Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2373 - Chương 2329: Tận Đầu Rãnh Biển!

Chương 2329: Tận đầu rãnh biển! Chương 2329: Tận đầu rãnh biển!Chương 2329: Tận đầu rãnh biển!

Tu vi đạt tới cảnh giới Hóa Thần kỳ đỉnh phong, ít nhất đều là lão quái vật hai ba trăm tuổi, đương nhiên là có cả đống đồ tử đồ tôn, chân truyền đệ tử cùng hậu duệ huyết mạch, những người này ở dưới Hóa Thần lão quái dốc lòng dạy dỗ, tu vi đạt tới cảnh giới Kết Đan thậm chí Nguyên Anh, vấn đề không lớn.

Cường giả Hóa Thần đỉnh phong khống chế Cự Thần Binh đỉnh cấp xuất chiến, bên cạnh thường thường sẽ dẫn theo trên dưới một trăm thậm chí nhiều thân vệ hơn nữa, mặc Cự Thần Binh kém hơn một cấp hoặc là tinh khải bậc cao để hiệp đồng tác chiến. Các thân vệ này, phần lớn chính là đồ tử đồ tôn thậm chí huyết mạch chí thân của Hóa Thần lão quái, vô luận sức chiến đấu, độ trung thành hay là trình độ phối hợp ăn ý, đều không phải người ngoài có thể sánh bằng.

Đặt ở thế giới cổ tu, những thân vệ này chính là cái gọi là “bộ khúc”, “gia đinh”, chính là tiền vốn lớn nhất một cường giả Hóa Thần dựa vào để tranh bá thiên hạ, cường giả Hóa Thần tự nhiên phải nện xuống cả đống tài nguyên cùng tâm huyết để cường hóa “bộ khúc”, mà “bộ khúc” thường thường cũng sẽ coi trọng chủ tướng hơn mọi thứ.

Khi Lý Diệu cùng Đinh Linh Đang ở Tinh Diệu Liên Bang, thân vệ bộ đội bên người liền do chân truyền đại đệ tử Vu Mã Viêm của Lý Diệu thống lĩnh, tầm quan trọng và trình độ thân mật của nó có thể thấy được phần nào.

Bây giờ “Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa cùng “Toái Tinh Kiếm” Tống Hoàn Chân, hai vị đại nhân vật cấp số trưởng lão trong tuyển đế hầu gia tộc này, thân vệ của bọn họ thế mà đều xôn xao, hiển nhiên không có khả năng là bị Đông Phương Vọng đã chết kích động, mà là có... độc thủ khác không muốn ai biết.

Lại thêm hạm đội Biển Sâu dị động, rất khó không làm người ta liên tưởng đến hoàng hậu đế quốc Lệ Linh Hải, Lý Diệu cả kinh: “Tới thật nhanh!”

Trong kênh thông tin truyền đến càng nhiều tin tức hơn ―― “Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa và “Toái Tinh Kiếm” Tống Hoàn Chân, vô luận tu vi, sức chiến đấu hay là địa vị ở trong gia tộc của mình, đều là cao nhất trong “liên quân năm thế lực lớn” này, thân vệ hai người bọn họ dẫn dắt hướng tàu chỉ huy lơ lửng ở trên biển Ngân Nguyệt lao đi, tự nhiên không ai có thể ngăn cản.

Lại thêm Đông Phương Thánh thống lĩnh hạm đội Biển Sâu ở bên cạnh kiềm chế cùng trấn áp, nghe nói bốn đại tuyển đế hầu gia tộc lại tuyên bố mệnh lệnh mới, trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều có chút luống cuống chân tay, trơ mắt nhìn quyền chỉ huy bị cướp đi.

Lý Diệu càng cân nhắc trong lòng càng dựng tóc gáy, bỗng trợn to mắt, lớn tiếng quát: “Mau chặt đứt kết nối giữa các ngươi cùng chiến võng, phong bế toàn bộ kênh thông tin cùng truyền tin tức, cũng đóng lại toàn bộ động lực cùng đơn nguyên phòng ngự trên tinh khải, tuyệt không thể tản mát ra một chút linh năng dao động nào!”

Câu này nói có chút muộn rồi.

Long Dương Quân và Lệ Gia Lăng xác thực lấy tốc độ nhanh nhất mang linh năng dao động của tinh khải đều áp chế đến cực hạn, nước biển bốn phương tám hướng nhất thời như núi cao sụp đổ đè ép tới, làm tinh khải đều phát ra tiếng vang “Kẹt... Kẹt...”.

Bọn họ như là ba cục sắt, lẳng lặng hướng sâu trong nước biển chìm xuống.

Nhưng vẫn có một cảm giác âm lãnh vô cùng đảo qua khe rãnh đáy biển chỗ bọn họ, như một trận gió lùa rợn tóc gáy, xuyên thấu qua lục phủ ngũ tạng cùng tứ chi bách hải của bọn họ.

Lý Diệu, Long Dương Quân và Lệ Gia Lăng đều nhịn không được run cả người.

“Xong đời, chúng ta bị người ta theo dõi rồi, hơn nữa thần niệm thế mà có thể xuyên thấu biển lớn u ám vô biên, chính xác quét được trong rãnh biển sâu như vậy, tám chín phần mười chính là Hắc Tinh Đại Đế lão quỷ chết tiệt kia!”

Lý Diệu thở hổn hển, con mắt đảo loạn, thông qua kênh riêng điểm đối điểm nói: “Bây giờ Hắc Tinh Đại Đế hẳn là còn không biết chúng ta đã thôi diễn ra thân phận chân thật của hắn, hắn nhắm chừng đang thu nạp quân đội trên dưới biển Ngân Nguyệt đi. Ngươi nói nếu chúng ta lúc này lao ra, có cơ hội vạch trần mặt mũi thật của hắn hay không?”

“Tuyệt đối có, sau đó thế nào?”

Long Dương Quân hỏi ngược lại, “Ngươi xác định vạch trần mặt mũi thật của hắn, liền nhất định có thể ngăn cản kế hoạch của hắn? Đừng quên, hắn chính là khai quốc hoàng đế của đế quốc Chân Nhân Loại, bây giờ Thần Vũ hoàng đế đã chết, ai nói hắn không có tính hợp pháp chấp chính? Nói không chừng ngươi vạch trần thân phận của hắn, người khác ngược lại hướng hắn cúi đầu bái lạy thì sao? Ít nhất, ‘Ma Uyên’ Lệ Kiến Nghĩa còn có ‘Toái Tinh Kiếm’ Tống Hoàn Chân, tựa như đã ruồng bỏ bốn đại tuyển đế hầu gia tộc, quay đầu vào trận doanh của hắn.”

“Hình như cũng đúng.”

Tâm tư Lý Diệu xoay chuyển thật nhanh, nhanh chóng suy tư về phương pháp ứng đối, “Vậy, hắn bây giờ còn chưa biết ngươi tồn tại, nếu ngươi mai phục chỗ tối, có cơ hội chơi hắn một vố, trực tiếp xử lý hắn hay không?”

Long Dương Quân lắc đầu như trống bỏi: “Không có.”

“Vì sao?”

Lý Diệu thoáng đề cao thanh âm, “Ngươi không phải thượng cổ thần ma đầu thai sao, hẳn là còn có ba năm mươi tầng biến thân, có thể biến thành cao mấy chục mét, mặt xanh nanh vàng, mồm to như chậu máu nhỉ, còn đánh không lại hắn?”

“Thượng cổ thần ma cái đầu ngươi à, mọi người đều là sinh mệnh hữu cơ, đều phải tuần hoàn pháp tắc cơ bản chuyển đổi năng lượng cùng tế bào phân liệt, thực có khoa trương như ngươi nói, ta đã sớm một chưởng đập chết ngươi!”

Long Dương Quân giọng điệu không tốt nói: “Dùng não heo của ngươi nghĩ kỹ đi, thượng cổ thần ma thực lợi hại như vậy, sao cuối cùng sinh tồn là nhân loại, mà không phải Bàn Cổ tộc cùng Nữ Oa tộc? Bây giờ thành phần không khí cùng linh năng biến hóa của tuyệt đại bộ phận hành tinh có thể ở lại trong ba ngàn thế giới đã sớm không thích hợp Bàn Cổ tộc cùng Nữ Oa tộc sinh tồn, giống như mang cường giả nhân loại đặt tới trên tinh cầu nguyên thủy mấy trăm triệu năm trước, cũng rất khó thích ứng không khí cùng địa hình địa mạo lúc đó!

“Còn có, tiền thân của ta không phải cái gì ‘thượng cổ thần ma đầu thai’, mà là một chiến sĩ tinh anh nhân loại tiếp nhận hai tầng điều chế của Bàn Cổ tộc cùng Nữ Oa tộc, nhưng trên bản chất, vẫn là một chiến sĩ bình thường, Hắc Tinh Đại Đế ít nhất là tinh anh trong mấy chục hơn trăm tỷ nhân loại, nào có dễ dàng bị ta xử lý như vậy, nghĩ cái gì vậy!”

“Hình như cũng đúng.”

Lý Diệu lẩm bẩm, nheo mắt nhìn chằm chằm nước biển đỉnh đầu không ngừng tuôn ra vết lốm đốm màu đen.

Loáng thoáng, giống như nhìn thấy một đôi mắt u ám thâm thúy cũng đang nhìn chằm chằm hắn.

Lý Diệu một lần nữa rùng mình, phát hiện một đoàn đội nhỏ này của hắn lâm vào tình cảnh xấu hổ tiến thoái lưỡng nan.

Ở đáy biển sâu hơn vạn mét, nếu muốn lấy tốc độ nhanh nhất chạy trốn, thì không thể không kích hoạt đơn nguyên động lực cùng khiên bảo vệ linh năng của tinh khải, để chống lại áp lực lớn của nước biển, cùng vạch ra con đường phía trước.

Do đó, nhất định sẽ khuếch tán ra linh năng dao động mãnh liệt, lập tức bị kẻ địch chưa biết cảm giác được, như âm hồn không tan đuổi theo ―― nếu đối phương thật sự là Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ, Lý Diệu cũng không có bao nhiêu lòng tin có thể cắt đuôi được gã.

Nếu từ đầu tới cuối không kích hoạt tinh khải thì sao?

Đùa cái gì vậy, tinh khải tuy không phải Cự Thần Binh, tốt xấu cũng là cục sắt nặng mấy tấn, mười mấy tấn, chỉ dựa vào linh năng trong cơ thể người tu luyện chống đỡ ở trong nước biển không chìm xuống, lại có thể chống đỡ bao lâu? Càng không cần nói bơi về phía trước, chỉ sợ tốc độ so với rùa biển còn chậm hơn nhỉ?

Đối phương đã có được “Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa và “Toái Tinh Kiếm” Tống Hoàn Chân cao thủ như vậy cùng với toàn bộ thân vệ của bọn họ, rải thiên la địa võng để tìm bọn họ chỉ là vấn đề thời gian, bọn họ cuối cùng vẫn chạy không thoát.

Thời gian càng lúc càng khẩn trương cấp bách, phải thừa dịp đối phương còn chưa hoàn toàn nắm giữ được toàn bộ bộ đội trên dưới biển Ngân Nguyệt chạy ra!

“Kế hoạch bây giờ, chỉ có một con đường có thể đi.”

Lý Diệu trầm ngâm nói: “Ba người chúng ta không có khả năng đồng thời thoát thân, phải phái một anh hùng trí dũng song toàn, đại nhân đại nghĩa ra ngoài hấp dẫn hỏa lực, dẫn dắt rời đi Hắc Tinh Đại Đế, hai người còn lại mới có thể thuận lợi từ sâu trong khe hở đáy biển chạy trốn, bằng không, chỉ có ba người cùng nhau xong đời!”

Lý Diệu nói xong, nhìn Long Dương Quân.

Long Dương Quân cũng mặt không biểu cảm nhìn Lý Diệu.

Lý Diệu: “Ặc, nhìn dáng vẻ của ngươi, hình như không quá tình nguyện đi chấp hành nhiệm vụ gian khổ ‘hấp dẫn hỏa lực’ này... Đúng không?”

Long Dương Quân: “Ngươi cảm thấy thế nào? Hắc Tinh Đại Đế có sống lại hay không, lại có âm mưu gì to lớn —— Rốt cuộc có quan hệ gì với ta chứ! Ta vốn cũng chỉ là đến đế quốc thể nghiệm cuộc sống một phen mà thôi, vốn gió êm sóng lặng, thong dong nhàn nhã qua nhiều năm thư thái, từ khi ngươi vừa xuất hiện, cái gì cũng thay đổi!”

Lý Diệu: “Hình như cũng đúng, vậy ngươi cảm thấy phái Lệ Gia Lăng đi... Thôi, chết thì chết, ta đi! Đối phương bây giờ hẳn là còn hoàn toàn không biết gì cả, nói không chừng ta không những có thể đã lừa gạt gã, còn có thể kiếm thêm một ít tình báo, làm rõ Hắc Tinh Đại Đế rốt cuộc muốn như thế nào, mới có thể đúng bệnh hốt thuốc!”

Long Dương Quân: “... Cái này cũng đúng, lấy tâm cơ cùng trí tuệ của ngươi, nhất định có thể đùa bỡn Hắc Tinh Đại Đế trong bàn tay, ta lo lắng ngược lại là dư thừa rồi, vậy chúng ta đi trước một bước, ở tọa độ đáy biển hẹn sẵn chờ ngươi toàn thân mà lui!”

Long Dương Quân nhẹ nhàng đùa nghịch vây cá thủy tinh bên cạnh hai chân, bơi tới bên Lệ Gia Lăng, túm lấy cánh tay thiếu niên: “Đi theo ta.”

“Ặc?”

Lệ Gia Lăng còn chưa phản ứng lại, đã bị Long Dương Quân lôi về phía sâu trong đáy biển.

Long Dương Quân thậm chí chặt đứt thông tin giữa hai người cùng Lý Diệu, để tránh bị kẻ địch truy theo, một lưới bắt hết ba người.

“Ngươi cũng —— chạy quá nhanh rồi nhỉ!”

Lý Diệu nhìn bóng dáng Long Dương Quân và Lệ Gia Lăng nhanh chóng biến mất ở sâu trong rãnh biển, hung hăng nghiến răng một cái, kích động linh năng quanh thân, hướng phía ngược lại của rãnh biển bơi đi.

Đã quyết ý muốn hấp dẫn sức chú ý của kẻ địch, cũng không cần bất cứ sự che lấp nào nữa, hắn ngay lập tức lấy ra “Hoàng Kim Đại Thứu”, cũng mang toàn bộ pháp bảo có tính công kích hết thảy bảo trì ở trạng thái lâm chiến khẽ chạm là bùng nổ.

Theo hắn càng lúc lặn càng sâu, tốc độ càng lúc càng nhanh, mấy chục làn gió lùa âm lãnh kia dần dần bị bỏ lại phía sau —— Xem ra vô luận “Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa, “Toái Tinh Kiếm” Tống Hoàn Chân hay là hạm đội Biển Sâu của Đông Phương Thánh, nhiệm vụ số một trước mặt đều là cướp lấy quyền khống chế toàn bộ tàu vũ trụ trên dưới biển Ngân Nguyệt, trấn áp hạng người kiệt ngạo bất tuân, nắm giữ chi bộ đội đột kích tinh nhuệ quy mô không nhỏ này trong tay, trong thời gian ngắn, còn chưa rảnh để ý tới hắn con cá lọt lưới này.

Nhưng đôi mắt kia so với rãnh biển càng thêm thâm thúy, lại như là luôn nhìn chằm chằm vào gáy Lý Diệu, từng cơn lạnh đau đớn, theo xương sống dọc xuống, làm hắn sinh ra cảm giác hết hồn, như đứng đống lửa, như ngồi đống than.

Rốt cuộc ——

Đã tới cuối khe hở đáy biển, phía trước không con đường để đi nữa.

Hắn hoặc là lặn tiếp xuống phía dưới, chìm đến tận cùng đáy rãnh biển, nơi sâu mấy vạn mét, bị hàng ức vạn tấn nước biển gắt gao trấn áp.

Hoặc là, chỉ có thể nổi lên, chui ra mặt biển, đi đối mặt chủ nhân đôi mắt đáng sợ này.

Lý Diệu tính toán thời gian, Long Dương Quân và Lệ Gia Lăng hẳn là đã đi xa, hít sâu một hơi, kiên trì nổi lên.

Hoàng Kim Đại Thứu vừa mới nhảy ra khỏi rãnh biển, hắn liền quét được quả cầu sắt quanh thân mọc đầy xúc tu, như rắn độc vung vẩy cuồng loạn kia.

Dưới mặt nước biển mấy ngàn mét sâu thẳm không đáy, Lý Diệu khống chế “Hoàng Kim Đại Thứu”, cùng Lệ Linh Hải khống chế “Địa Ngục Tinh”, chợt chìm chợt nổi, lẳng lặng giằng co.
Bình Luận (0)
Comment