Chương 2362: Vô tâm cắm liễu
Chương 2362: Vô tâm cắm liễuChương 2362: Vô tâm cắm liễu
Được rồi, Lý Diệu day day cái mũi, không thể không thừa nhận Long Dương Quân nói lời này rất có đạo lý. Cô đã không phải nam nhân cũng không phải nữ nhân, đã không phải cổ nhân cũng không phải người hiện đại, đã không phải nhân loại nhưng cũng không phải thuần túy Bàn Cổ tộc hoặc Nữ Oa tộc, sống mái khó phân biệt, cổ kim lẫn lộn, chính tà chẳng phân, quả thực thật là tồn tại mâu thuẫn nhất trong ba ngàn thế giới.
Đối với một kẻ mâu thuẫn như thế, thái độ của Lý Diệu cũng rất rối rắm.
Nói cô là bằng hữu đi, Lý Diệu thật sự không thể tán đồng quan điểm “Nhân tính vốn ác” của cô, tựa như hẳn là “đạo khác nhau, không thể cùng mưu” mới đúng.
Nhưng nói cô là kẻ địch đi, cô không lâu trước đây mới từ trong tay Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ cứu Lý Diệu, lại mở lòng, thoải mái mang toàn bộ “kế hoạch tà ác” thậm chí lịch trình mưu trí đều nói cho Lý Diệu, thậm chí ngay cả sào huyệt cơ mật nhất cũng không giấu diếm, lại có chút khiến Lý Diệu không biết nên khóc hay cười, cảm giác có lửa cũng không phát ra được.
Cân nhắc hồi lâu, Lý Diệu tự cho là bắt được một sơ hở, nói: “Đợi chút, tiền thân của ngươi cũng đã ‘đích thân trải qua’ chiến tranh vũ trụ thời đại hồng hoang, vậy nên biết, mặc dù văn minh Bàn Cổ thật sự đoạn tuyệt thất tình lục dục, cũng không thể ngăn cản hủy diệt cuối cùng buông xuống, Bàn Cổ tộc cuối cùng vẫn diệt sạch! Bởi vậy có thể thấy được, vô luận nhân tính rốt cuộc thiện hay ác, một mặt áp chế, phong ấn thậm chí gạt bỏ nhân tính, đều không được việc gì.
“Đã như vậy, ngươi lại vì sao phải làm cái gì ‘Vô Ưu giáo’, mang bộ biện pháp căn bản vô dụng này tái diễn một lần ở trên thân nhân loại chứ?”
“Cái này sao, rất đơn giản.”
Long Dương Quân cười tủm tỉm nói: “Bởi vì Vô Ưu giáo căn bản không phải ta làm ra!”
“Cái gì?”
Lý Diệu phát hiện nói hồi lâu có chút hương vị ông nói gà bà nói vịt, “Có ý tứ gì, ngươi không phải ‘Vong Ưu Thiên Nữ’ sao?”
“Đúng vậy, ‘Vong Ưu Thiên Nữ’ là ‘Vong Ưu Thiên Nữ’, ta một người tha hương đến lòng đất đế đô hoạt động, chung quy phải có cái thân phận che giấu, không lẽ trực tiếp nói cho người ta, ta là thái giám đến từ Cổ Thánh Giới?”
Long Dương Quân nói như lẽ đương nhiên: “Ta chỉ lấy thân phận ‘Vong Ưu Thiên Nữ’, truyền thụ một ít người dưới lòng đất phương pháp làm sao quên đau khổ, đè nén thất tình lục dục mà thôi, ai biết bọn họ tự mình một truyền mười, mười truyền trăm khuếch tán ra, còn tự phát tổ chức một cái ‘Vô Ưu giáo’ quỷ gì, ta có biện pháp nào? Ta cũng rất buồn bực nha!”
“Thật là... Như vậy?” Lý Diệu nửa tin nửa ngờ nhìn Long Dương Quân.
“Đương nhiên là như thế, ngươi hiểu ta nhất, hẳn là biết ta là một người vì lợi riêng. Với ta mà nói vấn đề quan trọng nhất chính là tìm khởi nguyên của mình, nếu không phải cần thiết, ta không muốn tự tìm phiền toái đâu!”
Long Dương Quân bày ra một vẻ mặt khổ sở, bĩu môi nói: “Chính cái gọi là cây to đón gió, thử hỏi làm ra một cái ‘Vô Ưu giáo’ ù ù cạc cạc đối với ta có chỗ tốt gì? Loại đám ô hợp này, đánh không thể đánh, sưu tập tình báo cũng không chuyên nghiệp gì cả, căn bản trăm ngàn chỗ hở, không chịu nổi một đòn, chỉ có thể trở thành trói buộc, thậm chí bại lộ sự tồn tại của ta, ta có bệnh mới sẽ mang theo một đám lính tôm tướng cua như vậy, thật muốn làm một cái tổ chức tà ác, tốt xấu chiêu mộ một đám nhân sĩ chuyên nghiệp nha!”
“Cái này cũng đúng.”
Lý Diệu thầm nhủ Long Dương Quân ở vương triều Đại Kiền tốt xấu là người từng tổ chức “Quỷ Họa Phù” loại tổ chức tình báo cùng ám sát chuyên nghiệp này, còn chưa sa sút đến mức giống với “Bạch Liên lão mẫu Vạn Minh Châu”, đi chiêu mộ đám ô hợp giả thần giả quỷ nhỉ?
Không đợi Lý Diệu tung ra vấn đề mới, Long Dương Quân đã mang tình huống cô sau này ở sâu dưới lòng đất êm tai kể ra.
Long Dương Quân nói, mặc dù gặp được nhiều cảnh tượng “dục hải hồng trần, chúng sinh giai khổ” như vậy, cô ngay từ đầu cũng không có ý gì, dù sao mới đến, vẫn phải lấy khiêm tốn giấu mình là chính.
Nhưng về sau, cô thế mà lại ở trong một chỗ mỏ quặng cỡ lớn trong lòng đất một vạn năm ngàn mét, đích thân trải qua một lần Thiên Ma hàng lâm bên bờ bùng nổ!
Thiên Ma hàng lâm, Vực Ngoại Thiên Ma trong truyền thuyết xé trời mà tới, cuốn theo vô số dân chúng, mang thất tình lục dục đều kích động đến cực hạn, dẫn tới hoàn toàn mất khống chế, tẩu hỏa nhập ma, hóa thành ma nhân dữ tợn hung tàn, hủy diệt mọi thứ có thể nhìn thấy, là tai hoạ đáng sợ nhất!
Trên sách giáo khoa của Tinh Diệu Liên Bang, đối với “Thiên Ma hàng lâm” chính là định nghĩa như thế.
Nhưng Long Dương Quân lại nói cho Lý Diệu, tuyệt đại bộ phận “Thiên Ma hàng lâm” căn bản không khoa trương như vậy, chưa chắc là cái gì Vực Ngoại Thiên Ma ở ngoài ức vạn năm ánh sáng xé trời mà tới.
Sâu trong não vực mỗi người đều cư trú ma đầu vô cùng vô tận, nhiều đếm không xuể, khi toàn bộ ma đầu tạo thành thế giới đại não có thể duy trì “cân bằng sinh thái”, nhân loại có thể có được tư duy bình thường và tình cảm ổn định; Nhưng, một khi ngoại lực mang cân bằng sinh thái trong đại não hoàn toàn đánh vỡ, dẫn tới một số ma đầu nào đó bành trướng cùng tràn ra không có hạn độ, đó là tẩu hỏa nhập ma.
Một người tẩu hỏa nhập ma, sóng điện não của hắn sẽ trở nên cực kỳ mạnh mẽ và cực có tính lây bệnh, rất dễ dàng một truyền mười, mười truyền trăm khuếch tán ra. Quá trình này đã có chút giống virus lây bệnh, cũng có chút giống sóng âm cộng hưởng, dùng thuật ngữ minh tu học để giảng, lại gọi là “bệnh cuồng loạn có tính quần thể” .
Đương nhiên, dưới tình huống bình thường, cho dù gặp tra tấn đau khổ nữa, tinh thần khẩn trương như thế nào nữa, ma đầu trong não người cũng không quá dễ dàng hoàn toàn mất khống chế, muốn làm “bệnh cuồng loạn mang tính quần thể” thăng cấp thành “Thiên Ma hàng lâm”, còn cần một ít nguyên nhân dẫn đến, hoặc là nói sợi dây dẫn nổ.
Như “Thiên Ma Mạc Huyền”, “Thiên Ma Lữ Khinh Trần” ma vương chính quy như vậy, đương nhiên là nguyên nhân dẫn đến vô cùng tốt, nhưng không khỏi quá cao cấp.
Nguyên nhân dẫn đến tuyệt đại đa số “Thiên Ma hàng lâm” đều không cần khủng bố như vậy, tùy tùy tiện tiện có chút oán niệm mấy chục hơn trăm năm trước lưu lại, từ trong di tích lòng đất đào móc ra một số thứ như “ma khí” nào đó có chứa năng lượng tối mỏng manh, đã đủ kích thích lượng lớn người thường ở vào bước đường cùng, đau khổ vạn phần, oán khí quấn thân biến thành “ma nhân”.
Nhưng ở sâu hơn vạn mét dưới lòng đất, phóng xạ hằng tinh cùng bão vũ trụ đều cực ít xuyên thấu tầng nham thạch dày như vậy, sóng điện não cuối cùng của kẻ chết thảm mấy trăm năm trước, đều vô cùng có khả năng lấy hình thái từ trường bảo tồn hoàn hảo, hình thành “oán niệm trăm năm không tiêu tan” .
Mà trong chiến tranh hồng hoang, “ma khí” ẩn chứa năng lượng tối Nữ Oa tộc sử dụng cũng không hiếm thấy.
Cho nên, “Thiên Ma hàng lâm” quy mô nhỏ cũng là nhìn quen lắm rồi.
Trên thực tế, không đơn giản đế đô như thế, các đại thiên thế giới của đế quốc Chân Nhân Loại, sự kiện Thiên Ma hàng lâm quy mô nhỏ, độ dữ dội thấp cũng thỉnh thoảng bùng nổ.
Mặc dù tuyệt đại đa số “Thiên Ma hàng lâm” đều chớm bùng lên là dập tắt, bị nhanh chóng trấn áp, nhưng cũng tiêu hao cực lớn quốc lực đế quốc, đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng đế quốc ở ngàn năm qua luôn bị Thánh Minh đè đánh.
“Theo lý thuyết, ta không nên quản việc vớ vẩn này, dù sao cảnh nội đế quốc sự kiện Thiên Ma hàng lâm ùn ùn không hết, tự có Thiên Ma Thẩm Phán Đình cùng tông phái tu tiên các nơi trấn áp, chuyện liên quan gì tới ta? Với lại, ta còn gánh vác truyền thừa Nữ Oa tộc, Nữ Oa tộc tu luyện năng lượng tối, tôn trọng tuyệt đối tự do và hỗn loạn, cũng tính là một mũi văn minh Thiên Ma, cho nên nói, ta cũng tính là ‘1/2 người tu ma’!”
Long Dương Quân chớp mắt nói: “Ta vốn nên bỏ mặc, trơ mắt nhìn những người thường phát cuồng kia hết thảy bị năng lượng tối không khống chế được quấn quanh, biến thành ma nhân dữ tợn khủng bố, hủy diệt mỏ quặng bọn họ sống cùng làm việc, lại bị người tu tiên theo sau chạy tới bắt lại trấn áp.
“Nhưng, ngay tại lúc ta chuẩn bị xoay người rời đi, một lần nữa lẻn vào trong bóng đêm, ‘Bá bá bá bá’, trong đầu của ta bỗng hiện ra hình tượng vô số anh hùng, đứng mũi chịu sào tự nhiên là ngươi, tam giới chí tôn, Kền Kền Lý Diệu.
“Ta nghĩ, nếu là ngươi, nhất định sẽ không bỏ mặc đối với thảm kịch sắp xảy ra, mà là sẽ đánh bạc tất cả đi ngăn cản cùng thay đổi.
“Không nói giỡn, có lẽ vài năm qua kề vai chiến đấu, ta thật sự là bị ngươi ảnh hưởng thật sâu đi, ta bỗng cảm thấy ngươi là đúng. Nếu nắm giữ lực lượng mạnh mẽ vô cùng, lại chỉ lo cho mình, mà không muốn xoay chuyển vận mệnh người khác thậm chí thay đổi toàn bộ thế giới, vậy phần lực lượng này lại có ý nghĩa gì đây? Cái đó giống ngồi ôm gia sản bạc triệu lại vắt chày ra nước, chẳng lẽ muốn mang toàn bộ vàng bạc châu báu đều đưa vào trong quan tài sao?”
“Đừng…”
Lý Diệu nói: “Ngươi nói thì nói, làm thì làm, thích làm gì thì làm cái đó, chỉ là tuyệt đối đừng giơ cờ hiệu của ta nữa!”
Long Dương Quân cười, tiếp tục nói: “Lúc ấy ta có hai loại lựa chọn, một loại là biện pháp của Nữ Oa tộc, một loại khác tự nhiên là biện pháp của Bàn Cổ tộc.”
Cái gọi là biện pháp của Nữ Oa tộc, đó là lấy hình thái Nữ Oa tộc năng lượng tối quấn quanh, ma diễm ngập trời hiện thân, mang chi đại quân nhân ma sắp sinh ra màu điều chế tinh nhuệ hơn chút, dữ tợn khủng bố một chút, có thể giày vò thời gian dài hơn, tạo thành phá hoại lớn hơn nữa.
Long Dương Quân nói cô ngược lại không để ý hậu quả gì, đối với Thiên Ma chi đạo tự do và hỗn loạn cũng không có thành kiến gì, chẳng qua vừa mới ở Tinh Diệu Liên Bang kiến thức tác phẩm “Thiên Ma Mạc Huyền” cùng “Thiên Ma Lữ Khinh Trần” làm ra.
Trận Thiên Ma hàng lâm nho nhỏ trước mắt này, giày vò như thế nào nữa cũng không có khả năng có độ chấn động như Thiên Ma Mạc Huyền và Thiên Ma Lữ Khinh Trần, đã như vậy, lại có cái gì đáng xem?
Ngược lại là truyền thừa của Bàn Cổ tộc, vừa mới thức tỉnh ở trong cơ thể của cô, còn chưa trải qua thực tiễn, lại khiến cô có chút rục rịch.
Vì thế, cô lặng yên không một tiếng động lẻn vào trong đại quân thợ mỏ sắp phát cuồng, mang ma đầu tràn đầy ra trong não vực bọn họ đều cắn nuốt sạch sẽ, tương đương với hút đi toàn bộ ma sát chi khí và oán niệm tích tụ mấy trăm năm, ở trước khi người tu tiên phát hiện, liền bất động thanh sắc trừ khử một hồi tai hoạ cực lớn.
Hấp thu ma sát cùng oán niệm chỉ là bước thứ nhất trị phần ngọn không trị phần gốc, tình cảnh của những thợ mỏ này cũng chưa thay đổi, vẫn là cực độ đau khổ cùng vô cùng phẫn nộ, nếu mặc kệ, sớm hay muộn vẫn sẽ xảy ra sự kiện Thiên Ma hàng lâm mới.
Vì thế Long Dương Quân lại “có ý tốt” dạy bọn họ phương pháp làm sao quên đi đau khổ, đè nén phẫn nộ, trấn định thần hồn.
Những thợ mỏ này đều là thô nhân trình độ văn hóa không cao, Long Dương Quân càng không muốn bại lộ hành tung cùng thân phận của mình, vì thế liền mượn “Vong Ưu Thiên Nữ” một cái tên như vậy, còn đặt cái tên《 Vong Ưu Quyết 》cho bí pháp thô thiển truyền thụ cho bọn họ.
“Ta thề, ngay từ đầu ta thật sự không có ác ý gì, cũng không có kế hoạch lâu dài gì, chỉ là đơn thuần thấy những thợ mỏ này quá đau khổ lại quá phẫn nộ rồi, ta nếu buông tay mặc kệ, bọn họ lúc nào cũng có thể lại tẩu hỏa nhập ma, vậy thì thật sự hết cứu được! Hơn nữa... Ta cũng rất tò mò bí pháp trấn áp thất tình lục dục của Bàn Cổ tộc thật sự hữu hiệu như vậy hay không, cho nên mới tùy tay thử chút, vô tâm cắm liễu mà thôi.”
Long Dương Quân nghiêm trang lại vô cùng tủi thân và uất ức nói: “Ai biết, tình thế về sau có chút không khống chế được chứ?”