Chương 2384: Lừa dối cũ rích như vậy!
Chương 2384: Lừa dối cũ rích như vậy!Chương 2384: Lừa dối cũ rích như vậy!
Khi tia lửa đầu tiên còn chưa tắt, cái đầu kim loại toàn bộ này của con rối chiến đấu đã bị Lý Diệu coi là chùy lưu tinh mà vung lên, đập mạnh vào ngực con rối chiến đấu thứ hai, làm cả bộ ngực đều bị đập lõm xuống.
Con rối chiến đấu thứ hai vẫn có năng lực hoạt động, lui hai bước muốn chạy trốn, nhưng bàn tay to của Lý Diệu đã giành trước một bước chế trụ đầu nó, đột nhiên phát lực, mang nửa thân trên của nó đẩy về phía sau, đẩy mãi tới trên vách đá bên cạnh, “ẦM” một tiếng, lòng bàn tay bật ra ánh lửa nóng cháy, làm cái đầu kim loại kia sụp đổ như thiên nữ tán hoa.
Hai con rối chiến đấu tiên tiến nhất nháy mắt báo hỏng, sụp đổ như bộ xếp gỗ.
Lúc này, con rối chiến đấu thứ ba cũng mới hạ xuống.
Trên vỏ của những con rối chiến đấu này đều treo thêm bọc thép phản ứng, còn mở ra khiên linh năng, tuy vừa rồi bị Vô Ưu giáo đồ tấn công mãnh liệt một trận như mưa rào, bắn cho lớp vỏ gồ ghề, toát ra những làn khói, lại chưa hoàn toàn đánh mất sức chiến đấu.
Thẳng đến giờ phút này, Lý Diệu nắm lên một đống mảnh vỡ thi hài đồng bạn của nó, tùy tay quăng về phía nó, mảnh vỡ phát ra tiếng gào thét bén nhọn, trực tiếp xuyên qua con chip tính toán ở đầu nó cùng lò phản ứng trong ngực, mới làm nó ở trong một đợt tiếng vang lạ “Rắc rắc rắc rắc”, chậm rãi ảm đạm cùng xụi lơ.
Một giây ngắn ngủn, động tác mau lẹ, ba con rối chiến đấu báo hỏng!
Vô Ưu giáo đồ chỉ đè nén tình cảm cùng dục vọng của mình, nhưng chưa đánh mất năng lực tự hỏi, nhìn thấy Lý Diệu ra tay không thể tưởng tượng, tất cả đều trợn mắt cứng lưỡi, lâm vào một lát tĩnh mịch.
“Tình huống có biến, kéo ‘máy khuếch đại sóng não siêu cấp’ về, ta muốn tiến hành cải tạo!” Lý Diệu hướng những Vô Ưu giáo đồ kia ra lệnh.
Vô Ưu giáo đồ nhìn nhau, nhìn tinh khải trên người Lý Diệu rõ ràng vượt qua bọn họ tưởng tượng, lại nhìn thoáng qua chiến trường phía trước càng thêm nguy hiểm, đang do dự nên nghe theo mệnh lệnh của Lý Diệu hay không, trong không khí bỗng truyền đến dao động quỷ dị, như dòng chảy nhỏ ùa vào não vực của bọn họ.
Đó là Long Dương Quân thông qua sóng điện não cộng hưởng, hướng bọn họ trực tiếp truyền đạt mệnh lệnh.
“Vong Ưu Thiên Nữ” địa vị tôn sùng, tuy bình thường không can thiệp công việc giáo phái cụ thể, nhưng bây giờ chiến cuộc hỗn loạn như thế, đại hộ pháp Từ Chí Thành lại hãm thân chiến trường, mệnh lệnh của Vong Ưu Thiên Nữ, bọn họ tự nhiên là phải nghe.
Vì thế xe khoan đất khổng lồ vừa mới lái ra khỏi quặng mỏ bỏ hoang lại quay về đường cũ, ở sâu trong quặng mỏ kia lại là một trạm duy tu loại nhỏ cực kỳ bí ẩn, cải tạo đối với “máy khuếch đại sóng não siêu cấp” chính là tiến hành ở đây, bốn phía đặt không ít công cụ đơn giản thô ráp cùng pháp bảo duy tu, đều là các công nhân bình thường lấy “báo hỏng” làm lý do, vụng trộm từ nhà xưởng đưa ra, hoặc là tự mình gom góp từng cái đinh ốc.
Thần niệm Lý Diệu như thủy triều nhanh chóng lan tràn đến chỗ sâu trong cả quặng mỏ, đảo qua mỗi một món công cụ cùng pháp bảo duy tu, còn có tài liệu dự bị đặt ở trong góc.
Tính năng tham số mỗi một món công cụ cùng mỗi một khối tài liệu, nháy mắt bật ra ở sâu trong não vực.
Cùng lúc đó, trong mấy chục cái nhẫn Càn Khôn mang theo bên người, rốt cuộc có bao nhiêu vật tư dự bị, cũng lấy hình thái thác nước lóe lên ở trong đầu.
Lấy thiết bị đơn giản thô lậu nơi này cùng với toàn bộ tài liệu có thể vận dụng trong tay làm cơ sở, Lý Diệu nhanh chóng vẽ bản vẽ cải tạo hoàn toàn mới.
Nheo mắt, hai tay nhẹ nhàng đặt ở bề mặt “máy khuếch đại sóng não siêu cấp”, mười ngón tay cực có quy luật khẽ chấn động, từng gợn sóng linh năng lấy tư thái “lặng lẽ thấm đẫm” ùa vào sâu trong hồng hoang cổ bảo này, cẩn thận nghiền ngẫm kết cấu của nó.
May mắn, ở sau khi phát hiện di tích Côn Luân, Lý Diệu ở lại trên tinh cầu nhân tạo thời đại hồng hoang xa xôi đó nhiều năm, có nghiên cứu vô cùng sâu đối với duy tu cùng cải tạo hồng hoang cổ bảo.
Mà sâu trong chiến hạm Nữ Oa ở Cổ Thánh Giới, dựa vào một quyển sổ tay duy tu Cự Thần Binh thời đại hồng hoang, lại làm hắn có nhận thức tầng sâu hơn nữa đối với hồng hoang cổ bảo.
“Pháp bảo tăng phúc sóng điện não” cùng loại hình, lúc hắn ở Tinh Diệu Liên Bang cũng từng gặp mấy bộ, còn từng cùng “Nhật Thực” Giang Thiếu Dương cùng nhau tháo dỡ duy tu và thảo luận phương án cải tạo.
Loại hình của bộ “pháp bảo tăng phúc sóng điện não” này tuy có chút khác với mấy bộ ngày xưa từng gặp, nhưng kết cấu đại khái cùng nguyên lý cơ bản vẫn là nhất trí.
Hắn ở trong vòng năm phút đồng hồ, đã bước đầu phác họa ra một bộ phương án cải tạo nhanh nhất.
“Diệu ca!”
Toàn bộ Vô Ưu giáo đồ đều ra bên ngoài trận địa sẵn sàng đón quân địch, Lệ Gia Lăng lại xông vào, “Long tỷ tỷ nói ngươi bảo ta giúp đỡ?”
“Không sai, ta muốn cải tạo bộ ‘máy khuếch đại sóng não siêu cấp’ này, ngươi tới làm trợ thủ cho ta.”
Lý Diệu lấy ra từng món tài liệu trong nhẫn Càn Khôn, tràn đầy mặt đất, thuận miệng nói: “Không cần quá tinh vi, chỉ cần mang cuộn dây những Vô Ưu giáo đồ này thêm vào lung tung để tăng phúc tất cả đều dỡ xuống, sau đó lắp thêm mấy bộ đơn nguyên phản trọng lực cùng đơn nguyên phòng ngự lên, để nó có thể lơ lửng ở trên đầu ta chậm rãi xoay tròn là được, thời gian cấp bách, vẻ ngoài có đẹp hay không không sao cả, chỉ cần công năng có thể chấp nhận là được rồi. Kế tiếp ta nói như thế nào ngươi làm như thế đó, yên tâm lớn mật mà làm, hiểu chưa?”
“Ồ!”
Lệ Gia Lăng gật gật đầu, chạy lon ton đến bên cạnh Lý Diệu, một bộ dáng muốn nói lại thôi.
“Ong ong ong ong!”
Biên độ chấn động của hai tay Lý Diệu nhẹ nhàng đặt ở trên “Máy khuếch đại sóng não siêu cấp” đột nhiên tăng thêm, hắn thật cẩn thận khống chế tiết tấu, cảm giác đặc tính của pháp bảo tài liệu, dần dần làm pháp bảo đều theo tần suất của mình chấn động hẳn lên.
Theo hắn chấn động, từng luồng bụi nhỏ bé mắt thường không thể thấy, từ trong khe hở pháp bảo dần dần dâng lên, bề mặt pháp bảo vốn hơi tỏ ra ảm đạm, thế mà mơ hồ nở rộ ra hào quang kỳ dị mấy chục vạn năm cũng chưa từng phát ra, giống như lực lượng thần bí nào đó chất chứa ở trong pháp bảo đã thức tỉnh!
“Rầm!”
Sau khi đánh thức đầy đủ hoạt tính kim loại, Lý Diệu mới mang thần thông cách không ngự vật vận chuyển tới cực hạn, mang cả bộ “máy khuếch đại sóng não siêu cấp” phân giải ra, toàn bộ cấu kiện đều được linh năng của hắn phụ trợ, lơ lửng ở giữa không trung, chậm rãi xoay tròn.
Lý Diệu lúc này mới nhìn quét Lệ Gia Lăng một cái: “Ngươi giống như có lời muốn nói?”
“Không, không có gì.”
Lệ Gia Lăng do dự một phen, vẫn nhịn không được nói: “Long tỷ tỷ nói, ngươi lại phát bệnh rồi, hơn nữa lần này bệnh nguy kịch, không có thuốc nào cứu được.
“Tỷ ấy còn nói, ngươi vừa rồi lừa dối tỷ ấy cả buổi chưa thành công, lúc này lại mang ta gọi vào hỗ trợ, khẳng định là muốn mượn cơ hội lừa ta! Tỷ ấy bảo ta tuyệt đối cảnh giác cao độ đề cao cảnh giác, vô luận ngươi nói ba hoa chích choè nhiệt huyết sôi trào như thế nào, cũng đừng bị ngươi lừa dối, theo ngươi cùng nhau làm việc ngu ngốc!”
Lý Diệu đỏ mặt già, vội ho một tiếng, tay không ngừng, ngoài miệng lại nói: “Đừng nghe cô ta nói hươu nói vượn, cô ta không phải người tốt gì cả!”
“Long tỷ tỷ đã không phải người tốt, Diệu ca ngươi sao lại đi chung với tỷ ấy?”
Lệ Gia Lăng nhìn chằm chằm Lý Diệu hồi lâu, lo lắng nói: “Diệu ca, điều Long tỷ tỷ nói hẳn sẽ không là thật chứ, ngươi thật muốn kéo một bộ thân thể như vậy, đi đối kháng toàn bộ tập đoàn Sắt Đen? Ngươi có biết mình rốt cuộc bị thương nặng bao nhiêu hay không, ngươi là mười ngày trước vừa mới từ dưới tay Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ tìm được đường sống trong chỗ chết đó, phóng mắt khắp tinh hải, rốt cuộc có bao nhiêu người có thể làm được loại chuyện này, sau khi làm được, lại phải trả giá khủng bố cỡ nào chứ!”
“Sai.”
Lý Diệu thản nhiên nói: “Là Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ từ trong tay ta tìm được đường sống trong chỗ chết, một điểm này, tuyệt đối đừng lầm.”
Lệ Gia Lăng vội nói: “Giờ là lúc nào rồi, nói những thứ này hữu dụng sao? Mấu chốt là thân thể của ngươi thật sự thủng như tổ ong, vỡ nát, mà thần hồn của ngươi bị thương so với thân thể còn nặng hơn gấp trăm lần! Ngươi ăn không tiêu tiến hành một trận chiến đấu cường độ cao nữa đâu, huống chi, sau trận này, còn phải đối mặt Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ đuổi giết vô cùng vô tận!
“Ta thực sự không hiểu, thế này rốt cuộc là vì cái gì chứ!”
Lý Diệu quỳ một gối xuống đất, hết sức chuyên chú nghiền nát cùng đắp nặn con chip cùng cấu kiện kế tiếp cần sử dụng, trầm mặc rất lâu mới nói: “Ngươi có từng nghe một câu, là ‘năng lực càng mạnh, trách nhiệm càng lớn’ hay không?”
“A?”
Lệ Gia Lăng trợn mắt há hốc mồm, như thế nào cũng không thể tin được lỗ tai mình, “Diệu ca, ngươi không phải chứ? Cho dù ngươi thật sự nhịn không được muốn lừa dối ta, cũng không phải lấy lời nói cũ rích như vậy nhàm chán như vậy để lừa dối ta chứ? Cái gì ‘Năng lực càng mạnh, trách nhiệm càng lớn’ ? Quả thực là rắm chó, chẳng lẽ năng lực mạnh thì có tội, trời sinh thiếu nợ người ta? Liền nhất định phải không tiếc hy sinh bản thân đi cố ra mặt? Dựa vào cái gì chứ! Ta năng lực mạnh, đó là ta khắc khổ tu luyện trả giá vô số mới đổi lấy, là thứ ta nên có được! Ta chỉ thích tiêu dao khoái hoạt, tự do tự tại, chỉ cần ta không chủ động đi ức hiếp người khác, không thương tổn người vô tội, như vậy không được sao? Ai còn có thể bắt buộc ta đi gánh vác trách nhiệm không thuộc về ta sao?”
Lý Diệu cười: “ ‘Năng lực càng mạnh, trách nhiệm càng lớn’ ý tứ lời này, không phải như ngươi lý giải, đó chỉ là hạng người dụng tâm kín đáo xuyên tạc mà thôi.
“Đưa cái ví dụ đơn giản nhất, nếu ngươi là một người thường tay trói gà không chặt, năng lực lực lượng cùng cảm giác của ngươi đều cực có hạn, ngươi ăn no không có việc gì ngồi ở nhà chơi máy tính, căn bản không biết cách ba con phố, đang có vụ án tình tiết tà ác đang xảy ra, nói ví dụ... Có tiểu cô nương còn không đến mười tuổi đang bị ba năm đứa trẻ hư bắt nạt.
“Ngươi căn bản không biết chuyện này xảy ra, cho nên ngươi hoàn toàn không có chút trách nhiệm nào, đúng hay không?”
Lệ Gia Lăng hơi ngẩn ra, gật gật đầu.
“Nhưng, nếu ngươi là một người tu luyện Luyện Khí kỳ thì sao?”
Lý Diệu nói: “Ngươi thính lực đủ sâu sắc, khiến ngươi có thể nghe được tiếng kêu thảm cùng tiếng cười dâm đãng mỏng manh, ngươi sẽ đẩy cửa sổ đi nhìn một cái, thậm chí trực tiếp đi tìm ngọn nguồn tiếng kêu thảm cùng tiếng cười dâm hay không? Nếu ngươi ngồi yên không lý đến, mà hôm sau lại ở trên thời sự nhìn thấy thi thể tan nát của tiểu cô nương, ngươi sẽ cảm thấy, mình gánh vác trách nhiệm nào đó hay không?”
Lệ Gia Lăng trầm mặc không nói.
“Nếu thực lực của ngươi mạnh hơn một tầng, là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ.”
Lý Diệu nói: “Vậy ngươi rất có thể ngồi ở trong nhà đã có thể mang tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng cười dâm đãng đều nghe được rành mạch, làm ngươi trong nháy mắt biết chuyện đã xảy ra ở cách ba con phố, mỗi một tiếng hét thảm cùng mỗi một tiếng cười dâm đãng đều như là kim thép cắm vào trong đầu của ngươi, ngươi xác định còn có thể thờ ơ ngồi ở nhà, chơi máy tính của ngươi sao?
“Tiến thêm một bước, ngươi là một cường giả Kim Đan, như vậy trừ tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng cười dâm đãng, ngươi còn có thể nghe được nhiều hơn nữa, nhìn thấy nhiều hơn nữa, cảm giác được nhiều hơn nữa... Bao gồm tâm cảnh tuyệt vọng, hương vị nước mắt của tiểu cô nương, mùi thối trong mỗi một lỗ chân lông những đứa trẻ hư kia thẩm thấu ra, hơn nữa ngươi biết, mình chỉ cần nhẹ nhàng động một đầu ngón út, thì có thể ngăn cản thảm kịch xảy ra, để trẻ hư chịu trừng phạt nên có. Ngươi cảm thấy, ngươi có trách nhiệm này hay không?
“Tiến một bước nữa, ngươi là một cường giả Nguyên Anh hoặc là Hóa Thần, vậy cảm giác của ngươi có thể dễ dàng khuếch tán cách xa bảy tám quảng trường, ngươi có thể cảm giác được vô số người đau khổ cùng tuyệt vọng, có thể ngăn cản vô số tội ác không nên xảy ra, có thể giúp rất nhiều người thoát khỏi vòng xoáy vận mệnh —— Đương nhiên, ngươi cũng có thể khoanh tay đứng nhìn, trơ mắt nhìn những người này bị lăng nhục, bị tổn hại, bị áp bức, cuối cùng từng bước một bước vào hủy diệt, mà mỗi hét thảm một tiếng khi bọn họ bị thương tổn cùng hủy diệt, đều sẽ khắc thật sâu ở chỗ sâu nhất của não vực ngươi, không có cách nào cả, ai bảo cảm giác của ngươi mạnh như vậy, không có cách nào không nghe được những thanh âm này!”
Lệ Gia Lăng run giọng nói: “Ta có thể đè nén cảm giác của mình, ngăn cản những tin tức này truyền vào!”
“Không sai, ngươi thật sự có thể, nhưng cái này chỉ là lừa mình dối người mà thôi, bởi vì ngươi biết rõ, ở quanh ngươi đang có vô số tà ác xảy ra, có tiểu cô nương vô tội đang bị bắt nạt, mà ngươi rõ ràng có cơ hội ngăn cản tất cả.”
Lý Diệu nói: “Hiểu chưa, đối với người thường mà nói, lựa chọn trung gian giữa ‘thiện’ cùng ‘ác’ là tồn tại, người thường hoàn toàn có thể an phận thủ thường, tự do tự tại, không gánh vác bất cứ trách nhiệm gì để sống sót, chỉ cần quản tốt bản thân là được.
“Nhưng, đối với cường giả, đặc biệt đối với chí cường giả đứng ở trên đỉnh phong mà nói, là không có lựa chọn trung gian, ngươi hoặc là lựa chọn ra tay cứu tiểu cô nương này, trừng phạt những tên trẻ hư kia, từ nay về sau gánh trách nhiệm chết tiệt, vì ngươi có thể cảm giác được mỗi một kẻ bị ức hiếp mà chiến, để cầu lương tâm của mình bình tĩnh; hoặc là đứng ở bên của trẻ hư, nhét tay vào túi huýt sáo, trơ mắt nhìn trẻ hư mang tiểu cô nương tra tấn thành cái xác máu thịt mơ hồ như thế nào —— mà loại chuyện này, mỗi ngày đều sẽ xảy ra ở bên cạnh ngươi, xảy ra vô số lần, trong lòng ngươi biết.
“Hiểu chưa? Mỗi một người thường trong Xưởng Sắt Lớn, chính là tiểu cô nương đang bị trẻ hư bắt nạt, ta mỗi một giây đều có thể nghe được tiếng khóc cùng kêu thảm thiết của bọn họ, có thể ngửi được mùi nước mắt cùng máu tươi của bọn họ, thanh âm cùng hương vị này vĩnh viễn không quên được, hơn nữa ta biết, ta có thể làm cho bọn họ chút gì đó! Ta thật sự không có cách nào thờ ơ, thật sự không có cách nào khống chế hai mắt của mình không đi nhìn, tai không đi nghe, máu tươi không sôi trào, hai chân tự động cất bước đi—— Ta không làm được!
“Đây là đạo lý ‘Năng lực càng mạnh, trách nhiệm càng lớn’, không ai sẽ bắt buộc ngươi gánh vác trách nhiệm như vậy, ta lại càng sẽ không bắt buộc ngươi, chỉ có ‘không đành lòng’ của chính ngươi sẽ bắt buộc ngươi, sờ ngực của ngươi, lẳng lặng nghe chút, nghe một chút chỗ sâu nhất trong lòng ngươi, còn có một chút xíu ‘không đành lòng’ như vậy không?”