Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2369 - Chương 2325: Vương Tọa Thần Ma!

Chương 2325: Vương tọa thần ma! Chương 2325: Vương tọa thần ma!Chương 2325: Vương tọa thần ma!

Nửa giờ sau, sâu trong hoàng cung trong lòng đất, trong mảnh vỡ thế giới.

Tiểu đội bắt giữ này do “Ngân Hồ” Lệ Kiến Đức thống soái nhân số không nhiều, vì giữ bí mật, không đến mức để lộ tin tức, thậm chí ngay cả tinh thạch chiến hạm cũng chưa mang bao nhiêu chiếc, chính là muốn bằng vào bốn đại cường giả Hóa Thần cùng Cự Thần Binh của bọn họ, sạch sẽ lưu loát, vô thanh vô tức một hơi bắt được Lệ Linh Hải.

Mà hạm đội Biển Sâu chung quy là Lệ Linh Hải một tay xây dựng, tuyệt đại bộ phận tài nguyên thậm chí tàu vũ trụ đều đến từ Lệ Linh Hải cung cấp, Đông Phương Thánh tương đương với một gã quản lý cao tầng, mặc dù có thể nắm giữ lượng lớn tâm phúc, tạm thời nắm giữ các cương vị yếu hại, nhưng muốn mọi người trên dưới hạm đội đều phản bội Lệ Linh Hải, hiển nhiên cũng không có khả năng.

Cho nên, Lệ Linh Hải sau khi khống chế Đông Phương Thánh, Lệ Kiến Nghĩa cùng Tống Hoàn Chân ba cường giả Hóa Thần, lập tức hướng hạm đội Biển Sâu phát ra tin tức, hạm đội Biển Sâu lập tức hành động, mang trong ngoài hoàng thành đều khống chế chặt chẽ.

Lúc này, tinh nhuệ của bốn đại tuyển đế hầu gia tộc nếu không phải đang bảo vệ xung quanh nguyên lão viện, thì ở trên không biển Ngân Nguyệt đuổi bắt Đông Phương Vọng, lại tranh thủ được cho Lệ Linh Hải được mấy giờ thời gian quý giá, để cô có thể buông tay, thực thi cải tạo đối với Đông Phương Thánh, Lệ Kiến Nghĩa cùng Tống Hoàn Chân ba cường giả Hóa Thần đỉnh phong, giúp bọn họ phóng ra... Lực lượng cường đại hơn nữa!

Sương mù đen vô biên, giống như tất cả sinh linh đều ở trong vùng lầy màu đen đau khổ giãy dụa, sâu trong bóng tối truyền đến tiếng gào rống của Đông Phương Thánh, Lệ Kiến Nghĩa cùng Tống Hoàn Chân.

Bọn họ gào rống cực kỳ cổ quái, đã giống lâm vào tra tấn khổ sở vạn phần, sống không bằng chết, lại như nhấm nháp được tư vị cực lạc nhân gian, phát ra tiếng rên rỉ không kìm lòng được, càng như là từ chủng tộc trí tuệ văn minh cao độ phát triển, thoái hóa thành hồng hoang hung thú hoàn toàn bị bản năng quấn quanh.

Ở trong tiếng kêu của ba cường giả Hóa Thần bao vây, Lệ Linh Hải một mình một người, đứng ở trên một cột đá thật lớn nổi bật hẳn lên trong vực sâu hắc ám.

Thoạt nhìn, cột đá siêu khổng lồ đường kính ba năm mươi mét này giống như Hắc Diệu Thạch trong suốt lấp lánh mài giũa thành, từ trong lòng đất sâu hơn nữa dựng thẳng lên, mặc dù trong sương mù đen nhìn như liền thành một khối, cũng nở rộ hào quang càng thêm thâm trầm cùng thần bí.

Nhưng ghé sát vào cẩn thận xem xét mới có thể thấy rõ, nguyên vật liệu tạo thành cây cột đá to lớn này, rõ ràng là vô số bộ hài cốt hồng hoang hung thú!

Hồng hoang hung thú chiều dài đạt tới mấy chục mét thậm chí hơn trăm mét, hài cốt xõa ra hết thảy bị quái lực không thể diễn tả cứng rắn đè ép lại với nhau, lại trải qua mấy chục vạn, hơn trăm vạn năm thời gian ăn mòn cùng mài giũa, bị luyện hóa thành chất liệu nào đó tương tự thủy tinh.

Trong đó, thậm chí còn có không ít hài cốt như là hình người phóng đại vài lần, lại dung hợp cùng các loại dã thú hình thù kỳ quái, hẳn là di hài các sinh mệnh trí tuệ trong “liên minh văn minh Bàn Cổ”, cũng chính là thượng cổ thần ma những kẻ không biết gì nhìn thấy liền muốn quỳ bái.

Giờ phút này, vô số hồng hoang hung thú, ngàn vạn thượng cổ thần ma, hết thảy đều bị Lệ Linh Hải giẫm đạp ở dưới chân!

Ở trên mặt bằng phía trên cùng của cột đá siêu khổng lồ, nanh vuốt hồng hoang hung thú cùng cánh tay thượng cổ thần ma, tất cả đều hướng bên trên giơ lên, như là kẻ chết đuối đưa tay vươn ra khỏi mặt nước cầu cứu, những nanh vuốt cùng cánh tay đó rối rắm cùng vặn vẹo với nhau, hình thành một bề mặt lõm, như một cái... Vương tọa thần ma!

Lệ Linh Hải lại chưa ngồi xếp bằng trên vương tọa thần ma, ngược lại chống tay vịn vương tọa, lưng cong như là con tôm, toàn thân đều kịch liệt run rẩy, biểu cảm trên mặt càng đau khổ đến tột đỉnh.

Từ trong hoa văn màu đen trên con mắt, tóc cùng làn da trắng như tuyết của cô không ngừng thẩm thấu ra những giọt chất lỏng màu đen đặc sệt vô cùng, “tí tách” rơi xuống dưới chân, hội tụ thành một vũng nước đen.

Theo chất lỏng màu đen chảy ra, con mắt cùng tóc Lệ Linh Hải dần dần lại khôi phục màu trắng gần như trong suốt, chỉ là vẻ mặt càng thêm uể oải, bộ dáng hình dung tiều tụy, hấp hối.

Có lẽ, “Ngân Hồ” Lệ Kiến Đức không nói sai, để Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ tuyệt thế hung nhân như vậy nhập vào, cùng kích phát ra lực lượng không thuộc về mình, quả thực cần trả giá khủng bố, làm Lệ Linh Hải như là bị vắt cạn tinh huyết quanh thân, thiêu đốt hết toàn bộ não vực.

Cô run rẩy từ trong nhẫn Càn Khôn mò ra một liều thuốc màu đỏ sậm, theo động mạch cổ của mình tiêm vào, hít sâu mấy hơi, hít có chút vội, lại lớn tiếng ho khan lên, ho đến mức nước mắt giàn giụa, ngay cả lục phủ ngũ tạng cũng sắp ho ra, ước chừng ho hơn nửa phút, lúc này mới hơi khôi phục lại.

Vũng nước đen sền sệt như đầm lầy kia dưới chân cô lại “Ùng ục ùng ục” toát ra bọt khí quỷ dị, ngay sau đó, một hư ảnh màu đen từ trong nước đen chậm rãi dâng lên, càng lên càng cao, giương nanh múa vuốt, hội tụ thành một bóng người cao hơn ba mét!

Cái đó giống như bóng của Lệ Linh Hải sống lại, từ sau lưng lạnh lùng nhìn chằm chằm cô.

Mặc dù bóng đen không có ngũ quan, vẫn có hai “ánh mắt” nóng rực hung hăng bắn tới trên người Lệ Linh Hải.

“Nhối thân thể này của ngươi... Thật sự quá mức suy yếu.”

Trong bóng đen truyền đến thanh âm âm trầm lại xa xăm, “Liên lụy trẫm ở lúc đối mặt vẻn vẹn vài tên Hóa Thần, cũng phải thi triển chút tài mọn không lên được mặt bàn như thế, thậm chí làm ra rất nhiều cam đoan đối với bọn nghịch thần phạm thượng làm loạn này, mới có thể chia để trị, gian nan thủ thắng, thật sự là nhục nhã vô cùng của trẫm!”

Lệ Linh Hải ở trong cơn hoảng hốt khôi phục thần trí, vội vàng phủ phục dưới đất nói: “Bệ hạ thứ tội!”

Bóng đen không để ý tới cô, tiếp tục lẩm bẩm: “ ‘Ngân Hồ’ Lệ Kiến Đức, thật ra là nhân vật lợi hại, nếu không phải hắn phản ứng thoáng chậm nửa bước, mà bốn đại tuyển đế hầu gia tộc lại kiêng kị lẫn nhau không thể đồng lòng hợp sức, nhất định đòi hắn đích thân tới chỉ huy, hắn có lẽ có thể ở hậu phương bày mưu nghĩ kế, quyết thắng ở ngoài ngàn dặm!

“Lực lượng của trẫm chưa hoàn toàn khôi phục, vốn không phải là thời cơ tốt nhất trồi lên mặt nước, nhưng bị ‘Ngân Hồ’ Lệ Kiến Đức quậy như vậy, đó là tên đã trên dây, không thể không bắn!

“Cũng may, bố cục trên đại thể, hết thảy đều đã hoàn thành, mấy vạn tạp hào tướng quân cùng hơn trăm vạn lão binh thương tàn xuất ngũ ở trong hoàng lăng, hướng pho tượng trẫm khóc ngày khóc đêm, mang tinh khí thần của bọn họ hết thảy rót vào trong đại trận trẫm ngàn năm trước lưu lại, cũng hoàn toàn mở khóa tàn hồn trẫm, có thể thừa cơ chuyển dời đến trong thể xác mới.

“Lệ Gia Lăng giờ ở nơi nào, trẫm rốt cuộc chịu không nổi, cả ngày ngủ đông ở trong thể xác suy yếu này của ngươi nữa!”

Cả người Lệ Linh Hải run lên, do dự hồi lâu, vẫn nhẹ giọng nói: “Ở biển Ngân Nguyệt, cùng Kền Kền Lý Diệu, tham dự trong hành động bắt Đông Phương Vọng.”

“Tốt!”

Bóng đen thản nhiên nói: “Tính thời gian, trận chiến bắt Đông Phương Vọng hẳn là cũng sắp chấm dứt, giờ triệu bọn họ trở về, ừm, không, vẫn là chúng ta tự mình đi qua, sau đó liền chuẩn bị thần hồn dời đi thôi. Lần này, tuyệt đối đừng giở trò thông minh vặt với trẫm nữa.”

Giọng Lệ Linh Hải càng thêm run rẩy: “Thiếp không dám!”

“Ngươi không dám?”

Thanh âm âm trầm văng vẳng trong bóng đen bỗng sắc nhọn hẳn lên, bóp một cái trên không, thế mà mang Lệ Linh Hải cách không khóa yết hầu nhấc lên. Bóng đen lạnh lùng nói: “Ngươi không dám? Ngươi to gan lớn mật, còn có cái gì không dám!

“Mấy chục năm trước, lúc biết kế hoạch của trẫm, ngươi liền dám nghĩ cách tiêu hủy hạt giống sinh mệnh kia, mưu toan không cho trẫm đạt được vật dẫn hoàn mỹ nhất!

“Chờ sau khi phát hiện Lệ Gia Lăng tồn tại, ngươi cũng lại nhiều lần có ý đồ đưa hắn xa chạy cao bay, trốn xa đến tinh hải biên thùy, ở sau khi kế này bất thành, lại muốn muốn giết chết hắn xong hết mọi chuyện!

“Thậm chí đến bây giờ, thừa dịp trẫm ngủ say, ngươi cũng làm không ít động tác nhỏ với Kền Kền Lý Diệu kia nhỉ? Ha ha, ngươi cho rằng trẫm ngủ một ngàn năm, thật sự ngủ tới mức già hồ đồ rồi, hoàn toàn không biết gì cả đối với động tác nhỏ như vậy của ngươi sao?

“Nói cho ngươi, từ bi của trẫm là cực có hạn độ, tuyệt đối đừng tự cho là thông minh, tự lầm đường người ta!”

Bóng đen ném mạnh Lệ Linh Hải xuống đất, trên cái cổ thon dài của Lệ Linh Hải đã có thêm một vòng dấu ấn đen, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mọc ra một vòng bọt máu màu đen, giống như toàn bộ cổ đều sắp bị ăn mòn đến xương cốt!

Lệ Linh Hải đau thấu tim, lại bị dọa hoảng hốt lo sợ, nhưng một cảm xúc khác mãnh liệt hơn chung quy chiến thắng thống khổ cùng sợ hãi, cô ôm cổ than khẽ: “Bệ hạ, vì sao, vì sao nhất định phải là Lệ Gia Lăng? Nó căn bản không phải huyết mạch của ngài mà!”

“Biết rõ còn cố hỏi!”

Bóng đen lạnh lùng nói: “Trẫm đã sớm nói với ngươi, ngày đó là ngươi cùng người Thánh Minh kia cùng nhau đánh thức trẫm, các ngươi đều là người có duyên phận rất lớn với trẫm, càng có hai luồng lực lượng huyền diệu khó giải thích, ngươi bây giờ còn chưa thể lý giải lẻn vào trong cơ thể các ngươi.

“Với ngươi, lực lượng này là giúp ngươi đả thông huyệt khiếu tu luyện, làm ngươi từ nhị lưu tu sĩ thường thường không có gì lạ, bước lên vô thượng đỉnh phong siêu nhất lưu cường giả.

“Với người Thánh Minh kia mà nói, lại là giúp hắn phá vỡ ba đại pháp tắc bổn nguyên trói buộc, làm hắn có được thất tình lục dục cùng ý chí tự do của người bình thường.

“Cho nên, đời sau của hai ngươi, mang hai đạo cơ duyên cùng lực lượng kết hợp với nhau, mới là vật dẫn tốt nhất trẫm trở lại tinh hải, mới là huyết duệ của trẫm trên ý nghĩa thật sự!

“Về phần đám hoàng tộc chụp cái danh ‘Vũ Anh’ kia, trải qua hơn một ngàn năm thoái hóa, đều là đám tồn tại không biết tiến thủ, suy yếu không chịu nổi, như cái xác không hồn cỡ nào? Nhìn xem Ngự Lâm quân, nhìn xem Thần Vũ hoàng đế giống như heo kia, con cháu trẫm sao có thể sa đọa thành như vậy? Bọn giá áo túi cơm, gà đất chó ngói đó dùng làm gì, trẫm hận không thể mang bọn chúng giết hết, đỡ lãng phí tài nguyên quý giá, bọn hắn lại có tư cách gì, chịu tải thần hồn cường đại như thế của trẫm?”

Nhắc tới Vũ Anh hoàng tộc đời sau, bóng đen là thật sự giận tím mặt, từng luồng lửa màu đen dưới sự kích động, thật sự giống ngàn vạn lưỡi dao muốn hướng đỉnh đầu Vũ Anh hoàng tộc chém tới.

“Trong mấy chục năm qua, chúng ta cũng không phải chưa từng thử dời đi thần hồn ở trên thân Vũ Anh hoàng tộc khác.”

Bóng đen bỗng cười lạnh nói: “Bao gồm hai đứa con trai của ngươi, không phải là không chịu nổi thần hồn cường hãn của trẫm, cuối cùng chết bất đắc kỳ tử sao? Sao, đều là con, đã dâng cho trẫm hai đứa, hiến thêm một đứa lại có sao?

“Trẫm biết, đám hoàng tử trước kia, đều là ngươi bị ép sinh ra với Thần Vũ hoàng đế, ngươi vốn cực kỳ thống hận Thần Vũ hoàng đế, tự nhiên không chút cảm tình đối với các hoàng tử kia.

“Mà Lệ Gia Lăng này, lại là con nối dõi duy nhất ngươi cùng nam nhân yêu nhất lưu lại, đáy lòng khó tránh khỏi có vài phần không nỡ.

“Nhưng ngươi phải làm rõ, đây là số mệnh của hắn, thiên mệnh tới, ai cũng trốn không thoát, hắn ngay cả Đế Diễm Châu cũng có thể cắn nuốt hoàn mỹ, chẳng lẽ không phải số mệnh chú trọng, phải làm vật dẫn tốt nhất của trẫm sao?”
Bình Luận (0)
Comment