Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2376 - Chương 2332: Người Tu Chân Oanh Oanh Liệt Liệt!

Chương 2332: Người tu chân oanh oanh liệt liệt! Chương 2332: Người tu chân oanh oanh liệt liệt!Chương 2332: Người tu chân oanh oanh liệt liệt!

Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ trầm mặc một phen, vậy mà lại không phủ nhận, chỉ là bình tĩnh tự nhiên nói: “Trẫm nhất định sẽ dập tắt Thánh Minh ‘ngọn lửa vô tình’ tàn phá ngàn năm này, cứu vớt đế quốc và văn minh!”

Lý Diệu đề cao giọng nói: “Lỡ thất bại thì sao? Lỡ đâu tính toán của ngươi có sai sót, chơi với lửa có ngày chết cháy không quan trọng, còn có thể khiến mọi người đều chôn cùng ngươi!”

“Không có loại lỡ đâu này!”

Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ cũng rít gào lên, “Nếu không có trẫm, đế quốc chung quy sẽ chậm rãi đi hướng mục nát cùng hủy diệt, văn minh chúng ta cũng không có tương lai đáng nói! Đã như vậy, còn không bằng do trẫm được ăn cả ngã về không, buông tay liều một phen, nếu ngươi là thật tâm nghĩ cho văn minh nhân loại, nên đứng ở bên người trẫm!”

Lý Diệu cố nén màng tai vang lên ong ong, nghiến răng nói: “Thánh Minh cùng bốn đại tuyển đế hầu gia tộc đều không phải thứ gì tốt đẹp, cũng không đại biểu ngươi chính là chúa cứu thế của văn minh nhân loại! Lão quỷ chết tiệt, ta sẽ tuyệt không khuất phục ngươi loại cặn bã này, ngươi đã hoàn toàn nhập ma rồi!”

“Cái gì gọi là thần, cái gì gọi là ma? Chẳng qua được làm vua thua làm giặc mà thôi!”

Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh cười lớn, “Trẫm phi thần phi ma, lại muốn thống ngự văn minh nhân loại, mang thần ma khắp trời giẫm hết ở dưới chân!”

“Ngươi nằm mơ.”

Lý Diệu hung tợn nói: “Ngàn năm trước ngươi đã thất bại một lần, ngàn năm sau cho dù ngươi có thể to lớn mạnh mẽ nhất thời, chờ một ngày chết thẳng cẳng, vạn thế bá nghiệp nào còn không phải hoa trong gương, trăng trong nước công dã tràng? Thống trị của ngươi thuần túy là lấy nói dối, vũ lực cùng âm mưu để củng cố, rồi có một ngày, chắc chắn bị hủy trong nói dối, vũ lực cùng âm mưu gấp bội!”

Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ toát ra nụ cười thần bí khó lường, hướng Lý Diệu vươn xúc tu: “Trẫm đã có kế sách vạn toàn, có thể nhọc một lần sướng cả đời giải quyết toàn bộ vấn đề hào cường địa phương, mặc dù đến một vạn năm sau, đế quốc Chân Nhân Loại cũng sẽ chỉ càng ngày càng cường đại. Qua đây, gia nhập trận doanh người tu tiên, trẫm tự nhiên sẽ mang ‘kế hoạch cuối cùng’ nói cho ngươi!”

Lý Diệu chính nghĩa nghiêm khắc, từ chối ngay tại chỗ: “Vũ Anh Kỳ, bỏ cái ý đồ này đi, đạo khác nhau không thể ngồi chung, ta sẽ tuyệt không đứng về phía ngươi, ngươi đi, ta không muốn gặp lại ngươi nữa!”

Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ hơi ngẩn ra, giận tím mặt: “Chết đến nơi rồi, còn không tự biết, một ngàn năm trôi qua, người tu chân các ngươi vẫn ngu không ai bằng như thế!”

“Ha ha, hi hì hi, ha ha ha ha!”

Lý Diệu rốt cuộc xé rách tất cả ngụy trang, cất tiếng cười điên cuồng, “Kẻ thật sự ngu không ai bằng là ngươi đó, lão quỷ chết tiệt, nghĩ ‘Kền Kền Lý Diệu’ ta thân trải trăm trận, trước đây đều là bị người ta kéo dài thời gian, lần này rốt cuộc cũng đến lượt ta thành công kéo dài thời gian một lần!”

“Rầm! Rầm rầm rầm rầm!”

Lời còn chưa dứt, ánh lửa màu vàng nhạt dâng trào quanh thân Hoàng Kim Đại Thứu đâu chỉ chói mắt hơn gấp trăm lần, quả thực như những phát pháo hoa màu vàng không ngừng nổ, mang nước biển tối tăm đặc sệt xung quanh đều chiếu rọi thành một mảng kim bích huy hoàng!

Trong thanh thế đẹp mắt đến mức tận cùng, từng cái lông vũ của Hoàng Kim Đại Thứu đều như là trường đao ra khỏi vỏ dựng thẳng lên, va chạm nhau, phập phồng cao thấp, thế mà thể hiện ra những nét linh văn rắc rối phức tạp, mỹ lệ, giống như trên cái cánh rộng lớn mọc ra vô số con mắt.

Về phần chiếc trảm hạm đao từng xé rách vô số chiếc tinh thạch chiến hạm đó, càng ở dưới ánh vàng bao phủ, như đột nhiên bành trướng gấp mười, so với bản thể Hoàng Kim Đại Thứu càng thêm loá mắt!

Thần hồn Lý Diệu, lấy tốc độ như vụ nổ liên hoàn bành trướng.

Toàn bộ xúc tu Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ đều thẳng tắp, gào thét: “Ngươi rốt cuộc đã làm gì?”

“Không có gì.”

Lý Diệu cười thảm một tiếng, thản nhiên nói: “Chẳng qua một hơi cắn nuốt hơn ba trăm liều thuốc cường hóa, hầu như mang trữ hàng Lệ Linh Hải tặng cho ta tiêu hao hết, cũng lấy thuốc cường hóa làm vật dẫn, mang sinh mệnh cùng thần hồn của ta... Hoàn toàn phóng thích đến mức tận cùng mà thôi.

“Hơn ba trăm liều thuốc cường hóa cực phẩm, tiêu hóa hấp thu hết là lãng phí chút thời gian, cho nên vừa rồi dong dài cùng ngươi lâu như vậy, thật sự ngại quá, bây giờ ta đã kích phát đến hình thái mạnh nhất trước nay chưa từng có, chiến đi!”

“Ngươi…”

Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ âm trầm nói: “Một hơi cắn nuốt hơn ba trăm liều thuốc cường hóa độ tinh khiết cao nhất, tương đương mang thần hồn của mình hoàn toàn đốt cháy, sau trận này, cho dù không chết cũng phải biến thành phế nhân, ngươi thật sự không sợ?”

“Ha ha, ha ha ha ha, chết có cái gì đáng sợ đâu, cái gọi là tử vong, không phải là đi đoàn tụ với những người thân bạn bè của ta ngã xuống trên tàu Đom Đóm sao?”

Lý Diệu cười vô cùng thê thảm, lại mang theo vài phần hương vị sốt ruột không dằn được, “Từ khi nước cộng hòa Tinh Hải hoàn toàn bị hủy bởi tàu Đom Đóm nội loạn tới nay... Người thân cùng bạn bè của ta, hết thảy đều ở trong trận hạo kiếp đó chết vô cùng thê thảm, thậm chí ngay cả bản thân ta, cũng đã làm ra một ít chuyện cực độ hối hận, nghĩ lại mà kinh!

“Chạy thoát hài cốt tàu Đom Đóm, như cái xác không hồn trôi giạt trong tinh hải, ngay cả ta cũng không biết mình may mắn còn tồn tại rốt cuộc có ý nghĩa gì, ta từng tự hỏi mình một vạn lần, khi đó vì sao không chết cùng người thân bạn bè, vì sao phải giống con kiến sống tạm bợ, làm ra... Loại chuyện đó!”

Nói tới đây, giọng Lý Diệu nghẹn ngào, rung rung, giống như rốt cuộc không nói được nữa, lại mang theo vài phần thoải mái “tất cả cái này rốt cuộc sắp kết thúc”, cười khẽ hai tiếng, tiếp tục nói: “Phiêu lưu đến đế quốc, tìm được Lệ Linh Hải, hoàn thành sứ mệnh cuối cùng, ta liền không còn ý nghĩa tiếp tục sinh tồn, nhưng Lệ Linh Hải hứa hẹn, có thể cho ta một đại thiên thế giới, hoàn toàn dựa theo pháp tắc tu chân đại đạo để vận hành, tương đương với xây dựng lại một cái văn minh tu chân nho nhỏ.

“Ta vốn muốn vì mục đích này tiếp tục kéo dài hơi tàn, coi như chuộc lỗi cho hành vi của mình ngày xưa.

“Nhưng, sự xuất hiện của ngươi, lại mang hy vọng xa vời cuối cùng của ta hoàn toàn đánh nát!

“Thế giới hiện thực như vậy với ta mà nói chính là Tu La địa ngục, mỗi một giây ta đều sống không bằng chết, hi vọng cuối cùng cũng đã phá diệt, bây giờ ta chỉ muốn giống một người tu chân chân chính, oanh oanh liệt liệt chết đi!

“Ha ha, nói như vậy, ta thật đúng là may mắn, rốt cuộc kiểu chết thế nào, có thể so với ‘Cùng thuỷ tổ người tu tiên, Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh đại chiến một trận, cũng tạo thành tổn thương nặng cho đối phương’ càng thêm oanh oanh liệt liệt hơn chứ?”

“Kiến càng lay cây, châu chấu đá xe!”

Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ lạnh lùng nói: “Ngươi rốt cuộc phải không biết tự lượng sức mình tới trình độ nào, mới tự tin có thể tạo thành tổn thương nặng đối với trẫm?”

“Bớt cái trò này đi!”

Tiếng cười của Lý Diệu vô cùng cuồng vọng, “Đừng cho là ta nhìn không ra, bộ Cự Thần Binh này của ngươi tuy tính năng tham số cường đại, kỹ thuật luyện chế kinh người, nhưng vừa mới kịch chiến một trận, các đơn nguyên pháp bảo đều hao tổn nghiêm trọng, ngươi vì che giấu, giống như bạch tuộc phun ra nhiều mực nước như vậy ở bốn phía, làm cho chướng khí mù mịt, loạn hết cả lên, lại là giấu đầu hở đuôi, làm sao lừa được mắt lửa ngươi vàng của ta!

“Mà bản thân ngươi, cũng tuyệt không cường đại như thời kì toàn thịnh, nói ngươi khôi phục hai ba thành công lực cũng tính là đánh giá cao ngươi rồi!

“Còn có, lấy hình thái tàn hồn để thao túng thân thể Lệ Linh Hải, không thể không có trả giá nhỉ? Ở dưới loại hình thái này kịch chiến một trận, khẳng định sẽ tạo thành thương tổn thật lớn đối với tàn hồn ngươi, làm ngươi lưu lại di chứng nào đó nhỉ?

“Nếu không, ngươi sao có khả năng dễ dàng tha thứ ta nói linh tinh lâu như vậy, cũng không qua một đao chém chết ta? Đừng nói là ngươi, đổi ta ở vị trí của ngươi, cũng phải nhịn không được chém chết bản thân ta!

“Cho nên, ngươi lộ tẩy rồi Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ, Kền Kền Lý Diệu ta hôm nay liều chết, cũng phải khiến ngươi trả giá cực kỳ thảm thiết, mang dã tâm cùng âm mưu của ngươi, hết thảy đều kéo vào Cửu U hoàng tuyền, chôn cùng ta người tu chân cuối cùng này!”

Tiếng Lý Diệu như dòng chảy điên cuồng ở đáy biển, sóng sau cao hơn sóng trước, thậm chí ở trong nước biển màu vàng đậm chấn động ra ngàn vạn bọt khí nhỏ bé dày đặc!

Mà thanh trảm hạm đao không gì không phá trong tay Hoàng Kim Đại Thứu, cũng rốt cuộc không chịu nổi năng lượng mang tính bùng nổ Lý Diệu cuồn cuộn không ngừng ùa vào, thật sự xuất hiện ngàn vạn vết rạn, cả cây đao đều nổ vỡ ra!

Một màn làm người ta chấn động đã xảy ra, trảm hạm đao nổ vỡ thành mấy chục vạn mảnh vỡ màu vàng, ở dưới từ trường sinh mệnh của Lý Diệu bao phủ, một lần nữa ngưng tụ lại với nhau, hóa thành một dòng lũ màu vàng, hướng “Địa Ngục Tinh” phủ đầu đánh tới!

Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ hừ lạnh một tiếng, trăm xúc tu kim loại trên “Địa Ngục Tinh” đan xen ngang dọc, kết thành một tấm lưới lớn hình cung, thế mà mang dòng lũ màu vàng chiến đao của Lý Diệu phá vỡ thành hoàn toàn bao phủ!

Cho dù có chút mảnh vỡ chiến đao xuyên thấu lưới kim loại, nhưng cũng bị khiên bảo vệ linh năng hắc ám quanh quẩn quanh “Địa Ngục Tinh” cắn nuốt không còn một mảnh!

Một đòn này, chưa tạo thành thương tổn quá lớn đối với “Địa Ngục Tinh”.

Mí mắt Lý Diệu cũng không chớp lấy nửa cái, hắn đã sớm đoán trước được hình ảnh như vậy, Hắc Tinh Đại Đế nếu dễ dàng bị chém chết như vậy, vậy cũng không đủ tư cách làm thuỷ tổ người tu tiên, sở dĩ vỡ nát chiến đao phát ra một đòn này, chỉ vì tranh thủ thời gian, để ngưng tụ chiêu thức cường hãn hơn mà thôi.

Khi dư âm màu vàng của một đao này dần dần tiêu tán ở trong nước màu đen, trên hai cái cánh của Hoàng Kim Đại Thứu giãn ra đến mức tận cùng, toàn bộ lông vũ đều hóa thành ánh sáng màu vàng lao ra, vẽ ra từng đường cong quỷ quyệt khó lường, ở trong nước biển ngưng tụ thành hơn trăm phi kiếm cùng chiến đao hình thái khác nhau, mũi nhọn phun ra nuốt vào bất định.

Ở trong ức vạn tấn nước biển trấn áp, toàn bộ phi kiếm cùng chiến đao vẫn phát ra tiếng hổ gầm rồng ngâm, mà Lý Diệu cũng bộc phát ra tiếng gầm rú xé tim xé phổi: “Lão quỷ chết tiệt, vĩnh viễn nhớ kỹ cái tên này, ta là người tu chân Lý Diệu!”

Hắn cười ha ha, trong tiếng cười ngưng tụ tử chí thiêu thân lao đầu vào lửa, phát động tiến công cuối cùng.

Máy chủ “Địa Ngục Tinh” vang loạn một trận, tầm nhìn của Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ cũng bị màu vàng hừng hực thiêu đốt hoàn toàn lấp đầy.

“Những... người tu chân không thể nói lý này!”

Hắn lầu bầu một tiếng, nhíu mày, thoáng lui bước.

Người tu chân ngàn năm trước sau không có gì khác nhau, đều là những kẻ thích “Sát nhân thành nhân, lấy cái chết tỏ rõ ý chí”, Lý Diệu lấy sinh mệnh và thần hồn đổi lấy một đòn cuối cùng lực lượng tuy cuồng bạo, nhưng độ chuẩn lại hơi hỗn loạn, hắn hoàn toàn không cần thiết cứng đối cứng với một người tự tìm đường chết.

Khi hơn trăm thanh phi kiếm cùng chiến đao màu vàng cọ sát bên người, hắn mới vi diệu cảm giác được hơn trăm dòng lũ này khác với công kích thật sự, con ngươi co rút lại đến cực hạn.

Đợi chút, vì sao đối phương lấy sinh mệnh đổi lấy công kích, lại là đầu voi đuôi chuột, sấm mưa to nhỏ như thế? Không tốt!

Tầm mắt sắc bén vô cùng của Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ xé rách một mảng nước biển ánh vàng rực rỡ, liền nhìn thấy che giấu dưới cái gọi là “một đòn cuối cùng” này, Lý Diệu đang khống chế Hoàng Kim Đại Thứu vừa lăn vừa bò, cướp đường mà chạy!

Cái khác không nói, tư thái Lý Diệu chạy trốn trôi chảy cùng mượt mà như thủy ngân rót xuống đất, mà tuyến đường lại như linh dương húc sừng, không vết tích có thể tìm ra, hơn trăm thanh phi kiếm cùng chiến đao tấn công khoảnh khắc đã ở trong nước biển nặng nề lao ra mấy chục dặm, động tác chiến thuật liền mạch lưu loát thật sự là cảnh đẹp ý vui, nhìn mà than thở!

“Người tu chân Lý Diệu!”

Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ đầu tiên là trợn mắt há hốc mồm, sau đó tức sùi bọt mép, thần niệm kích động nước biển, lao thẳng tới Lý Diệu, “Ngươi không phải muốn oanh oanh liệt liệt chết trận sao? Thế mà chạy trốn!”

“Ai nói ta chạy?”

Lý Diệu nhấc chân chạy như điên, đầu cũng không quay lại quăng một luồng thần niệm trở về, “Ta rõ ràng là chuẩn bị lấy tốc độ nhanh như điện chớp vòng quanh cả tinh cầu một vòng, từ sau lưng đánh lén ngươi, đây mới là sát chiêu mạnh nhất của ta, ngươi là hảo hán tử thì chớ chạy!”
Bình Luận (0)
Comment