Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2325 - Chương 2281: Hoàng Hậu Tự Mâu Thuẫn!

Chương 2281: Hoàng hậu tự mâu thuẫn! Chương 2281: Hoàng hậu tự mâu thuẫn!Chương 2281: Hoàng hậu tự mâu thuẫn!

Lệ Linh Hải nhìn chằm chằm Lý Diệu thật lâu, thở dài nói: “Kền Kền Lý Diệu, thẳng tới bây giờ, chúng ta theo như nhu cầu, vẫn luôn hợp tác rất tốt, cho nên ta thực không hy vọng nhất thời lỡ tay đánh chết tươi ngươi. Ngươi đi đi, sau đó ta sẽ đưa một lô tài liệu đến chỗ ngươi, trong đó 30% thuộc về ngươi, 70% dư ra mời ngươi giúp các liệp ma nữ bọn Nguyệt Vô Song cường hóa pháp bảo, hình thức cùng yêu cầu cụ thể, để Nguyệt Vô Song nói với ngươi.”

Lệ Linh Hải xoay người sang chỗ khác, không nhìn Lý Diệu thêm nửa lần, hết sức chuyên chú nghiên cứu bản đồ địa hình sở nghiên cứu bí mật của Đông Phương Nhân Tâm.

Lý Diệu chống cằm, tỉ mỉ xem xét ảnh chụp ba chiều của Đông Phương Minh Nguyệt rất lâu, bỗng ma xui quỷ khiến hỏi một câu: “Đợi chút, hoàng hậu điện hạ, ta là thực có vấn đề. Ngài lần trước gặp được Đông Phương Minh Nguyệt này, cô ta sẽ không vừa lúc ở trong hoàng cung quản lý thư viện hoàng gia, hoặc là quét tước vệ sinh cho thư viện các thứ chứ?”

Lệ Linh Hải đột nhiên quay đầu, ánh mắt như chim ưng bắn tới trên mặt Lý Diệu, giống như muốn chọc da mặt Lý Diệu ra cái lỗ thủng, điều này tự nhiên là không có khả năng: “Vì sao hỏi như vậy?”

“Rất đơn giản, hoàng quyền suy sụp năm trăm năm, bây giờ hoàng cung đại nội đã sớm bị bốn đại tuyển đế hầu gia tộc thẩm thấu thủng lỗ chỗ, còn có tình báo cơ mật gì, đáng giá một vị cao thủ thần bí như vậy lẻn vào điều tra đây?”

Lý Diệu chớp mắt, mặt không đổi sắc nói: “Nhưng ta nghe nói thư viện hoàng gia là cơ cấu tồn trữ tin tức từ mấy ngàn năm trước đã lưu truyền tới nay, có rất nhiều bí pháp điển tịch quý giá đều ở bên trong, có lẽ còn có chút giá trị điều tra.

“Không dối hoàng hậu, thật ra ta cũng ngứa ngáy trong lòng, rất muốn đi thư viện hoàng gia tìm chút kỳ công tuyệt nghệ đi ra tu luyện một phen! Cho nên suy bụng ta ra bụng người, tùy tiện đoán chút. Như thế nào, ta đoán đúng rồi?”

“Phải, lần này ngươi thật sự đoán đúng rồi.”

Lệ Linh Hải trầm mặc một lát, gật đầu nói: “Lúc ấy, Đông Phương Minh Nguyệt thần bí khó lường này quả thực làm việc ở khu vực tương ứng thư viện hoàng gia, có lẽ thật muốn đánh cắp cơ mật trong thư viện hoàng gia đi?

“Chẳng qua, ha ha, kết cấu bên trong thư viện hoàng gia rắc rối phức tạp, như mê cung chín mươi chín tầng khóa, rất nhiều kỹ thuật cùng thần thông truyền thừa mấy ngàn năm, hết thảy bị cấm chế phong ấn, nếu muốn bạo lực mở ra, thậm chí sẽ hủy hoại chỉ trong chốc lát.

“Sớm nhất, chỉ có các đời bệ hạ và thái tử mới nắm giữ bí mật mở ra phong ấn, về sau hoàng quyền suy sụp, vài đời bệ hạ đều chết oan chết uổng, trước khi chết thậm chí ngay cả thái tử cũng không kịp lập, bí mật làm sao mở ra đã sớm theo gió biến mất, không ai biết nữa.

“Bốn đại tuyển đế hầu gia tộc đương nhiên trăm phương ngàn kế muốn bạo lực phá giải bí mật sâu trong thư viện hoàng gia, nhưng thử hơn trăm năm cũng không thu hoạch được gì, lại sợ thủ đoạn quá mức cấp tiến sẽ hủy diệt cả tòa thư viện, làm những bí pháp, thần thông, kỹ thuật, tàng bảo đồ, bản đồ vũ trụ bí mật các thứ mấy ngàn năm trước hủy diệt hết, trái lại cũng không dám quá mức làm càn.

“Bọn họ đã mấy chục năm chưa có ý đồ với thư viện hoàng gia, chẳng lẽ Đông Phương Minh Nguyệt nắm giữ thủ đoạn gì mới, có thể mở được cấm chế chỗ sâu nhất của thư viện, việc này ngược lại không thể không cẩn thận...”

Lệ Linh Hải lâm vào trầm ngâm, phất tay bảo Lý Diệu rời đi.

Trong lòng Lý Diệu cũng có ngàn đầu vạn mối đang “Ùng ục ùng ục” sủi bọt, vừa suy tư vừa đi ra ngoài.

Lúc đi tới cửa, lại nghe phía sau truyền đến thanh âm hơi tỏ ra chần chờ của hoàng hậu đế quốc: “... Đợi chút.”

Lý Diệu có chút kinh ngạc quay đầu: “Hoàng hậu điện hạ còn có việc gì?”

“Mảnh vỡ viên Đế Diễm Châu kia...”

Mặt Lệ Linh Hải hoàn toàn biến mất ở trong hình ảnh ánh sáng loang lổ, không nhìn thấy biểu cảm trên mặt, thanh âm lại càng thêm rối rắm, “Ngươi cho Lệ Gia Lăng tu luyện chưa, tiến độ như thế nào?”

Xem ra Lệ Linh Hải mặt ngoài hung ác, ở sâu trong lòng vẫn quan tâm con trai, Lý Diệu nhếch miệng cười, nói: “Hoàng hậu điện hạ cứ yên tâm, Lệ Gia Lăng tiểu tử đó thật sự là thiên tài tu luyện trăm năm hiếm thấy, căn cốt và tư chất đều xuất sắc, có thể xưng là tồn tại rồng phượng trong loài người, vô cùng hiếm có, so với ta thời thiếu niên cũng chỉ thua kém một tia, thật sự là không thể tưởng tượng nha!

“Lại thêm ta tuyệt thế cường giả này dốc lòng chỉ điểm, cùng các loại thuốc phụ trợ liều mạng nện xuống, hắn tiêu hóa hấp thu cực nhanh đối với Đế Diễm Châu.

“Trong Đế Diễm Châu ẩn chứa khí phách Đế Hoàng, còn cùng lực lượng rối rắm hắn mười mấy năm trước làm các loại thực nghiệm, rót vào trong cơ thể hết thảy dung hợp với nhau, hình thành phản ứng linh năng kỳ diệu, sức chiến đấu bây giờ, so với lúc hoàng hậu điện hạ vừa nhìn thấy hắn, đâu chỉ tăng lên năm lần! Trừ kinh nghiệm chiến đấu còn hơi tỏ ra không đủ, hoàn toàn có thể chen thân hàng ngũ nhất lưu cao thủ!”

Thân thể Lệ Linh Hải lại hướng sâu trong ánh sáng loang lổ rụt vào, thanh âm lại không có chút vui sướng, ngược lại tràn ngập hương vị lạnh lẽo: “Phải, phải không, thế mà không có chút trở ngại nào?”

Lông mày Lý Diệu nhướng lên cao cao, nheo mắt muốn tách ra ánh sáng loang lổ, hồ nghi nói: “Vì sao ta cảm giác hoàng hậu điện hạ nghe được tin tức con trai tu luyện có thành tựu, không vui vẻ gì cả? Nếu ngài ngay từ đầu đã không mang Lệ Gia Lăng coi là ruột thịt, cần gì phải lấy ra Đế Diễm Châu chí bảo như vậy cho hắn tu luyện? Đợi chút, Đế Diễm Châu hẳn không có vấn đề gì chứ?”

Lệ Linh Hải hít sâu một hơi, cười khổ nói: “Ngươi là chuyên gia hai lớp tinh thông chiến đấu và luyện khí, ngươi cũng đang dùng Đế Diễm Châu tu luyện, có vấn đề gì có thể giấu được cảm giác của ngươi?”

“Cái này lại đúng, ta từng tỉ mỉ điều tra mọi phương vị, Đế Diễm Châu tuyệt không có chút vấn đề.”

Sự mê hoặc trong mắt Lý Diệu càng lúc càng đậm, như thế nào cũng không tách ra được nét loang lổ trên mặt Lệ Linh Hải, “Vậy là hoàng hậu điện hạ ngài có vấn đề?”

Lệ Linh Hải thế mà lại không phản bác, bỗng thay đổi đề tài nói: “Thực lực của Đông Phương Minh Nguyệt sâu không lường được, tin tưởng là kẻ địch cực kỳ nguy hiểm, chiến đấu giai đoạn tiếp theo, hiệp hội liệp yêu sư của cô ta nhất định sẽ lùng bắt khắp nơi phái cách tân ở đế đô, bộ dáng Lệ Gia Lăng bây giờ, không cần vu oan giá hoạ đã có thể chụp cho cái mũ Yêu tộc, tiếp tục ở lại đế đô tương đối phiền toái.

“Ta, ta ở khu 47 đã khống chế một cảng vũ trụ bí mật, có một con tàu vận tải đã tỉ mỉ ngụy trang, ngươi giúp ta hộ tống Lệ Gia Lăng lên tàu, để nó tới thế giới nào đó bên ngoài đế quốc trước tạm tránh đầu sóng ngọn gió, như thế nào?”

“Không phải chứ?”

Lý Diệu mở to hai mắt nhìn, khó có thể tin nói: “Hoàng hậu điện hạ, ngài có cảm thấy mệnh lệnh mình hạ phi thường tự mâu thuẫn hay không? Ban đầu ngươi muốn ta và Lệ Gia Lăng gắt gao đi theo bên cạnh ngươi một tấc cũng không rời, nói như vậy mới sẽ không tiết lộ bí mật của ngươi; Sau ngươi lại muốn chúng ta chạy đến chỗ tướng quân Lôi Thành Hổ làm cái gì quan liên lạc, bày rõ là muốn mang Lệ Gia Lăng điều đi; nhưng mấy ngày hôm trước ngươi lại muốn chúng ta và ngươi cùng nhau tiến quân đế đô, một lần nữa mang Lệ Gia Lăng đưa tới cạnh mình; Bây giờ lại muốn mang Lệ Gia Lăng đưa đến thế giới ngoại vi đế quốc?

“Trong vòng hai tháng ngắn ngủn, ngài đã thay đổi ba lượt, ta có thể tò mò hỏi thăm một lần, điều này rốt cuộc là vì sao?”

Tuy giấu kín ở trong ánh sáng loang lổ, Lý Diệu vẫn có thể nghe được tiếng thở dài khe khẽ của hoàng hậu đế quốc.

“Không thể không nói, hoàng hậu điện hạ tìm cớ thật sự rất vụng về.”

Lý Diệu không quan tâm, tiếp tục thao thao bất tuyệt nói: “Sợ hãi bộ dáng bây giờ của Lệ Gia Lăng bị hiệp hội liệp yêu sư bắt đi? Bộ dáng này vốn chính là ngươi làm ra, bằng thực lực cùng kỹ thuật của ngươi, hẳn là dễ dàng có thể mang Lệ Gia Lăng biến trở về nguyên dạng nhỉ, có gì cần thiết đưa đến thế giới ngoại vi đế quốc xa xôi như vậy?

“Còn có, Đông Phương Minh Nguyệt đã là kẻ địch nguy hiểm thần bí khó lường, ngươi cảm thấy cô ta nhất định không biết chỗ cảng vũ trụ bí mật của ngươi? Nói không chừng đã sớm theo dõi ngươi, chỉ là thả dây câu dài bắt con cá lớn mà thôi, Lệ Gia Lăng vừa rời khỏi đế đô, liền có khả năng bị cô ta bắt lấy, ngược lại càng thêm nguy hiểm!

“Ngươi người làm mẹ này thực lực mạnh như vậy, Lệ Gia Lăng ở lại bên cạnh ngươi còn có thể chiếu cố chút, thực chạy tới thế giới ngoại vi đế quốc, nhỡ đâu có cái gì không hay xảy ra, ngươi ta đều ngoài tầm tay với nha!”

Lệ Linh Hải suy nghĩ thật lâu, không thể không thừa nhận: “Ngươi nói có đạo lý.”

“Hoàng hậu điện hạ, ta chưa từng thấy ngươi lo được lo mất như vậy.”

Lý Diệu tiến lên một bước, đề cao giọng nói: “Ta người này là thẳng như ruột ngựa, quê mùa không có tâm tư gì, cứ việc nói thẳng. Ngài không phải có bí ẩn gì khó nói chứ?”

“Ta có thể có bí ẩn gì khó nói? ?”

Lệ Linh Hải rốt cuộc từ trong ánh sáng loang lổ thò đầu ra, sắc mặt so với trắng bệch còn trắng bệch hơn, nhìn chằm chằm Lý Diệu nói: “Hai tháng qua, ta luôn thực tiễn hứa hẹn của mình, lấy trả giá nhỏ bé nhất thực hiện cách tân trình độ lớn nhất, cũng chưa quấy đế quốc đại loạn, càng chưa chảy nửa giọt máu tươi của người vô tội, có phải hay không?

“Mà bây giờ đối phó hai anh em Đông Phương Vọng, Đông Phương Nhân Tâm, đương nhiên là có mục đích cá nhân của ta ở bên trong, là vì theo đuổi quyền lực chí cao vô thượng, nhưng đồng thời cũng là trừ hại cho dân, hoàn toàn diệt trừ những kẻ tội ác tày trời này, phi thường hợp đạo tâm của ngươi.

“Tuy đều là người tu tiên, nhưng phái cách tân vô luận như thế nào cũng tiến bộ hơn so với bốn đại tuyển đế hầu gia tộc một chút, do phái cách tân nắm giữ đế quốc mới, so với quý tộc cùng môn phiệt nắm giữ đế quốc cũ tuyệt đối tốt hơn chút, đối với người thường sẽ càng khoan dung hơn chút, có phải hay không?

“Đã như vậy, ngươi còn đang lo lắng cái gì. Ta cũng đã nói, tuyệt đối sẽ tuân thủ hứa hẹn, sau khi xong việc, cho ngươi một đại thiên thế giới hoàn toàn tự chủ, chỉ cần trên danh nghĩa phục tùng quyền uy đế quốc là được, ta không cần thiết bội bạc ở trên một chuyện nhỏ như vậy, yên tâm!”

Lý Diệu nghĩ đi nghĩ lại cũng không làm rõ vấn đề rốt cuộc xảy ra ở nơi nào, chỉ có thể nói: “Lời là nói như vậy không sai, nhưng ta luôn mơ hồ cảm thấy nơi nào không ổn, có lẽ là tạo hình của hoàng hậu điện hạ ngài thật sự quá âm phong từng trận, quỷ khí dày đặc, vừa thấy bộ dáng đã có rất nhiều âm mưu quỷ kế? Nói thật, ngài có từng suy xét ép tóc, nhuộm tóc, trang điểm hay không, cười rạng rỡ hơn chút, như vậy có thể tương đối tốt hay không? Dù sao ngài phải đi ra ngoài mẫu nghi thiên hạ đó!”

“Đủ rồi.”

Lệ Linh Hải lại lần nữa rụt về, khiến khu vực tổ ong lờ mờ sâu trong đế đô cắn nuốt dung nhan của mình, “Ngươi đi ra ngoài đi.”

“Thu được.”

Lý Diệu nghĩ nghĩ, “Vậy Lệ Gia Lăng thì sao, không cần đưa đi nữa?”

Sâu trong ánh sáng vẫn chưa có đáp lại, thẳng đến lúc Lý Diệu sắp đi tới cửa, mới nghe được hoàng hậu đế quốc truyền đến thanh âm mơ hồ bất định: “Không cần, ngươi nói rất đúng, vô luận nó chạy trốn tới nơi nào, vẫn sẽ luôn bị tìm được, đây là... mệnh trời đi!”
Bình Luận (0)
Comment