Chương 2335: Chỉ mành treo chuông!
Chương 2335: Chỉ mành treo chuông!Chương 2335: Chỉ mành treo chuông!
Huyết Sắc Tâm Ma chần chờ nói: “Giống như... Có chút đạo lý.”
“Không phải giống như, mà là tuyệt đối!”
Lý Diệu kêu to, “Nghĩ xem, chúng ta trước kia gặp được kẻ địch cùng hung cực ác nữa, không phải tất cả đều dùng một chiêu này hàng phục sao, bao gồm tiền thân của ngươi ‘Huyết Văn tộc’ ở trong! Cái này gọi là mang kẻ địch kéo vào lĩnh vực chúng ta am hiểu nhất, sau đó dùng kinh nghiệm phong phú của chúng ta chiến thắng hắn!”
Huyết Sắc Tâm Ma cân nhắc hồi lâu, nói: “Nhưng vì sao ta vẫn cảm thấy có chút thấp thỏm lo âu, mơ hồ bất ổn?”
“Không có thời gian thấp thỏm lo âu cùng mơ hồ không ổn nữa!”
Lý Diệu rất gian nan duy trì ngọn lửa thần hồn không tắt, nhe răng trợn mắt nói: “Đánh thì đánh không lại, chạy lại chạy không thoát, trừ cái đó ra, còn có cách nào? Đừng do dự, nghe ta, cứ làm như vậy!”
Lời còn chưa dứt, Lý Diệu mang đầu Huyết Sắc Tâm Ma cứng rắn đè xuống, để nó dừng cắn nuốt lực lượng hắc ám Hắc Tinh Đại Đế ùa vào.
Các loại ảo giác khủng bố nhất thời trở nên càng thêm tươi sống cùng dữ tợn, cắn nuốt não vực Lý Diệu thủng như tổ ong.
Lý Diệu thét lớn một tiếng, giả bộ thần hồn bị tổn thương lớn, hầu như không thể khống chế Cự Thần Binh, linh diễm quanh quẩn quanh thân “Hoàng Kim Đại Thứu” ảm đạm đến cực hạn, căn bản ngăn không được “Địa Ngục Tinh” vụt cùng quấn quanh, từng khối bọc thép siêu hợp kim ùn ùn bong ra, lộ ra bộ khung phá thành mảnh nhỏ.
Nhưng âm thầm, Lý Diệu lại ngưng tụ toàn bộ lực lượng tinh thần của mình, không ngừng đánh phá chỗ sâu nhất của não vực, giống như cánh cửa đi thông thế giới thần bí “Địa Cầu”, cứng rắn khiến cánh cửa này lại lần nữa mở rộng.
“Đến đây đi, Vũ Anh Kỳ, ta bây giờ đã ‘suy yếu’ như vậy, mau tới đoạt xá ta đi!”
Lý Diệu liếm máu tươi khóe miệng, trong kẽ răng tràn đầy một mảng màu đỏ tươi, cười đã giảo hoạt lại dữ tợn, phát ra rít gào không thành tiếng, “Chỉ cần đại bộ phận thần hồn của ngươi đều dám ùa vào não vực của ta, lập tức cho ngươi kiến thức một phen sự lợi hại của ‘Địa Cầu’!”
“Kỹ năng diễn xuất” xuất sắc của hắn, tựa như thật sự tạo ra được “hiệu quả” .
Hơn trăm xúc tu kim loại xung quanh “Địa Ngục Tinh” tốc độ vung vẩy cuồng loạn dần dần chậm lại, vừa rồi nước biển còn đặc sệt tới cực điểm, giờ phút này cũng trở nên loãng đi rất nhiều, như là Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ không nóng lòng hủy diệt Lý Diệu, ngược lại đang đánh giá tình trạng tinh thần đặc biệt của hắn giờ phút này.
“Đến đây đi, đến đây đi, mau chui vào trong đầu ông đi!”
Thần niệm Lý Diệu kích động, cố ý hướng đầu “Hoàng Kim Đại Thứu” đưa vào quá lượng linh năng, làm một đơn nguyên pháp bảo vốn sắp hủy hoại ầm ầm nổ tung, mang đầu chấn động tới mức hơi ngửa về phía sau.
Đây là “sơ hở” hắn cố ý bại lộ cho Vũ Anh Kỳ!
Vũ Anh Kỳ quả nhiên mắc mưu, “Địa Ngục Tinh” từ trong vòng xoáy nước biển màu đen ngưng tụ thành thể hiện ra chân thân, sáu gương mặt to lớn vẻ mặt đặc biệt thâm thúy cùng dữ tợn, sáu cái mồm to như chậu máu đồng thời mở ra, từng mảng lực lượng màu đen vô ảnh vô hình từ trong miệng phun ra, dây dưa với nhau, giống nhau một cây mũi nhọn xoắn ốc thật lớn, mấp máy chọc về phía Lý Diệu.
“Đến đây!”
Lý Diệu nhắm mắt, có thể rõ ràng cảm giác được thế giới tinh thần của Vũ Anh Kỳ khổng lồ, bá đạo cùng tàn khốc, cây gai nhọn xoắn ốc mắt thường không nhìn thấy này giống như do vô số máu tươi và oan hồn tiêu tán trong tinh hải ngưng tụ thành, cách “Hoàng Kim Đại Thứu” còn có một khoảng, cũng có thể mang tiếng quỷ khóc sói tru rõ ràng truyền đến sâu trong não vực của Lý Diệu.
Thần thông như vậy, Lý Diệu đã quá hiểu biết.
Đây là Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ muốn ở giữa não vực của nhau dựng một “cây cầu tinh thần”, sau đó mới có thể triển khai thần hồn xâm nhập.
Giống như lúc hai con tàu vũ trụ muốn tiến hành “Tiếp mạn thuyền chiến”, trong đó tàu vũ trụ phe tiến công cũng cần nghĩ cách, mang thông đạo xâm nhập của mình hung hăng đâm vào sâu trong tàu vũ trụ phe phòng thủ, mới có thể cuồn cuộn không ngừng đưa lên binh lực.
Lý Diệu mặt mày hớn hở, lại biết giờ phút này tuyệt không thể bại lộ, thần hồn có chút động tĩnh lạ, sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Gai nhọn xoắn ốc vô hình rốt cuộc nhẹ nhàng húc vào giáp ngực “Hoàng Kim Đại Thứu”.
Từng vòng gợn sóng màu đen theo gai nhọn xoắn ốc, từ “Địa Ngục Tinh” nhanh chóng ùa vào “Hoàng Kim Đại Thứu” .
Nhưng mà…
Lý Diệu còn đắm chìm ở trong mộng đẹp triển khai thần hồn quyết chiến với Vũ Anh Kỳ, đáy lòng bỗng sinh ra một tia cảnh giác, sao thần hồn Vũ Anh Kỳ lâu như vậy còn chưa vồ tới, ngược lại mũi nhọn hơn trăm xúc tu kim loại của “Địa Ngục Tinh”, hết thảy giống như cúc càng cua chậm rãi tràn ra đâu?
“Không tốt!”
Lý Diệu hú lên quái dị, ngọn lửa thần hồn đột nhiên tăng vọt đến cực hạn, linh diễm màu vàng của “Hoàng Kim Đại Thứu” vừa mới ảm đạm xuống cũng biến thành quả cầu ánh sáng màu vàng chói mắt!
Ngay tại khoảnh khắc hắn một lần nữa mở ra phòng ngự, gai nhọn xoắn ốc xoay tròn tốc độ cao đã hướng sâu trong linh phủ của “Hoàng Kim Đại Thứu” đâm tới, một đạo tinh thần công kích không ẩn chứa bất cứ hương vị “cướp đoạt” gì, lại là thuần túy bẻ gãy nghiền nát, hủy diệt tất cả, ở trong linh phủ, chung quanh Lý Diệu nổ tung!
ẦM!
Toàn bộ thế giới như biến mất, lại như là hồn phách Lý Diệu bị hút ra khỏi thế giới hiện thực, lâm vào đến Vũ Anh Kỳ tỉ mỉ cấu tạo tinh thần thế giới trong.
Ức vạn người từng bị Vũ Anh Kỳ đồ sát, hai mắt trống rỗng, thất khiếu đổ máu, hết thảy hóa thành âm binh diện mạo dữ tợn, tranh nhau lao về phía Lý Diệu, muốn mang hồn phách của hắn hoàn toàn xé nát, mang hắn cũng biến thành bộ dáng của bọn họ.
Khi ý thức của Lý Diệu thật không dễ gì từ trong thần hồn chấn động khủng bố như thế giãy thoát ra, tứ chi “Hoàng Kim Đại Thứu” đã bị xúc tu kim loại của “Địa Ngục Tinh” gắt gao dây dưa.
Mũi nhọn của vài cái xúc tu thậm chí xoay tròn tốc độ cao, khoan vào trong bọc thép của “Hoàng Kim Đại Thứu”, mang hai bộ Cự Thần Binh gắt gao cố định lại với nhau.
Lĩnh vực bị trấn áp, Cự Thần Binh bị khóa, tinh thần lực kịch liệt chiến đấu, lại bị đối phương chiếm thượng phong!
Sau đó, “Địa Ngục Tinh” nứt ra.
Kết cấu hình tròn như nhím biển tách thành hai nửa tròn, bại lộ ra dưới vỏ ngoài một vòng pháo huyền quang có thể xoay tròn ba trăm sáu mươi độ không có góc chết, trên một vòng quỹ đạo vòng tròn vờn quanh thân thể tổng cộng được khảm hơn một ngàn viên tinh tủy cực phẩm độ tinh khiết siêu cao, năng lượng ẩn chứa trong mỗi một miếng tinh tủy đều có thể ở trong vòng nửa giây bắn hết, lại có thể ở trong 0.1 giây xoay tròn một ô, thay viên tinh tủy tiếp theo, đạt tới hiệu quả cuồn cuộn duy trì hỏa lực phát ra có tính hủy diệt!
Tứ chi “Hoàng Kim Đại Thứu” đều bị xúc tu kim loại trói buộc chặt chẽ, mặc dù giãy giụa như thế nào nữa cũng không thể ở trong vòng một giây xé rách nhiều xúc tu như vậy, mà pháo huyền quang của “Địa Ngục Tinh” lại không lưu tình chút nào bắn ra mấy trăm luồng lửa tím, hoàn toàn bao phủ “Hoàng Kim Đại Thứu”!
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!
Sóng âm nặng nề bao bọc sóng xung kích hoàn toàn phá hủy quét ngang thân thể cùng tứ chi “Hoàng Kim Đại Thứu”, ở dưới lực đánh kịch liệt “giúp đỡ”, “Hoàng Kim Đại Thứu” rốt cuộc giãy thoát “Địa Ngục Tinh” quấn quanh, lại trả giá đắt xé rách hai tay cùng giật đứt một cái chân trái.
Dù vậy, nó cũng chưa thể chạy thoát pháo huyền quang liên tục truy tung oanh tạc, từ nước biển đánh rơi mãi xuống đáy biển, lại từ đồng bằng đáy biển bị cứng rắn đánh vào gần trăm mét trong tầng nham thạch, trong lúc nhất thời bùn cát đáy biển tuôn ra, làm cả mảng thế giới đáy biển ô nhiễm càng thêm vẩn đục cùng tối tăm!
Toàn thân thậm chí sâu trong não vực Lý Diệu cũng dâng trào lửa tím cuồng bạo, ngay cả sức để “điên cuồng phun máu tươi” cũng không có.
Cự Thần Binh tâm linh tương thông với người khống chế, đau đớn hai tay vỡ nát gần như xé rách, cùng với chân trái thật sự bị hoàn toàn nghiền nát giật xuống, cũng không hề giữ lại truyền đến trung khu thần kinh của Lý Diệu, thậm chí làm hắn sinh ra ảo giác mình thật sự mất đi ba chi.
“Sao có khả năng!”
Càng chịu đả kích hơn là tâm linh của hắn, đại não hắn đầy hỗn loạn, như thế nào cũng không dám tin mọi thứ vừa xảy ra. Rõ ràng mỗi một nhân tố đều bị hắn tính toán ở trong, Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ hẳn là muốn hắn làm “dự bị” đoạt xá, nếu không sao có thể mang Đế Diễm Châu quý giá như thế cũng đưa hắn tu luyện?
Cơ hội tốt như vậy, thịt béo cũng tự mình rửa đưa lên cửa, Hắc Tinh Đại Đế vì sao không mắc câu? Căn bản... Nói không thông!
Tiểu Hắc kịp thời tràn tới, dập tắt lửa trên người hắn, lại không an ủi được tổn thương đáy lòng hắn.
Thương thế “Hoàng Kim Đại Thứu” thê thảm tới cực điểm, cũng chưa có cách nào nháy mắt chữa trị, bộ Cự Thần Binh này nhiều nhất chỉ còn lại có 30% sức chiến đấu, đối mặt “Địa Ngục Tinh” đối thủ cùng hung cực ác như vậy, nào có chút phần thắng?
“Trẫm có thể đoán được ngươi rốt cuộc đang có tính toán gì, nhưng, ngươi tựa như hiểu lầm dụng ý của trẫm.”
Thanh âm âm trầm của Vũ Anh Kỳ từ trong bóng đêm truyền đến, mang theo sự châm chọc nhàn nhạt, “Với trẫm mà nói, ngươi thật sự có chút giá trị lợi dụng phế vật, lại cần dùng ở một chỗ khác, rất nhanh, ngươi sẽ biết!”
Pháo huyền quang trung ương thân thể “Địa Ngục Tinh” lại lần nữa nở rộ ra hào quang chói mắt, một lần này, mấy chục luồng huyền quang hội tụ với nhau, phát ra một lưỡi hái năng lượng sắc bén không thể chống đỡ, một giây sau sẽ gào thét lao ra, mang ba chi còn sót lại của “Hoàng Kim Đại Thứu” chặt đứt hết.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chỗ sâu hơn của bóng tối, ba miếng thủy tinh hình thoi vô thanh vô tức trượt tới, thẳng đến một trăm mét cuối cùng mới đột nhiên tăng tốc, xuyên qua khiên bảo vệ linh năng của “Địa Ngục Tinh”, cắm ở trên vỏ ngoài che kín gai nhọn của nó, hung hăng phát nổ, đẩy “Địa Ngục Tinh” ra vài mét, lưỡi hái năng lượng gào thét mà tới tự nhiên cũng lệch hướng, cọ sát đầu “Hoàng Kim Đại Thứu”, ở ngoài mười mấy mét chém ra một khe hở dài mấy chục mét!
“Người nào!”
Vũ Anh Kỳ vừa sợ vừa giận, vỏ ngoài vỡ ra hai nửa của “Địa Ngục Tinh” lại lần nữa khép lại không kẽ hở, cả bộ Cự Thần Binh đều bắt đầu xoay loạn “vù vù”, tăng phòng ngự lên tới cực hạn.
“Nói ngươi có thể không tin.”
Thần niệm dao động bén nhọn của Long Dương Quân từ sâu trong nước biển truyền đến, “Là tổ tông ngươi!”
Cự Thần Binh “Thiên Tinh” từ trong biển sâu nhảy ra, thay thế vị trí Lý Diệu vừa rồi, cùng “Địa Ngục Tinh” của Vũ Anh Kỳ dây dưa với nhau!
“Long Dương Quân!”
Lý Diệu tự cho là hẳn phải chết không thể nghi ngờ quả thực muốn hoan hô nhảy nhót, hoa chân múa tay vui sướng, tung hoa cho Long Dương Quân.
Hắn đã biết sức quyến rũ nhân cách của mình vẫn được, quả nhiên ngay cả Long Dương Quân đại thái giám từng ở xã hội phong kiến mục nát xuống dốc hô mưa gọi gió làm hại triều đình như vậy, cũng bị hắn cảm hóa thành thanh niên tốt có thể ở trong xã hội mới quên mình vì người rút đao tương trợ!
“Ngươi là... Đông Phương Minh Nguyệt!”
Vũ Anh Kỳ thế mà có thể từ trong gợn sóng linh năng Long Dương Quân tràn ra phát hiện thân phận của cô, “Thú vị thú vị, ngươi có lẽ là một người duy nhất trẫm không thể nhìn thấu ở toàn bộ đế quốc, không ngờ thế mà lại đi chung với ‘Kền Kền Lý Diệu’, thật sự quá thú vị rồi!”