Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2264 - Chương 2220: Danh Tiếng Chiến Thần!

Chương 2220: Danh tiếng chiến thần! Chương 2220: Danh tiếng chiến thần!Chương 2220: Danh tiếng chiến thần!

Hai thích khách Thánh Minh bước về phía cửa chính một gian phòng bí mật cuối hành lang, từ trong lòng lấy ra bốn khối pháp bảo hình tròn đặt ở bốn góc cửa chính.

Pháp bảo hình tròn phát ra tiếng “xẹt xẹt xẹt xẹt”, bắn ra bốn luồng huyền quang màu đỏ nối tiếp với nhau, từ trên đường chéo lại bắn ra hai luồng huyền quang giao nhau, tổng cộng sáu đạo huyền quang không ngừng ăn mòn cửa chính, không tới mười giây, đã ở trên cửa chính đốt thủng lỗ hình vuông, cánh cửa dày tới nửa mét đập “Keng” ở trên mặt đất.

Thích khách Thánh Minh còn lại đều quỳ một gối xuống đất, gác quanh lối ra vào chủ yếu, chuẩn bị lúc nào cũng có thể ngọc đá cùng vỡ với thủ vệ Thần Uy Ngục để kéo dài thời gian.

Hai thích khách Thánh Minh thực lực mạnh nhất đang muốn cúi đầu chui vào lỗ thủng, một bóng người màu đen đã giành trước từ trong căn phòng bí mật chạy ra!

Bóng đen này mặc đồng phục tướng quân phẳng lì của Lôi Thành Hổ, động tác mau lẹ, dung mạo cũng cực kỳ tương tự với Lôi Thành Hổ, chỉ là vẻ mặt hơi tỏ ra quỷ dị, hoảng sợ xen lẫn nghi hoặc, động tác cũng hơi ngại cứng ngắc, rất có chút ý tứ bị người ta thao túng.

Trong tích tắc, hai thích khách Thánh Minh tự nhiên không rảnh hoài nghi gì cả, đều gầm nhẹ một tiếng, bao gồm lưỡi đao xương cá trong suốt của “Xương Cá” Hồng Cát Bình ở bên trong, công kích vô cùng cay độc, ùn ùn hướng chỗ yếu hại của “Lôi Thành Hổ” công tới!

Nào ngờ, ngay tại lúc bọn họ bộc lộ sắc bén, chiêu thức giãn ra đến cực hạn, trong căn phòng bí mật lại lần nữa lao ra bóng người màu đen thứ hai, ẩn nấp ở dưới bóng người thứ nhất, càng thêm già nua nhưng càng thêm mãnh liệt, thật sự giống mãnh hổ xuống núi bị thương nặng, như điên như ma!

Lúc vừa mới lao ra khỏi căn phòng bí mật, vẫn là người trần truồng chỉ mặc một cái giáp mềm bó sát, nhưng trong vòng0. 1 giây, đã là tinh khải giương nanh múa vuốt khoác lên, năm lưỡi đao chấn động cao tần tạo thành móng vuốt động lực hung hăng chụp vào bụng “Xương Cá” Hồng Cát Bình.

Xem ra, nếu “Xương Cá” Hồng Cát Bình muốn lấy “Xương Cá” của hắn đưa vào trái tim kẻ đầu tiên bị ném ra, vậy bụng chính hắn cũng phải bị bóng đen thứ hai, lục phủ ngũ tạng đều sẽ bị móc sạch sẽ!

“Hắn không phải Lôi Thành Hổ!”

“Hắn mới là Lôi Thành Hổ!”

Dù là thích khách Thánh Minh lãnh khốc vô tình, cũng không ngờ trong phòng không chỉ một mình Lôi Thành Hổ, còn có một kẻ khác diện mạo tương tự như thế với Lôi Thành Hổ.

Càng không thể ngờ được, Lôi Thành Hổ sẽ tâm địa độc ác đến loại trình độ này, nghe được tiếng đánh nhau bên ngoài, ngay lập tức phân tích rõ thế cục, đã chế trụ người kia, các khớp cùng huyệt khiếu phong tỏa hết thảy, lại khoác lên đồng phục của mình, đảm đương “bao cát” cùng “mồi”, giành trước ném ra!

Lôi Thành Hổ bất thình lình phản kích, đánh thích khách Thánh Minh trở tay không kịp, thích khách Thánh Minh bao gồm “Xương Cá” Hồng Cát Bình ở trong chỉ có thể cứng rắn bỏ qua “mồi”, chuyển hướng Lôi Thành Hổ thật sự.

“Vù!”

Lưỡi đao trong suốt của “Xương Cá” Hồng Cát Bình hung hăng đâm vào lòng bàn tay trái Lôi Thành Hổ.

Hoặc là nói, là Lôi Thành Hổ chủ động dùng tay trái nắm lấy bí kiếm Xương Cá của Hồng Cát Bình, lấy ý chí kinh người làm bí kiếm truyền thừa ngàn năm này không thể động đậy.

Mà cánh tay phải hắn, vẫn dựa theo tư thái công kích vừa rồi, hung hăng đâm móng vuốt động lực vào bụng Hồng Cát Bình.

“Vù vù vù vù!”

“Ong ong ong ong!”

Bí kiếm Xương Cá lại lần nữa phát ra ngàn vạn luồng linh năng dao động như lông trâu, mưu toan theo cánh tay hướng lên trên chui vào lục phủ ngũ tạng, tứ chi bách hải của Lôi Thành Hổ.

Móng vuốt động lực của Lôi Thành Hổ cũng điên cuồng chấn động, linh diễm đè nén hơn nửa tháng như núi lửa bùng nổ phun trào ra, mang lục phủ ngũ tạng Hồng Cát Bình xé nát, chấn lạn hết thảy, đốt thành tro!

Sức phá hoại quỷ dị của bí kiếm Xương Cá chỉ lên đến chỗ giáp vai trái Lôi Thành Hổ, liền không lao đi được nữa.

Bởi vì Lôi Thành Hổ vặn, bẻ, xé, thế mà cứng rắn giật đứt cả cánh tay trái của mình, ngăn trở công kích của bí kiếm Xương Cá khuếch đại.

Mà móng vuốt động lực của hắn lại là nghiêng hướng lên trên, gắt gao nắm lấy trái tim Hồng Cát Bình, đốt thành tro tẫn!

“Xương Cá” Hồng Cát Bình trừng to mắt, thẳng đến lúc từng luồng linh diễm từ sâu trong yết hầu toát ra, hãy còn không thể tin Lôi Thành Hổ có thể quyết tuyệt đến loại trình độ này.

Luận sức chiến đấu, “Xương Cá” Hồng Cát Bình được xưng một trong “bốn đại cao thủ Thần Uy Ngục”, lại có rất nhiều bí pháp Thánh Minh thêm vào, có lẽ còn vượt qua “Chiến thần” Lôi Thành Hổ chuyên tinh nghệ thuật chỉ huy một bậc.

Nhưng Lôi Thành Hổ lại dùng biểu hiện dũng mãnh cùng khốc liệt nhất nói cho toàn bộ đối thủ, hai chữ “chiến thần”, tuyệt đối không phải hư danh!

Vừa ra tay, trả giá một cánh tay trái của bản thân, liền phế bỏ cao thủ số một trong thích khách Thánh Minh, cũng tranh thủ được thêm cho mình năm giây thời gian cực kỳ quan trọng!

Vết thương be bét máu thịt ở giáp vai trái rất nhanh bị thuốc chữa bệnh như keo dính bọc lại, Lôi Thành Hổ thu hồi móng vuốt động lực vết máu loang lổ từ trong cơ thể “Xương Cá” Hồng Cát Bình, hung hăng vung lên, hất ra một chuỗi giọt máu cùng thịt nát đáng ngờ, sâu trong yết hầu hắn phát ra tiếng gào rống hưng phấn, nhìn chằm chằm đối thủ còn lại, lại khôngt hèm nhìn tay cụt của mình, cùng với trưởng tử mình chết ngất ở trên mặt đất lấy một lần.

Lôi Thành Hổ khom lưng, thở phì phò, móng vuốt động lực mở ra khép lại, quanh thân tản mát ra huyết khí cùng sát khí khôn cùng, cái gọi là “chó cùng rứt giậu”, chính là hắn bộ dáng lúc này!

Giờ phút này, bởi vì ai cũng chưa đoán trước được “Xương Cá” Hồng Cát Bình bị thương nặng, vòng vây của thích khách Thánh Minh xuất hiện khe hở trí mạng.

Toàn bộ thích khách Thánh Minh đều ngưng tụ ánh mắt đến khe hở “Xương Cá” Hồng Cát Bình ngã xuống, vài tên thích khách đều nóng lòng muốn thử đi bù vào, càng có một số thích khách nghĩ đến Lôi Thành Hổ sẽ từ nơi này phá vây, lại mang các loại pháp bảo đánh xa đều khóa chặt tuyến đường chạy trốn của Lôi Thành Hổ.

Nhưng Lôi Thành Hổ chẳng những chưa phá vây, ngược lại hướng chỗ thích khách Thánh Minh dày đặc nhất lao tới, móng vuốt động lực ngưng tụ tinh hoa năm thanh kiếm lưỡi cưa cùng chiến đao chấn động trên chiến trường thu được, do cao thủ luyện khí đế quốc tiêu phí suốt ba năm thời gian mới tỉ mỉ luyện chế ra, tên là “Hổ Phách”, thật sự giống hồn phách năm con hổ bám vào ở bên trên, đồng thời hướng năm tên thích khách Thánh Minh phát động công kích!

Bộ dáng lôi đình vạn quân, thế không thể đỡ kia, thật giống như trong đầu Lôi Thành Hổ căn bản không có mục lựa chọn “phá vây” này.

Hoặc là, hắn giết chết tất cả thích khách.

Hoặc là, hắn đứng thẳng tắp, bị thích khách giết chết.

Không có lựa chọn thứ ba!

“Xẹt!”

Móng vuốt động lực hung hăng đâm vào ngực một thích khách, bắt đầu xoay tròn tốc độ cao.

Trường kiếm tên thích khách thứ hai cũng đâm vào bả vai Lôi Thành Hổ, lại bị cơ thịt cùng xương hắn gắt gao kẹp lấy, như thế nào cũng không tiến lên được nửa bước.

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!”

Kho đạn kiểu tổ ong vai tinh khải Lôi Thành Hổ hết thảy mở ra, một chuỗi quả cầu ánh sáng mini nổ tung ở giữa hắn cùng thích khách, mang tinh khải của thích khách nổ nát nhừ, thủng trăm ngàn lỗ.

Mà tinh khải của chính hắn, cũng bị thích khách còn lại tập trung hỏa lực công kích, khiên linh năng rất nhanh đã biến thành màu đỏ đậm hoàn toàn sụp đổ, tinh khải bị xé rách từng tầng, lộ ra thân thể già nua be bét máu thịt phía dưới.

Lôi Thành Hổ vô tri vô giác, giống như thần kinh cảm giác đau đã sớm hoàn toàn phong ấn ở trong trăm năm kịch chiến, một hơi liên tục giết chết ba tên thích khách, máu tươi kẻ địch cùng mình chảy đầy đất, lúc này mới dưới chân hơi trượt, quỳ một gối xuống, năm móng vuốt đâm thật sâu vào mặt đất.

Con hổ như điên như ma này rốt cuộc hao hết toàn bộ đạn dược, nhiên liệu, linh năng và khí lực, không thể không đình trệ.

Dù là thích khách Thánh Minh phong ấn thất tình lục dục, chỉ biết trung thực chấp hành mệnh lệnh, cũng bị sự dũng mãnh và điên cuồng của Lôi Thành Hổ rung động thật sâu, sửng sốt nửa giây, mới ùn ùn giơ lên kiếm lưỡi cưa, chiến đao chấn động, súng đạn nổ và pháo tinh từ.

Lôi Thành Hổ ở phía dưới mặt nạ bảo hộ tinh khải chia năm xẻ bảy phát ra tiếng cười mơ hồ không rõ, không biết đang cười mình uổng phí khí lực, hay là đám người ngu xuẩn ngồi không ăn bám kia của nguyên lão viện. Hắn giãy dụa đứng lên, nhắm đao kiếm và súng pháo của người Thánh Minh, ưỡn lên cao cao bờ ngực khô gầy.

Đúng lúc này ――

Họng súng đạn nổ và pháo tinh từ của thích khách Thánh Minh vừa mới phun trào ra ánh lửa trí mạng, từng viên đạn nóng rực hướng tới ngực và đầu Lôi Thành Hổ bắn nhanh tới, bốn dải màu đen vừa đúng cắm vào giữa hai bên, nháy mắt kéo dài thành bốn tấm khiên màu đen, “Đinh đinh đang đang”, giúp Lôi Thành Hổ hấp thu hết toàn bộ công kích!

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!

Giống như là nước biển của cả đại dương ùn ùn hướng bọn họ cuốn đến, phát ra tiếng nổ vang như trời sụp đất nứt!

Con ngươi của đám đông thích khách Thánh Minh nháy mắt phóng to, quả thực không dám tin hình ảnh camera trên mũ giáp của mình truyền về, quay đầu nhìn lên mới phát hiện camera cũng không có lỗi, thật sự là một khối lập phương đánh loạn mã màu vàng đậm gào thét mà tới!

“Phành!”

Một thích khách Thánh Minh mặc tinh khải hạng nặng, chiều cao ở ba mét rưỡi trở lên vung găng tay động lực so với đùi còn to hơn, hung hăng va chạm với khối lập phương màu vàng đậm, lại là nháy mắt bị đánh nổ tinh khải quanh thân, ngay cả xương cốt cũng gãy từng cây, mũi nhọn đột phá máu thịt chui ra, thảm thiết đến cực điểm!

“Phành! Phành!”

Lại có hai thích khách Thánh Minh vặn vẹo bộ pháp quỷ dị từ hai bên hướng khối lập phương màu vàng đậm đánh tới, lại bị quái lực khủng bố nghe rợn cả người bắn ra, đánh mạnh vào trên tường, tinh khải cũng bị đè ép!

“Bốp bốp!”

Thích khách Thánh Minh còn lại còn chưa phản ứng lại, kiếm lưỡi cưa, chiến đao chấn động, súng đạn nổ và pháo tinh từ trong tay ùn ùn phát nổ, ngay sau đó bị quái lực sóng sau cao hơn sóng trước cắn nuốt, thân bất do kỷ như con thuyền lẻ loi trong sóng triều ngập trời!

Khi bốn tấm khiên màu đen một lần nữa hóa thành bốn miếng thủy tinh đen, khi ở quanh thân Lý Diệu chậm rãi xoay tròn, không có một thích khách Thánh Minh nào còn có thể đứng ở trên đất.

“Phù! Phù! Phù! Phù!”

Lý Diệu há mồm thở dốc, thông qua hệ thống tự động bổ sung năng lượng của tinh khải, mang lượng lớn thuốc dinh dưỡng năng lượng cao và thuốc chữa bệnh nuốt vào trong bụng, ba giây ngắn ngủn đã cắn nuốt sạch sẽ toàn bộ tiếp tế tiếp viện trong một chiếc nhẫn Càn Khôn.

Không có cách nào cả, cảnh giới càng cao, khi toàn lực tấn công tiêu hao năng lượng càng nhiều, hơn nữa thời gian chuẩn bị lúc trước và thời gian phục hồi sau đó càng dài. Vừa rồi trong vòng một phút đồng hồ ngắn ngủn điên cuồng biểu hiện, thật sự so với tu luyện cường độ siêu cao ba ngày ba đêm còn tốn sức hơn, dù là thuốc dinh dưỡng năng lượng cao cả một chiếc nhẫn Càn Khôn, cũng chưa thể bổ sung một phần ba trống trơn của hắn.

Trong thời gian ngắn, đừng nghĩ điên cuồng ra tay như vậy nữa.

Cũng may, hắn đã theo kịp!

“Lôi tướng quân, Liêu Hải hầu?”

Lý Diệu chăm chú nhìn người trung niên trước mặt thân hình nhỏ gầy, mất đi cánh tay trái, lại gặp biến không kinh, lâm nguy không sợ, khí thế kinh người này.

Ánh mắt “Kền Kền” cùng “Chiến thần” hung hăng va chạm với nhau!
Bình Luận (0)
Comment