Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2279 - Chương 2235: Ta Cũng Là Người Yêu Nước!

Chương 2235: Ta cũng là người yêu nước! Chương 2235: Ta cũng là người yêu nước!Chương 2235: Ta cũng là người yêu nước!

“Nào có khoa trương như vậy, Lôi tướng quân nghĩ lệch lạc rồi.”

Lý Diệu mặt không đổi sắc nói, “Thật ra ta chẳng qua là cùng vị huynh đệ ‘Hoàng Phong’ này, từ nhỏ đã ở trong căn cứ bí mật của hoàng hậu điện hạ bế quan tu luyện, từ nhỏ đến lớn đều rất ít ra ngoài tiếp xúc xã hội, cho nên con người tương đối đơn thuần, ngẫu nhiên lại tỏ ra rất ngay thẳng mà thôi, vốn đáy lòng đã không có chút bí mật lén lút, không thể lộ ra ánh sáng, Lôi tướng quân lại có thể nhìn thấu cái gì chứ?”

Lôi Thành Hổ nhíu lông mày như là hai thanh chiến đao ra khỏi vỏ, mắt thấy đã sắp hướng động mạch cổ của Lý Diệu hung hăng chém xuống.

Hắn siết chặt nắm tay, xương ngón tay vang lên “Rắc rắc”, tựa như đang lấy ý chí lực kinh người đè ép sự xúc động của mình.

“Là thật!”

Lý Diệu vẻ mặt chân thành, hai mắt tinh thuần thông thấu như trẻ con, “Nghĩ hẳn Lôi tướng quân cũng đã nhìn ra, tuổi chân thật của ta không lớn.”

“... Đúng vậy.”

Lôi Thành Hổ trầm mặc hồi lâu, gật đầu nói: “Tế bào của ngươi phi thường có sức sống, thần hồn nhộn nhạo ra gợn sóng cũng tràn ngập hương vị sinh cơ bừng bừng, ngươi không phải Hóa Thần cường đại nhất ta từng gặp, nhưng tuyệt đối là một kẻ trẻ tuổi nhất. Ta đoán, trừ bế quan tu luyện hoặc là ngủ đông thời gian dài, tuổi chân thật của ngươi hẳn là không vượt qua một trăm tuổi, thậm chí tám mươi tuổi nhỉ?

“Hóa Thần không đến tám mươi tuổi, thật sự là không thể tưởng tượng, ngươi rốt cuộc là quái vật thế nào, lại là tu luyện như thế nào vậy!”

“Ta không phải quái vật gì, chỉ là mang tất cả thời gian đều dùng để bế quan tu luyện mà thôi.”

Lý Diệu nói, “Nếu không phải ‘không để ý đến chuyện bên ngoài’, nắm chặt mỗi một phút mỗi một giây thời gian điên cuồng tu luyện, sao có thể ở trong trăm năm ngắn ngủn đã xông lên cảnh giới Hóa Thần? Lôi tướng quân trước kia chưa từng nghe tên của ta, cũng không tra được bất cứ tin tức nào của ta nhỉ? Vậy thì đúng rồi, bởi vì ta thật sự chưa từng ra xã hội, đây vẫn là lần đầu tiên, cho nên chưa có kinh nghiệm gì, cả người đều tỏ ra rất ngây ngô, nếu nói sai hoặc là làm sai cái gì, còn mong Lôi tướng quân tha thứ nhiều hơn.”

“Đủ rồi.”

Lôi Thành Hổ hít sâu một hơi nói, “Nghe rõ đây, ta mặc kệ đoạn chuyện ma quỷ này của ngươi rốt cuộc là thật hay giả, cũng không quản hoàng hậu điện hạ nhà ngươi ở dưới lá cờ lớn ‘cách tân đế quốc’ đường hoàng còn mục đích gì khác hay không, nhưng với ta mà nói chỉ một điều―― tận hết trách nhiệm một quân nhân!

“Nói cho ta biết, ngươi nhiệt tình yêu thương đế quốc sao?”

Lý Diệu nâng cao cao cái cằm, kính lễ đoàn kết tiêu chuẩn như sách giáo khoa: “Vô hạn nhiệt tình yêu thương!”

“Nhưng ta lại chán ghét đế quốc, thậm chí oán hận đế quốc hiện tại này toàn bộ lỗ chân lông đều tản mát ra mùi hôi thối.”

Lôi Thành Hổ vẻ mặt âm u nói: “Chẳng qua, vô luận đế quốc Chân Nhân Loại có bao nhiêu chỗ thiếu hụt, rất nhiều thời điểm tỏ ra quá mức hắc ám cùng tàn khốc, thậm chí bị bọn gian nịnh cùng đạo chích lợi dụng, trở thành công cụ bọn họ thỏa mãn ham muốn riêng, đế quốc từ đầu tới cuối đều là tấm khiên kiên cường nhất, chiến đao sắc bén nhất, cùng với... quê nhà duy nhất của văn minh nhân loại.

“Đế quốc có lẽ có vấn đề này vấn đề kia, có vô số lý do bị người ta căm hận, nhưng nó chung quy ngưng tụ lại lực lượng của tuyệt đại đa số nhân loại trong vũ trụ mênh mông, khiến ức vạn nhân loại đều có thể đoàn kết lại với nhau, đi đối kháng Thánh Minh, Thiên Ma, các loại tinh không dị tộc thiên kì bách quái, thậm chí bản thân vũ trụ quá mức hắc ám.

“Tinh hải thật sự quá mức rộng lớn, mà dã tâm của nhân loại lại quá trào dâng, nếu không có đại nghĩa danh phận ‘Đế quốc Chân Nhân Loại’, có tin hay không, mặc dù không có Thánh Minh, Thiên Ma hoặc là bất cứ tinh không dị tộc nào xâm nhập, trong vòng trăm năm, các thế giới nhân loại năm bè bảy mảng đều sẽ tách thành quốc gia khác nhau, dựng lên chiến kỳ màu sắc rực rỡ, lấy các loại lý do hoang đường để tự giết lẫn nhau.

“Đến lúc đó, căn bản không cần bất cứ yêu quái cùng ma quỷ nào, chỉ dựa vào bản thân nhân loại, có thể mang tinh tú khắp trời hết thảy hóa thành Tu La huyết ngục, tựa như mấy ngàn năm giữa lúc đế quốc Tinh Hải sụp đổ, nước cộng hòa Tinh Hải chưa thành lập!

“Cho nên...

“Mặc dù hôm nay đế quốc có nhiều khuyết điểm nữa, mặc dù ở trên thân thể mập mạp không chịu nổi của nó mọc ra nhiều đốm đen, nốt ghẻ cùng khối u nữa, mặc dù rất nhiều thời điểm ta hận nó hận muốn chết, ta cũng sẽ tận trách nhiệm một quân nhân đế quốc, nghiền nát máu thịt, hài cốt cùng ba hồn bảy vía của ta đi bảo vệ nó, vĩnh viễn bảo vệ nó!

“Mời chuyển lời hoàng hậu điện hạ nhà ngươi, nếu cô ta lo lắng ý chí của ta sẽ dao động, vậy cũng không cần thiết, hơn nửa tháng qua bị bốn đại tuyển đế hầu gia tộc giam lỏng, ta đã hoàn toàn nghĩ rõ, trăm năm qua ta quá yếu đuối, quá do dự, quá bận tâm cái gọi là vinh dự cùng chuẩn tắc ‘quân nhân’, chưa mang hết khả năng để cứu vớt đế quốc.

“Nhưng hôm nay, ta đã hoàn toàn giác ngộ con đường của mình, không ai có thể ngăn ta dùng sắt thép và lửa, thậm chí dùng thủ đoạn vô sỉ không biết xấu hổ, vượt qua tất cả pháp tắc để cứu vớt đế quốc!

“Nếu mục đích cuối cùng của hoàng hậu điện hạ, thật sự quang minh chính đại như cô ta nói, vậy ta sẽ vĩnh viễn nguyện trung thành với cô ta, thậm chí, khi ích lợi cá nhân của cô ta và ích lợi chỉnh thể của đế quốc thống nhất lại với nhau, giúp cô ta trở thành nữ hoàng xưa nay chưa từng có, lại có cái gì không thể?

“Nhưng, nếu bị ta phát hiện dã tâm của cô ta quá mức cuồng bạo, sẽ thương tổn tới lợi ích đế quốc, hợp tác của chúng ta liền nháy mắt vỡ tan, ta sẽ không tiếc trả giá tất cả ngăn cản cô ta, hủy diệt cô ta, hiểu chưa?”

Lý Diệu vội vàng gật đầu: “Phi thường hiểu!”

“Còn có ngươi, cũng tương tự.”

Ánh mắt Lôi Thành Hổ sắc bén tới cực điểm, như có thể xuyên thủng thân thể Lý Diệu, lại xuyên thủng ba tầng vách tàu cùng tầng khí quyển bên ngoài, “Ta mặc kệ ngươi rốt cuộc là nói năng ngọt xớt hay là chuyện ma quỷ hết bài này đến bài khác, hay là thật sự ‘đơn thuần, ngây ngô lại ngay thẳng’, chỉ cần ngươi là thật tâm thực lòng bảo vệ đế quốc, bảo vệ lợi ích văn minh nhân loại, ta liền nguyện ý xưng hô ngươi một tiếng ‘đạo hữu’, cùng ngươi kề vai chiến đấu, đổ máu đến cùng!

“Nhưng mà...

“Nếu bị ta phát hiện ngươi còn ẩn giấu bí mật gì, mà bí mật này thế mà thương tổn tới lợi ích đế quốc, tin tưởng ta, sẽ có đạn pháo một vạn chiếc chiến hạm đồng thời đập đến trên đầu ngươi, mà cho dù ngươi chạy tới biên giới tinh hải cùng ngàn năm sau, ta cũng sẽ tan xương nát thịt, hủy diệt thần hồn tìm đến ngươi, xử lý ngươi!”

Lý Diệu thở phào một hơi: “Vậy thì tốt!”

Lôi Thành Hổ nhíu mày: “Tốt cái gì?”

“Vậy ta yên tâm rồi.”

Lý Diệu chớp mắt to trong suốt, đáy mắt bỗng trào ra hào quang so với mặt trời còn nóng hơn, “Bởi vì ta lấy nhân cách đảm bảo, ta tuyệt đối là một người yêu nước trung trinh không dời, ta vô hạn nhiệt tình yêu thương tổ quốc của ta, giống Lôi tướng quân nguyện ý vì tổ quốc rơi đầu, đổ máu nóng, mang xương cốt mài hết thành phấn, mang phấn cũng đốt thành tro, mang tro rải xuống nước biến thành bùn rắc đến trong đất của tổ quốc ―― Chính là nhiệt tình yêu thương đến trình độ thái quá như vậy!

“Ta tin tưởng vững chắc tổ quốc của ta nhất định đại biểu cho lợi ích cao nhất của văn minh nhân loại, cho nên ta nhất định sẽ không phản bội tổ quốc, vô luận đối mặt kẻ địch mạnh nữa, hung ác nữa, dữ tợn nữa, ta cũng sẽ huyết chiến đến cùng, cho dù chiến đấu đến chỉ còn lại có một sợi ruột thừa, ta cũng sẽ dùng ruột thừa cuốn lên một cây chiến đao, tiếp tục chiến đấu!

“Cho nên, chuyện Lôi tướng quân nói sẽ tuyệt không xảy ra, vậy ta đương nhiên yên tâm!”

Khi Lý Diệu thề, Lôi Thành Hổ vẫn luôn nhìn chằm chằm vào mắt hắn, thậm chí không chút nào che giấu chuyện mình đang thăm dò nội tâm Lý Diệu.

Mà Lý Diệu cũng bình thản buông ra tâm linh của mình, để Lôi Thành Hổ đi tận tình cảm giác.

Lôi Thành Hổ cảm giác hồi lâu, lông mày hơi giãn ra, sự hồ nghi trên mặt lại thật lâu không tiêu tan, lẩm bẩm: “Vì sao... Điều ngươi nói đều là thật, thế mà không có chút hương vị lừa gạt nào?”

“Vốn chính là thật, ta thật sự là một người yêu nước kiên định không dời, bao thật, chính là xuất phát từ vô hạn nhiệt tình yêu thương đối với tổ quốc và văn minh nhân loại, mới nguyện ý mạo phiêu lưu cực lớn đến nơi đây!”

Vẻ mặt giọng nói Lý Diệu đều dữ tợn, “Ta mới là thật không rõ, vì sao thứ ta nói đều là thật, Lôi tướng quân lại không chịu tin tưởng? Chẳng lẽ vũ trụ mênh mông, chỉ có thể có một người yêu nước là Lôi tướng quân?”

“... Thôi.”

Nhìn khuôn mặt Lý Diệu không chút sơ hở, Lôi Thành Hổ cực kỳ hiếm thấy lựa chọn từ bỏ, “Vô luận như thế nào, đa tạ ân cứu mạng của ngươi ở ngục Thần Uy, nếu ngươi là một người yêu nước chân chính, tin tưởng chúng ta sẽ ở chung cực kỳ vui vẻ, Lý... Đạo hữu.

“Bây giờ, xuất phát đi, vè chiến khu thứ ba!”

Lôi Thành Hổ dùng cách tay máy mới lắp vào sửa lại mũ quân nhân, ngẩng đầu bước ra khỏi phòng chỉ huy, tới trên phòng điều khiển.

Trên phòng điều khiển, là các quan binh vừa xây dựng lại với nhau, ở sâu trong lòng còn có chút thấp thỏm, lại bị hưng phấn cùng kích động gấp mười che giấu.

Một quan quân trung niên toàn thân quấn đầy băng vải, tay trái và chân trái đều bị tay chân máy thay thế, nhìn như đang bị đau đớn tra tấn, khuôn mặt run rẩy không ngừng khập khiễng tới trước mặt Lôi Thành Hổ, hướng Lôi Thành Hổ kính cái quân lễ cực đẹp: “Toàn thể quan binh đều đã tập kết, xin tướng quân phát biểu!”

Người này, chính là một ngày trước mới bị bốn đại tuyển đế hầu gia tộc mượn sức, phản bội phụ thân, lại trái lại bị phụ thân hung hăng giáo huấn một trận, ở sâu trong ngục Thần Uy gian nan mở một đường máu, con trưởng của Lôi Thành Hổ, Lôi Hồng Hải!

Lôi Thành Hổ mặt không biểu cảm gật đầu, chậm rãi nhìn quanh một vòng, để dị hỏa trong mắt mình dẫn nổ nham thạch nóng chảy ở đáy lòng đám đông quan binh, lúc này mới tới trước đài khống chế.

Lôi Hồng Hải cắn răng, cố nén tay chân giả bằng máy không thích hợp ma sát vết thương đau đớn, mở ra kênh thông tin công cộng bao phủ ba con tàu vũ trụ.

“Toàn thể các tướng sĩ đội hình hỗn hợp đặc biệt số một của hạm đội Thần Uy!”

Lôi Thành Hổ đối mặt những gương mặt rắc rối phức tạp trên mấy trăm màn hình, tràn đầy trung khí gầm rú, “Chiến tranh quyết định tương lai của đế quốc thậm chí văn minh nhân loại khai hỏa, mà ngươi ta là nhân vật chính duy nhất trong trận chiến tranh này!

“Trước hôm nay, các ngươi vẫn là những đám ô hợp, hạng người vô danh, là người thất bại của cạnh tranh gia tộc, là đá kê chân không có ai hỏi đến, là hàng kém bị không lưu tình chút nào một cước đá trời băng đất tuyết sống quãng đời còn lại, là ‘số 0’ không xứng lưu lại tên ở bất cứ nơi nào, ngay cả trên gia phả cũng không tồn tại, thậm chí là kẻ tù tội trái pháp luật, chọc giận quyền quý, nhất định ở trong nhà tù tăm mục nát hết một cái xương cuối cùng!

“Nhưng sau hôm nay, tên các ngươi sẽ vang tận mây xanh, sẽ được ngàn vạn người hoan hô, sẽ tuyên khắc vào tấm bia kỷ niệm quảng trung ương trường đế đô ‘Cực Thiên giới, Thiên Cực tinh’ cùng trên mỗi một hành tinh có thể ở lại của đế quốc!

“Đế quốc sẽ không quên, lịch sử sẽ không quên, văn minh sẽ không quên mọi thứ các ngươi hôm nay làm, sẽ không quên cái tên thần thánh mà vinh quang của các ngươi ―― đế quốc quân!

“Toàn hạm đều có, mọi thành viên chuẩn bị, đơn nguyên bước nhảy tinh hải mở hết công suất, mục tiêu chiến khu thứ ba, tiến tới!”
Bình Luận (0)
Comment