lầm, cha cũng không chính xác cùng quan trọng như trong tưởng tượng của bản thân, thiếu cha, đế quốc vẫn sẽ vận chuyển tốc độ cao, phát triển không ngừng, mà Lôi gia chúng ta cũng sẽ lấy tốc độ gấp trăm lần quật khởi, nghe thấy chưa!”

Ánh mắt Lôi Thành Hổ nhìn trưởng tử, giống như là nhìn một bộ xương khô trong mộ.

Đối mặt con trai thanh âm càng lúc càng phấn khởi, càng lúc càng bén nhọn, hắn vẫn thờ ơ, yên lặng nghe, thẳng đến lúc con trai tận tình phát tiết xong, lại đợi thêm chốc lát, mới thản nhiên nói: “Rõ rồi, cho nên ngươi đã hạ quyết tâm, vì cướp lấy quyền chỉ huy hạm đội Kinh Lôi, muốn phản bội ta?”

“Phản bội...”

Tuy phụ thân đã là một con hổ bị nhốt ở trong lồng, nhổ đi răng nanh cùng móng vuốt, nghe được hai chữ “phản bội” này, Lôi Hồng Hải vẫn nhịn không được tim đập nhanh một phen, hắn cố nén khóe mắt cùng khóe miệng run rẩy, nói, “Con chưa bao giờ muốn phản bội ngài, phụ thân đại nhân, nhưng vô luận là con hay Lôi gia thậm chí rất nhiều người trong hạm đội Kinh Lôi, chúng ta đều muốn sống sót, đều không muốn vì một cái lý do buồn cười hư vô mờ mịt đi chôn cùng!”

“Ở trên chiến trường, càng là kẻ tham sống sợ chết, sẽ chết càng nhanh, chỉ có người đặt vào chỗ chết rồi sau đó sống, mới có thể từ trong núi thây biển máu giết ra. Đạo lý đơn giản như vậy, các ngươi theo ta đánh trận nhiều năm như vậy, thế mà cũng không hiểu?”

Lôi Thành Hổ chậm rãi lắc đầu, mặt mày tràn đầy hoang mang, như đang kỳ quái mình rốt cuộc sao lại sinh ra đứa con vụng về như thế. Hắn nhìn chằm chằm trưởng tử, giống như là một giây sau không nhìn thấy nữa, từ trong đôi môi sắc bén bật ra thanh âm, lại so với gió lạnh mang theo vụn băng trên mặt đất càng thấu xương hơn nữa: “Để ta tới nói cho ngươi, tiếp theo rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì đi, tiểu tử ngốc.

“Không sai, ngay từ đầu kế hoạch của các ngươi có lẽ là có khả năng thành công, có ngươi phối hợp, nguyên lão viện có thể dễ dàng mang toàn bộ lực lượng tử trung với ta trong hạm đội Kinh Lôi thanh trừ hết, thậm chí dùng ấn ký thần hồn của ngươi để giả mạo mệnh lệnh của ta, hướng cả tiền tuyến phát ra thanh âm của ‘Liêu Hải hầu’. Đây là giá trị lợi dụng duy nhất của ngươi.

“Ở lúc chút giá trị lợi dụng này của ngươi còn chưa bị áp bức sạch sẽ, bọn họ có lẽ sẽ để ngươi lên làm thống soái hạm đội Kinh Lôi, nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, không cần bao lâu ngươi sẽ phát hiện hạm đội Kinh Lôi đã bị người ta thẩm thấu vỡ nát, hoàn toàn thay đổi, mà ngươi chỉ là một con rối bày ở trên mặt bàn mà thôi.

“Không có các nguyên lão đó đồng ý, ngươi thậm chí ngay cả một chiếc thuyền ba ván cũng không chỉ huy được.

“Đừng nghĩ ngươi có thể ở giữa bốn đại tuyển đế hầu mọi việc đều thuận lợi, vô dụng, cấp bậc của ngươi kém thật sự quá nhiều, căn bản không phải đối thủ của người ta.

“Nhưng, có lẽ ngươi cũng không đợi được phiền não như vậy.

“Bởi vì ở trước đó, quân viễn chinh đã bị xoá cùng cải biên hết, tập đoàn quân vốn ngưng tụ một chỗ, bảo trì đề phòng cao độ cùng sức chiến đấu cấp bậc cao nhất, hết thảy trở về xây dựng chế độ ban đầu, bị phân tán đến trên địa phương, thậm chí vì tranh đoạt quyền sở hữu cùng quyền khai phá mấy chục đại thiên thế giới mà đánh nhau to, ma sát lẫn nhau, tiêu hao nội bộ nghiêm trọng.

“Lúc này, hạm đội chiến đấu của Thánh Ước Đồng Minh tuyệt đối sẽ từ nơi không ngờ được giết ra, giết cho hạm đội đế quốc năm bè bảy mảng hoa rơi nước chảy, không còn manh giáp, làm cả thủ đô đế quốc ở trong tình trạng kinh hoảng thất thố, cực độ hỗn loạn.

“Đến lúc đó, bốn đại tuyển đế hầu gia tộc trợn mắt há hốc mồm, bó tay không có cách vẫn sẽ nhớ tới ta, lại lần nữa bắt đầu dùng ta, để ta chỉ huy tàn binh bại tướng còn lại đi đối kháng đại quân Thánh Minh khí thế như cầu vồng. Tựa như lần đó một trăm năm trước chiến tuyến Hắc Phong sụp đổ toàn bộ.

“Có chuyện, con trai, con sai rồi.

“Ta quả thật là trụ cột đế quốc, có lẽ chỉ có một mình ta có thể cứu vớt đế quốc, không có ta, đế quốc không cách nào vận chuyển bình thường, thậm chí sẽ hoàn toàn sụp đổ.

“Nguyên lão viện sở dĩ không dám giết ta, cũng là căn cứ vào một điểm này, mà không phải vì ngươi đàm phán ra được ‘điều kiện’ gì.

“Ngươi hôm nay lựa chọn phản bội ta, ta không trách ngươi, chỉ là cảm thấy phi thường đáng tiếc. Ta vốn tưởng ngươi ít nhất sẽ thông minh hơn tiểu đệ ngươi một chút, sau khi hấp thụ giáo huấn lần trước dùng tàu vũ trụ giành lợi riêng, không đến mức đánh giá quá cao trí tuệ cùng năng lực của mình, làm ra chuyện ngu xuẩn như là ‘Tùy tiện trùng kích Kim Đan, tẩu hỏa nhập ma bất đắc kỳ tử’.

“Không ngờ, ngươi so với hắn còn ngu hơn, ngu hơn một vạn lần.

“Nhớ kỹ lời của ta, con trai, hôm nay ngươi có thể phản bội ta, nhưng sẽ có một ngày ngươi sẽ hối hận, ta hy vọng khi ngày đó đến, ngươi có thể ưỡn ngực, giống như nam nhân đối mặt hậu quả của phản bội, oanh oanh liệt liệt chết trận vì đế quốc đi!”

Môi Lôi Hồng Hải run rẩy thật lâu.

Vốn muốn tranh cãi chút gì, nhưng suy nghĩ hồi lâu, vẫn cứng rắn nghẹn trở về, chỉ cười lạnh vài tiếng, hướng Lôi Thành Hổ thi lễ thật sâu: “Nghỉ ngơi cho khỏe đi, phụ thân đại nhân, qua vài ngày nữa, tất cả đều đã xong.”

“Có lẽ thế.”

Ánh mắt Lôi Thành Hổ xuyên qua con trai cùng vách tường, không biết bắn về phía nào, “Có lẽ, tất cả... Đều đã kết thúc.”

...

Phù trận phản trọng lực của tàu vận tải “Tân Sinh số 2” phát ra quầng sáng chói mắt dần dần biến mất ở sâu trong sương băng, rất nhanh đã ngay cả hình dáng tàu vũ trụ cũng theo gió biến mất.

Theo chín tấm cửa áp suất dày tới mười mét chậm rãi khép lại, cơn lạnh lẽo thấu xương trong băng thiên tuyết địa cũng bị gắt gao ngăn cản ở bên ngoài, không xuyên thấu vào chút nào.

Thần Uy Ngục một lần nữa biến thành hoàn cảnh kín không kẽ hở, hắt nước không vào, chắp cánh khó bay.

Năm trăm tù phạm đóng băng ở dưới hơn một ngàn ngục tốt và con rối linh năng số lượng càng nhiều hơn trông coi, đang tiến hành tầng kiểm tra đo lường thứ nhất, “Nghiệm rõ bản thân” .

Lý Diệu vừa khống chế chính xác mỗi một bó cơ cùng mỗi một tế bào, tiếp tục ngụy trang ra hình thái người thực vật ngủ đông chiều sâu, vừa thật cẩn thận khống chế tàu Kiêu Long, tiến vào hình thái ẩn nấp, lượn lờ chung quanh cảng vũ trụ lòng đất.

Tàu Kiêu Long quét một rồi lại một chiếc tàu cường tập tầng trời thấp bỏ neo ở trong cảng vũ trụ tránh né thời tiết băng tuyết.

(cường: mạnh; tập: tập kích, tấn công)

Cũng mang ngàn vạn con rối linh năng và ngục tốt trang bị đến tận răng, đề phòng cao độ thu hết vào đáy mắt.

Càng không cần nói camera theo dõi che kín cả cảng vũ trụ còn có mỗi một hành lang, làm người ta liếc một cái sẽ phát tác hội chứng sợ lỗ, cùng với điểm hỏa lực đan xen cài răng lược, cùng ám bảo được khảm thật sâu ở trong tầng nham thạch.

Thật sự là làm người ta càng nhìn càng ưu thương.

May mắn có nội ứng hỗ trợ, nếu không Lý Diệu tuyệt không muốn lẻn vào nơi quỷ quái trời đánh như vậy.

Vài tên ngục tốt dẫn theo một đội con rối linh năng tới trước mặt Lý Diệu, mở ra khoang ngủ đông chỗ hắn.

Lý Diệu vội vàng mang máu tươi ngưng keo Lệ Linh Hải đã sớm chuẩn bị sẵn, di động đến vị trí đối phương chuẩn bị xuống tay thu thập.

Có lẽ ở trong ngục tốt phụ trách kiểm nghiệm thân phận tù phạm cũng có người của phái cách tân, một cửa này không gặp bất cứ phiền toái nào, sau khi chỉ kiểm tra máu cùng lấy mẫu làn da, pháp bảo kiểm tra trong tay đối phương đã tản mát ra ánh sáng xanh lục nhu hòa.

Ngục tốt thay cho Lý Diệu một cái vòng tay thân phận mới, phất tay cho đi, tỏ vẻ “Thần Uy Ngục” đã tiếp thu tù phạm này, sẽ tiến vào trình tự “rã đông” kế tiếp.

“Cửa thứ nhất thuận lợi thông qua!”

Lý Diệu ở trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi, “Kế tiếp phải lấy năng lực cá nhân cường hãn của ta, nháy mắt giết chết một gã ngục tốt và thay thân phận của hắn, lại phát huy thân pháp linh động quỷ mị của ta vô cùng nhuần nhuyễn, né tránh trạm gác, camera theo dõi cùng máy quét huyền quang quét, thần không biết quỷ không hay lẻn vào bên cạnh tướng quân Lôi Thành Hổ, thật sự là khiêu chiến siêu cấp khó, nhưng ta mơ hồ có loại dự cảm, hôm nay vận khí tựa như phi thường không tệ, nhất định sẽ hữu kinh vô hiểm hoàn thành!

“Còn có hơn nửa giờ, bọn Lệ Linh Hải sẽ phát động công kích, chỉ cần có thể gió êm sóng lặng vượt qua hơn nửa giờ này, liền thành công 99%!”

Huyết Sắc Tâm Ma: “Ặc...”

Luồng ý niệm này vừa mới nhộn nhạo ra trong não vực Lý Diệu, hắn liền cảm thấy nơi rất sâu dưới chân truyền đến chấn động vô cùng kịch liệt, mơ hồ còn mang theo tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Bốn phía vang lên tiếng cảnh báo chói tai, ánh sáng đỏ nháy mắt bao phủ cả tòa Thần Uy Ngục, toàn bộ ngục tốt, con rối chiến đấu, ám bảo cùng điểm hoả lực hết thảy đều bị kích hoạt, tiến vào trạng thái tác chiến khẩn cấp nhất, trong phù trận truyền âm ở bốn phương tám hướng truyền đến tiếng gầm rú khàn cả giọng:

“Địch tập! Địch tập! Có kẻ địch xâm nhập!”
Bình Luận (0)
Comment