Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2416 - Chương 2372: Đánh Bóng Biển Chữ Vàng Của Tu Chân Đại Đạo!

Chương 2372: Đánh bóng biển chữ vàng của tu chân đại đạo! Chương 2372: Đánh bóng biển chữ vàng của tu chân đại đạo!Chương 2372: Đánh bóng biển chữ vàng của tu chân đại đạo!

Một ngày sau, Lý Diệu, Long Dương Quân và Lệ Gia Lăng dẫn theo chiến sĩ tinh tráng được lựa chọn kỹ càng leo lên khe hở uốn lượn gập ghềnh, thông qua giếng mỏ dựng thẳng bỏ hoang không ai biết, lại khống chế xe khoan đất cỡ lớn cùng loại Địa Hành Thần Long, một đường lên thẳng mấy ngàn mét, dần dần tới gần tầng nham thạch chỗ “Xưởng Sắt Lớn”.

Dọc theo đường đi, lại trải qua vô số thành trấn hoang tàn vắng vẻ hoặc là hấp hối bỏ hoang.

Năm ngàn mét dưới mặt đất, là một đường ranh giới mơ mơ hồ hồ, phong mạo cao thấp cùng mục đích xây dựng thành trấn hoàn toàn khác nhau.

Thành trấn thành lập ở trên đường năm ngàn mét, mục đích chủ yếu là giảm tải dân cư dư thừa mặt đất, mở rộng không gian sinh tồn của nhân loại; Mà thành trấn dưới đường năm ngàn mét, hầu như đều dựa vào phát hiện tài nguyên nào đó mà thành lập.

Vô luận là mỏ quý hiếm hay là động phủ cùng di tích mấy vạn năm trước, đều có thể hấp dẫn vô số người tu tiên như châu chấu chen chúc tới, mang đến rất nhiều nô công người vượn, những người vượn nô công này ăn mặc ở di chuyển lại sẽ hấp dẫn càng nhiều người hơn tụ tập lại kiếm ăn, thường thường có thể ở trong khoảng thời gian cực ngắn, tự phát hình thành một thành trấn náo nhiệt phi phàm.

Nhưng, ngày vui ngắn chẳng tày gang, một khi mỏ khô kiệt hoặc là bí bảo trong di tích đều thăm dò sạch sẽ, liền ý nghĩa tận thế của thành trấn giáng xuống.

Người tu tiên ăn xong chùi mép vỗ mông chạy lấy người, lại nhất định không có khả năng mang theo những nô công người vượn làm trâu làm ngựa cho hắn, cùng nhân viên tính chất phục vụ bởi vì nô công người vượn mà tụ tập lại.

Vận mệnh những người này đều dây dưa cùng một chỗ với mỏ và di tích, trừ đào mỏ cùng ở trong thăm dò di tích đảm đương chuột bạch, hầu như cái gì cũng không biết, ở sau khi tài nguyên khô kiệt, sau khi bị người tu tiên vứt bỏ vận mệnh tự nhiên là vô cùng bi thảm.

Trừ số rất ít kẻ thân thể khoẻ mạnh còn có thể mạo hiểm xuyên qua khe hở cùng đường hầm sâu thẳm hẹp dài, đi thành trấn khác dưới lòng đất thử thời vận, đại bộ phận người già yếu, nhất định ở trong một mảng bóng đêm hoang vu chờ chết, rơi vào kết cục thê thảm hơn so với cư dân khu 10084.

Lý Diệu trên đường đi gặp được vô số thành trấn bỏ hoang như vậy.

Không ít cư dân thành trấn chết hết, chỉ còn lại có xương trắng u ám tản mát ra lân quang, còn có các loại pháp bảo đào mỏ cũng mất đi sinh mệnh lực, loang lổ vết gỉ, ngã trái ngã phải, như những phần mộ sắt vụn cùng xương khô đan xen.

Nhưng càng thảm hại hơn là thành trấn cư dân chưa chết, vẫn hấp hối, ở trong tuyệt vọng phí công giãy dụa.

Trên những gương mặt như bộ xương sống kia được khảm những đôi mắt giống như đói khát, hào quang nở rộ ra trong đó, quả thực ngay cả Lý Diệu cũng không dám đối diện.

Tự nhiên, Vô Ưu giáo ở những thành trấn hoang vu này phát triển vô cùng tốt, nơi nó tới, chỉ cần không phải khu không người thật sự, nhất định có Vô Ưu giáo đồ ra tiếp ứng, đưa lên cho bọn họ nước uống sạch sẽ, lại mang thịt khô khu 10084 nướng chín cầm ra, phân phát cho cư dân địa phương, còn đặc biệt mài nhỏ nấu cháo, phòng ngừa ăn bị nghẹn cùng vỡ bụng.

Xem bộ dáng những cư dân đó ai cũng ăn như hùm như sói, lại cảm động đến rơi nước mắt với Vô Ưu giáo đồ, nhắm chừng cho dù chém đầu bọn họ, bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không bán đứng Vô Ưu giáo. Cái này gọi là dân chúng cơ sở.

Long Dương Quân nói cho Lý Diệu, không đơn giản Vô Ưu giáo ở lòng đất phát triển hừng hực khí thế, trên thực tế còn có các loại trào lưu tư tưởng cùng tổ chức thiên kì bách quái, ở vùng sâu vùng xa cùng thế giới dưới lòng đất các đại thiên thế giới của đế quốc phát triển đều cực kỳ nhanh chóng mãnh liệt, có người tin ngưỡng Vô Ưu giáo, có kẻ tin tưởng người Thánh Minh, cũng có người tin tưởng Xi Vưu đạo, thậm chí có người trực tiếp tín ngưỡng Thiên Ma, lưu hành một loại phương pháp tu luyện kỳ dị gọi là “Thiên Ma Vũ”.

Tóm lại, chỉ cần có thể làm mọi người tạm thời quên đau khổ, làm mất cảm giác thân thể trăm ngàn lỗ thủng, chồng chất vết thương của bọn họ, thậm chí làm bọn họ có được một tia cơ hội xa vời có thể phản kích người tu tiên, vô luận chư thiên thần ma hay là Cửu U ác quỷ, những “người vượn ti tiện” này đều nguyện ý tin tưởng.

“Như vậy nói với ngươi đi…”

Long Dương Quân nói tóm lại, “Trừ tu tiên đại đạo cùng nhà cầm quyền cao nhất, người nơi này cái gì cũng tin.”

Lý Diệu hơi động tâm, vốn muốn hỏi Long Dương Quân “Vậy tu chân đại đạo” thì sao?

Nghĩ lại, tổ chức Tinh Quang có thể ở vùng ven đế quốc sinh động mấy trăm năm, mấy chục lần dục hỏa trùng sinh, còn càng ngày càng phát triển lớn mạnh, chẳng lẽ không phải cũng bởi vì người tu tiên áp bách quá mức khắc nghiệt sao?

Đúng rồi, hình ảnh hắn đại náo “Thiên không chi thành, mạn châu sa hoa”, hò hét ra “Người tu chân đã trở lại”, đã sớm thông qua linh võng truyền khắp toàn bộ đế quốc, nói không chừng bây giờ trong giai tầng người vượn đế quốc đã có không ít người đều thức tỉnh rồi, cũng đang lấy “người tu chân” làm mục tiêu mà yên lặng tu luyện, ấp ủ phản kháng thì sao?

Có lẽ ở sâu trong Thiên Cực tinh, cũng có người bị tu chân đại đạo cảm nhiễm, rung động, xúc động thật sâu?

Hắn nên tin tưởng nhiều hơn chút đối với tu chân đại đạo, thật sự không nên tự coi nhẹ mình như thế mới đúng. Ngay cả Xi Vưu đạo và Thiên Ma cũng có người tin tưởng, tu chân đại đạo chẳng lẽ không có sức hấp dẫn như vậy?

Người tin tưởng người tu chân, người chờ mong người tu chân, người nguyện ý trả giá tất cả trở thành người tu chân, nhất định tồn tại!

Mặc kệ nói như thế nào, chuyến đi lòng đất lần này đều làm Lý Diệu mở rộng tầm mắt, thật sự nhận thức được tầng dưới chót cấu thành nền tảng đế quốc rốt cuộc thối nát cùng mục rữa đến loại trình độ nào. Người tu tiên thống trị đối với nơi này trên thực tế đã gần như mất đi hiệu lực, mọi người thà rằng tín ngưỡng chí thiện chi đạo diệt tình tuyệt dục, thậm chí Thiên Ma chi đạo hoàn toàn hỗn loạn, cũng không muốn tin tưởng người tu tiên trên đỉnh đầu, đây là chuyện châm chọc cỡ nào, lại đáng buồn cỡ nào?

“Vô luận người tu tiên tẩy não đối với dân chúng tầng dưới chót như thế nào, tuyên dương tư tưởng ‘chân nhân’ chí cao vô thượng, ‘người vượn’ phải cống hiến tất cả như thế nào, sự thống trị của bọn họ đều sắp hoàn toàn phá sản rồi!”

Lý Diệu yên lặng nghĩ, “Dân chúng đế quốc đã dùng hành động thực tế của bọn họ từ bỏ tu tiên đại đạo, kế tiếp, liền đến lượt người tu chân chúng ta bày ra thành ý của mình, mang hết khả năng nhiều người, từ Thánh Minh, Xi Vưu đạo, Thiên Ma vân vân các trào lưu tư tưởng cùng tổ chức rối rắm tranh thủ!”

Chính cái gọi là dưa chín ép thì không ngọt, việc này chỉ có thể dùng trí, không thể lực đoạt, đừng nói hắn bị thương nặng, cho dù hắn vẫn ở trạng thái đỉnh phong, lại mặc toàn thân trang bị Thần cấp, cũng không có khả năng trực tiếp xông lên mang cái gì người Thánh Minh, Xi Vưu đạo thậm chí Thiên Ma đều một quyền một đánh chết tươi. Người ta dù sao có dân chúng cơ sở rộng khắp, nghĩ hẳn đều kiên định làm không ít chuyện tốt, ít nhất là an ủi lòng người!

Lý Diệu nếu thật sự lỗ mãng làm việc, chỉ sợ sẽ làm tấm biển hiệu “người tu chân” này hoàn toàn thối hẳn.

“Phải nghĩ cách, dựng đứng biển hiện người tu chân, bây giờ dân chúng tầng dưới chót tinh hải trung ương khổ bởi người tu tiên lâu rồi, đang tìm không thấy đường ra, cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng! Tu chân đại đạo dù sao cũng là tiệm cũ vạn năm, có tài sản vô hình cực kỳ dày, chỉ cần có thể một lần nữa dựng lên biển chữ vàng, không có lý do không cạnh tranh được với Thánh Minh thậm chí cái gì quỷ Xi Vưu, quỷ Thiên Ma!”

Lý Diệu gãi cằm thật nhanh, “Làm thương hiệu loại chuyện này... Điểm mạnh của ta!”

Sau khi ở thành trấn hoang vu nghỉ ngơi hồi phục một chút, liền có không ít chiến sĩ gia nhập nghĩa quân Vô Ưu giáo, một đường hướng về phía trước xuất phát.

Lý Diệu âm thầm quan sát nghĩa quân, tố chất của họ ngược lại ra ngoài hắn dự kiến, đều cường tráng đến tột đỉnh, rất khó tưởng tượng ở thế giới dưới lòng đất tài nguyên thiếu thốn, thế mà có thể tẩm bổ ra một đám cường giả như vậy. Tuy còn chưa thức tỉnh linh căn, nhưng ai cũng gân cốt kiên cường dẻo dai, huyết mạch hoạt bát, huyệt Thái Dương nhô lên cao cao, rõ ràng đều đạt tới trình độ “cao thủ võ đạo”.

Lý Diệu âm thầm mang bọn họ so sánh học sinh trung học cùng binh sĩ bình thường của Tinh Diệu Liên Bang, phát hiện chỉ luận một hạng mục tố chất thân thể, bọn họ thế mà không rơi vào cửa dưới bao nhiêu.

Tâm tư xoay chuyển thật nhanh, Lý Diệu rất nhanh đã hiểu, đây nhắm chừng là một loại “khác biệt của người sống sót” .

Đầu tiên, kẻ lưu vong trong mấy vạn năm qua lục tục chạy trốn tới thế giới lòng đất, khẳng định đều là tinh anh cùng cường giả thế giới mặt đất lúc ấy, từ nguồn cội, đã cam đoan huyết mạch bọn họ cường đại.

Chính bởi thế giới lòng đất hoàn cảnh ác liệt, tài nguyên thiếu thốn, tỉ lệ tử vong cực cao, cho nên ở trong hơn vạn năm sàng chọn tàn khốc, những người thể chất yếu kém cùng với gien bọn họ hết thảy đều bị sàng chọn, tan biến trong bóng đêm vô tận.

Ai có thể kéo dài huyết mạch, may mắn còn tồn tại cho tới hôm nay, tự nhiên đều là ương ngạnh nhất, cứng cỏi nhất, cường tráng nhất!

Tuyệt đại bộ phận chiến sĩ tạo thành nghĩa quân, hết thảy đều là xuất thân thợ mỏ cùng người thăm dò di tích, đây đều là nguồn mộ lính ưu tú nhất.

Thợ mỏ chịu được khổ nhọc, tính tổ chức rất mạnh, hơn nữa biết thao túng các loại pháp bảo đào mỏ phức tạp tinh vi, làm bọn hắn có tố chất văn hóa nhất định, ít nhất biết phương pháp thao tác rất nhiều pháp bảo, cũng biết sửa một ít pháp bảo dân dụng kết cấu đơn giản, huấn luyện chút, thì có thể thao túng pháp bảo quân dụng.

Hơn nữa mỏ quặng của đế quốc Chân Nhân Loại phần lớn vì hạ thấp vốn, đề cao sản lượng, thường thường phát rồ, không hề tiết chế hướng thợ mỏ dưới trướng tiến hành các loại điều chế, trên khách quan cũng mang bọn họ bồi dưỡng thành quái vật khỏe mạnh vô cùng.

Ngẫm xem, nếu một thợ mỏ hiệu suất làm việc cao hơn con rối linh năng, vậy bản lãnh đập vỡ đầu người ta của hắn, cũng nhất định không kém tới đâu nhỉ.

Một trong bốn đại tân thế giới “Thiên Hoàn giới” của Tinh Diệu Liên Bang, ban đầu đã từng xảy ra cuộc bạo động lớn của thợ mỏ Địa Sát tộc đối với kẻ thống trị Thiên Cương tộc, Đinh Linh Đang còn là kẻ đích thân trải qua cùng kẻ tổ chức trận bạo động này, về sau tán gẫu với Lý Diệu về chi tiết lúc đó, làm Lý Diệu biết thợ mỏ huấn luyện tốt một khi tổ chức lại rốt cuộc đáng sợ bao nhiêu.

Người thăm dò di tích thì càng không cần phải nói.

Tuy người tu tiên chỉ mang người vượn coi là chuột bạch, đặt tới trong di tích chưa thăm dò đi thử các loại cơ quan và phù trận phòng ngự, tám chín phần mười “chuột bạch” hết thảy chết oan chết uổng.

Nhưng “chuột bạch” may mắn sống sót, sau khi tiếp nhận di tích thí luyện, cũng có tỷ lệ nhất định biến thành hung thú đáng sợ.

Lý Diệu ở Phi Tinh giới gặp được “bạn cũ”, Tinh Đạo Chi Vương Bạch lão đại, chính là lấy thân phận kẻ thăm dò di tích phát tích.

Còn có một trong “tứ hung” của Cổ Thánh Giới, nổi tiếng ngang Long Dương Quân “Hỗn Thiên vương Thích Trường Thắng”, hắn cùng Hỗn Thiên Quân dưới trướng đều là trộm mộ, cũng chính là xuất thân kẻ thăm dò di tích.

Số lượng kẻ thăm dò di tích tuy ít hơn xa xa so với thợ mỏ, lại là nòng cốt cùng tiểu đầu mục của nghĩa quân, mỗi người bọn họ đều từng vô số lần bị người tu tiên dùng roi điện từ quật bước hướng di tích chưa biết nguy cơ bốn bề, là từ trong đống người chết bò ra, tự nhiên tràn ngập thù hận khắc cốt ghi tâm đối với người tu tiên.

Một mũi nghĩa quân như vậy, được kho pháp bảo trong lòng đất, chỗ tránh nạn dưới lòng đất cùng các loại pháp bảo đào móc ra trong di tích võ trang, thật sự là lực lượng không thể xem nhẹ, nói không chừng thật có thể bị bọn họ tạo ra động tĩnh cực lớn.
Bình Luận (0)
Comment