Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2295 - Chương 2251: Ra Sân Quá... Hoa Lệ!

Chương 2251: Ra sân quá... hoa lệ! Chương 2251: Ra sân quá... hoa lệ!Chương 2251: Ra sân quá... hoa lệ!

Theo mấy chục luồng hào quang càng lúc càng gần, thứ ẩn nấp ở chỗ trung tâm cột sáng cũng rõ ràng có thể thấy được ―― Đó là ống kim loại tròn chiều dài vượt qua trăm mét, đường kính ở khoảng hai mươi mét, chọn dùng cấu tạo phân đoạn, mấy đoạn phía sau đều là đơn nguyên động lực cùng khoang nhiên liệu.

Sau khi từ trên quỹ đạo tinh từ của tàu vũ trụ bị lực linh từ xoắn ốc cường đại phóng ra, khoang nhiên liệu liền lấy độ dữ dội tiếp cận vụ nổ điên cuồng phản ứng, nở rộ ra hào quang so với hằng tinh càng chói mắt hơn.

Cách mỗi một đoạn thời gian, liền có một đoạn buồng nhiên liệu cùng đơn nguyên động lực bóc ra, lại là điểm hỏa cái mới, tinh thạch nhiên liệu càng thêm cường đại và dữ dội, làm đuôi lửa đột nhiên bành trướng, đồng thời tốc độ cũng tăng lên gấp bội.

Đến cuối cùng, buồng nhiên liệu và đơn nguyên động lực hết thảy bóc ra, từ ống tròn biến thành hình thái hoàn mỹ như giọt nước kim loại, tốc độ cũng tăng vọt lên tới tột đỉnh, hung hăng đâm vào vòng phòng ngự của hạm đội Cốc Vũ, nghênh đón màn đạn loang loáng hoàn toàn nổ tung ra.

Từng hình người khổng lồ như thần ma hiện ra rõ ràng ở trên màn hình theo dõi mỗi một con tàu vũ trụ của hạm đội Cốc Vũ.

Lớp vỏ kim loại vỡ vụn trở thành mồi quấy nhiễu tốt nhất, hấp dẫn tuyệt đại bộ phận màn đạn qua, những người khổng lồ này này lại ở dưới tác dụng của quán tính cường đại tiếp tục tiến lên, cắm thẳng vào trái tim hạm đội Cốc Vũ.

“Cự Thần Binh!”

Trên mỗi một con tàu vũ trụ của hạm đội Cốc Vũ đều truyền đến tiếng gầm rú khàn cả giọng.

“Tít tít tít tít!”

Phản quân Cự Thần Binh vừa mới ở trên tiền tuyến đế quốc phản kích chiến tỏa sáng rực rỡ, trong kho số liệu của hạm đội Cốc Vũ tự nhiên nắm giữ số liệu chi tiết của nó, thông qua quét ngoại hình Cự Thần Binh phóng thích linh diễm đặc thù vân vân một loạt tham số tính năng có một không hai, liền có thể phân tích ra tín hiệu cùng thân phận của đối phương.

Mỗi một cái tên chậm rãi hiện lên trên màn hình như sét đánh bên tai, hung danh lớn lao, đều làm quan chỉ huy các cấp của hạm đội Cốc Vũ lâm vào sự trầm mặc thật lớn.

Hai bộ Cự Thần Binh cầm đầu, một bộ tên là “Liệt Huyết Hỏa Nha”, do cường giả Hóa Thần thâm niên của hạm đội Kinh Lôi ‘Lôi Vô Nhai’ khống chế.

Lôi Vô Nhai là cường giả Hóa Thần thuần túy loại hình chiến đấu khá hiếm thấy, từng có chiến tích khủng bố ở tiền tuyến một hơi phá hủy mười hai con tàu vũ trụ Thánh Minh, đơn thuần lấy sức chiến đấu mà nói, có thể xưng cao thủ số một hạm đội Kinh Lôi, thậm chí gặp được cường giả đỉnh cấp của bốn đại tuyển đế hầu gia tộc, cũng có lòng tin đấu một trận!

Nếu không phải hắn một lòng si mê võ đạo, đối với điều binh khiển tướng, bài binh bố trận thậm chí trù tính chung tài nguyên vân vân hết thảy không biết gì cả, cũng không có thời gian và hứng thú đi học tập, Lôi Thành Hổ cũng không dễ dàng như vậy, dễ dàng điều động siêu nhất lưu cao thủ này.

Một bộ khác “U Minh Chi Tinh”, thì do cuồng nhân “Thân Đồ Mãnh” tiếng thối vang xa khống chế.

Thân Đồ Mãnh có lẽ là ảnh thu nhỏ của người tu tiên bậc thấp xuất thân thấp hèn thế giới ngoại vi đế quốc.

Không có xuất thân cao quý, thì không có tài nguyên phong phú và hoàn cảnh tu luyện tốt đẹp, mặc dù có được thiên phú tốt nữa, cũng chỉ có con đường đến trên chiến trường làm vật hi sinh, ở trên lò mổ Tu La giãy dụa trưởng thành.

Trong một vạn vật hi sinh, chín ngàn chín trăm chín mươi chín kẻ đều chết thê thảm vô cùng, chỉ có Thân Đồ Mãnh mang theo hắc ám chúc phúc của đồng bào gian nan sinh tồn và trưởng thành lên, từ Luyện Khí đánh đến Trúc Cơ, từ Trúc Cơ đánh đến Kết Đan, lại ở trong núi thây biển máu ngưng kết ra Nguyên Anh màu máu của bản thân!

Đáng tiếc sức người có lúc cạn, vẻn vẹn một gã Nguyên Anh ở trong tinh hải mênh mông so với con kiến cũng không khác nhau quá lớn, vô luận Thân Đồ Mãnh điên cuồng tu luyện cùng chiến đấu như thế nào nữa, cũng không thể ngăn cản hạm đội quê nhà mình toàn quân bị diệt, người may mắn sống sót còn phải bị đại bản doanh quân viễn chinh trách cứ, gánh tội danh “lâm trận lùi bước”.

Khi Thân Đồ Mãnh suýt nữa phải đứng trước vành móng ngựa, là Lôi Thành Hổ nghĩ cách cứu hắn.

Từ đó về sau, cuồng nhân đánh mất quê nhà cùng đồng bào này liền trung thành và tận tâm với Lôi Thành Hổ, cũng ở dưới trướng Lôi Thành Hổ chứng minh mình không phải người nhu nhược lâm trận lùi bước, chỉ cần cho hắn đầy đủ tài nguyên tu luyện, hậu cần tiếp tế tiếp viện cùng quân đội bạn đáng tin, hắn hoàn toàn có thể đánh tan bất cứ kẻ địch nào, cũng ở sau hơn mười năm huyết chiến thành công xông lên cảnh giới Hóa Thần!

Vô luận Lôi Vô Nhai hay là Thân Đồ Mãnh, đều là chiến tướng sống sót qua trăm trận chiến, khí thế dữ tợn ngập trời. Cự Thần Binh vừa mới hiện lên ở trong tinh hải, đã có từng luồng sát khí sắc bén vô cùng từ trong khe hở giáp xác phóng ra, nháy mắt cắn nuốt khoảng cách, kích động ở trên bục chỉ huy các tàu vũ trụ của hạm đội Cốc Vũ.

Nhưng, Lôi Vô Nhai và Thân Đồ Mãnh chưa dẫn hai ba mươi bộ Cự Thần Binh lao thẳng tới tàu đô đốc hạm đội Cốc Vũ, ngược lại đều dẫn một đội đột kích Cự Thần Binh, như cái kéo chậm rãi mở ra, lao về phía hai cánh của hạm đội Cốc Vũ.

“Chuyện gì vậy, chiến lực mạnh nhất của phản quân, thế mà chưa cắm thẳng trung tâm quân ta?”

Quan chỉ huy tàu đô đốc hạm đội Cốc Vũ đang lúc không hiểu gì cả, pháp bảo đo lại phát ra tiếng kêu thảm thiết gần như rên rỉ.

Bọn họ lúc này mới phát hiện, ở dưới lớp vỏ các Cự Thần Binh phản quân ùn ùn nổ tung, phát ra ánh lửa yểm hộ, thế mà còn có một giọt nước kim loại chưa nứt ra!

Giọt nước kim loại này bôi tài liệu tàng hình có thể hấp thu tất cả dao động và phóng xạ, thật sự giống hòa hợp một thể với vũ trụ tối tăm, dựa vào quán tính phi hành tốc độ cao, hoàn toàn chưa khuếch tán ra gợn sóng nào, là thẳng đến giờ phút này mới bị phát hiện.

Trên tàu đô đốc hạm đội Cốc Vũ cùng tàu hộ vệ, tàu kho vũ khí cùng tàu khu trục bảo vệ xung quanh tàu đô đốc, nhất thời có mấy trăm hơn một ngàn cột sáng xé rách tinh hải, chiếu sáng lên vũ trụ, đồng thời bắn về phía giọt nước màu đen đến nhanh như điện chớp này!

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!”

Bên trong tàu vũ trụ cũng truyền đến tiếng nổ vang thật lớn chủ pháo cùng vang. Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc mang đến cảm giác an toàn hư ảo, mà một chuỗi quả cầu ánh sáng lóng lánh trọng điệp cùng một chỗ, như ở phía trước hạm đội Cốc Vũ xây lên một bức tường đồng vách sắt lập lòe ánh vàng, càng khiến tầng chỉ huy của hạm đội Cốc Vũ thở phào một hơi, cuối cùng tranh thủ được vài phút thời gian có thể thong dong bài binh bố trận.

Nhưng ――

Pháo huyền quang, pháo tinh từ cùng các loại đạn dễ nổ hình thành quả cầu ánh sáng lóng lánh cũng chưa như mọi khi nháy mắt rơi rụng, ngược lại như là có được sinh mệnh hoàn toàn mới, ở trong quỷ dị mấp máy, vặn vẹo, ngưng tụ và biến ảo, chậm rãi hướng hai bên kéo dài, phía trên lại xuất hiện một khối u lên quỷ dị.

Mười giây sau, mảng hào quang chói mắt này thế mà lại hình thành một con diều hâu hoặc là... Kền Kền màu vàng che cả bầu trời, ít nhất dài hơn trăm km!

“Đây, đây, đây là ―― “

Trên bục chỉ huy tàu đô đốc hạm đội Cốc Vũ, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, liên tục hít vào thật sâu. Kền Kền màu vàng đối diện dùng màn đạn của bọn họ ngưng tụ thành còn chậm rãi đập cánh, lấy hình thái cao ngạo chà đạp tất cả pháp tắc cùng quy luật, lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn họ!

“Phát hiện linh năng phản ứng thật lớn!”

“Cự Thần Binh, Cự Thần Binh mới!”

“Linh năng phản ứng thế mà so với ‘Liệt Huyết Hỏa Nha’ cùng ‘U Minh Chi Tinh’ vừa rồi còn mãnh liệt hơn, hơn nữa trong cơ sở dữ liệu của chúng ta hoàn toàn không có bất cứ số liệu nào của bộ Cự Thần Binh này ―― Sao có khả năng!”

Ở trong một chuỗi kinh hô không thể tưởng tượng, Kền Kền màu vàng che cả bầu trời lại lần nữa co rút lại và biến hình, nhưng co rút lại như thế nào nữa, vẫn tách thành hơn trăm luồng ánh sáng màu vàng dài mười mấy km, ánh sáng hợp thành áo choàng như cánh chim, uy phong lẫm liệt tung bay ở phía sau một bộ Cự Thần Binh màu vàng!

Còn không chờ quan chỉ huy trên các tàu vũ trụ của hạm đội Cốc Vũ hút khí lạnh vào trong bụng, áo choàng hào quang dài mấy chục km phía sau Cự Thần Binh màu vàng lại xảy ra biến hóa huyền diệu khó giải thích, vạn luồng huyền quang uốn lượn hình thành phù văn huyền ảo phức tạp, mà vô số phù văn lại ngưng tụ thành ba hàng chữ to kim bích huy hoàng, rạng rỡ tỏa sáng, khí phách đến mức toàn bộ tinh vực đều có thể nhìn thấy rõ ràng.

Bên trái Cự Thần Binh là “Hoàng Kim Đại Thứu”, bên phải là “Kền Kền Lý Diệu”, phía trên lại là ba chữ rồng bay phượng múa lại không cho phép phản bác: “Đầu hàng đi!”

Đường kính từng chữ đều vượt qua một km, mặc dù ở trong tinh hải mênh mông không tính là quá mức thu hút, nhưng ở dưới toàn bộ pháp bảo đo lường quét, lại hiện ra rõ ràng ở trên mỗi một màn hình, còn như là chiến kỳ bay phất phới, cực kỳ kiêu ngạo múa may.

“...”

Trên toàn bộ tàu vũ trụ hạm đội Cốc Vũ, quan chỉ huy các cấp nhìn thấy ba hàng chữ này hết thảy im lặng không nói gì.

“Hoàng Kim Đại Thứu, Kền Kền Lý Diệu, đây, đây là làm cái quỷ gì!”

Quan chỉ huy cao nhất trên tàu đô đốc khó có thể tin, “Trước khi khai chiến trước dùng linh diễm miêu tả ra tên bản thân, đầu óc kẻ này có bệnh sao, hay là muốn dùng loại chiến thuật thiểu năng này để nhiễu loạn tâm thần chúng ta?

“Cự Thần Binh của chúng ta đâu, hành động, mang kẻ này hung hăng đánh nổ cho ta, tuyệt không thể để kẻ địch xâm nhập đến trong trận hình của chúng ta!”

Ở trong đối kháng của chiến hạm cùng Cự Thần Binh, ưu thế duy nhất của chiến hạm chính là hỏa lực tầm xa cuồn cuộn không ngừng lại bẻ gãy nghiền nát.

Mà muốn không kiêng nể gì phát huy ưu thế hỏa lực tầm xa, nhất định phải kéo giãn khoảng cách hai bên, nói cách khác, không thể để Cự Thần Binh của kẻ địch xâm nhập đến bên cạnh chiến hạm bên ta, nếu không chẳng những phạm vi bắn sẽ xuất hiện góc chết, còn cực dễ dàng ngộ thương đến quân đội bạn.

Càng không cần phải nói, nhỡ đâu bị Cự Thần Binh phá vỡ bọc thép cùng vỏ tàu, chui vào bên trong chiến hạm bên ta, càng có đả kích tính chất huỷ diệt.

Phương pháp có thể hữu hiệu ngăn trở Cự Thần Binh quân địch tiến công, trừ tinh khải và tinh thạch chiến toa tụ bên ta quần công kích hung hãn không sợ chết lấy mạng lấp vào, cũng chỉ có phái ra Cự Thần Binh của bản thân.

Thân là tinh nhuệ đóng ở thế giới trung tâm Lệ gia, hạm đội Cốc Vũ đương nhiên cũng có được lượng lớn Cự Thần Binh, mặc dù không ít Cự Thần Binh đều đã tiếp viện đế đô, còn lại mười mấy bộ Cự Thần Binh vẫn là có.

Lập tức, từng cỗ máy chiến tranh như thần ma sắt thép từ trong tàu vũ trụ lao ra, theo ở bên người là tụ quần tinh khải công kích rậm rạp như ong vàng cùng đàn kiến, đơn nguyên động lực bắn ra ánh lửa làm bọn họ rực rỡ thành chiến vân muôn màu, chiến vân tách thành ba luồng, phân biệt hướng Lý Diệu, Lôi Vô Nhai và Thân Đồ Mãnh lao tới.

Mà ở phía sau bọn họ, hạm đội Cốc Vũ cũng liều mạng biến ảo thành chiến trận hình cung tròn thích hợp nhất phát huy công kích tập trung hỏa lực, như là một cái nồi to lập lòe tỏa sáng nhắm ngay đội đột kích Cự Thần Binh của bọn Lý Diệu, trình độ dày đặc của màn đạn loang loáng, nháy mắt so với vừa rồi tăng lên gấp mười, như ở giữa tinh hà đổ một trận mưa to!

Khoang điều khiển Hoàng Kim Đại Thứu ―― trong linh phủ.

Lý Diệu bị Tiểu Hắc bao bọc toàn bộ, như là chìm vào một mảng đầm lầy màu đen, cơ thể máu thịt giống như hòa tan, thần hồn và Cự Thần Binh hoàn toàn hòa hợp một thể.

Đối mặt ba bộ Cự Thần Binh quân địch đập vào mặt, hàng ngàn tinh khải cùng với màn đạn rợp trời rợp đất, khóe miệng của hắn lại nhếch lên một nụ cười mỉm.

“Đối với một người tu chân mà nói, còn có chuyện gì, có thể sảng khoái hơn so với cầm tài nguyên của một đám người tu tiên đi xử lý một đám người tu tiên khác, còn có người tu tiên không rõ chân tướng phất cờ hò reo cho mình chứ?”
Bình Luận (0)
Comment