Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2455 - Chương 2411: Bắt Giặc Phải Bắt Tướng Trước!

Chương 2411: Bắt giặc phải bắt tướng trước! Chương 2411: Bắt giặc phải bắt tướng trước!Chương 2411: Bắt giặc phải bắt tướng trước!

Trái tim Lệ Gia Lăng nháy mắt từ nóng rực vô cùng biến thành cực độ bình tĩnh.

Đáy mắt có các vòng ánh vàng xoắn ốc chậm rãi lượn lờ, cuối cùng tất cả đều ngưng tụ thành hai ngôi sao lấp lánh, theo tiết tấu hơi thở cùng tim đập, chợt sáng chợt tắt.

Trong kính ngắm, đao phủ đeo mặt nạ kim loại, gân xanh tráng kiện như con rắn trên hai cánh tay đã nhô lên cao cao, hiển nhiên đang phát lực.

Dưới đao mổ, Từ Chí Thành nhắm hai mắt, như trút được gánh nặng phun ra một ngụm khí đục ngầu cuối cùng, thản nhiên đối mặt vận mệnh không có chút hy vọng cùng kỳ tích nào.

Lệ Gia Lăng bóp cò súng.

Hắn chỉnh cò súng cực kỳ linh mẫn, so với nói là bóp, chẳng bằng nói là nhẹ nhàng đụng vào, phù trận có tính công kích trong nòng súng lập tức bị kích phát đến cực hạn, một tòa lực tràng linh từ nho nhỏ nhất thời bành trướng mấy chục lần, mang đầu đạn nổ xen lẫn vô hạn phẫn nộ đẩy ra ngoài!

Viên đạn bắn tỉa to dài hơn so với ngón tay hắn, hầu như là một viên đạn pháo loại nhỏ như nháy mắt cắn nuốt khoảng cách vài km, lại không phát ra chút tiếng động, như là một gợn sóng nhanh như điện chớp.

Viên đạn bắn tỉa này là Lý Diệu tự mình luyện chế, không những có được đặc tính phản khiên bảo vệ, phản thiết bị cùng phản linh từ lực tràng quấy nhiễu, thậm chí còn ẩn chứa thần thông tàng hình cùng phản kim loại dò xét nhất định, thẳng đến khi xâm nhập đại trận phòng ngự lâm thời bố trí chung quanh Xưởng Sắt Lớn, mới bị người tu tiên cảm giác được.

Lại không còn kịp rồi!

“Vù!”

Phía sau viên đạn bắn tỉa phun ra ánh lửa chói mắt, tốc độ đột nhiên lại tăng lên gấp đôi, hóa thành một luồng hào quang nhanh như chớp, lao thẳng tới đao phủ giơ cao dao mổ!

Người tu tiên phụ trách trông coi đạo trường cùng trấn áp công nhân, phần lớn là thủ hạ của Lệ Minh Huy, một đám ô hợp mà thôi, tinh nhuệ Nguyệt Vô Song mang đến lười quản chuyện vớ vẩn của lũ “heo chó” cùng “con kiến” này.

Vì thế, khi viên đạn bắn tỉa từ trong hư không nhảy ra, bày biện ra diện mạo dữ tợn nhất, không có bất luận kẻ nào có thể ngăn cản nó rít gào nữa.

“ẦM!”

Đao phủ muốn trốn tránh đã không kịp, bị viên đạn trực tiếp bắn trúng ngực, ở trước mặt viên đạn bắn tỉa Lý Diệu lấy tinh tủy độ tinh khiết siêu cao tỉ mỉ luyện chế, khiên linh năng gấp gáp ngưng tụ không khác gì trang giấy, hậu quả của một tiếng nổ làm người ta ghê răng buồn nôn, toàn bộ nửa thân trên của đao phủ bị hoàn toàn đánh nát, huyết tương cùng thịt nát như thiên nữ tán hoa nở rộ ở trung ương đạo trường, phun đầy mặt và đầu cổ toàn bộ kẻ chịu hình cùng người vây xem.

“Cái này —— “

Mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, không thể tưởng tượng nhìn nửa đoạn thân dưới của đao phủ, không đầu không đuôi run rẩy hồi lâu, mới “huỵch” một tiếng, ầm ầm ngã xuống đất.

Từ Chí Thành nhảy lên đầu tiên, thoải mái cùng tuyệt vọng trên mặt quét sạch, đáy mắt nở rộ ra ngọn lửa trước nay chưa từng có.

“Địch tập!”

Thủ hạ của Lệ Minh Huy hơn nửa tháng trước vừa mới trải qua một trận huyết chiến tàn khốc, bị Lý Diệu, Long Dương Quân cùng Lệ Gia Lăng liên thủ giết tới mức trong lòng run sợ, lúc này vẫn có chút thần hồn nát thần tính, tranh nhau phát ra tiếng thét chói tai khàn cả giọng.

“Vù! Vù vù vù vù!”

Lệ Gia Lăng khi bắn ra viên đạn đầu tiên, đã không tính dừng tay, lúc viên đạn này còn lao vút đi giữa không trung, hắn đã hướng toàn bộ mục tiêu tập trung còn lại nổ súng, một hơi mang mười chín viên đạn trong băng đạn bắn hết ra ngoài.

Vừa rồi hắn đã nhắm thật lâu, đã sớm tập trung toàn bộ tham số bắn, hơn nữa hắn lựa chọn hầu như đều là đứng gác, điểm hỏa lực cố định cùng tinh thạch chiến xa không dễ dàng di động, tự nhiên bách phát bách trúng.

Người tu tiên còn chưa từ trong tình trạng tử vong vô cùng thê thảm của đao phủ phản ứng lại, đã liên tiếp bị đánh nổ thân thể, đánh rớt đầu, ít nhất cũng là đánh bay một cánh tay —— Viên đạn bắn tỉa Lý Diệu luyện chế, không phải là tùy tùy tiện tiện hợp kim bọc thép hoặc là khiên linh năng nào cũng có thể ngăn cản, mặc dù là tinh thạch chiến xa bọc bọc thép phản ứng, vẫn có thể bắn ra một cái lỗ nhỏ to bằng ngón út, sau đó đường đạn kim loại cực độ nóng rực ở lại bên trong chiến xa nổ tung như phóng xạ, bắt ba ba trong rọ, ngay cả chạy cũng không có chỗ mà chạy, toàn bộ người tu tiên trong chiến xa đều bị bắn tới mức chia năm xẻ bảy, vỡ nát, hóa thành thịt nát!

Trong khoảng thời gian ngắn, người tu tiên dưới trướng Lệ Minh Huy bị đánh cho người ngã ngựa đổ, chạy trối chết, bị vẻn vẹn một khẩu súng ngắm áp chế.

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!”

Tinh nhuệ Ngự Lâm quân cùng liệp ma nữ Nguyệt Vô Song mang đến lại không phải đám ô hợp kia có thể so sánh, mặc dù cảnh giới tương tự, nhưng trình độ huấn luyện, kinh nghiệm chiến trường thậm chí tín nhiệm đối với chiến hữu, đều vượt xa xa người sau, hầu như ở khoảnh khắc viên đạn bắn tỉa thứ ba bay ra khỏi họng súng, đã có không ít Ngự Lâm quân cùng liệp ma nữ tập trung vị trí bắn tỉa của Lệ Gia Lăng, lượng lớn pháo Hỏa Thần cùng pháo tinh từ bắn ra mấy trăm con rắn lửa, như mưa rào, hoàn toàn bao phủ vách đá chỗ Lệ Gia Lăng cùng Long Dương Quân.

Luận năng lực hỏa lực bao trùm, súng bắn tỉa cao cấp tới đâu cũng không cách nào so sánh với trên dưới một trăm khẩu pháo Hỏa Thần, pháo bắn tỉa.

Quặng mỏ bỏ hoang hai người đánh lén ẩn thân rất nhanh bị bắn thành tổ ong vò vẽ thủng lỗ chỗ, xốp giòn không chịu nổi, cuối cùng thế mà lại “ẦM” một tiếng, hoàn toàn sụp đổ.

Càng có mấy chục tên tinh nhuệ Ngự Lâm quân cùng cao thủ Thiên Ma Thẩm Phán Đình, ngay lập tức hướng chỗ quặng mỏ bỏ hoang chạy tới, phong tỏa mỗi một chỗ cửa ra vào quặng mỏ đáng ngờ xung quanh.

May mắn Lệ Gia Lăng ở lúc một hơi bắn ra toàn bộ viên đạn bắn tỉa, đã bị Long Dương Quân xách về, giấu đến chỗ sâu nhất của quặng mỏ.

Quặng mỏ chung quanh Xưởng Sắt Lớn rắc rối khó gỡ, bốn phương thông suốt, trừ phi dân bản xứ như Từ Chí Thành, ai cũng không nói rõ được bản đồ tuyến đường cụ thể.

Long Dương Quân trước đó vài ngày ở lúc an bài Vô Ưu giáo đồ sơ tán, đã cùng dân bản xứ đám Từ Chí Thành mang quặng mỏ cùng đường hầm xung quanh mò mẫm hết, khi đối phương hướng vị trí bắn tỉa chỗ đầu tiên của bọn họ lao tới, bọn họ đã chuyển dời đến chỗ thứ hai ở ngoài vài km.

“ẦM! ẦM! ẦM! ẦM!”

Vị trí bắn tỉa đầu tiên tự nhiên chôn lượng lớn bom tinh thạch, nhấc lên nhiệt lượng cùng sóng xung kích mang vài tên Ngự Lâm quân cùng liệp ma nữ không kịp trốn tránh cắn nuốt hết vào trong đó —— vô luận Long Dương Quân hay Lệ Gia Lăng đều đi chung với Lý Diệu lâu như vậy, chút “tật xấu” đó tự nhiên mưa dầm thấm đất, vô luận đi đến chỗ nào, không hướng trong góc nhét mấy quả bom tinh thạch, thì tay ngứa ngáy không chịu nổi.

Hai người mai phục bên ngoài Xưởng Sắt Lớn đã suốt hai giờ, ở trước khi bắn ra viên đạn bắn tỉa đầu tiên, đã sớm làm tỉ mỉ bố trí một phen ở trong lượng lớn quặng mỏ xung quanh.

Giờ phút này, thần niệm Long Dương Quân kích động, kích hoạt pháp bảo đặt sẵn ở trong quặng mỏ xung quanh, lập tức có lượng lớn đạn sương khói đặt sẵn tọa độ như mưa đá đập về phía Xưởng Sắt Lớn, chỉ nghe tiếng “Xẹt xẹt xẹt xẹt” vang lên hỗn loạn, Xưởng Sắt Lớn nhất thời sương khói lượn lờ, biến thành một mảng thế giới hỗn độn đưa tay không thấy năm ngón.

“Nhớ kỹ, nhiệm vụ của ngươi chính là chế tạo phá hủy!”

Long Dương Quân véo tai Lệ Gia Lăng, mang lượng lớn pháp bảo có tính công kích hạng nặng để lại hết cho hắn, “Tận khả năng lớn nhất hấp dẫn sức chú ý của người tu tiên, sáng tạo cơ hội cho ta chém giết Nguyệt Vô Song! Chỉ có xử lý Nguyệt Vô Song, mới có 1% khả năng, cứu ra chính chúng ta cùng người nơi này, tuyệt đối đừng phạm sai lầm, đừng lòng dạ đàn bà, bằng không ai cũng không cứu được!”

“Rõ!”

Lệ Gia Lăng gầm nhẹ một tiếng, mỗi một đám lông vàng trên người đều giương cung bạt kiếm dựng thẳng lên, thật sự giống những lưỡi đao màu vàng nhếch lên cao cao, giữa lưỡi đao màu vàng còn lượn lờ tia điện vang lên “tanh tách”, càng tăng thêm vài phần khí thế uy mãnh —— Sự từng trải trong hơn nửa tháng qua, làm thiếu niên vốn đã thiên phú dị bẩm này lần nữa đạt được sự trưởng thành thay da đổi thịt, lực lượng của Đế Diễm Châu bị hắn hoàn toàn tiêu hóa hấp thu, làm hắn từ một câu nhóc, chậm rãi biến thành một nam nhân thực sự.

“Mặc dù Diệu ca không ở đây, ta cũng phải tiếp tục chiến đấu!”

Lệ Gia Lăng ở trong lòng yên lặng nói với chính mình, cắn chặt môi, kích hoạt tinh khải biến hình ba mốc Lý Diệu luyện chế cho hắn, khiêng pháp bảo có tính công kích hạng nặng so với tinh khải càng thêm tráng kiện hơn, hướng nơi Ngự Lâm quân cùng liệp ma nữ hỏa lực hung mãnh nhất lao đi.

Đụng độ ngõ hẹp kẻ dũng thắng, vận mệnh chết tiệt ban cho hắn nhiều thứ như vậy, sẽ tuyệt không để hắn chết ở loại địa phương này.

Hắn là Lệ Gia Lăng, truyền thuyết của hắn, chỉ vừa mới bắt đầu!

Nghe ở sâu trong khói thuốc súng truyền đến tiếng Lệ Gia Lăng gào rống, viên đạn nổ vang, mảnh vỡ bắn tung tóe, tinh khải vặn vẹo cùng kẻ địch kêu thảm thiết, Long Dương Quân cũng điều tiết tinh khải đến hình thức ẩn nấp lẻn đi, như một mảng u hồn, biến mất ở chỗ sâu nhất của quặng mỏ bỏ hoang.

Cô lượn trái lượn phải ở trong quặng mỏ bỏ hoang, rất nhanh tìm được một cánh cửa nhỏ bị đất mặt che giấu.

Vạch ra tấm ván gỗ thô ráp, bên trong là một đường mòn ruột dê bí mật đào móc.

Thông qua đường hầm bí mật này, có thể đến thẳng bên trong Xưởng Sắt Lớn.

Đường hầm bí mật này vốn là các công nhân đào móc ra dùng để “buôn lậu”. Trong Xưởng Sắt Lớn mỗi ngày bắt đầu làm việc cùng tan ca, đều phải trải qua kiểm tra nghiêm khắc, bảo đảm công nhân không thể mang vật tư trong xưởng ra ngoài.

Nhưng, cuộc sống của công nhân phi thường gian nan, khi thật sự thu vào không theo kịp chi ra, liền thông qua phương thức này, lén vận chuyển một ít sản phẩm báo hỏng cùng đầu thừa đuôi thẹo ra ngoài, bán cho nhà buôn, trao đổi nông sản phẩm nhà buông từ sâu trong lòng đất cầm tới, coi như là chế thuốc của cuộc sống nghèo khổ.

Đường hầm bí mật như vậy, ở các khu xưởng của Xưởng Sắt Lớn đều có không ít, bình thường mà nói chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ sản xuất, người tu tiên cũng lười đến quản những việc nhỏ lông gà vỏ tỏi này, thậm chí cố ý phóng túng các công nhân làm như vậy, đều tính là “van giảm áp” nào đó duy trì ổn định.

Từ Chí Thành thân là đại hộ pháp Vô Ưu giáo cùng lão thợ mỏ mấy chục năm, tự nhiên đối với đại bộ phận đường hầm bí mật đều rõ như lòng bàn tay.

Khi Long Dương Quân từ lối ra của đường hầm bí mật này thò đầu, cách văn phòng Nguyệt Vô Song tọa trấn chỉ huy đã không đủ một km.

Giờ phút này, chính là thời điểm bên trong Xưởng Sắt Lớn sương khói đậm đặc nhất.

Các công nhân đã sớm loạn hết cả lên, có người như ruồi bọ không đầu hướng bốn phía chạy loạn, càng nhiều người hơn lại là to gan lao vào sâu trong khói đặc đi giải cứu đám người Từ Chí Thành, xiềng xích vang “Rầm rầm”, vang tới mức lòng người hoảng sợ.

Chó săn của Lệ Minh Huy cũng có chút luống cuống chân tay—— tuy trừ lượt bắn tỉa thứ nhất, bọn hắn không chịu tập kích nữa, nhưng cái này ngược lại càng tăng thêm áp lực tâm lý của bọn hắn, giống như trong sương khói đen sì, lúc nào cũng có thể toát ra một tử thần mới, thu gặt mạng nhỏ bọn hắn hơn nửa tháng trước nên đánh mất.

Long Dương Quân quả thực có thể ở trong nửa phút xử lý toàn bộ thủ hạ của Lệ Minh Huy.

Nhưng cô lại không làm như vậy, mà là như một u hồn không có sức nặng, hướng văn phòng của Nguyệt Vô Song bay đi, bắt giặc phải bắt tướng trước!
Bình Luận (0)
Comment